Dạy Dỗ Loly Diana


Người đăng: tminh2509@

“Dậy đi, lão công.”
Lý Thiên đang mơ màng thì nghe có tiếng gọi. Hắn mơ mơ hồ hồ mở mắt, nhìn xem
ai đang gọi hắn. Dụi dụi mắt cho tỉnh ngủ, hắn nhìn kỹ lại xem. Thì ra là
Hippolyta đang gọi hắn. Lý Thiên ôm lấy nàng, vuốt ve lấy làn da trắng như
trứng gà bóc của nàng. Trải qua ba năm được Lý Thiên tưới tiêu mưa móc thoải
mái, kèm theo đó là Ngọc nữ quyết dưỡng nhan công hiệu, Hippolyta cùng nữ nhân
trên đảo ngày càng trở nên xinh đẹp. Người vui nhất ở đây dĩ nhiên là Lý Thiên
rồi. Nam nhân nào không mong lão bà của mình ngày càng xinh đẹp chứ.
Lý Thiên nhìn lại xung quanh mình, xung quanh Lý Thiên hiện tại là khoảng ba
chục cô gái. Tất cả nằm la liệt trên giường, ngủ say. Trong ba năm nay, Lý
Thiên đã đem toàn bộ nữ nhân trên đảo đưa vào kim đan thế giới. Ban đầu, khi
các nàng mới vào còn có chút bỡ ngỡ, thế nhưng rất nhanh thì làm quen với cuộc
sống mới nơi đây. Có lẽ các nàng cũng đã chán cuộc sống vĩnh viễn ở trên đảo,
ngày nào cũng lặp đi lặp lại một việc. Dù có bất tử bất diệt đi nữa cũng không
quá tốt. Hơn nữa các vị thần cũng đã chết, các nàng không còn gì để lưu luyến
về thế giới này nữa. Kim đan thế giới dù không quá lớn, thế nhưng dù gì cũng
là hơn ba nghìn tiểu thế giới gộp lại, nói về đẳng cấp sức mạnh thì không tính
là quá cao, thế nhưng mà nói về cảnh đẹp thì không thể thiếu. Từ sau khi Lý
Thiên đưa các nàng vào đây, các nàng lập tức thích mê, ngày ngày tổ chức đi
thăm thú các thắng cảnh trong thế giới này.
Lý Thiên nhìn Hippolyta, tươi cười hỏi:
“Sao vậy, tiểu bảo bối, có chuyện gì mà ngươi lại tỉnh dậy sớm vậy, gọi cả ta
nữa. Có phải nhớ lão công quá rồi không”
“Hứ, ngươi cái đại dâm côn, suốt cả ngày chỉ nghĩ đến khi dễ bọn tỷ muội chúng
ta. Trong đầu ngươi có nghĩ gì đến những chuyện khác không”
“Hắc hắc, vậy chứ không có tên đại dâm côn này ngươi sẽ sống sao.”
Lý Thiên cười đùa tí tửng nói, làm cho Hippolyta mặt nhỏ đỏ bừng. Làm chuyện
đó với Lý Thiên đúng là thích thật, dù đã trải qua rất lâu nhưng nàng hoàn
toàn không thể dứt ra được. Thấy nàng lúng túng, Lý Thiên cũng thôi, không
trêu nàng nữa, ân cần quay sang hỏi:
“Sao, có chuyện gì mà làm cho tiểu bảo bối của ta nóng như vậy nha. Nhớ là
nóng giận là nhanh già lắm à nha”
“Hứ, ngươi có nhớ hôm nay là ngày gì không?”
Hippolyta quay sang cho hắn một cái bạch nhãn, nguýt một cái hỏi.
“Hôm nay a, hôm nay là ngày gì ta.” Lý Thiên trầm ngâm: “A nhớ rồi, hôm nay là
sinh nhật của Diana mà.”
“Đúng vậy, ngươi có nhớ ngươi hứa với nàng chuyện gì không?”
“Chuyện gì à? Chuyện gì vậy nha? À nhớ ra rồi”
Lý Thiên chợt nhớ ra chuyện này. Kể từ lúc tiểu loli Diana bắt đầu hiểu chuyện
về sau( khoảng độ ba tuổi là hiểu được rồi nhỉ), mỗi lần nàng gặp mặt Lý Thiên
là một lần nàng mè nheo để hắn dạy nàng võ công( thường xuyên gặp bởi vì con
hàng này rất hay dính lấy Hippolyta). Nàng dùng mọi cách từ bán manh đến phụng
phịu giận dỗi, khóc lóc ăn vạ( chả biết trẻ con thế có được hay không nhỉ). Lý
Thiên nghe nàng như vậy thì cũng phiền, thế là hắn là hắn hứa hẹn với nàng
rằng vào sinh nhật sáu tuổi của nàng, hắn sẽ dạy nàng võ học. Tiểu nha đầu
nghe vậy thì mừng rỡ suốt hai ngày trời, hưng phấn đến không ngủ được. Sau đó
mỗi ngày nha đầu đều quấn lấy hắn, dò hỏi xem có thu hoạch được gì không(
những người khác tu luyện là võ công tự diễn sinh, không phù hợp với nàng nên
nàng không học được, Lý Thiên cũng bảo rằng nếu nàng học trước các loại võ học
không phù hợp thì sẽ ảnh hưởng rất lớn đến tu luyện sau này)
Hôm nay là ngày sinh nhật sáu tuổi của nàng, tiểu nha đầu hưng phấn đến nỗi
không kịp chờ đến tối, cả đêm không ngủ chỉ mong sớm đến sáng để đến sinh nhật
nàng.
Lý Thiên cười nói:
“Thì dạy nàng thôi chứ có sao. Dù sao cũng không có nguy hại gì, luyện võ công
có thể cho nàng khỏe mạnh hơn mà.”
“Nhưng mà…”
“Không sao cả. Ta biết ngươi lo lắng điều gì. Có ta ở đây, ta đảm bảo không có
chuyện gì xảy ra cả, không ai có thể chạm vào nàng dù chỉ một sợi tóc. Ta thề
với nàng.”
Lý Thiên tràn đầy khí thế nói, nhưng trong tâm thì đầy ý nghĩ khác
“Hắc, kẻ nào dám động vào nữ nhân của lão tử, lão tử đem tổ tông mười tám đời
nhà ngươi cho đập chết thêm lần nữa.”
“Ta vẫn lo…”
“Đừng lo, có ta ở đây dù trời có sập xuống ta cũng gánh được, các ngươi không
cần phải lo lắng gì cả, chỉ cần tận hưởng cuộc sống là được.”
Giọng nói Lý Thiên tràn đầy sức mạnh cùng không cho phép cãi lại. Hippolyta
thấy hắn quả quyết như vậy thì đành thôi. Lý Thiên thấy nàng như vậy thì ôm
lấy nàng, hôn lên trán nàng một cái, thì thầm nói:
“Yên tâm đi, ta đã nói được thì làm được. Ngươi đã thấy có chuyện gì mà ta
không làm được chưa.”
“Biết ngươi giỏi rồi. Hư, chỉ biết bắt nạt chúng ta”
“Rồi rồi, ngươi nếu không ngoan ngoãn ta sẽ lại bắt nạt ngươi một lát nữa bây
giờ”
Hippolyta vội vàng xin tha. Nàng luyện võ được một thời gian, cơ thể trở nên
dẻo dai hơn rất nhiều, thế nhưng cũng vẫn không thể chịu nổi sức công phá của
Lý Thiên, chẳng mấy chốc mà đã giải giáp quy hàng.
Trêu đùa Hippolyta một lúc, Lý Thiên cũng đứng dậy chuẩn bị ra ngoài. Dù gì
hôm nay cũng là sinh nhật tiểu nha đầu, cũng phải có quà cáp gì đó chứ, sao có
thể chỉ có mỗi môn võ công được. Lại nói tiểu nha đầu này sống cũng rất khá,
rất được các cô nương trong hậu cung của hắn yêu thích. Hôm nay mọi người định
sẽ tổ chức một bữa tiệc lớn cho cô bé. Lý Thiên cũng tham gia giúp một chút,
hắn tự tay xuống bếp, chuẩn bị nấu vài món ăn cho vui. Xong xuôi đâu đấy, mọi
người gọi Diana đến, cho cô bé một niềm vui nho nhỏ( nhỏ trước cái niềm vui to
lớn được học võ).
Bữa tiệc diễn ra tràn ngập vui vẻ. Kéo dài từ buổi sáng đến tận tối mới kết
thúc. Tiệc vừa xong tiểu nha đầu đã đeo bám chặt lấy Lý Thiên kỳ kèo đòi hắn
dạy võ công. Trong ánh mắt tràn đầy khinh bỉ của chúng nữ, Lý Thiên đem Diana
vào một căn phòng, thực hiện công đoạn “sờ cốt”, làm cho tiểu loli một mặt
phát sốt, sau đó truyền cho nàng Ngọc nữ quyết, hướng dẫn nàng kỹ càng mọi
thứ, sau đó đem nàng hống ngủ say. Nhìn tiểu nha ngủ say, Lý Thiên cười hắc
hắc một cái rồi đi ra ngoài, thực hiện nghĩa vụ với đám lão bà của mình.
Vậy là từ nay cuộc sống cầm thú đạo sư của Lý Thiên bắt đầu.

P/s: Ban đầu tôi cũng không định cho Diana học võ đâu, thế nhưng mà nhìn trên
phim thấy năng lực chiến đấu của cô này cứ thế nào ấy, ngoại trừ cận chiến ra
thì đều phải chơi pháp bảo, mãi đến cuối mới học được chiêu dùng sét. Thế là
quyết định cho học võ luôn.


Điện Ảnh Tiên Võ Ký - Chương #18