Đẩy Ngã Nữ Hoàng


Người đăng: tminh2509@

Lý Thiên nhẹ nhàng cười, lướt nhẹ đến bên cạnh Nữ hoàng. Hắn khẽ lướt nhẹ bên
tai nàng:
“Nào, cùng ta ngồi xuống nói chuyện chứ”
Nữ hoàng chợt rùng mình một cái, mặt nàng đỏ bừng lên. Nàng nhẹ lùi lại một
bước, nhưng ngay phía sau nàng là chiếc giường, vì vậy nàng liền chới với ngồi
phịch xuống giường.
Lý Thiên cười hắc hắc, ngồi xuống bên cạnh nàng. Hắn nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay
nhỏ nhắn của nàng( Ôi cái định mệnh, đợt này coi nhiều phim cổ trang Hàn quá,
cái kiểu này bị quen thật rồi, không sửa được). Hắn khẽ nói bên tai nàng:
“Ngươi sợ cái gì chứ, nói chuyện với ta lại không mất đi miếng thịt nào.”
“Đừng, đừng lại gần như vậy.”
Hypolyta cố gắng né xa hắn ra, thế nhưng Lý Thiên là ai, da mặt hắn còn dày
hơn vỏ xe tăng a, làm sao có thể để miếng thịt đến miệng còn rơi mất được. Hắn
lập tức xán lại gần nàng.
“Nào, ngoan, đừng sợ, ta lại không làm gì ngươi.”
Khí tức nam tử ập lại gần Hypolyta, khiến đầu óc nàng càng ngày càng rối loạn.
Mặt nàng càng lúc càng đỏ, hơi thở mỗi lúc một gấp gáp hơn. Nàng vừa định đứng
dậy, Lý Thiên đã kéo tay nàng, để nàng không đứng lên được. Nàng gấp gáp nói:
“Ngươi, ngươi có chuyện gì cứ nói, đừng lại gần như vậy”
“Ngươi làm sao thở gấp như vậy? Có phải không khỏe ở đâu không? Để ta xem
nào.”
Vừa nói, Lý Thiên vừa đưa tay lên trán nàng. Bá một tiếng, Hypolyta lập tức
lùi xa hắn. Mặt nàng giờ đỏ như sắp chảy ra máu. Nàng liên tục xua tay về phía
Lý Thiên, miệng nhỏ lắp bắp đầy xấu hổ:
“Dừng lại, ngươi đừng như vậy mà”
“Vậy nếu ta cứ tiếp tục như vậy thì sao nhỉ?”
Lý Thiên hắc hắc cười, nhẹ nhàng bước về phía nàng. Hắn tiến lên một bước,
nàng lại lùi một bước, thế nhưng chẳng mấy chốc lưng nàng đã chạm vào tường,
còn hắn vẫn tiếp tục tiến đến.
Hypolyta giờ giống như con cừu nhỏ, tràn đầy sợ hãi nhìn con sói xám hung hãn
tiến dần đến mình. Nàng quá hoảng loạn, hoàn toàn quên cả việc gọi cho lính
gác. Giờ trong lòng nàng cũng tràn ngập hối hận, tại sao lại để lính gác cách
xa phòng của mình như vậy. Do đảo Themyscira thật sự rất an toàn, không có
người ngoài có thể tiến vào, cho nên dù bình thường vẫn sẽ có lính gác đi
tuần, nhưng cũng không phải rất nhiều, đồng thời bởi vì thói quen ngủ của
nàng, cho nên bình thường cũng sẽ không có lính gác quanh đây.
Lý Thiên trước khi tiến vào đã dùng tinh thần lực quét một vòng, thấy hoàn
cảnh có lợi hắn mới dám to gan lớn mật mà làm vậy, chứ không thì có cho hắn
vài lá gan cũng không dám, hắn còn muốn đem cả hòn đảo thu vào hậu cung, nếu
để bị phát hiện chắc chắn kế hoạch của hắn sẽ sụp đổ hoàn toàn.
Lý Thiên hắc hắc cười, từng bước, từng bước một, đi đến trước mặt Hypolyta.(
đệt, tả cảnh này cứ thấy làm sao ấy)
Hắn bước lên không trung, với năng lực hiện tại thì di chuyển trên không với
hắn cũng không có gì khó cả. Hắn nhẹ đứng ngang mặt Hypolyta, cười nói:
“Sao vậy, ta đâu có làm gì đâu, sao ngươi tránh ta như vậy.”
Hypolyta run run nói:
“Ngươi, ngươi lùi xa ra đi”
“Sao lại phải lùi xa ra, ta đứng gần thì mới nói chuyện được chứ”
Vừa nói, Lý Thiên lại tiến đến gần hơn. Mặt hắn chỉ cách mặt nàng một vài
xentimet. Khí tức dương cương mãnh liệt áp lên nàng.
“Dừng lại đi, nghĩ đến con gái ta trong tương lai, nó sẽ rất đau lòng khi thấy
ngươi như vậy”
“Hắc, nàng mới không đau lòng đây, ta sẽ đem cả ngươi và nàng cùng thu luôn,
hắc hắc” Lý Thiên trong bụng thầm nghĩ.
“Con gái ngươi trong tương lai hiện đang nằm trong nôi ở gian phòng bên cạnh
a”
“Nhưng…”
Hypolyta còn chưa kịp nói hết, Lý Thiên đã nhanh chóng áp sát lại, hai tay ôm
chặt lấy khuôn mặt nàng, đặt lên môi nàng một nụ hôn. Mắt đẹp trợn trừng, nàng
không ngờ được hắn lại dám làm như vậy. Tay ngọc vung lên định đẩy Lý Thiên
lùi lại, thế nhưng không hiểu sao, sức lực của nàng lại dần mất đi, như thể Lý
Thiên đang hút nó đi từ trên môi của nàng vậy.
Nàng bất lực, dần xụi lơ xuống, chân ngọc run rẩy, nàng khuỵu dần xuống. Lý
Thiên buông mặt nàng ra, trực tiếp ôm lấy nàng, bế nàng đặt lên giường.
Hắn tiếp tục leo lên người nàng, đặt lên môi nàng một nụ hôn tiếp. Nàng cố
gắng dãy dụa, thế nhưng chẳng ích gì, sức lực của nàng dần trôi theo cái hôn
của hắn. Lát sau, nàng từ bỏ dãy dụa, quyết định để mặc theo ý hắn. Lý Thiên
đưa lưỡi tách ra hai hàng răng ngọc, lùa vào trong miệng nàng. Lưỡi hắn giống
như con rắn, quấn lấy lưỡi nàng, mút lấy quỳnh tương trong miệng nàng. Dần
dần, từng đợt cảm giác dần xuất hiện trong Hypolyta, nàng cũng dần đón lấy
động tác của hắn, chủ động đưa ra cái lưỡi đinh hương cho Lý Thiên.
Thấy nàng bắt đầu hưởng ứng, Lý Thiên liền trở nên táo bạo hơn. Hắn nhẹ duỗi
tay đặt lên ngực nàng, xoa nắn qua làn váy ngủ. Hypolyta cũng bắt đầu cảm nhận
được nhiều cảm giác hơn truyền đến trong đầu nàng. Càng về sau, lý trí của
nàng dần phai bớt đi, trong đầu cũng trở nên trống rỗng.Nàng hiện tại không
nghĩ được nhiều, chỉ cảm nhận từng đợt khoái cảm trào dâng trong cơ thể.
Bất tri bất giác, Lý Thiên đã đem quần áo trên người cởi sạch, cũng đem
Hypolyta lột trần. Đôi tay hắn du tẩu khắp người nàng, kích thích từng vị trí
mẫn cảm trên thân thể ngọc ngà của nàng. Cùng với đó, hắn bắt đầu thì thầm
từng câu nói ngọt ngào bên tai nàng. Từng câu nói nhẹ nhàng giống như thần
chú, đi sâu vào trong lòng nàng, khiến nàng không thể xóa đi được.
Hắn nhẹ nhàng hôn khắp người nàng, từ khuôn mặt đến mái tóc, đến cần cổ thiên
nga cao quý kiêu ngạo, đến bầu ngực tràn đầy sức sống, lại xuống đến vùng bụng
phẳng lỳ, vòng eo nhỏ nhắn thon thả. Hắn tiếp tục hôn xuống những ngón chân
ngọc, hôn lên bắp đùi săn chắc. Hắn tiếp tục đi lên, chạm vào vùng đào nguyên
của nàng. Một dòng điện xông thẳng lên não nàng, khiến nàng rên lên một tiếng
đầy khêu gợi, lập tức kích thích Lý Thiên. Hắn bắt đầu ấn nhẹ môi vào nơi đào
nguyên nàng. Nàng bắt đầu rên rỉ gấp gáp hơn. Lý Thiên cũng không vội vàng làm
tiếp, hắn nhẹ mỉm cười, ngồi dậy hỏi nàng:
“Thế nào, nàng cảm giác ra sao”
(Ờ, mình cũng cảm giác hơi đểu khi hỏi câu này)
Hypolyta lập tức ngượng chín người. Nàng lập tức cúi đầu, dấu đi khuôn mặt vào
trong đôi tay. Nàng khẽ khàng hé mắt nhìn Lý Thiên, thấy khuôn mặt tươi cười
của hắn, lập tức độ xấu hổ trong nàng tăng vọt. Cả người nàng định cuộn cả
vào, thế nhưng màn dạo đầu vừa rồi cuat Lý Thiên như rút cạn sạch toàn bộ sức
lực của nàng. Nàng chỉ có thể khẽ khép lại chân ngọc, cả người khẽ cong một
chút, đưa hai tay ra cố gắng che lại ngọc thể.
“Ngươi xấu lắm, khiến ta thành như vậy còn nói nữa”
Hypolyta đỏ mặt nói, tư thái nữ nhi hiển lộ mười phần. Lý Thiên cười tà:
“Khặc khặc, đừng che, dù gì ta cũng đã thấy cả rồi”
Lý Thiên thì thầm vào tai nàng. Hắn khẽ cắn vào vành tai của nàng, khiến nàng
rên một tiếng đầy khêu gợi nữa.
Hắn lại cúi xuống phía dưới, khẽ kéo tay nàng ra. Hắn tiếp tục ấn vào nơi cửa
mình của nàng, từng hơi thở nhẹ phả vào khiến nàng cảm thấy kích thích mãnh
liệt.
Hắn le lưỡi, đảo nhẹ phía ngoài. Nàng oằn mình lên trước sự kích thích của
hắn. Một lúc sau, nàng vội vàng đưa tay ghì chặt đầu Lý Thiên vào, cả người
căng cứng lên.
“Ta tới rồi, đừng buông ra”
Nàng lên đỉnh điểm một lúc, thở dốc liên tục, cả người đỏ ửng xụi lơ, để mặc
Lý Thiên tiếp tục. Lý Thiên nhìn nàng dễ dàng lên đỉnh như vậy thì cũng hơi
ngạc nhiên, nhưng mà thôi, nàng dễ dàng thì càng tốt chứ sao. Hắn tiếp tục cúi
xuống phía dưới, lần này hắn lùa lưỡi vào trong chốn đào nguyên của nàng. Lưỡi
hắn giống như con rắn, luồn sâu vào bên trong nàng, đi vào khắp các ngóc
ngách. Hypolyta tiếp tục trân mình lên. Chỉ lát sau, nàng lại đạt đến đỉnh
điểm một lần nữa. Nàng thở dốc, cầu xin Lý Thiên:
“Đủ rồi mà, làm ơn cho ta nghỉ một lát đi mà. Ta mệt quá rồi.”
“Nhưng mà ta chưa…”
Lý Thiên lập tức lên tiếng phản đối. Nhưng chưa để hắn nói hết, nàng đã đỏ mặt
nói tiếp:
“Ngoan, ta mệt quá rồi. Để ta nghỉ một lát rồi ta chiều ngươi nha”
Nàng nhẹ nhàng nói với hắn, nói xong, nàng lập tức kéo chăn lên, che đi thân
thể cùng khuôn mặt, để lại Lý Thiên mặt tràn đầy buồn bực, phụng phịu ngồi bên
cạnh.
Lúc này, Nữ hoàng Hypolyta chui trong chăn, trong đầu nàng tràn ngập cảm giác
hoang đường. Lý Thiên là bạn trai của con gái nàng, thế nhưng hiện tại hắn lại
đang ở cùng mình. Một cảm giác tràn ngập tội lỗi xuất hiện trong lòng nàng,
thế nhưng đồng thời cũng có một cảm giác khác xuất hiện cùng với đó. Tình cảm
với Lý Thiên cũng theo những lời nói ngọt ngào lúc trước dần xuất hiện trong
nàng, cùng với đó là hình bóng Lý Thiên dần in sâu trong trái tim nàng.
Hai cảm xúc đồng thời dâng trào trong lòng nàng, làm trái tim nàng cảm thấy
ngổn ngang, không biết làm sao. Nàng liên tục đấu tranh giữa cảm giác tội lỗi
cùng cảm tình dành cho Lý Thiên.
Giữa lúc lòng nàng đang cảm thấy ngổn ngang, chợt lúc này, nàng cảm thấy dị
động của Lý Thiên. Nàng cảm thấy chiếc chăn nàng đang trùm lên mình bị lật lên
một góc. Từ góc chăn đó, Lý Thiên chui vào. Nàng giật mình, co tay che lại
thân thể:
“Ngươi, ngươi muốn làm gì?”
“Không có gì. Nếu nàng mệt thì cứ ngủ đi. Ta muốn ôm nàng một lúc. Nàng yên
tâm, ta thề là ta không làm gì cả, chỉ ôm thôi.”
Lý Thiên vốn là như vậy, hắn luôn tôn trọng nữ nhân của mình. Dù là trong kim
đan thế giới, hắn lập hậu cung với vô số mỹ nhân, dù trong các nàng có những
người hắn dùng là các loại thủ đoạn để thu lấy, thế nhưng hắn luôn tôn trọng
các nàng, không bao giờ làm điều gì quá đáng, hắn dù muốn các nàng làm các trò
xấu hổ cũng chỉ dùng đến lời ngon tiếng ngọt để dụ dỗ. Bởi vậy trong hậu cung
luôn luôn hòa thuận, dù cho xảy ra cãi nhau thì cũng chỉ là nữ nhân tính khí,
cạch mặt nhau một hai giờ sau lại gọi tỷ muội như thường. Hơn nữa bởi vì năng
lực của Lý Thiên thật sự quá cường đại, kèm theo năng lực kiểm soát thời gian
trong thế giới, cho nên một mình Lý Thiên đem toàn bộ cái hậu cung đút no còn
chưa thỏa mãn nổi hắn, nên các nàng chỉ lo có thêm tỷ muội còn chưa đủ, nói gì
đến làm phản.
Hypolyta nghe hắn nói vậy, trong lòng nàng lập tức tràn đầy cảm giác ngọt ngào
giống như mật ong. Cảm tình dành cho Lý Thiên lập tức lấn át đi cảm giác tội
lỗi trong nàng. Nàng nhẹ nhàng mỉm cười, dang tay ôm lấy Lý Thiên. Khóe mắt
nàng ánh lên niềm vui. Có một nam nhân quan tâm nàng như vậy, nàng còn mong
muốn gì nữa.
“Thôi, chuyện tương lai của hắn và con gái thì để tương lai tính, hắn bây giờ
nói người hắn yêu thích là ta mà. Xin lỗi con gái, mẹ có lẽ muốn tìm lấy hạnh
phúc của mình.”
Lặng lẽ nói xin lỗi con gái, nàng giang tay, nói với Lý Thiên:
“Tới đây đi, phu quân, thiếp thân sẽ chiều theo ý ngài. Mời thương tiếc thiếp
thân đi”
“Ách, ngươi nói thật chứ”
Lý Thiên mặt đầy sửng sốt, tròn mắt nhìn Hypolyta.
“Thật, đến đi phu quân, mời ngài thương tiếc thiếp thân đi”
Hypolyta cười, nhắc lại lời nói của mình. Không để nàng nhắc lại lần thứ hai,
Lý Thiên liền hóa thân làm lang, nhào lên mình Hypolyta.


Điện Ảnh Tiên Võ Ký - Chương #13