Người đăng: ๖ۣۜMɩêų༒๖ۣۜƮɧɩêภ༒๖ۣۜĐế
Cuối cùng, giờ học buổi chiều cũng đến.
Cũng như buổi sáng, chiều nay buổi học cũng đông vui như buổi học sáng sớm.
Chiều nay Hạo Thiên được học buổi học tập điều khiển ma lực.
Lão sư chiều nay dạy là vị trung niên đã từng trắc thí cho Hạo Thiên cùng bọn
trẻ lần trước. Hắn tên là Mạc Thiên Cơ.
Mạc Thiên Cơ chấp tay ra sau, gương mặt nghiêm nghị nhìn quanh cả lớp nói:
-Để trở thành một vị Ma giả mạnh mẽ, chúng ta không chỉ học kiến thức không thôi mà còn phải học thực chiến. Buổi học hôm nay, ta sẽ dạy cho các ngươi các bước đầu tiên để sử dụng ma lực.
-Các ngươi bây giờ chỉ là Nhất tinh Ma Sư, năng lượng ma lực mặc dù rất ít nhưng vẫn đủ để các ngươi tập khống chế và sử dụng thành thạo.
-Đầu tiên, các ngươi hãy thử tập vận dụng tinh thần chi lực điều khiển trong cơ thể năng lượng ma lực vào lòng bàn tay.
Khi Mạc Thiên Cơ vừa dứt lời vừa làm thử biểu diễn cho mọi người xem. Từ lòng
bàn tay hắn tỏa ra một luồng hỏa ma lực mạnh mẽ, làm cho cả sân tập bắt đầu
cảm thấy nóng lên.
-Các ngươi thấy đó, bây giờ thử làm theo đi.
Nói xong, Mạc Thiên Cơ thu lại ma lực.
Hạo Thiên cùng bọn trẻ thử vận dụng trong cơ thể năng lượng ma lực.
Hạo Thiên cứ nghĩ tập trung tinh thần chi lực, điều khiển năng lượng ma lực
trong cơ thể vào lòng bàn tay rất dễ dàng nhưng đáng tiếc hắn làm cả mười lần
đều thất bại mười lần.
Cứ mỗi lần Hạo Thiên tập trung tinh thần chi lực điều khiển ám ma lực trong cở
thể thì khi dẫn dắt đến cánh tay, dòng ma lực lại chạy về lại trong đan điền,
không chịu đến Hạo Thiên khống chế nữa. Điều này làm cho Hạo Thiên rất bất đắt
dĩ đành phải nhìn về hướng Mạc Thiên Cơ.
Không chỉ có Hạo Thiên bị như vậy là tất cả những người khác đều bị trường hợp
như Hạo Thiên.
Dường như biết trước sẽ như vậy, Mạc Thiên Cơ chỉ nhìn nhìn rồi cười nói:
-Các ngươi đừng tưởng rằng, khi chở thành rồi Ma Sư là có khả năng điều khiển được ma lực. Muốn điều khiển được ma lực rất khó à. Các ngươi cần phải tập trung hết sức tinh thần chi lực để dẫn dắt. Chỉ cần mất tập trung trong sát na thì công sức bỏ ra sẽ đổ sông đổ biển cho nên, việc tập trung tinh thần chi lực là hết sức quan trọng. Phải giữ tỉnh táo trong mọi trường hơp, đây là điều đầu tiên ta dạy bảo các ngươi. Các ngươi nên nhớ điều này, chắc chắn nó sẽ có ít cho các ngươi sau này.
-Bây giờ, các ngươi hãy tập trung buông lõng, hít thật sâu, tập trung lại cao độ để điều khiển năng lượng ma lực trong cơ thể đi. Ngày hôm nay chúng ta phải tập cho bằng được, những ai hôm nay không thể tụ tập được ma lực trong lòng bàn tay thì phải chạy một trăm vòng quanh sân. Đương nhiên, các ngươi cần phải mặc thêm cái này vào nữa.
Vừa nói xong, Mạc Thiên Cơ từ trong tay lóe lên tia sáng, một đống bộ giáp
bằng sắt xuất hiện trước mặt. Điều này làm cho mọi người đứa nào đứa nấy mặt
mày xanh léc, kể cả Hạo Thiên.
Hạo Thiên thầm nghĩ: nếu mình mà mặc cái bộ này, chỉ cần chạy mười vòng quanh
sân này cũng đủ để mình liệt chân rồi à. Xem ra không xong rồi, phải tập cho
bằng được hôm nay, không là bản thân mình bị phạt thì chỉ có đường chết à.
Hạo Thiên bắt đầu vứt bỏ tạp niệm, tinh thần chi lực tập trung cao độ. Từng
sợi từng sợi ám ma lực từ đan điền, di chuyển theo kinh mạch, từ vùng đan
điển, di chuyển đến cánh tay, đang sắp đến gần bàn tay thì bỗng nhiên lại đứt
đoạn.
Hạo Thiên vẫn không buông tha cho, cứ tiếp tục cố gắng vận chuyển. Từ từ, Hạo
Thiên đã vận chuyển được ám ma lực từ đan điền đến được một tí vào lòng bàn
tay rồi. Điều này làm cho hắn rất mà mừng rỡ. Vì thế, Hạo Thiên cứ tiếp tục
mãi đến khi tiếng chuông sắp vang lên, Hạo Thiên đã thành công rồi vận chuyển
ám ma lực vào lòng bàn tay. Điều này cũng có nghĩa là hắn đã sơ bộ thành công
điều khiển
được một tí ma lực rồi.
“Keng” “Keng” “Keng”
-Được rồi, kết thúc, bây giờ cả lớp, chỉ có được ba người đã thành công sơ bộ điều khiển được ma lực vào lòng bàn tay. Cho nên, ngoài
trừ ba người này, mỗi người đều phải chạy một trăm vòng sân. Nhớ kỹ, phải mặc
giáp sắt vào rồi mới chạy, ai chạy không xong, không được phép về. Tất cả giải
tán trừ ba người này ở lại.
Mạc Thiên Cơ nhìn về phía Hạo Thiên cùng hai người khác. Một người cũng là sở
hữu hi hữu ma lực, là thiếu niên ngồi dãy ngoài cùng mà hồi sáng Hạo Thiên học
cùng, một người là tiểu nữ hài, bằng tuổi với Hạo Thiên, mái tóc đen dài, đôi
mắt màu xanh biếc, làn da trắng, đôi má có hai lúm đồng tiền.
Khi mọi người bắt đầu chạy quanh sân, Hạo Thiên cùng hai người còn lại đứng
trước mặt Mạc Thiên Cơ nói:
-Vâng, thưa lão sư, ngài tìm chúng con có việc gì không vậy?
Tiểu nữ hài bước lên đằng trước một bước nói.
Mạc Thiên Cơ gật đầu nói:
-Ba người các ngươi tên gì?
Tiểu thiếu nữ nói trước:
-Thưa Thiên Cơ lão sư, học sinh tên Lý Nhã Kỳ.
-Thưa lão sư, học sinh tên Tiếu Nhất Lôi.
-Thưa lão sư, học sinh tên Hạo Thiên.
Mạc Thiên Cơ gật đầu “Ừm” một cái rồi nói:
-Ba người các ngươi rất tốt, chỉ trong buổi học đầu tiên đã có thể sơ bộ vận dụng được ma lực từ trong cơ thể đến bàn tay. Rất tốt à, học viên có thành tích như vậy từ trước đến nay chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay mà thôi. Ta rất hi vọng sự biểu hiện của ba người các ngươi vào tháng sau khảo nghiệm à. Được rồi, bây giờ ba người các ngươi có thể về.
Ba người cùng chào Mạc Thiên Cơ xong rồi riêng phần mình đi một hướng.
Vì bây giờ thời gian còn sớm, Hạo Thiên dự định sẽ đến thư viện, đọc sách một
chút rồi mới về kí túc xá.
Bởi vì đã từng đi tham quan hết quanh khu vực học viện cho nên việc đến thư
viện đối với Hạo Thiên rất dễ dàng.
Toàn nhà thư viện màu hồng phấn to bốn tầng, đặt góc khuất nhất của trường.
Điều này làm cho chỗ này rất yên tĩnh. Mọi người có thể
yên tâm đọc sách mà không sợ người khác làm phiền.
Hạo Thiên bước vào thư viện, liền tiến vào từng dãy sách tham quan. Bởi vì lần
đầu tiên vào trong đây cho nên Hạo Thiên cũng không biết mình nên chọn loại
sách nào để đọc.
Sau một hồi lựa vòng, Hạo Thiên cuối cùng chọn cuốn Địa Cầu dị gới vực.
Đây là cuốn sách nói bao quát tổng thể về Địa Cầu.
Dựa theo trên đó nói, Địa Cầu chia làm ngũ châu. Ngũ châu là Nam Châu, Bắc
Châu, Tây Châu, Đông Châu cùng Trung Châu. Ngoài ngũ châu ra còn có bao la hải
dương.
Vị trí mà Hạo Thiên đang ở nằm tại Nam Châu. Nam Châu diện tích bao la, có vô
số gia tộc, liên minh, đế quốc, vương quốc chiếm dữ.
Paris Vương quốc cũng nắm giữ một số nguồn tài nguyên nhất định trên Nam Châu.
Nam Châu cùng Bắc Châu khí hậu hơi giống nhau, quanh năm đều lạnh, rất ít khi
có nắng ấm. Nhưng so về độ lạnh thì Bắc Châu lạnh hơn Nam Châu nhiều.
Tây Châu cùng Đông Châu thì khi hậu cũng tương tự nhau, quanh năm nóng, rất ít
khi lạnh.
Chỉ có khu vực Trung Châu thì thời tiết ôn hòa. Tại Trung Châu, tài nguyên bao
la, cường giả như mây, sinh tồn tại đây càng khốc liệt hơn ở Nam Châu.
Hạo Thiên còn tìm được một cuốn Vạn Thú kí.
Vạn Thú kí ghi chép vô số loại yêu thú. Chúng chia theo nhiều chủng loại khác
nhau. Mỗi chủng loại đều có sự mạnh mẽ nhất định.
Vì bản thân còn chưa tìm được hướng đi nhất định để trở thành cường đại Ma giả
cho nên Hạo Thiên chỉ đọc sơ để biết các loại yêu thú, chuẩn bị sẵn kiến thức
về chúng.
Đọc xong hai quyển sách, Hạo Thiên đem chúng nó trả lại chỗ cũ rồi ra về.
Về đến kí túc xá, Hạo Thiên đánh chào một tiếng với hai người bạn cùng phòng
rồi vào phòng tắm rửa thay đồ.
Xong xuôi, Hạo Thiên, Vương Nguyên và Lục Minh cùng nhau tiến về nhà ăn cùng
ăn.
Trên đường, ba người hỏi han nhau về buổi học đầu tiên. Cả hai người đều chưa
thể sơ bộ điều khiển được ma lực trong buổi học đầu tiên cho nên đều bị phạt.
Có điều, hai người bị phạt nhẹ hơn so với Hạo Thiên thấy mấy người trong lớp
hắn bị phạt.
Học tập cả ngày mệt mỏi cho nên Hạo Thiên, Vương Nguyên và Lục Minh, ba người
vào đến bàn ăn là như hổ đói, lao vào ăn ngấu nghiến thức ăn từ phần này đến
phần khác.
Ăn no nê ba người đi một vòng quanh công viên trường rồi cùng nhau về phòng.
Trong phòng, giờ này Hạo Thiên đang bắt đầu hấp thu ám ma lực trong thiên địa.
Buổi tối là thời gian hấp thu tốt nhất ám ma lực nên Hạo Thiên dành hết cả
thời gian buổi tối để hấp thu ma lực.
Vì không có chia một phần năng lực để hấp thu số ít quang ma lực từ trong
thiên địa cho nên tốc độ hấp thu ám ma lực trong thiên địa của Hạo Thiên rất
nhanh.
Từng luồng ám ma lực luồn vào đan điền, Hạo Thiên từng bước áp súc lại thật
chắc tại đó.
Theo Hạo Thiên, hắn nhất định phải áp suất đến khi cả đan điền đều liên kết
chặt chẽ như một bức tường thành không thể lọt một giọt nước được thì mới tiến
hành đột phá. Cho nên, tốc độ hấp thu nhanh nhưng Hạo Thiên chứa đựng lại
trong đan điền số lượng ám ma lực rất ít, nhưng bù lại chất lượng rất cao.
Mà trong lúc hấp thu, Hạo Thiên không có để ý là tại trước ngực, sợi dây
chuyền đang tỏa ra nhàn nhạt hào quang lóng lánh.