Nhẹ Nhõm Đánh Bại


Người đăng: ๖ۣۜMɩêų༒๖ۣۜƮɧɩêภ༒๖ۣۜĐế

Giờ này, Hạo Thiên đứng đối diện Hạ Thường Vũ.

Hạ Thường Vũ nhàn nhạt nhìn Hạo Thiên, miệng nhếch lên cười nham hiểm nói:

-Một dã tử cũng muốn tranh danh ngạch tiến vào U Lan tiểu đội của ta à, thật không ngại mất mặt.

Vừa nói xong, Hạ Thường Vũ vận dụng ma lực, bàn tay ngưng tụ một trảo sáng kim
to lớn, đây là kim ma lực mà Hạ Thường Vũ sở hữu. Hắn lao nhanh hướng về Hạo
Thiên, một trảo ngay mi tâm mà tiến.

Hạ Thường Vũ đây là muốn một chiêu chấm dứt mạng của Hạo Thiên.

Hạo Thiên vẻ mặt như thường, ám ma lực bao bọc cả nấm đấm, đánh trả chiêu tấn
công của Hạ Thường Vũ.

“Ầm”

“Bạch” “Bạch” “Bạch”

Hạ Thường Vũ bị lùi về sau mười bước, mép miệng nhè nhè từng giọt máu nhỏ
xuống.

Hạo Thiên thì vẫn bình tĩnh đứng tại đó.

Toàn trường thì chấn kinh cả lên, từng tiếng bình luận nổi lên.

-Cái gì?

-Ta đang nhìn thấy điều gì? Hạ Thường Vũ không đỡ nổi một chiêu?

-Hắn ta đây là ai à? Tại sao có thể mạnh mẽ đến như vậy?

-Nhìn tướng tá của hắn cũng tầm tuổi chúng ta à?

…..

Hạ Thường Vũ thì sắc mặt tái xanh, căm tức nhìn Hạo Thiên.

-Hừ.

Hạ Thường Vũ sau lưng từ từ hiện lên một viên hồn phách bạch sắc. Tại vòng
giữa viên hồn phách là một con bạch viên. Bạch lang này là Kim Mao Viên, là
yêu thú mười năm. Đây là hồn phách của Hạ Thường Vũ.

Hạ Thường Vũ nhìn Hạo Thiên, nói:

-Cho ngươi nếm thử kĩ năng hồn phách của ta. “Chấn Nhạc”

Viên hồn phách tỏa sáng, ánh sáng bao bọc cả người Hạ Thường Vũ, Hạ Thường Vũ
chân đạp Hạo Thiên.

Hạo Thiên sắc mặt vẫn bình thường, vận dụng bản thân ám ma lực bao bọc ám ma
lực tại chân phải, đạp nhẹ về Hạ Thường Vũ.

“Ầm”

“Bạch”

Hạ Thường Vũ văng xuống sàn đấu, ngất đi.

Toàn trường hít một hơi lạnh.

-Một chiêu, chỉ nhè nhẹ một chiêu Hạ Thường Vũ liền rớt xuống sàn đấu.

-Ngất rồi à.

-Điên rồi, một dã tử không ai biết hắn đến từ đâu lại có chiến lực khủng bố đến như vậy à, rốt cuộc hắn đến từ đâu?

-Ta vừa rồi hình như thấy hắn đứng cùng với Vương Nguyên cùng Lục Minh à.

-Xem ra chỉ có hai người đó cùng Thiên Cơ lão sư biết hắn à.

….

Từ một góc đằng xa, một người trung niên cùng một người tuổi trẻ thiếu niên
đang đứng, mắt hướng nhìn về khán đài.

Người trung niên nhìn nói:

-Hắn vậy mà thật Thất tinh Ma Sư. Tám tuổi Thất tinh Ma Sư đỉnh phong, xem ra cách đột phá Ma Vương không xa à.

Tuổi trẻ thiếu niên nhàn nhạt nhìn nói:

-Nghe nói hắn hai năm tại U Lan sâm lâm, cách hắn vận dụng ma lực còn rất thô thiển, tuy là Thất tinh Ma Vương đỉnh phong, nhưng hài nhi vẫn có lòng tin đánh bại hắn. Chỉ có tu vi mà không biết cách vận dụng ma lực thì cũng như không.

Người trung niên nhìn lại nói:

-Ừm. Lần này Sơ cấp Học Viện, ngươi tranh thủ tại trước đó đột phá để nắm chắc mười vị trí đầu, nếu có thể thì trùng kích vị thứ nhất. Lần này, ta đến được tin tức giải nhất được đến một cái bình thường hồn chủng cùng với một phần thưởng bí mật nữa. Ngươi tranh thủ cho U Lan học viện lần này nở mặt à. Cũng hơn mười năm rồi, chúng ta U Lan học viện vẫn không có tranh thủ mười thứ hạng đầu à, nếu như lần này không vào được mười thứ hạng đầu nữa thì chúng ta…

Nói đến đây, người trung niên chỉ biết thở dài.

Tuổi trẻ thiếu niên đáp lại bằng một vẻ mặt tự tin:

-Hài nhi biết, hài nhi chắc chắn sẽ không để cha thất vọng. Chỉ là cha, ngươi có thể cho Hi nhi cùng ta đính hôn được không? Mai mốt khi ta cùng Hi nhi trưởng thành, liền làm lễ thành thân à. Ta đây thật sự rất thích Hi nhi từ cái nhìn đầu tiên.

Trung niên nhìn mặt hài tử của mình, nghiêm mặt nói:

-Điều này ngươi phải tự tranh thủ được lòng của Hi nhi, ta đây không thể giúp được ngươi hướng về gia của Hi nhi cầu hôn rồi, ta đây cũng muốn để Hi nhi làm dâu của ta nhưng ta đây cũng không thể ép buộc được à. Thế lực sau lưng của Hi nhi, chúng ta không thể chọc nổi. Chỉ có ngươi tranh thủ được lòng của Hi nhi thì mọi chuyện dễ dàng hơn à.

Tuổi trẻ thiếu niên hớn hở cười nói:

-Hài nhi biết phải làm sao.

Trung niên mỉm cười. Hắn biết, người nhi tử của hắn rất thông minh, hắn chỉ
cần nói vậy thì nhi tử hắn liền hiểu.

……

Rất nhanh, tin tức Hạo Thiên chiếm được danh ngạch tiến vào U Lan tiểu đội để
ba tháng sau tham dự Sơ cấp Học Viên lan tỏa cấp tốc tại học viện.

Rất nhiều người kinh ngạc, mọi người đua nhau tìm hiểu tin tức về Hạo Thiên.

Cuối cùng, mọi người tìm ra được thông tin của Hạo Thiên.

…..

Tại một gian phòng, Hạo Thiên cùng với Vương Nguyên và Lục Minh đang cười nói.

Lục Minh nhìn Hạo Thiên, vẻ mặt bùn nói:

-Ngươi à, cũng không biết nói trước chúng ta, làm hại chúng ta lo lắng cho ngươi cả buổi à.

Hạo Thiên vẻ mặt vô tội nói:

-Ta đây lúc đó cũng nói rồi à.

Vương Nguyên cười nói:

-Người bây giờ tu vi là gì? Hạ Thường Vũ thế nhưng là Lục giai sơ kì Ma Sư à.

Hạo Thiên vuốt mũi cười cười nói:

-Thất giai đỉnh phong Ma Sư.

Lục Minh cùng Vương Nguyên vẻ mặt dại ra, lúc này hai người cười khổ nói:

-Ngươi đây là muốn đả kích chúng ta à. Ta đây cũng mới chỉ Ngũ giai đỉnh phong Ma Sư mà thôi. Người thì khỏe, hai năm từ U Lan sâm lâm ra, tu vi liền Thất giai đỉnh phong Ma Sư à. Đây là không muốn người khác sống à.

-Đúng à, ta đây tựu đập đầu vào tường chết cho rồi. Bản thân tu luyện khắc khổ, vậy mà không bằng ngươi hai năm từ trong U Lan sâm lâm đi ra.

Hạo Thiên nghe vậy vẻ mặt vô tội nói:

-Ta đây cũng tựu khắc khổ lắm à.

Hạo Thiên nếu không phải đạt được kì ngộ cùng cơ duyên thì hắn bây giờ cũng
không có tu vi như vậy à.

Hạo Thiên biết hai người chỉ đùa vui với hắn nên hắn chỉ cười nhẹ nói ít mà
thôi. Trong lòng hắn bây giờ thì đã nhận định rồi hai người bạn này.

// Một chương hôm nay nha mọi người, lap sửa chưa xong nên ra quán chỉ đánh
được một chương cho mọi người. Sẽ bù nốt trong tuần nay. Xin lỗi mọi người.


Địa Cầu Dị Giới - Chương #14