Vivian Ah Vivian


Người đăng: Luôn Có Điêu Dân Muốn Hại Trẫm

Mang theo Đậu Đậu phải tốn một phen công phu, dù sao một tiểu nhân ngư sống sờ
sờ như thế mặc kệ xem thế nào đều không giống như có thể thông qua bộ phận
an ninh ở sân bay, nguyên bản Hác Nhân còn nghĩ để nàng ở nhà, sau đó để một
người ở nhà chiếu cố tiểu gia hỏa, nhưng trải qua kinh nghiệm lần trước bị
ném trong nhà Đậu Đậu đã học tinh rồi, nàng thấy mọi người có ý định đi xa
nhà liền trực tiếp dán lên người Hác Nhân, treo trên người hắn suốt cả buổi
mới khiến cho Hác Nhân bất đắc dĩ gật đầu đáp ứng đem nàng mang đi. Tiểu gia
hỏa rất cao hứng, thế nhưng cũng gây không ít phiền toái cho những người lớn,
cuối cùng nhất thật sự không có biện pháp Hác Nhân đành phải đem tiểu gia hỏa
nhét vào tùy thân trong không gian dẫn theo...

Tùy thân không gian trên lý luận là không thích hợp chứa vật sống đấy, đó là
một chỗ không có vật gì, im ắng không ánh sáng không có trọng lực, bao la lãnh
tịch đến đủ để cho bất cứ sinh vật sống nào cũng dễ điên mất, trên thuyết minh
sử dụng tùy thân không gian cũng chuyên môn đánh dấu một đầu "Nếu không có có
thù giết cha thỉnh chớ thử nghiệm đem vật sống vào không gian, bản cục quản lý
không chịu trách nhiệm nếu có trường hợp tâm thần", bất quá ưu điểm khác Hác
Nhân không có, tựu mạch suy nghĩ khoáng đạt không ai bằng, trước khi lên đường
hắn chạy tới chợ mua cái bể cá, lại chạy về Tàu Đá rùa bự lấy trang bị trọng
lực nhân công cỡ nhỏ, cuối cùng bố trí thành hồ cá cảnh nhân tạo, còn làm cái
ống bơm —— cho Đậu Đậu vào đó bơi. Lúc xuất phát hắn còn đem số liệu đầu cuối
cũng ném vào tùy thân trong không gian, bởi vậy, Đậu Đậu ở bên trong một chút
cũng không thấy nhàm chán, muốn đèn có đèn chơi bọt khí có bọt khí, thật sự
nhàm chán còn có thể lấy đèn kéo quân chơi, tối thiểu cũng có thể hỗn trên
máy bay mười mấy tiếng đồng hồ...

Hác Nhân chạy tới phòng tắm, kéo nước một nửa bồn, lúc này thả Đậu Đậu ra,
tiểu gia hỏa đã chờ một ngày một đêm trong tùy thân không gian. Lúc này đã hết
chịu được, sau khi nhảy vào bồn tắm lập tức bơi tung tăng vài vòng, lúc này
mới ngẩng đầu lên phun nước đầy mặt Hác Nhân: Đây là kháng nghị đến rồi.

Số liệu đầu cuối bồng bềnh đến cạnh Hác Nhân, dùng sức vứt bỏ bọt nước trên
người: "Khuê nữ của ngươi tương lai tất thành nhân tài, bản cơ nhanh bị nàng
giày vò điên rồi. Làm con quay quay suốt một ngày..."

"Cuối cùng vẫn là đem đứa nhỏ này mang đến..." Ithak đi theo xem náo nhiệt,
trông thấy Đậu Đậu đang bơi tung tăng trong bồn, hắn đã có chút đau đầu, "Vấn
đề là chúng ta muốn đi ra ngoài làm việc ah, chẳng lẽ lại một mực mang theo
nàng?"

"Chỉ có thể mang theo rồi, " Hác Nhân bất đắc dĩ nhún nhún vai, "Thật sự
không được thì nhét vào tùy thân không gian, tìm được chỗ không người lại thả
ra cho nàng hít thở không khí. Ngẫm lại vẫn là Mộng vi diện tốt. Chúng ta có
thể xách cái ấm nước làm bộ là đạo cụ luyện kim, trình độ bát quái người địa
cầu tựu không cho phép làm thế."

Đậu Đậu lệch ra cái đầu nghe người lớn nói chuyện, sau khi phát hiện không có
ai phản ứng mình liền sinh khí rầm rì một tiếng, quay người lặn xuống dưới
nước hấp một bụng nước, sau đó xuất hiện tiếp tục phun nước lên mặt Hác
Nhân...

Betsy cùng Nam Cung Ngũ Nguyệt đi dạo ở Athens hơn mười một giờ mới về, lúc
trở lại thì hai người mang theo một đống bao lớn bao nhỏ đựng đồ, từ đồ ăn
địa phương đến đồ thủ công mỹ nghệ chồng chất cả bàn không sai biệt lắm, không
cần phải nói cũng biết vật phẩm Betsy mua sắm chiếm cứ đại đa số trong đó.
Mà hai cô nương đi dạo một vòng lớn như thế đều không thấy mỏi mệt chút nào
đấy, trong phòng khách còn thảo luận hào hứng bừng bừng chuyến đi, Hác Nhân
cũng hoài nghi hai người phải hay không bị đám hướng dẫn ven đường lừa một
vòng: người tách đoàn đi riêng lại nhìn rất có tiền như vậy cũng không thấy
nhiều. Mà năng lực mua sắm của Besty cũng làm cho đám nghiệp vụ du lịch mở cờ
trong bụng.

Betsy cầm một chuỗi hạt một bên mang lên cổ Nam Cung Ngũ Nguyệt một bên niệm
niệm cằn nhằn: "Dù sao có người chi trả cho ngươi ngươi còn kêu cái gì, ta thế
nhưng mà nghe nói, ngươi làm việc đều là Thần Tiên trực tiếp tính tiền đấy.
Đại hậu thuẫn như thế ngươi còn hiềm phá sản? Ta cũng quyết định rồi, mấy
ngày nay chỉ cần có công phu đi shopping, sau đó tất cả đều nhét vào tùy thân
không gian đi của ngươi, sau khi trở về sẽ đem bán, chắc lợi nhuận cũng được
200-500 cái mp5..."

Bởi vì vật phẩm Địa Cầu đầu tiên Hác Nhân đưa cho Betsy chính là một cái mp5,
cô nương này đặc biệt khắc sâu đối với cái này, sau đó tựu coi nó làm một
loại đơn vị tiền chỉ có chính nàng mới có thể hiểu được rồi, ngoại nhân không
cách nào lý giải.

Nam Cung Ngũ Nguyệt thuận miệng hỏi một câu: "Làm sao bán a? Đường dây buôn
bán ngươi cũng không có."

"Cái này không cần lo, lúc lên đài truyền hình ta nhận thức không ít người á.
Muốn tới số điện thoại di động ít nhất cũng có một hai trăm cái, mà ta lúc ấy
tựu theo chân bọn họ tán gẫu qua. Cảm giác bọn họ có lẽ ưa thích loại vật
này —— mua không nổi nhưng khẽ cắn môi cũng muốn ngạnh mua một đống hàng ngoại
quốc sau đó chụp ảnh phát Microblogging, mặc dù ta không hiểu phương thức
tư duy của người địa cầu các ngươi. Nhưng ta rất thưởng thức loại tinh thần
này nha."

Mọi người lập tức giật nảy mình đối với ý nghĩ kinh tế cùng lực nắm chắc chi
tiết của cô nương này, đương nhiên càng giật nảy mình còn là nàng vậy mà
có thể thấu triệt dân bản xứ chỉ trong thời gian cực ngắn, năng lực quan sát
này thật không có phụ chức nghiệp dong binh của nàng.

Dù sao Hác Nhân cũng thấy bị Besty thuyết phục, cơ hội phát tài thì luôn trước
mắt, chỉ là đại bộ phận người khuyết thiếu năng lực nắm chắc cơ hội này mà
thôi —— ngươi xem một phòng an thiện lương dân này có ai nghĩ như Besty không?

Vivian ở bên cạnh thở dài: "Thực hâm mộ ngươi ah, nói kiếm tiền tựu kiếm
tiền... Kỳ thật rất sớm trước kia ta cũng đã làm kinh doanh đa quốc gia kia
mà..."

Lập tức toàn trường an tĩnh lại, Hác Nhân bị cái tin tức ngoài ý muốn này làm
hoảng sợ: "Ngươi nói giỡn là gì? Tựu ngươi còn làm kinh doanh đa quốc
gia?"

"Dù sao ta cũng sống nhiều năm như thế, lần đầu tiên nhân loại các ngươi dùng
da dê đổi lương thực ta cũng xem rồi, ngươi cho rằng sự tình gì ta còn chưa
qua?" Vivian sâu kín nhìn Hác Nhân, "Mấy ngàn năm trước ta tựu ý thức được
mậu dịch đa quốc gia có lợi nhuận cực lớn, dốc hết tiền chuyển hương liệu cùng
Lazurite (google để biết thêm) giữa Ai Cập cùng La Mã nghĩ thử thay đổi tài
vận của mình —— mặc dù trên sử sách không có ghi lại, nhưng ta tuyệt đối
thuộc đám thương nhân đầu tiên đi buôn loại này..."

Hác Nhân lại nghe được mot6 hành động vĩ đại khác của Vivian, cảm thấy hứng
thú không thôi: "Sau đó thì sao?"

"Sau đó thiếu chút nữa từ La Mã một đường ăn mày trở về, " Vivian thở dài,
"Ta cũng không biết thế nào, dù sao bán gì lỗ đó, sau đến trên tay của ta
không có tiền vốn, tựu lôi kéo mấy cái Huyết tộc tiểu bối cùng một chỗ giày
vò sinh ý, kết quả làm bọn họ phá sản rồi rồi, ta lại lừa đám tế tự tế bái
ta xuất tiền, kết quả Alexander đem vương triều thứ ba mươi mốt tiêu diệt,
người cuối cùng bị ta lôi vào —— kết quả Octavius dứt khoát giết chết
Kleopátra, rõ ràng đem Ai Cập biến thành một tỉnh của La Mã, ta giày vò hơn
hai nghìn năm cũng không có vãn hồi được, cuối cùng mới nhận thức mình không
làm được loại này. Mà xa hơn nữa cũng không có ai chịu đầu tư cho ta rồi."

Hác Nhân: "... Ta cảm giác mỗi lần hàn huyên lịch sử với ngươi đều có một loại
cảm giác kinh hỉ, ngươi đến cùng đã làm xong bao nhiêu đại sự cấp Sử Thi còn
chưa nói cho chúng ta?"

Vivian nghĩ nghĩ: "Khẳng định không ít, nhưng chỉ có thể nhớ một ít, hữu cơ
sẽ a, hữu cơ ta sẽ kể cho ngươi nghe về cuộc chiến hành Troy... Hoặc là chúng
ta có cơ hội đi thành cổ nhìn xem, có lẽ còn có thể móc ra đồ vật ta vứt bỏ
năm đó từ dưới đất."

Mấy người Hác Nhân bọn hắn còn tiếp tục trò chuyện thiên nam địa bắc về
Vivian, mà ngoài cửa sổ cảnh ban đêm đã đậm đặc, tòa thành thị cổ xưa đang dần
dần yên lặng trong màn đêm.

Lúc nhân loại đã ngủ sâu, trong bóng tối, một nhóm sinh vật mới dần dần thức
tỉnh.

Một ít ảo ảnh màu đen mau lẹ mà không cách nào bị mắt thường phát giác lướt
đi trong đêm, đem một ít tin tức truyền đạt đến trong tai một ít cư dân trong
tòa thành thị. Trong nội thành Athens cổ kính cất dấu bí mật hắc ám thường
nhân không thể lý giải, lực lượng Ám Ảnh chia thành thị thành hai, một bộ phận
có thể chạm đến, một bộ phận khác mắt thường không thể nhận ra. Với tư cách
một trong những "Sào huyệt" chủ yếu trên thế giới, một thành lũy đặc thù che
giấu, quái dị, khó có thể nắm lấy dựng lên trong nội thành Athens, mặc dù
liệp ma nhân ưu tú nhất cũng khó có thể thẩm thấu vào tòa thành thị này.

Một tin tức đang tại truyền lưu ở đây:

Vampire xưa nhất trên thế giới, dị loại trong dị loại, một trong những sinh
vật nguyên tổ quái dị —— Hồng Nguyệt nữ bá tước đã tới tòa thành thị này, hơn
nữa vị nữ bá tước xưa nay chưa từng có này đang có vẻ muốn làm gì đó.

Lúc Hác Nhân bọn họ còn thảo luận Vivian có nên đạp Achilles xuống sông khôn,
lại có vô số "Người" đang thảo luận vị nữ bá tước này phải chăng muốn nhúng
tay vào sự tình Ngày trở lại.


Dị Thường Sinh Vật Kiến Văn Lục - Chương #279