Người đăng: hanngocnhi1998@Sau khi bồi bổ cơ thể tốt, ta đi dạo cùng An Nhi để dễ tiêu hóa bàn ăn thịnh soạn do Tô Ma Ma đặc biệt chuẩn bị. Nói tới mấy món đó là nước rãi từ khóe miệng ta lại chảy thành dòng. Nào là trứng hấp hành rồi cá hấp, canh gà tần bằng nồi nung. Món nào món ấy đều có hương vị chẳng khác nào đầu bếp nước ngoài của một nhà hàng cao cấp nấu ra cả. Quả là ngon tuyệt cú mèo! Đang mải mê nghĩ tới mấy món ruột của Tô Ma Ma thì Đình Hải làm tan hương vị, từ đâu chui ra đập vào vai ta làm ta tan mộng đẹp:
Đình Hải, huynh muốn dọa chết ta sao? Làm ta muốn rớt tim ra ngoài luôn.
Vậy tôi sẽ tạ lỗi với Cách Cách
Sao câu nói tạ lỗi này quen thế nhỉ? Hình như ta mới nghe gần đây thỉ phải? A, nhớ rồi! Chính là cái tên lắm lời ban sáng ở chợ. Aizz... Cứ nghĩ tới cái tên đó ta lại tức sôi máu, đàn ông con trai gì đâu mà lắm lời như đàn bà, đã vậy lại còn bất lịch sự. Thôi thôi, ném tên đó vào một góc tối, nghĩ tới hắn chỉ mệt đầu thôi!
Trở về hiện tại, ta chau mày nhìn Đình Hải, có vẻ đáng nghi lắm:
Bổn Cách Cách thấy huynh hôm nay rất là lạ
Đâu có, Thiển Di cô nhắm mắt vào đi.
Đúng là đáng nghi thật, thế nhưng không hiểu ma xui quỷ khiến thế nào mà ta lại nghe lời nhắm mắt lại:
Ta mở mắt, ôi! Đẹp quá đi à! Đình Hải cầm một viên ngọc bội trạm khắc tinh tế đưa tới trước mắt ta:
Ta tặng cô, thích không?
Thích, đương nhiên là bổn Cách Cách thích rồi!
Một ngày êm ả trôi đi và đã tới lúc ta thực hiện lời hứa của mình với đại ca. Ta kêu An Nhi chuẩn bị một chiếc kiệu tới phủ Nhậm Cung Quận Vương.
Tại phủ Nhậm Cung Quận Vương...
Ta bước vào trong hoa viên của Phủ Nhậm Cung Quận Vương. Vi Hinh đang ngồi viết chữ ở đình viện phía Tây. Ta bước tới đình:
Tỷ tỷ, Thiển Di tới thăm tỷ tỷ đây!
Muội muội, lâu lắm rồi muội muội tới thăm tỷ tỷ. Ta còn tưởng muội đã quên vị tỷ tỷ như ta rồi cơ đấy!
Ta cười nhạt rồi đáp lời Vi Hinh:
Vi Hinh nghe ta nói mình bị rơi xuống hồ nước thì hết sức lo lắng, sốt sắng hỏi thăm ta:
Muội đã bị rơi xuống hồ nước ư? Giờ sao rồi, có còn cảm thấy đau nhức hay khó chịu ở đâu không ...
Tỷ tỷ à, giờ muội không sao rồi, thậm chí còn rất khỏe. Lần này muội tới đây là để nói với tỷ một việc... Đại ca muội từ lâu đã ngưỡng mộ tài sắc của tỷ, hôm nay muốn muội chuyển lời tác thành với tỷ!
Im lặng một lúc, Vi Hinh mới cất tiếng đáp lời, giọng nói có phần trầm xuống:
Cái gì? Vi Hinh đã có ý trung nhân từ sớm sao? Thôi xong rồi, ta phải ăn nói sao với Đại ca đây? Chuyến này đi đúng là chiến công bất thành.
Nhận được câu trả lời của Vi Hinh, ta xin phép cáo từ hồi phủ trước. Thôi được, dù sao ta cũng không lẩn tránh được sự thật, thà cứ thẳng thắn đối diện với nó đi.