Sự Đả Thương Của Thái Hậu Quá Lớn


Người đăng: hanngocnhi1998@Kiệu vàng sơn son đã được chuẩn bị sẵn ở ngoài Vân Lôi Điện, ta và Lâm Thiên Phong lên kiệu và đi thẳng tới Thừa Đức Sơn Trang để vấn an Hoàng Hậu và Hoàng Thái Hậu.

Do Thừa Đức Sơn Trang và Đông Cung khá gần nên kiệu của ta chỉ đi một đoạn đường ngắn là đã tới ở ngoài cửa lớn của Thừa Đức Sơn Trang. Lâm Thiên Phong kêu Tiểu thái giám vào bẩm báo với Thái Hậu và Hoàng Hậu. Một lát sau, tiểu thái giám đi ra mời ta và hắn vào yết kiến:


  • Nhi thần tham kiến Hoàng Tổ Mẫu, Mẫu Hậu. Hoàng Tổ Mẫu vạn an, Mẫu Hậu kim an.

Ta và Lâm Thiên Phong cùng quỳ xuống hành lễ với Hoàng Hậu và Thái Hậu. Thái hậu cười nhẹ rồi kêu ta và hắn đứng lên. Thái hậu và Hoàng hậu nhìn rất dễ mến. Thái hậu cười rất hiền từ, ánh mắt rất hiền từ, giọng nói cũng rất hiền từ, thế nhưng ý nghĩa trong câu nói lại có độ sát thương rất cao:


  • Đêm qua hai đứa ... vui vẻ đấy chứ?

Thái hậu à, người nói vui vẻ theo nghĩa nào vậy? Con thực sự không hiểu a. Chắc có lẽ người đã nhận được tin báo rằng, hôm qua tại Vân Lôi Điện đã rất rộn ràng. Nhưng người đâu biết trong phòng đang xảy ra chuyện gì?

Ta ngồi im không nói tiếng nào, trời ơi, trả lời sao đây? May quá, Lâm Thiên Phong cũng đã giải thoát cho ta:


  • Hoàng Tổ Mẫu, đêm qua hai đứa con rất vui vẻ! Nhưng có điều nàng ấy hơi nhiệt tình quá!

Tên chết tiệt Lâm Thiên Phong nhà ngươi, ngươi giải vây cho ta mà ăn nói vậy sao? Đúng là đêm qua ta trả thù người nhiệt tình nhưng nói vậy sẽ gây hiểu lầm to đấy! Trong óc ngươi là bã đậu hay mắm lên men lâu ngày vậy??? À, thế là đúng như ta dự đoán, câu nói của hắn đã gây ra một hiểu lầm tai hại, mặt dần tái xanh đi:

Thái hậu và Hoàng hậu nhìn nhau cười tủm tỉm, ẩn sau nụ cười ấy là một tương lai với những đứa trẻ kháu khỉnh đang yêu.

Lão thiên gia à, không hiểu là con có phạm phải Thiên Quy không mà sao ông lại để ba người này làm mất đi cái tư tưởng trong sáng của con cơ chứ? Huhhu...con không muốn ở lại chỗ này nữa! Thái hậu, Hoàng hậu à, Mạc Thiển Di con vẫn chỉ là tờ giấy trắng thôi mà. Đây chỉ là vấn an mà ta đã liên tiếp bị đả thương rồi, không biết sau này sẽ ra sao?

Ngồi được một lát thì Lâm Thiên Phong phải lên triều báo cáo với Thiên Tử cáo từ trước, ta cùng chuồn theo. Ra khỏi cửa lớn, hắn liền thì thầm vào tai ta:


  • Nàng thấy không, Thái hậu rất tốt bụng! Chưa gì người đã kêu ta phải chăm sóc kĩ cho nàng để thai nhi khỏe mạnh rồi.


  • Đại biến thái, ta và ngươi chưa động phòng, ta vẫn trong trắng thì thai nhi cái nỗi gì?


Hắn đặt bàn tay lên bụng ta rồi tiếp tục thì thầm:


  • Rồi nàng cũng sẽ mang thai, và đó chắc chắn sẽ con của bổn thái tử.

Dứt lời hắn đi mất hút dần. Đại biến thái, tới khi thời cơ chín mùa, nợ mới nợ cũ ta sẽ tính cả với tên biến thái nhà ngươi.

Do sức đả thương quá mạnh từ kẻ địch ta đã kiệt sức rồi lết về Vân Lôi Điện. Nghĩ lại vẫn thấy phía sau gáy lạnh buốt. Sợ qá >.


Di Phong Tình Sử - Chương #10