Thu Hoạch Yêu Đan


Người đăng: ntquangtest

Ngưu Kình và Ngưu Trụ ở tại ngoại vi Cấm Ma Sơn Mạch tìm một chỗ tốt rồi tiến
hành xử lý các xác yêu thú vừa thu được.
Trước tiên hai người moi lấy các Lục Đan, Lam Đan và Kim Đan trong người các
yêu thú.
Cả Lục Đan, Lam Đan và Kim Đan đều là kết tinh tinh hoa của yêu thú mà thành.
Về bản chất, linh khí trong trời đất ở được yêu thú thu hút vào cơ thể, linh
khí càng nhiều thì yêu thú càng mạnh. Khi linh khí dày đặc thì dần ngưng thành
dịch lỏng hòa cùng máu huyết. Nếu yêu thú tiếp tục thu linh khí đến một mức độ
nào đó thì dịch lỏng đó kết tinh lại thành các tinh thể gọi là đan. Đan một
mặt là do linh khí hội tụ, một mặt lai chính là do tinh huyết của yêu thú hội
nhập vào cho nên bản chất của đan có thể thay đổi tùy vào loại thú.
Đan do yêu thú hình thành chia làm ba loại chính: Lục Đan, Lam Đan và Kim Đan.
Những yêu thú cấp thấp, phẩm chất thấp thường hình thành Lam Đan, những yêu
thú phẩm chất trung bình hình thành Lục Đan, những yêu thú phẩm chất cao hình
thành Kim Đan. Tuy nhiên sự phân chia này không hoàn toàn cứng nhắc bởi vì
trong cùng một loài có thể vừa hình thành loại đan này, lại vừa hình thành
loại đan kia. Đó cũng là do chất lượng của thức ăn, nước uống, linh khí và
năng lực tu luyện của yêu thú.
Sự phân cấp bậc thông thường là Kim Đan quí nhất, đến Lục Đan rồi mới đến Lam
Đan. Một viên Kim Đan giá trị bằng mười viên Lục Đan, một viên Lục Đan giá trị
bằng mười viên Lam Đan. Tuy nhiên nếu Lam Đan và Lục Đan có các thuộc tính phụ
như giải độc, cường độc, dược lý... thì giá trị có thể tăng thêm.
Mỗi yêu thú nếu hình thành Kim Đan thì chỉ có một viên duy nhất. Nếu hình
thành Lục Đan thì có thể có hai viên. Nếu hình thành Lam Đan thì có thể có từ
mười đến một trăm viên nhỏ li ti. Lam Đan thường xuất hiện ở các loài thân dài
như rắn, rết và côn trùng.
Một con voi sáu ngà, bốn con báo đen, bốn con sói.
Tổng cộng Ngưu Kình và Ngưu Trụ thu được hai viên Kim Đan, mười bốn viên Lục
Đan. Hai viên Kim Đan lấy từ voi sáu ngà và báo đầu đàn. Bốn con sói và ba con
báo còn lại mỗi con đều cho hai viên Lục Đan.
Ngưu Kình hỏi:
- Chúng ta mỗi người giữ một viên Kim Đan và bốn viên Lục Đan. Sáu viên Lục
Đan còn lại thì đem cho mấy người Thúy Vy, Thúy Vân, Thúy Miêu. Ngươi thấy thế
nào?
- Ta cũng nghĩ như thế. - Ngưu Trụ nói.
- Còn những cái xác này? - Ngưu Kình hỏi.
- Chúng ta vào thành tìm đến các đại gia rao bán. Thịt của những yêu thú này
chứa dày đặc linh khí, ta tin rằng sẽ có không ít người muốn mua chúng. - Ngưu
Trụ nói.
Ngưu Kình và Ngưu Trụ ra khỏi Cấm Ma Sơn Mạch không đi về bản doanh mà đi về
hướng Xuân Sơn thành. Bọn họ lúc đầu đã nhận nhiệm vụ dò xét tin tức ở hai
thành Xuân Sơn và Tóc Tiên nên giờ phải hoàn thành mới trở về. Thay vì mỗi
người đi một thành thì hai người họ đi chung cho nhanh.
Ngưu Kình sợ kính chiếu yêu trên tường thành phát hiện ra chiến thú của mình
nên hắn bố trí cho chúng ẩn tại một địa phương kín đáo bên ngoài thành. Từ bên
trong thành Ngưu Kình vẫn cảm ứng và điều khiển các chiến thú của mình bên
ngoài thành được.
Ngưu Kình và Ngưu Trụ đi vào cổng thành. Trên cổng thành có hai kính chiếu yêu
và tám cây nỏ cực lớn chĩa ra phía trước. Bên cạnh tám cây đại cự nỗ này còn
có một dàn cung nỏ tiễn thủ đứng canh gác nghiêm ngặt.
Ngưu Kình cảm thán nói :
- Phong cách trấn giữ thành của Lê Kỳ gia tộc và An Dương gia tộc thật là
khác hẳn nhau a.
Ngưu Trụ hỏi :
- Khác nhau thế nào?
Ngưu Kình bèn vừa đi vừa kể về Xà Bang thành.
Hai người Ngưu Kình và Ngưu Trụ cố gắng tìm kiếm những người thuộc tổ chức
tình báo cũ của Ma giáo.Tuy nhiên họ đi cả buổi mà vẫn không có chút manh mối
nào. Có lẽ là do tổ tình báo ngụy trang hòa lẫn vào dân thường khéo quá nên
Ngưu Kình và Ngưu Trụ không phân biệt được. Mà Ngưu Kình và Ngưu Trụ cũng
không có cách nào thông tin cho những người tình báo viên biết họ là người của
Ma giáo.
Lý do các tuyến tình báo bị mất liên lạc như vậy là do các giao liên sứ giả đã
bị giết từ lâu.
Hai người Ngưu Kình và Ngưu Trụ chia làm hai hướng vừa dò la tin tức chợ trời
của dân chúng vừa để ý tìm kiếm tình báo của Ma giáo. Với kiểu ngụy trang và
đi bộ trong thành thế này thì quá chậm.
Đi hết một vòng, Ngưu Kình và Ngưu Trụ gặp nhau. Cả hai vẫn chưa có được tin
tức gì có giá trị.
Những thông tin phổ biến họ thu thập được là:
- Xuân Sơn thành do gia tộc An Dương kiểm soát, mà An Dương Thục hiện là
thành chủ. Gia tộc An Dương là một trong hai gia tộc chuyên về cung nỏ và ám
khí.
Thành Xuân Sơn của An Dương gia tộc khác với thành Xà Bang của Lê Kỳ gia tộc.
Lê Kỳ gia tộc thành viên không được coi là mạnh nhưng dựa vào hai đại yêu xà
mà đủ sức giữ thành. An Dương gia tộc lại khác, họ không có đại yêu tọa trấn
nhưng thực lực gia tộc rất mạnh. Họ dựa vào thực lực của các thành viên trong
gia tộc, kỷ luật huấn luyện và kỹ thuật chế tạo nỏ mà giữ thành. Nỏ của An
Dương gia tộc có khả năng bắn một mũi tên hóa ra ngàn mũi tên, có tính sát
thương rất mạnh, là một trong những pháp bảo được xếp vào hàng bá đạo trong
giới tu chân.
An Dương gia tộc được xếp vào một trong năm gia tộc mạnh nhất bao gồm An
Dương, Triệu, Đinh, Lý và Trần.
Ngoài các thông tin trên, Ngưu Kình và Ngưu Trụ cũng nắm được danh sách của
các đại gia trong thành.
Bọn họ ngụy trang thành hiệp khách, đầu đội mũ vành có lưới che mặt rồi đến
từng nhà gõ cửa. Hai người dự định sẽ bán bớt vài cái xác yêu thú này để kiếm
tiền chi tiêu.
Sau khi đi qua gần mười cửa đại gia thách giá mà không bán cuối cùng Ngưu Kình
và Ngưu Trụ cũng nắm được cái giá trung bình mà các đại gia chịu chi để mua.
Họ đã bán một cái xác sói. Vì là xác của Kim Đan kỳ yêu thú cho nên số tiền
thu được rất nhiều. Số xác còn lại bọn họ tạm giữ trong nhẫn trữ vật. Xác Kim
Đan kỳ yêu thú có đặc thù không dễ bị phân hủy, cộng thêm không gian trong
nhẫn trữ vật giống như một nơi bảo quản cực kỳ tốt. Nếu để thực phẩm bên trong
nhẫn trữ vật thời gian một năm thì cũng chỉ tương đương với thời gian để bên
ngoài là một ngày mà thôi.
Sau khi kiếm được một số tiền lớn từ việc bán xác yêu thú, Ngưu Kình và Ngưu
Trụ quyết định chuyển sang thành Tóc Tiên để làm nhiệm vụ còn lại.
Hai người họ rời khỏi Xuân Sơn thành, cõng theo hai Tiểu Bá nhi trên lưng rồi
cực tốc di chuyển về Tóc Tiên thành.
Sau khi vào Tóc Tiên thành, Ngưu Kình và Ngưu Trụ cũng không thu được các
thông tin quan trọng. Họ chỉ có được một số thông tin phổ biến:
- Tóc Tiên thành do Lý gia tộc kiểm soát, thành chủ là Lý Hiển Linh. Gia tộc
Lý chuyên về chế tạo các loại phù chú và các pháp trận.
Trên cổng thành Tóc Tiên và các tháp canh bên trong thành đều có dán rất nhiều
phù chú.
Mỗi lá phù có một công dụng khác nhau có thể kể ra như Lôi Phù đánh ra sấm
sét; Hỏa phù phóng lửa; Triệu yêu phù gọi ra một con yêu thú; Tấn tốc phù gia
tăng tốc độ; Trấn yêu phù làm suy giảm yêu khí; Hảo vận phù gia tăng may
mắn...
Lý gia tộc cũng được xếp vào ngũ đại gia tộc.
Sở học của Lý gia tộc nổi tiếng là cao thâm và kỳ bí.
Ngưu Kình và Ngưu Trụ quay về Ma giáo bản doanh. Hai người bọn họ báo cáo
nhiệm vụ với các giáo đầu.
Đến tối hai người gặp Thúy Vân và tặng cho nàng ta hai quả trứng Tiểu Bá Vương
Long. Khỏi phải nói Thúy Vân vui mừng như thế nào. Ngoài ra mỗi người Thúy
Vân, Thúy Vy, Thúy Miêu còn được hai viên Lục Đan nữa.
Cả tổ đội ngồi nghe Ngưu Kình và Ngưu Trụ kể chuyện đi bắt ma thú.
Hai con tiểu Kiên và tiểu Nhẫn vẫn tàng hình để che dấu thân phận. Chỉ có
những người trong nhóm Ngưu Kình mới biết sự có mặt của chúng.
Ngưu Trụ sôi nổi kể tới đoạn cuối:
- Điều đáng nói là hai con Tiểu Bá Vương Long đang tàng hình không hiểu bằng
cách nào vẫn không bị yêu thức của bọn Báo Hoa và Kền Kền phát hiện.
Thúy Vy nói:
- Tiểu Bá Vương Long có kỹ năng tàng hình tự nhiên là vì muốn ẩn dấu bản thân
khỏi nhãn thức địch nhân. Ta tin rằng bọn chúng còn có chút năng lực ẩn giấu
đối với cả nhĩ thức, tỉ thức và cả thần thức.
Thông thường, con người và đa số các loài thú chủ yếu dùng mắt, tai, mũi là ba
loại giác quan tiếp nhận ánh sáng, âm thanh, mùi hương để dò xét môi trường
xung quanh. Khi đi theo con đường tu chân, cơ thể được tái cấu trúc, não được
tăng cường thành giác quan vừa phóng vừa tiếp nhận thần thức. Tu vi càng cao
lại dùng thần thức càng nhiều. Cho nên muốn ẩn thân thì không thể không chú ý
đến thần thức.
Thúy Vân tiết lộ :
- Ma thú Tiểu Bá Vương Long này tuy không phải là mạnh nhất nhưng lại thông
minh nhất trong tất cả các ma thú. Chúng có thể học được đến hai kỹ năng từ
chủ nhân. Những ma thú khác thường không thể học hoặc chỉ học được tối đa một
kỹ năng mà thôi.
Ngưu Kình chợt suy nghĩ về tương lai của mình. Trong thời gian vừa qua tu vi
của hắn không ngừng giảm xuống.
- Ngưu Kình. Ngươi muốn dạy cho hai con chiến thú đó cái gì? - Thúy Vân hỏi.
- Ta muốn dạy cho chúng Ẩn thân và Trị liệu.
- Bọn chúng không phải đã có kỹ thuật ẩn thân rất tốt rồi sao? - Thúy Vân
hỏi.
- Đành là vậy. Nhưng sát thủ có kỹ thuật ẩn thân đặc biệt. Nếu kết hợp cả hai
thì năng lực Ẩn thân của chúng sẽ càng thêm mạnh mẽ. - Ngưu Kình nói.
- Ta không rõ vì sao ngươi lại muốn đề cao tính ẩn thân như vậy. Nhưng nếu
ngươi thấy quan trọng thì cứ dạy thêm cho chúng. - Thúy Vân nói.
- Bất quá kỹ năng Trị Liệu ta không rành bằng ngươi. - Ngưu Kình nói.
- Vậy kỹ năng Trị Liệu để ta dạy. Ngươi dạy chúng Ẩn Thân là được rồi. -Thúy
Vân vui vẻ nói.
Ngưu Kình đã suy nghĩ kỹ càng. Thứ nhất, hắn cần giấu hai con chiến thú này
thật kỹ. Bởi vì Thánh sứ chưa biết khi nào xuất quan nên hắn không thể chuyển
chức trách và xin cấp một Lồng Nhốt Thú được. Mặc dù chúng tàng hình có thể
che mắt người khác nhưng nếu gặp cao thủ như các giáo đầu trở lên thì rất có
thể bị thần thức của họ phát hiện. Thứ hai là hắn đã nghĩ đến tình huống khi
tu vi của mình mất đi thì tự bản thân không thể thi triển kỹ năng Trị Liệu
được nữa. Lúc đó hắn sẽ phải nhờ đến hai chiến thú của mình thay nhau chữa trị
cho các đồng đội khi chiến đấu theo đội hình. Hắn nghĩ rằng cho dù mình có tàn
nhưng sẽ không phế.
Chỉ cần dạy được cho thú chiến của mình hai kỹ năng trên thì Ngưu Kình hắn sẽ
giải quyết được nan đề thứ nhất: Giữ cho tổng thực lực đủ sức đối đầu với kẻ
thù dù cho tu vi có bị giảm hay thậm chí là mất hết.
Còn nan đề thứ hai: - Liệu hắn có phải chết như Hộ Kiệu sử lệnh hay không?
Vấn đề này rất khó nói. Nếu như phải chết thì hắn cũng không lo sợ hay hối
tiếc nữa bởi vì hắn đã làm hết mọi thứ trong khả năng rồi. Nếu đã tận lực thực
hiện mà không đạt như mong muốn thì tốt nhất bình tĩnh chấp nhận và sống vui
vẻ những ngày còn lại.
- Ngày mai, ta mời các ngươi đi Xà Bang thành ăn uống một chuyến. - Ngưu Kình
hóa giải được âu lo trở nên vui vẻ nói - Ở đó ta gặp một quán ăn rất ngon, bảo
đảm các ngươi sẽ thích.
- Thích quá - Ba người con gái kêu lên - Ngày mai chúng ta đi chơi.
Tối hôm đó cả bọn quây quần lại xem Ngưu Kình và Thúy Vân dạy cho hai con
chiến thú Tiểu Kiên, Tiểu Nhẫn kỹ năng Ẩn Thân và Trị Liệu. Do trí khôn đặc
thù, chúng học xong cả hai kỹ năng đó chỉ trong vòng một canh giờ. Nếu là loài
khác, dù chỉ học một kỹ năng nhưng có thể phải mất vài ngày mới xong được.
Sáng hôm sau, mấy người nhóm Ngưu Kình đến nhận mỗi người một nhiệm vụ đơn
giản rồi hẹn nhau tụ tập ngoài rừng. Khi đã đông đủ bọn họ cùng nhau khinh
công đi về Xà Bang thành.
Hôm nay là này đầu tiên trong chu kỳ ba ngày tự luyện theo lịch trịch của Ma
giáo nên chúng đệ tử Ma giáo có thể tùy ý làm việc mình thích. Thích tu luyện
thì tu luyện, thích bắt thú thì bắt thú, thích làm nhiệm vụ thì cứ làm... quan
trọng nhất chính là gia tăng kinh nghiệm thực tế.
Theo phương án đào tạo của thánh sứ thì kinh nghiệm thực tế cũng quan trọng
không kém với trình độ tu chân. Nếu ngươi chọn phương thức ẩn tu một mình thì
không nói làm gì. Nhưng ngươi chọn phương thức chiến đấu cùng đội ngũ thì
những kiến thức bình thường của thực tế đôi khi rất hữu dụng.


Dị Nhân Tu Chân Đa Thế Giới - Chương #28