Mật Đạo Hắc Ma Lĩnh (p1)


Người đăng: ntquangtest

Buổi chiều muộn. Mặt trời lặn xuống khuất sau đỉnh núi phía Tây.
Trải qua một ngày luyện tập vất vả, đoàn của Hồng Miễn đang xếp hàng ngay ngắn
ở Luyện Võ Trường.
Hồng Miễn đứng trước đoàn thông báo:
- Sáng sớm ngày mai, vào cuối canh tư (ba giờ sáng), đoàn của chúng ta sẽ đi
đến Hắc Ma Lĩnh khai quật mật đạo.
- Các ngươi biết Hắc Ma Lĩnh là gì không? Đó chính là đại bản doanh của một
trong Ma đạo tứ trụ chúng ta, Hắc Ma đạo.
Cả đoàn bắt đầu xao động.
Chuyện về Hắc Ma đạo trong Ma giáo tứ trụ bọn họ cũng đã ít nhiều nghe qua.
Rất nhiều đứa trẻ trong đoàn thậm chí đã từng nghĩ liệu mình có phải từ Hắc ma
đạo mà đến không? Có phải cha mẹ huynh đệ của mình ở trong Hắc ma đạo hay ở
các Ma đạo khác? Bọn chúng từng vài lần dò hỏi tin tức từ các trưởng bối sư
huynh nhưng đều không có chút manh mối nào. Nhân sự ma đạo quá nhiều, đâu phải
ai cũng có thể quen biết hết mọi người trong ma đạo đâu chứ.
Hồng Miễn xem xét tâm tình bọn trẻ rồi nói tiếp:
- Chuyến đi lần này chính là đột nhập vào mật đạo. Ở trong mật đạo có rất
nhiều thứ quí giá, từ bí kíp tu luyện, pháp bảo, đan dược bùa chú và nhiều thứ
khác. Chúng ta sẽ đem tất cả những thứ này về.
Một người trong đoàn giơ tay nói:
- Đoàn trưởng, chúng ta đều phải nộp lại tất cả, không được giữ lại thứ gì
phải không?
Hồng Miễn nói:
- Nếu các ngươi đoạt được bí kíp thì phải nộp lại cho Thánh sứ. Thánh sứ sẽ
từ đó mà phân loại xem bí kíp có phù hợp để luyện không rồi đem ra giáo huấn
cho tất cả mọi người. Đối với những thứ khác như pháp bảo, trang phục, đan
dược, phù chú, khoáng thạch, vân vân nếu các ngươi lấy được thì của ai cứ giữ
lại mà dùng. Ngoại trừ một thứ pháp bảo các ngươi nhất định phải nộp lại.
- Đó là thứ gì vậy Đoàn trưởng? - Một số người đứng ở hàng đầu hỏi.
- Đó chính là Hắc Ma Ngọc. - Hồng Miễn trịnh trọng nói.
- Hắc Ma Ngọc? - Cả đám xôn xao.
Hồng Miễn nói:
- Hắc Ma Ngọc hình dạng là một quả cầu ngọc trong suốt lớn bằng nắm tay. Bên
trong quả cầu là một loại khí đen lưu chuyển. Các ngươi khi đoạt được quả cầu
đó thì hãy ngay lập tức thông báo với ta và rút lui không được chậm trễ. Ai
lấy được Hắc Ma Ngọc sẽ được trọng thưởng.
Cả đoàn nhao nhao:
- Trọng thưởng? Là phần thưởng gì vậy Đoàn trưởng?
- Thánh sứ đã nói trọng thưởng hẳn là không tầm thường. Các ngươi không cần
biết quá sớm, chỉ cần cố gắng hết sức là được.
Hồng Miễn nói tiếp:
- Hiện tại ta đã thám thính qua, thấy xung quanh Hắc Ma lĩnh có nhiều yêu thú
lợi hại khẳng định trong Mật đạo cũng sẽ có. Các ngươi phải hết sức chú ý.
Một Đoàn viên nói:
- Lần này chúng ta đi đông không Đoàn trưởng?
Hồng Miễn đáp:
- Chỉ có một mình đoàn Hồng Kỳ của chúng ta đi. Mục đích là để cho bọn yêu
thú thấy thực lực chúng ta yếu mà không kinh động đến cao cấp Yêu vương thế
lực.
- Đối với các ngươi mà nói, thực lực bọn yêu thú đó khá mạnh. Dù sao đây cũng
là một cơ hội tốt để nâng cao bản lãnh. Các ngươi có nhớ khẩu hiệu của chúng
ta không?
Cả đoàn hô lớn:
- Không ngại gian khó, vượt cấp rèn luyện.
- Tốt - Hồng Miễn cười nói - Vậy các ngươi tối nay hãy chuẩn bị kỹ càng. Sáng
sớm ngày mai xuất phát. Giải tán.
- Rõ - Cả đoàn hô vang rồi tản ra các hướng.
Trong giờ cơm tối.
Tại một cái bàn dài, mấy người Ngưu Trường, Ngưu Chiến, Mã Tập, Mã Trì đang
ngồi ăn cơm. Bọn họ là một nhóm tổ đội với cả bốn người đều là đấu sĩ. Theo
phân công nhiệm vụ, bốn người họ sẽ là tổ đội xông pha tuyến đầu làm trụ cột
cho các tổ đội khác tiến lên.
- Ngưu Trường, ngươi nói xem Hắc Ma Ngọc là thứ pháp bảo gì mà lại quan trọng
như vậy? - Ngưu Chiến hỏi.
- Làm sao ta biết được - Ngưu Trường lắc đầu - Ngươi hỏi Mã Tập ấy, hắn chơi
thân với mấy sư huynh hẳn là biết một ít thông tin.
- Mã Tập, ngươi nói đi - Ngưu Chiến trực tiếp hỏi, có vẻ như ra lệnh.
- Chuyện này... thật là hệ trọng a. - Mã Tập thần bí nói. - Ta phải rất khó
khăn mới nắm được một ít thông tin này.
- Mã Tập ngươi đừng ra vẻ nữa - Ngưu Chiến nói - Mau nói đi. Nếu không đừng
trách ta.
- E-hèm. - Mã Tập nhướng mày một cái. - Để ta nói.
Mã Tập vốn là nhỏ nhất trong nhóm bốn người họ, thực lực cũng là kém cỏi nhất.
Trong quá trình tổ đội cùng tu thì phần khí lực yếu nhất đều rơi vào chỗ Mã
Tập khiến vị trí của hắn trong tổ đội cũng theo đó mà thấp kém hơn ba người
kia. Mà không chỉ riêng trong tổ đội, so với các huynh đệ cùng là Đấu sĩ khác
thì Mã Tập lại cũng thuộc hạng kém nhất. Dù cũng xem là tinh anh Ma giáo, tốc
độ tu luyện so với thanh niên bản xứ có phần nhanh hơn nhưng đối với các thiếu
niên dị giới thì Mã Tập không có gì nổi bật ngoại trừ có một chút khôn khéo và
chơi thân với mấy sư huynh.
Nếu không phải vì Mã Tập có chơi thân với mấy sư huynh thì Ngưu Chiến đã hành
hạ Mã Tập một trận rồi, cũng vì Mã Tập mà tổ đội Đấu Sĩ của Ngưu Chiến không
có được mạnh mẽ hoàn mỹ như ý hắn muốn.
- Ta nghe nói - Mã Tập hạ giọng như sợ người ta nghe trộm - Hắc Ma Ngọc này
chính là pháp bảo của chí cao đại đế của Hắc Ma Đạo.
- Pháp bảo của Hắc ma đại đế ? - Cả nhóm chúi đầu vao nhau xì xào.
- Phải - Mã Tập nói tiếp - Nghe nói, bên trong quả cầu ấy chính là sức mạnh
của Hắc Ma đại đế. Lúc còn sống, Hắc ma đại đế đã trích ra một phần mười linh
hồn của mình ký thác vào trong quả cầu. Nếu chẳng may Hắc ma đại đế chết đi
thì từ trong quả cầu đó, ngài ấy có thể hồi sinh.
- A. Chết rồi vẫn có thể hồi sinh - Cả đám há hốc mồm. - Đây là cảnh giới gì?
Thật là thần thông quảng đại a.
Sáng sớm tinh mơ.
Doanh trại ma giáo có bốn nhóm người nhập nhòe trong bóng đêm. Ánh trăng
nghiêng chiếu xuống lọt qua một vài tàn cây kèm theo lớp sương mờ trong thật
quỷ mị. Ba đoàn người chạy về một gò đất cao chính là Luyện Khí Trường. Đoàn
người còn lại chính là Hồng Kỳ. Họ chỉnh đốn đội ngũ rồi nhắm hướng cổng doanh
trại lao đi.
Hào quang khinh công của đoàn Hồng Kỳ đã được làm cho dịu bớt nhưng vẫn còn
tạo ra một vệt đỏ kéo dài lao vun vút giữa chốn núi rừng. Ba mươi bốn ma giáo
đồ Hồng Kỳ đoàn nhắm hướng Hắc Ma Lĩnh thẳng tiến. Ở trước hết vẫn là biệt đội
hoa tiêu năm người sát thủ đi trước dò đường.
Năm người sát thủ chức trách Ngưu Kình, Ngưu Trụ, Ngưu Thiên, Ngưu Tứ, Diệp
Thúy Miêu dùng Xu Phong Liễu Bộ trợ lực làm cho khinh công mất đi hào quang.
Năm người họ tỏa ra theo cánh quạt đi trước trưởng đoàn Hồng Miễn khoảng một
trăm mét.
- Oác - Ngưu Thiên vung tay một cái đã giết chết một con Yêu thú cấp ba trên
đường đi.
Con yêu thú này không cảm nhận được sát thủ Ngưu Thiên đang tới gần nhưng nó
hoàn toàn có thể phát hiện sư chuyển động rầm rộ của đoàn người phía sau.
Nhiệm vụ của hoa tiêu sát thủ ngoài việc dò đường thì còn có việc triệt hạ các
yêu thú trên đường đi để tránh bị chúng làm kinh động.
- Rào, Rào, Rào... - Đoàn người qua sông.
Ba mươi bốn nhân ảnh lướt trên dòng nước cắt ngang một con sông lớn. Mặt nước
bị xé ra theo các đạo hào quang. Chân mỗi người vẫn cách mặt nước hơn hai gang
tay. Bầy cá sấu hoảng loạn chui tọt xuống nước trốn mất, những con ngáo ngơ ở
lại coi sự lạ thì đã sớm ăn một đao vong mạng rồi.
Theo do thám của Hồng Miễn, thời điểm hành quân bây giờ là thích hợp nhất vì
phần lớn chỉ có các yêu thú cấp thấp dọc đường, những yêu thú cấp cao đã kéo
sang khu vực khác kiếm ăn.
Liên tục khinh công, di chuyển thần tốc.
Sau mấy giờ khinh công liên tục cả đoàn người đã tiến vào địa phận Hắc Ma
Lĩnh. Ngoại trừ vài lần dừng lại dọc đường để thả thu thú chiến ra thì không
có gặp trở ngại nào đáng kể.
Bây giờ trời đã sáng hẳn.
Mọi người nhìn xung quanh thấy từ dưới chân mình kéo dài ra bao trùm cả một
ngọn núi lớn chính là tro than và đất đá bị nung chảy hóa rắn. Những tàn cây
cỏ đã mọc xanh um nhưng hãy còn thấp. Lẫn trong màu xanh của những tán cây nhỏ
là những con yêu đầu thú thân người đang di chuyển.
Hồng Miễn chỉ điểm:
- Yêu thú có thể biến thành bán nhân hình như vậy ít nhất cũng là cấp sáu trở
lên và cũng tu luyện ít nhất đến bảy bậc Tinh Khí Thần. Từ thời điểm này trở
đi bốn người chúng ta sẽ ở đây chờ đợi. Các ngươi theo tổ đội đánh nhau với
chúng rồi theo bản đồ này đi vào mật đạo.
Hồng Miễn lật tay một cái xuất hiện sáu cái bản đồ. Hắn đưa cho sáu người đội
trưởng và phân phó:
- Các ngươi sáu tổ năm người chia theo các hướng mà di chuyển. Không cần phải
đi chung để tránh gây quá nhiều chú ý. Rõ ràng cả chưa?
- Rõ rồi đoàn trưởng. - Ba mươi thiếu niên đáp.
Ba mươi thiếu niên ma giáo theo sự chỉ đạo đứng ra thành sáu nhóm, mỗi nhóm có
năm người.
Năm người trong mỗi nhóm đứng thành vòng tròn, tay nắm tay, miệng niệm ma pháp
ngữ. Dưới chân năm người xuất hiện một vòng tròn ma pháp luân chuyển.
Đây chính là ma pháp trận năm người. Những người ở trong một tổ đội sẽ được
liên kết với nhau. Thông qua ma pháp trận tổ đội này mà khi một người trong tổ
gặp nguy hiểm hay bị thương thì những người còn lại đều cảm ứng được dù không
có mặt ở đó.
Nhóm năm người Ngưu Kình, Ngưu Trụ, Thúy Vi, Thúy Vân, Thúy Miêu do Thúy Vi
làm đội trưởng. Nhóm này thường ngày hay tu luyện cùng nhau nên thành lập tổ
đội nhanh nhất, chỉ nửa nhịp hô hấp là đã xong.
Nhóm năm người Mã Tập, Mã Trì, Ngưu Chiến, Ngưu Trường, Ngưu Khôi thành lập
nhanh thứ hai bởi vì Ngưu Khôi chức trách Hỗ trợ vừa mới được bổ sung vào
nhóm.
Các nhóm khác đều có phần chậm hơn một chút.
Nhóm của Thúy Vy di chuyển trước tiên. Bọn họ năm người luồn lách qua các đám
cây xanh hướng đến lối vào mật đạo.
- Ê. - Một tên yêu thú nhân hình đầu sói quát lên. Hắn đã đánh hơi thấy mùi
lạ.
- Chết này - Ngưu Trụ từ sau một bụi cây nhanh như chớp lao đến tên yêu thú.
Song quyền nhắm cổ yêu thú đánh tới.
- Xoát - Tên lang đầu nhân hình yêu thú ngã lăn ra đất. Máu tươi bắn ra. Hắn
ôm cổ cố gắng gượng lại.
Ngưu Trụ sấn tới cắm ba cái vuốt nhọn vào giữa ngực tên lang đầu yêu nhân.
Ba cái vuốt nhọn bằng kim loại gắn trên song quyền tuy chỉ ngắn bằng một nửa
ngón tay nhưng bên trong có tuyến độc. Chỉ cần sát thủ vận công đánh ra, chất
độc sẽ theo kình khí ập vào cơ thể đối thủ.
Ngưu Trụ thầm than:
- Bất ngờ tập kích mà phải đánh đến hai đòn trí mạng mới có thể hạ được hắn.
Nếu chính diện giao đấu e sẽ không dễ dàng như thế.
Cơ thể của Lang đầu nhân hình tỏa ra một làn khói mỏng rồi hiện nguyên hình là
một con sói có bờm.
Bên cạnh xác sói xuất hiện một số đồ vật của đệ tử Hắc ma đạo. Thì ra yêu thú
sói này đã từng sát hại Hắc ma đạo đệ tử rồi lấy các đồ vật của y thu vào
người. Bây giờ yêu thú chết đi không có yêu lực kiềm giữ nên các đồ vật rơi
ra.


Dị Nhân Tu Chân Đa Thế Giới - Chương #11