Mẹ Nó Đầu Óc Tối Dạ


Người đăng: hanguyetlanhdi

“Mẹ nó! Lúc trước mẹ ta không chỗ nương tựa kéo con dắt cái, ngươi cũng nhẫn
tâm bỏ vợ bỏ con. Bây giờ chúng ta cuộc sống hết khổ, rốt cuộc sống thật tốt,
ngươi * lại nhớ nàng cũng là nữ nhân của ngươi ? Mẹ nó đầu óc tối dạ ! Hôm
nay cô nãi nãi chắc chắn đập chết ngươi !”

Ầm ! Thẩm Tương Như một gậy gõ trên cái mông Thẩm Chính Sơ, trực tiếp gõ người
xuống giường.

Mai thị đầy mặt khuất nhục từ trên tháp xuống, vội vã chỉnh lý xiêm y, trong
miệng còn sợ hãi kêu: “Mau đuổi hắn ra ngoài ! Mau đuổi ra ngoài !”

Thẩm Tương Như rất nghe lời, tung một cước cuốn lên eo Thẩm Chính Sơ, thoáng
cái đã cuốn người bay lên trời, vèo một cái đá ra khỏi phòng.

Thẩm Chính Sơ tỉnh rượu hơn nửa, trên mặt đất lăn lông lốc vài vòng mới dừng
lại, trong lúc nhất thời mông cũng đau eo cũng đau, tay lưng còn quẹt trên
chóp đá, thoáng cái đã ra máu.

Hắn đau đến mức nhếch miệng, đang muốn đánh trả, nhưng thoáng cái phản ứng
kịp người đánh hắn là Thẩm Tương Như, chính mình cũng hơn tuổi bốn mươi ,
nhưng bị nữ nhi vừa đánh vừa chửi, điều này làm cho hắn vừa xấu hỗ vừa sợ hãi,
trong lúc nhất thời không biết nên thế nào làm mới tốt.

Hắn muốn chạy, nhưng sau đó Thẩm Tương Như cùng đi ra nhưng cũng không tính
liền dễ buông tha hắn thế. Trong tay nàng cây đốt lửa nhặt trong giường sưởi,
mặt trên còn có tàn lửa, đốm nhỏ lòe lòe dưới hắc sắc dần dần dày, lại đẹp mắt
lại dọa người.

Nàng xoay vòng gậy, đánh Thẩm Chính Sơ dồn dập !

Thẩm Tương Như bắt đầu cáu kỉnh chẳng phải người bình thường có thể cản được,
tẩn nhừ đòn, từ đầu đến chân không buông tha chỗ nào, ngay cả nam nhân nơi
mấu chốt nhất cũng cho phẩy qua mấy lần, nếu không phải nghĩ một đòn chết chắc
thì chơi không vui, nàng một gậy có thể đánh chết người.

Thẩm Chính Sơ mới bắt đầu còn nỗ lực trốn, sau này trốn không được, thì biến
thành vùng vẫy, lại sau đó lại cảm thấy vùng vẫy cũng chẳng có tác dụng gì,
thì lại đổi thành ôm đầu chỉ cầu đừng đánh mặt. Hiện tại, hắn cũng không còn
sức ôm đầu, nằm bò rên hừ hừ.

Bạch Kiến theo hắn cùng tới đứng bên ngoài viện, bây giờ nhìn không nổi nữa,
nghiến răng, rút ra bội kiếm giấu trong thắt lưng, mũi kiếm chỉ ngay vị trí
Thẩm Tương Như, mặt hiện sát khí xông thẳng lại !

Theo hắn xông lần này, trong sân Thẩm Thiên Húc Mai thị cùng với Đào Tử ba
người cùng kêu lên kinh ngạc, một tiếng thét chói tai ‘ a ‘.

Nhưng Thẩm Tương Như lại không sợ, nàng thậm chí chả thèm liếc mắt nhìn kiếm
đâm tới, cây gậy trong tay bang bang đánh lên cánh tay Thẩm Chính Sơ hai lần.

Rốt cục, trường kiếm đến phụ cận, kiếm bóng lưỡng bạch quang được ánh trăng
tôn lên phản chiếu vào mắt nàng, ánh xạ để né thoáng cái. Thẩm Tương Như trong
lòng phiền chán, này một ánh xạ càng làm nàng hỏa khí lại lủi lên đến mấy
phần . Vì thế, đổi hướng cây gậy trong tay, lại lúc rơi xuống, lại không chào
hỏi trên người Thẩm Chính Sơ, mà là trực tiếp đón nhận thanh trường kiếm kia !

Ai nấy cũng biết Bạch Kiến là theo hầu Thẩm Chính Sơ, đi theo làm tùy tùng hầu
hạ ở bên cạnh hắn, ngay cả Thẩm Chính Sơ thức đêm nghị sự, Bạch Kiến cũng sẽ
thủ ngoài thư phòng, cả đêm không ngủ.

Nhưng cũng rất ít có người biết, Bạch Kiến kỳ thực là một tên tử sĩ, là một
trong tử sĩ Thẩm Chính Sơ nuôi dưỡng 15 năm. Võ công cao cường, giết người
giết qủy.

Cũng rất ít có người biết, tử sĩ giống như vậy, Thẩm Chính Sơ tổng cộng nuôi
năm mươi cái. Tính cả tổn hại trong mười năm, tới nay còn sót lại ba mươi lăm
người.

Thân thủ Bạch Kiến chẳng phải tốt nhất trong ba mươi lăm người, nhưng lòng hắn
nhưng trung thành nhất, Thẩm Chính Sơ tuyển hắn ở bên cạnh, là vì vạn nhất có
một ngày có người nhắm mũi đao ngay hắn, Bạch Kiến có thể liều mạng đi cản
thay hắn.

Vừa mới Bạch Kiến sở dĩ chưa sớm vào, là vì Thẩm Chính Sơ lúc trước có
chuyện, nam nhân ở vào lúc này chịu thiệt một chút không tính là gì, thế nhưng
Thẩm Tương Như người này tuyệt đối không thể chọc.

Mà khi hắn cảm thấy chủ tử mình sợ có nguy hiểm đến tính mạng lúc, những thứ
này cảnh cáo hắn hết thảy không thể giữ lời (nắm chắc), hắn là tử sĩ, ý nghĩa
sự tồn tại của hắn chính là bảo đảm bình an chủ tử. Cho nên hắn vọt ra, lại
không nghĩ rằng, luôn luôn tự tin võ công, nhưng tại trước mặt Thẩm Tương Như
trở nên cặn cũng không bằng. ..


Dị Năng Y Phi - Chương #87