Người đăng: hanguyetlanhdi
Võ Chiêu phi thỉnh Thẩm Chính Sơ cùng lão thái thái vào cung, đây là bình
thường. dù sao có một việc hôn nhân đó ở đây, mặc kệ Võ Chiêu phi nhiêu cường
thế, nàng đều cũng muốn cùng trấn quốc công phủ có một cái đàm phán thỏa đáng,
bị cho một câu trả lời thỏa đáng.
Có thể khiến nàng cũng cùng đi, đây là ý tứ gì ?
Thẩm Tương Như ngồi ở trên xe ngựa đi hoàng cung, trong lòng vẫn đang cân
nhắc chuyện này. Chẳng lẽ là muốn tính việc chết tiệt Lục hoàng tử bị sét đánh
trên đầu nàng ?
Như vậy nghĩ một đường, đến khi xe ngựa dừng ở một cửa hông hoàng cung, sự chú
ý của nàng vừa mới bị phong cảnh trước mặt hấp dẫn, tạm quên tiếp tục phân
tích đạo lý Võ Chiêu phi vì sao phải gặp nàng.
Hoàng cung Đại Thụy vẫn không giống cố cung kiếp trước nhìn thấy, cung tường
chẳng phải hồng sắc, mà là ám tử, thoạt nhìn càng uy nghiêm trang trọng hơn
hồng sắc, cũng càng thêm vài phần thần bí.
Cung tường cực cao, nàng ngước nhìn lại, nhìn ra độ cao ước chừng mười lăm
mét. Nàng không biết thời đại đây là không phải thật có loại này cao thủ khinh
công phi thiên độn địa, vậy do bản lãnh của nàng, nhảy vọt lên loại này cung
tường, nhất định là không thể đi lên.
Thẩm Chính Sơ đưa thiệp, thủ vệ cửa cung rất nhanh thì cho đi, bên trong cũng
có một vị cung nữ Võ Chiêu phi phái tới lập tức tiến lên dẫn đường.
Thẩm Tương Như cùng sau lưng lão thái thái đi vào trong, nhìn toàn cảnh ngói
vàng lưu ly trụ tím xà nhà vàng, cũng nhìn nước ao vờn quanh bèo đầy đất. Đỉnh
đầu ánh mặt trời chiếu xuống, khắp nơi sáng như ngọc, đặc biệt huy hoàng.
Nơi Võ Chiêu phi ở gọi là Trường Nhạc cung, nghe nói cái tên đây là lúc nàng
mới vào trong hoàng thượng cấp cho, hi vọng nàng có thể mãi vui vẻ, không bị
u sầu quấy nhiễu. Thế mà, khi còn trẻ tuy là vui vẻ, đến tuổi này, sự việc
nghĩ trong lòng vẫn là thêm nữa…… chút, nói thí dụ như, làm sao để con trai
của nàng nghiền ép vị trí thái tử, đây là tâm sự Võ Chiêu phi suy nghĩ hơn
nhiều năm.
Trường Nhạc cung không giống với cung viện khác, không có xây ở dưới từng đạo
từng đạo tường cao mở ra, đồng dạng trong cửa chính, đi vào mới đúng sân. Nó
là đứng độc lập, phải thông qua quảng trường rộng rãi, mới có thể đi vào đại
điện nguy nga đối diện. Quảng trường bốn phía bốn phương thông suốt, có thể
vào hoa viên, cũng có thể qua cầu thưởng hồ, còn có thể chèo thuyền chơi
thuyền. Xa xa có thể nhìn đến có đám người cung viện khác đi tới đi lui,
không chỗ nào không mắt hâm mộ nhìn bên này.
Lão thái thái vừa đi lên phía trước vừa cảm thán liên tục: “Hoàng thượng đối
Chiêu phi nương nương, thật là dụng tâm a!”
Cung nữ dẫn đường nghe thấy lời ấy cũng là mặt đầy tự hào, nguyên bản vì quy
củ mà đầu khẽ rũ cũng ngước lên, mở miệng đáp lời nói “Lão phu nhân nói rất
đúng, hoàng thượng cùng nương nương nhà ta không chỉ có là phu thê, vẫn là
biểu huynh muội, phân tình tự nhiên là không giống người khác. Liền nói Trường
Nhạc cung chúng ta, chính là quý phi nương nương trong cung ở, cũng không
sánh bằng có rộng rãi như vậy.”
Đang khi nói chuyện, mấy người đã đi đến chốn bậc thang trước điện, định bước
lên bậc thang đây, lúc này, cung nữ kia đối với Thẩm Chính Sơ cùng lão thái
thái làm một cái thủ thế chờ chút, sau đó xoay đầu lại liếc nhìn Thẩm Tương
Như, trầm mặt nói: “Chiêu phi nương nương nói, hôm nay chỉ nói chuyện với trấn
công quốc cùng lão phu nhân, vị tiểu thư này, ngươi chỉ cần quỳ giữa quảng
trường được rồi.”
Nói xong, tay chỉ vào chốn quảng trường, đúng dịp chỉ ở chính giữa chỗ ánh
nắng gay gắt nhất.
Thẩm Tương Như chợt nhíu mày: “Ân? Ngươi nói cái gì ?”
Thẩm Chính Sơ lập tức chen tiếp lời: “Cho ngươi quỳ thì quỳ, nơi đây là hoàng
cung, không chịu được ngươi làm càn !”
Lão thái thái gật đầu nói: “Đúng vậy, ý chỉ Chiêu phi nương nương, A Như,
ngươi phải vâng theo.” Nói xong, lại cười bồi cung nữ kia nói “Đứa nhỏ này lần
thứ nhất vào cung, không có kiến thức gì, mong rằng cô nương đừng chê cười.”
Cung nữ nhìn Thẩm Tương Như, cười khẩy, “Được, nhanh đi quỳ a! Ngươi quỳ tốt
lắm chúng ta dễ đi gặp nương nương.”
Dòng chính nữ trấn quốc công phủ, dù cao quý cũng không hơn nương nương trong
cung, cung nữ này trong cung hầu hạ cũng gần bốn năm, chưa từng thấy lại còn
có người dám to gan ngỗ nghịch hoàng phi. Thế mà, hôm nay nhưng để nàng mở
rộng tầm mắt ——