Nếu Muốn Tính Sổ, Đừng Quên Khoản Này


Người đăng: hanguyetlanhdi

Lão thái thái cuối cùng là được khiêng khỏi bởi hạ nhân cùng đại phu chạy tới,
lúc đi nằm ở trên ghế đệm, Chu ma ma không ngừng mà cho nàng vuốt ngực, nàng
cứ lẩm bẩm từng câu: “Ngộp ! Ngộp!”

Đào Tử quơ quả đấm hai lần về phía bóng lưng lão thái thái, “Đáng đời, nghẹn
chết ngươi!” Rồi xoay người lại nói với Thẩm Tương Như: “Tiểu thư, ngươi nói
lão thái thái sao ác độc thế a ? Mọi người đều nói cách thế hệ thân, thế nào
chẳng có chút truyền thống tốt đẹp ấy ở trên người nàng?”

Thẩm Tương Như từ dưới đất đứng lên, vỗ vỗ ngực tố cáo Đào Tử: “Bởi vì nàng vô
tâm. Dù có, cũng là trái tim đen.”

Đang khi nói chuyện, Mai thị kể cả Thẩm Thư Họa cũng bước ra khỏi phòng. Nàng
tiếp lời Thẩm Tương Như nói: “Nợ Lão thái thái thiếu nhưng không chỉ ngần ấy.”
Vừa nói vừa kéo Đào Tử sang bên cạnh mình, thở dài một tiếng nói: ” Nương thân
đứa nhỏ đây là nha hoàn bồi gả ta mang theo từ trong nhà mẹ đẻ, cùng ta trưởng
thành. Nguyên bản ta còn là Thẩm gia chủ mẫu lúc, hết thảy đều tốt, nhưng từ
ta sinh ra Thiên Húc, lại hạ đường trở thành di nương, không chỉ cuộc sống
của mình càng ngày càng tệ, ngay cả người bên cạnh cũng từng cái từng cái bị
Thẩm gia tính kế đi. . .”

Nàng nghĩ những chuyện xưa đã qua mười mấy năm, như cũ cứ như xảy ra ngày hôm
qua.

“Năm đó, lão thái thái làm chủ, gả mẫu thân Đào Tử cho một người phu xe trong
phủ. Mã phu kia là tửu quỷ, không chỉ say rượu, còn đánh người, một ngày đầu
mẫu thân Đào Tử sinh vẫn còn chịu hắn đánh . Sau đó, nha đầu số khổ sinh ra
Đào Tử sau khi thì chết rồi, mã phu mang theo của hồi môn ta lúc trước cho rời
khỏi Thẩm gia đi tiêu dao tự tại, nghe nói còn cưới mấy phòng tiểu thiếp.”

Nàng vừa nói vừa nhẹ nhàng đi xoa đầu Đào Tử, “Kỳ thực Đào Tử không ngốc, chỉ
là có chút khờ khạo, tính khí cũng quá thẳng, những năm này theo 3 mẹ con
chúng ta không ít bị khi phụ. Ta là thật coi nàng là con gái, cho nên, A Như,
Thiên Húc, nếu thật đã quyết định chủ ý tính rõ với Thẩm gia, vậy thì đừng
quên Đào Tử khoản này.”

Đây là Mai thị lần thứ nhất nói về thân thế Đào Tử, ngay hai đứa bé của mình,
cũng ngay Thẩm Thư Họa ngũ tiểu thư Thẩm gia.

Thẩm Thư Họa không ngờ lại còn có một màn như thế, cả kinh há to miệng.

Đào Tử luôn luôn kiên cường tử rốt cục nhịn không được, ngồi xổm người ôm hai
đầu gối khóc tức tưởi.

Thẩm Tương Như cũng ngồi xổm xuống, vỗ vai Đào Tử nhè nhẹ, “Đừng khóc, tại
trong toà trấn quốc công phủ này, khóc là không giải quyết được bất cứ vấn đề
gì. Ngươi duy nhất phải làm, chính là nhớ kỹ những cừu hận này, sau đó từng
chút từng chút lại tìm về thứ ngươi mất đi .”

Thẩm Thư Họa luôn chưa mở lời cũng gật đầu, mở miệng nói: “Đúng vậy, mẫu thân
của ta cũng từng nói với ta, toà trấn quốc công phủ này chính là hổ lang ăn
thịt người, mỗi người đều hé nanh vuốt của mình chờ cắn đứt cổ người khác.
Chúng ta hoặc là cùng với làm bạn, hoặc là làm địch với này, tưởng ở ẩn bình
yên, là không thể.”

Thẩm Thiên Húc nghe xong lời này, hỏi thứ muội một câu: “Vậy lựa chọn của các
ngươi chứ?”

Thẩm Thư Họa ngước nhìn hắn, từng chữ từng câu nói: “Chúng ta không có bản
lĩnh là địch với này, cũng không có tâm tư làm bạn với này. Chúng ta có thể
làm, cũng chỉ có thể là Thẩm gia bén lửa chúng ta không cứu, Thẩm gia khuynh
đảo chúng ta không đỡ. Ta từ trong lòng ngóng trông bọn hắn sớm chết hết, chỉ
có bọn hắn chết rồi, chúng ta mới có thể có hi vọng sống sót.”

Thẩm Tương Như cười, lôi kéo Đào Tử đứng dậy, nói với Thẩm Thư Họa: “Ta rất
cao hứng, tại trong tòa phủ này còn có thể nghe được lời như vậy. Ngũ muội
muội, một ngày nào đó, chúng ta đều sẽ sống thật tốt. Ngày đó, không xa. . .”


Dị Năng Y Phi - Chương #41