Người đăng: hanguyetlanhdi
Mặt trời trưa hè vẫn gắt vô cùng, chiếu vào trên mặt Hứa Thiên Hương, tuy là
có che bằng lụa mỏng, vẫn đau nàng thẳng xuất mồ hôi.
Lúc tới rõ ràng đã nghĩ cả rồi, nhìn thấy Thẩm Tương Như nhất định ôn hòa nhã
nhặn nói chuyện, nhất định phải duy trì đoan trang hảo ngôn muốn nhờ.
Nhưng đoạn đường này đi xuống, mặt càng ngày càng đau(yêu), dưới ánh mặt trời
chói chang bạo chiếu đã có dấu hiệu thối rữa, nàng thậm chí có thể cảm giác
được dịch thể nồng đậm nhiễm khăn che mặt, đang chảy dọc cổ.
Nguyên bản Thẩm Thiên Húc ngay ngoài viện, đang thương lượng với đám thợ thủ
công làm sao xây nhà, nàng xem gặp, nghĩ như vậy tiến lên nói chuyện với hắn ,
nhưng cuối cùng không dám. Nàng không thể để cho Thẩm Thiên Húc nhìn đến chính
mình như vậy, khuôn mặt này, nhất định phải tốt hẳn ngay.
Hứa Thiên Hương ôn hòa không xong, nàng trảo Thẩm Tương Như gấp rút nói: “Tứ
muội muội ngươi xem, những hạ nhân này bưng trong tay chính là ngân lượng hàng
tháng mười mấy năm qua nợ các ngươi, ta tự mình điểm qua, chỉ nhiều không ít.
Còn có quần áo 1 năm 4 mùa, ngươi cùng đại ca còn có Mai di đều có. Chẳng
những có xiêm y, còn có liêu tử, tất cả đều là chất vải tốt, cũng là của ta
chọn, cũng tốt hơn vải áo cô ta, thậm chí còn có vài thớt cống phẩm trong
hoàng cung ban thưởng. Còn có. . .” Nàng từ trong tay áo móc ra một vốc ngân
phiếu, trực tiếp liền nhét vào trong tay Thẩm Tương Như, “Nơi đây là năm trăm
lượng ngân phiếu, là ta cho ngươi, bạc vốn riêng của ta, cho ngươi hết, chỉ
cầu ngươi cứu giúp ta, chỉ cần ngươi có thể giúp ta, ngươi muốn gì đối với ta
mà nói.”
Thẩm Tương Như cười, từng tờ từng tờ lật xem những ngân phiếu kia, chậm rãi
hỏi: “Hứa Thiên Hương, ngươi nói ta có thể giúp ngươi cái gì?”
Hứa Thiên Hương vội la lên: “Mặt ta ! Ngươi có thể giúp mặt ta ! Ta sắp đau
chết, vừa đau vừa ngứa còn không dám trảo, ta sắp điên rồi ! Tứ muội muội
ngươi xin thương xót, trước kia đều là ta bị ma quỷ ám ảnh, ta biết lỗi rồi,
ngươi đừng(Mạc) muốn so đo với ta được không?”
Hứa Thiên Hương là thật cuống lên, nếu không phải có nhiều người như vậy tại
kéo mặt xuống không được, nàng nhất định sẽ bị (cho) Thẩm Tương Như quỳ xuống
. Bởi vì nàng nghe đến cửa viện phía sau, Thẩm Thiên Húc dường như đi sang bên
này được vài bước, thanh âm nói chuyện rõ ràng hơn, cách nàng càng gần.
Nhưng nàng gấp, Thẩm Tương Như nhưng không chút nào gấp, đi thong thả đến trên
ghế dài trước hiên ngồi xuống, còn che miệng ngáp, lúc này mới lại hỏi nàng:
“Mặt ngươi sao zậy?”
Hứa Thiên Hương bực bội giậm chân, “Tứ muội muội biết rõ, còn không phải là
bởi vì hộp son phấn .”
“Thừa nhận ?” Thẩm Tương Như lại cười lên, “Vậy càng thú vị, ngươi hại ta,
ngược lại ta còn muốn giúp ngươi. Hứa Thiên Hương, ngươi cũng nói với ta, này
mẹ nó là logic nhà ai ?”
Hứa Thiên Hương sắp khóc, “Không có logic nhà ai, đó cũng là. . . Cũng là. .
.” Nàng không biết nên thế nào biện giải, dưới tình thế cấp bách càng tìm một
dê thế thân —— “Tất cả này đều là ta cô sai khiến ta làm, vốn chẳng phải ý
của ta ! Tứ muội muội, oan có đầu,nợ có chủ, ngươi cũng không thể đổ mọi tội
lỗi đến trên đầu ta a! Ta thật sự oan uổng !”
Sau lưng Thẩm Thư Họa đã được Đào Tử đỡ dậy, nha đầu thẳng thắn thoải mái đang
nói với Thẩm Thư Họa: “Ngũ tiểu thư nghe thử, người như thế vì mình thật đúng
là cái gì cũng có thể không thèm đến xỉa đây!”
Thẩm Thư Họa cau mày nhìn Hứa Thiên Hương, chẳng mấy chốc, đã mang ngạc nhiên
cùng căm ghét đi chỗ khác. Đúng lúc nhìn đến Mai thị đi tới, nàng đã rời khỏi
Đào Tử nói chuyện với Mai thị. Từ nhỏ đến lớn nàng chỉ biết, chuyện Thẩm gia
không có khả năng dễ dàng lẫn vào, đặc biệt tất cả có liên quan đại phu nhân
cùng vị biểu tiểu thư này, cũng chẳng phải một mình nàng thứ nữ nên quản lý.
Mai thị cũng nhìn đến Hứa Thiên Hương đang nói chuyện với nữ nhi của nàng, vốn
muốn qua xem thử, nhưng Đào Tử đi tới nhỏ giọng nói với nàng: “Phu nhân đừng
đi, ngài cùng ngũ tiểu thư về phòng trước nghỉ ngơi, tiểu thư đang thu tiền
đây !”
Xác thực thu tiền, giờ khắc này, Thẩm Tương Như đang hỏi Hứa Thiên Hương:
“Đã trung thực như vậy, vậy ngươi cứ nói với ta, Đại phu nhân đã sai khiến
ngươi cái gì? ?”
Di : Ngủ thôi sáng giờ 21 chương mai lại tiếp tục truy tác giả ))