Người đăng: hanguyetlanhdi
Hứa Thiên Hương có thể tới nhà dưới một chuyến, vẫn là hôm qua không dễ dàng
mới cùng Hứa thị tranh thủ được phúc lợi.
Nàng lấy danh nghĩa đưa tiền lương tháng này cho Mai thị ba người, nhưng trong
thực tế Hứa thị tinh tường nàng là nghĩ như thế nào, không ngoài chính là muốn
xem thử Thẩm Thiên Húc.
Từ lúc Thẩm Thiên Húc phục sinh, đầu óc cũng khôi phục lại sự trong sáng sau
khi, Hứa Thiên Hương đã bị mê tâm, một lòng một dạ suy nghĩ sao có thể lại gặp
mặt Thẩm Thiên Húc, nói thêm mấy câu.
Hứa thị chẳng phải chưa từng muốn cản, nàng thậm chí đều muốn một đòn đánh
tỉnh cô cháu gái này. Nhưng Hứa Thiên Hương cũng có đạo lý của mình, nàng
không hề đề cập tới là vì Thẩm Thiên Húc, chỉ nói mình bị Thẩm Tương Như một
hộp son phấn úp vào mặt, trên mặt nàng làn da đã vừa đau vừa ngứa, lại tiếp
tục như vậy khuôn mặt này sẽ hủy sạch.
Nhưng Thẩm Tương Như cũng tương tự dùng son phấn độc kia, không những không bị
hủy dung mạo, trái lại càng trắng nõn nà.
Trong này chắc có nguyên nhân, có thể trong tay Thẩm Tương Như có giải dược,
nếu nàng tưởng bảo vệ khuôn mặt này, chắc chắn phải đi chuyến này.
Nàng nói như thế, Hứa thị lại không cản nổi, nhưng cũng không thể khiến cho
một mình nàng lỗ mãng đi.
Lại không nói Hứa Thiên Hương có ý đồ khác với Thẩm Thiên Húc, chính là đối
đầu cái kia Thẩm Tương Như, vạn nhất một lời không hợp chọc giận nha đầu kia,
đó cũng chẳng phải đùa giỡn.
Cho nên, trước mắt người bồi tiếp Hứa Thiên Hương cùng đi, là ngũ tiểu thư
trấn quốc công phủ, thứ nữ La thị di nương sinh, Thẩm Thư Họa.
Hai người tới gấp, bước chân vội vã, đặc biệt Hứa Thiên Hương, dường như tại
tránh cái gì, vừa đi vừa nhìn lại, thỉnh thoảng kéo tay Thẩm Thư Họa, giục
nàng lại đi nhanh chút.
Trên mặt nàng phủ một mảnh lụa mỏng, che nửa bên gò má, một bên khác cũng che
bằng tóc dài, giấu giấu diếm diếm, vô cùng buồn cười.
Đào Tử nhìn đến Hứa Thiên Hương, vậy thì giống như chuột gặp mèo, chẳng phải
sợ, là hận.
Thẩm Tương Như ngó nha đầu này cúi đầu trên mặt đất tìm quanh, nàng hiếu kỳ
hỏi một câu: “Tìm gì chứ ?”
Đào Tử khí thế hùng hổ: “Tìm gạch, ta một cục gạch đập chết nàng !”
Thẩm Tương Như vỗ trán, nương nàng nói không sai, nha đầu đây là có chút hổ.
Nàng lôi Đào Tử một phen, “Đừng tìm, một viên gạch đập chết vô vị. Nàng hành
hạ chúng ta nhiều năm như vậy, dựa vào cái gì? Một cục gạch đập chết thôi ?
Chết thoải mái như vậy, đẹp mặt nàng.”
Đào Tử cảm thấy được này nói thực sự có lý, lại nghĩ tới hôm qua Đại thiếu gia
từng nói đến tiểu thư nhà nàng khí thế ở tiền viện đối chọi Thẩm phủ mọi người
, vì thế từ bỏ tiếp tục tìm gạch, đứng bên người Thẩm Tương Như, chờ mở mắt.
Lúc này, Hứa Thiên Hương cùng Thẩm Thư Họa hai người đã đi tới gần, mười mấy
nha hoàn bà tử đi theo phía sau, trong tay ai ấy cũng bận, hoặc nâng ngân tử
(bạc) nữ trang, hoặc nâng trước xiêm y vải vóc, trên mặt tất cả mang theo
cười. Chỉ là trong những nụ cười kia, hoặc nhiều hoặc ít đều lộ ra mấy phần sợ
hãi, có lá gan lớn một chút, tâm tư cũng linh động chút, biểu hiện ra chính là
nịnh nọt.
Thẩm Thư Họa biểu tình bình thản, đến trước mặt Thẩm Tương Như, nhợt nhạt hạ
bái, kêu một tiếng: “Thư Họa cho Tứ tỷ tỷ vấn an.”
Này Thẩm Thư Họa năm nay mười hai tuổi, là một người tính cách hướng nội nhất
trong rất nhiều nhi nữ Thẩm Chính Sơ, cũng là một cái không nói nhiều nhất.
Đại phu nhân để nàng bồi tiếp Hứa Thiên Hương đi phía này một chuyến cũng là
có ý nghĩ của nàng, nàng là sợ vạn nhất Hứa Thiên Hương làm ra chuyện gì vượt
ra ngoài quỹ đạo, đến thời điểm không thể thiếu từ trong chu toàn một hai,
cũng khó tránh khỏi nói có sai lầm. Nhưng Thẩm Thư Họa cũng chỉ biết lựa chọn
trầm mặc, mà sẽ không bóc gốc gác, thế này đã có thể thành toàn Hứa Thiên
Hương một cái tiếng tốt.
Hứa Thiên Hương tự nhiên cũng hiểu rõ nàng cô tâm tư lần này sắp xếp, nàng
cũng biết, Thẩm Thư Họa là cái nha đầu còn dễ cầm nhéo hơn Thẩm Tương Như lúc
trước, nàng chưa từng từng đặt Thẩm Thư Họa trong mắt.
Cho nên, ngũ tiểu thư bên này hành lễ còn chưa xong, một tay đã bị Hứa Thiên
Hương bị (cho) kéo ra, sau đó thì nhìn Hứa Thiên Hương đạp bước tiến lên,
trảo chặt tay Thẩm Tương Như, vội lên tiếng: “Tứ muội muội, ngươi giúp ta ,
ngươi nhất định phải giúp ta !”
Trong lòng nàng gấp, một lòng nghĩ dung mạo của mình, nhưng không thấy phía
sau Thẩm Thư Họa bị nàng lôi kéo ngã xuống, cùng vị tiểu thư dòng chính trước
mặt mặt như la sát. ..