Người đăng: hanguyetlanhdi
Hứa Thiên Hương lạnh từ đầu đến chân, thời khắc này nàng càng không nghi ngờ
chút nào, nếu như mình dám nói thêm câu nữa, Thẩm Tương Như sẽ giết nàng.
Hứa thị một thấy tình huống không đúng, vội vàng bước nhanh tiến lên ngăn cách
hai người ra: “Tứ cô nương chớ để ý, Thiên Hương nàng cũng là tình thế cấp
bách này nói ngay không cần nghĩ, ngươi. . . Đừng nên so đo với nàng.”
Trước mắt Hứa thị cũng là lòng tràn đầy nghi hoặc, vị này tiểu thư dòng chính
trước đây tùy người vê nắn sao hôm nay bất chợt như biến thành người khác ?
Thẩm Tương Như cũng thật không lại tính toán chuyện tiện nhân hay chăng, nàng
chỉ là mang mặt tà khí mở miệng, hỏi cái kia Hứa Thiên Hương: “Là lão thiên
gia muốn phách vị hôn phu của ngươi, tưởng khóc lóc om sòm ngươi tìm lão thiên
gia đi, đừng ở chỗ này tranh cãi ầm ĩ với ta. Ta người này đi qua mười mấy năm
bị ức hiếp quá nhiều, thế cho nên bây giờ cáu kỉnh không được tốt, ngươi tốt
nhất cho ta thành thật bổn phận chút, để tránh ta không kìm chế được nỗi lòng,
làm điều tồi tệ gì với ngươi. Về phần ngươi có lỗi với ta hay chăng, chuyện
này chính ngươi tinh tường, trong lòng ta cũng hiểu rõ. Yên tâm, hôm nay ta
không vội tính sổ với ngươi, chúng ta sau đó chậm rãi luận.”
Hứa Thiên Hương bị nàng khí thế kia sợ hoa dung thất sắc, nhào tới trong ngực
Hứa thị cô của nàng bật khóc.
Lão thái thái bị nàng khóc đến buồn bực, tức giận trách cứ: “Câm miệng cho ta
!” Sau đó sẽ nói với Thẩm Chính Sơ: “Ngươi nhanh đi Chiết vương phủ nhìn thử,
Lục điện hạ bị thương, Chiêu phi nương nương chắc còn chưa đi, tốt nhất tại
trước khi nương nương hồi cung làm dịu chuyện này.” Dứt lời, lại liếc trừng
Thẩm Tương Như.
Bởi vì nghe nói Võ Chiêu phi từ hôn cũng có một phần nguyên nhân tối hôm qua
Kỷ phủ bén lửa, hai lần cưới con gái đều gây chuyện, mới để cho Võ Chiêu phi
cho rằng nhi nữ Thẩm gia cưới không được.
Nàng là thật có lòng trực tiếp mắng Thẩm Tương Như một trận, thậm chí mời ra
gia pháp. Nhưng nhưng chẳng biết vì sao, hôm nay Thẩm Tương Như biểu hiện hoàn
toàn khác với trước kia, một thân lệ khí này để nàng không thể không nuốt lại
lời định nói.
Trách cứ Thẩm Tương Như, nàng càng không dám.
Thẩm Chính Sơ vội vã đi, Hứa thị nhỏ giọng an ủi Hứa Thiên Hương: “Không phải
sợ, dượng của ngươi nhất định sẽ làm chủ thay ngươi.” Lại nhìn Hứa Thiên Hương
thỉnh thoảng thì giơ tay sờ trên mặt, đã thấp giọng bổ túc một câu: “Mặt nàng
vẫn còn hoàn hảo, ngươi cũng chớ để trong lòng.”
Hứa Thiên Hương hiểu ý của cô, là an ủi nàng nói phấn kia vô dụng. Nhưng nàng
không có lòng may mắn này, son phấn chính là nàng tự mình thu vào tay, từng
thử hai người hạ nhân, chắc chắn sẽ không vô hiệu. Có thể nói đến vậy kỳ quái,
vì sao Thẩm Tương Như gương mặt đó không chỉ hoàn hảo, thậm chí còn trắng nõn
trơn truột hơn lúc trước mấy phần ?
Người cả phòng châu đầu ghé tai nghị luận xôn xao, Thẩm Hoa Thường còn lau
nước mắt thấp giọng ai thán, đến là tam phòng phu nhân Lý thị xem trò vui
không chê chuyện lớn tới câu: “Nhà chúng ta thật đúng là người tài ba bội
xuất, biểu tiểu thư còn chưa quá môn liền làm hại phu quân bị sét đánh, muốn
nói ngôi sao tai họa, ngươi bản lãnh này cũng không thua tứ tiểu thư nha!”
“Tam đệ muội, nói chuyện phải có chú ý đúng mực.” Hứa thị thân là đương gia
chủ mẫu, đối dòng chính nữ Thẩm Tương Như cũng còn có thể duy trì mấy phần
biểu tượng hòa ái tha thứ, nhưng đối với Lý thị loại này vợ con thứ nhưng
không còn khách khí như thế.
Vốn cũng vì việc hôn nhân cháu gái ra sai sót, nàng tức sôi ruột không nơi
trút, trước mắt Lý thị đụng vào trên mũi kiếm, thì nàng sao có thể dễ dàng
buông tha ?
“Tam đệ muội, lão gia nhà ta là trấn quốc công, tước 1 cấp siêu phẩm cha
truyền con nối, thân phận này vinh quang gánh chịu là cả gia tộc. Ta không
biết tam đệ muội như vậy chửi bới nhi nữ tiểu bối Thẩm gia rốt cuộc vì sao,
nhưng xin ngươi nhất định phải nhớ kỹ mình cũng là một phần tử Thẩm gia, Thẩm
gia bất luận hưng suy, ngươi cũng phải vinh nhục cùng hưởng với chúng ta.” Dứt
lời, sắc mặt từng bước khôi phục lại yên lặng, lại như từ mẫu liếc nhìn Thẩm
Tương Như, “Tứ cô nương, ngươi nói là lý này à ?”
Hứa thị mượn đề tài để nói chuyện của mình, cuối cùng lại nghĩ cũng cho kéo
Thẩm Tương Như vào, lại không nghĩ rằng, lời Thẩm Tương Như trả lời, lại cho
Thẩm gia một đả kích nặng nề ——