Người đăng: bestazir123
“ Bỏ đi bà xã. Em nói cho anh biết tình hình bọn khủng bố thế nào đi”
Thấy người yêu mình tức giận, Long vỗ vai cô cười, chuyển đề tài. Trong mắt
Long, Quách Bất Bại chỉ là một con kiến hôi mà thôi, hắn hoàn toàn không để
đối phương vào mắt
Hít một hơi đè nén lửa giận trong lòng, Nguyễn Thanh Mị trừng mắt nhìn Quách
Bất Bại, sau đó cùng Long tách ra, cầm lên bản báo cáo nghiêm túc :
“ Ừm! Bọn cướp gồm năm người, là thành viên của Ba Mươi Sáu động thiên, thực
lực đều là Dẫn Nguyên Cảnh. Bởi vì bọn cướp thực hiện vụ cướp vào buổi sáng,
vì thế chúng đang giữ được một lượng con tin rất đông, ước tính phải hơn một
trăm người
Ngoài ra, bọn chúng còn hack thành công vào hệ thống phòng thủ của ngân hàng,
khiến cho hệ thống coi chúng ta thành phần tử khủng bố. Nếu như tấn công, hệ
thống phòng thủ kích hoạt, hàng trăm vũ khí bên trong ngân hàng sẽ đồng loạt
bắn trả.
Ông xã. Anh có cách nào giải quyết không?”
“ Vậy bọn cướp có yêu cầu gì không?” Long không trả lời cô mà hỏi lại.
“ Có! Bọn chúng yêu cầu chúng ta trao trả Sát Ma” Thanh Mị cười khổ
“ Sát Ma? Một trong tám tên sát nhân khét tiếng nhất đế quốc, bị bắt hai năm
trước? Nếu vậy, chắc chắn đế quốc sẽ không vì mấy trăm người dân mà thả Sát Ma
đâu”
Long khẽ kinh ngạc, sau đó nhíu mày trầm giọng. Mặc dù nói ra câu nói này có
vẻ vô tình nhưng đó lại là sự thật
Sát Ma là một kẻ sát nhân hàng loạt, số người vô tội chết trong tay hắn đã
vượt qua con số một ngàn người. Hắn giết người hoàn toàn không có mục đích,
tất cả chỉ vì thú vui biến thái của hắn mà thôi
Sát Ma sống nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật hơn ba mươi năm. Mãi đến năm ngoái,
khi mà đế quốc liên hợp với Hư Không Hình Cảnh, CIA, FBI của Thiên Thần đế
quốc mới bắt được đối phương. Hiện tại, Sát Ma đang được giam giữ ở Hà Bắc
Tuyệt Địa – Trại giam kiên cố nhất đế quốc
Một kẻ nguy hiểm thuộc loại bậc nhất vũ trụ, dù Long không phải là hoàng đế
thì chắc chắn cũng sẽ không thả đối phương, dù có phải hi sinh hơn trăm mạng
con tin đi chăng nữa. Không phải là Long vô tình mà bởi vì Sát Ma quá mức nguy
hiểm
Nguyễn Thanh Mị cũng biết điều này, chính vì vậy cô mới lực bất tòng tâm. Hoàn
toàn không có cách giải quyết
“ Được rồi! Việc này cứ giao cho anh”
Long vỗ vai cô, cho cô một nụ cười trấn an. Sau đó, hắn bước về phía ngân hàng
“ Nè. Chàng trai, ta biết cậu muốn lây le trước mặt bạn gái mình, nhưng đây là
liên quan đến sinh mệnh con người. Mong cậu rời khỏi đây đi”
Quách Bất Bại ánh mắt trào phúng, thế nhưng trên khuôn mặt lại là một sự quan
tâm. Bộ dạng chính nghĩa, hoàn toàn là một tên cảnh sát vì dân vì nước
Nhìn bộ mặt giả tạo của đối phương, Long cười lạnh. Tâm niệm khẽ động, từ
trong không gian giới chỉ lấy ra một tấm lệnh bài
Phất tay, lập tức lệnh bài như một viên đạn bắn về phía Quách Bất Bại.
Tiếng xé gió vang lên khiến Quách Bất Bại kinh hãi, theo bản năng, vội vàng
lấy tay ra đỡ
Lệnh bài mang theo một cỗ lực lượng đáng sợ lập tức đánh bay Quách Bất Bại khi
hắn vừa tiếp xúc với nó
" A... a.. đau quá!"
Quách Bất Bại chỉ cảm thấy một cỗ lực lượng khủng bố, giống như trước cái thứ
hắn đang đỡ không phải là lệnh bài mà là một đầu yêu thú vậy. Từ hai tay
truyền tới đau đớn khiến hắn không thể gào lên một tiếng thất thanh, đôi mắt
tràn đầy sợ hãi nhìn về phía Long
“ Hiện tại ta lấy thân phận cấp trên ra lệnh cho ngươi: Bắt đầu từ giờ phút
này, nhiệm vụ này do ta tiếp quản. Nếu như ngươi còn can thiệp hoặc nói bất kì
lời nào gây cản trở ta hành động .Ta sẽ coi đó là hành động tiếp tay cho bọn
khủng bố, trực tiếp tại chỗ xử bắn”
Âm thanh băng lãnh mang theo một sự uy nghiêm bá đạo, giống như lời hắn nói là
quân lệnh, không ai được cãi. Sau đó ,không để người xung quanh phản ứng, Long
liền rời đi
Cảm nhận được sát khí thấu xương từ lời nói của Long,Quách Bất Bại không khỏi
run lên, bị câu nói cùng khí thế của Long dọa cho sợ vãi đái ra quần. Thế
nhưng rất nhanh liền thay vào đó là lửa giận vô biên
Hắn là ai? Là nhị công tử Quách gia, quyền lực thông thiên, một tay che trời,
muốn gì được đó. Đã bao giờ chịu sự uy hiếp như thế này. Giờ đây, hành động
của Long không khác gì tát một cái thật mạnh vào mặt hắn, hắn không nổi giận
sao được? Trong lòng thề phải đem tên này ra băm thành trăm mảnh
Ánh mắt vô tình liếc xuống cái lệnh bài, lập tức khuôn mặt oán độc trở nên vô
cùng đặc sắc, trong mắt tràn đầy vẻ không thể tin được, kêu lên một tiếng thất
thanh:
“ Thiếu… thiếu… tướng”
“ Ngũ Hành Long Nhãn – Mở”
Đứng trước cổng vào Ngân Hàng, Long khẽ quát một câu. Lập tức, hai mắt hắn
liền chuyển thành Ngũ Hành Long Nhãn
“ Xem nào. Ngân Hàng ACB là một tòa nhà 100 tầng, hiện tại tất cả đều đã không
còn ai
Con tin có khoảng hơn 100 người, đều được giam giữ tại bên trong phòng tiếp
tân. Về phía bọn cướp thì có năm tên. Một tên đấu sĩ cùng một tên Tanker ở cửa
phòng tiếp tân, một tên Sát Thủ mang theo “ thiết bị tăng tốc” thì đi tuần tra
từ trên xuống dưới Ngân Hàng, một tên Xạ Thủ ở trên mái nhà làm nhiệm vụ canh
gác. Còn một tên ở trên lầu hai, thực lực cũng mạnh nhất: Dẫn Nguyên Cảnh cấp
22, chắc là thủ lĩnh thì đang ngồi nghe điện thoại. Khoan đã..”
Nói tới đây, Long không khỏi híp mắt lại, tâm niệm khẽ động, phong nguyên tố
liền thẩm thấu vào bên trong lâu đài, tiến về phía tên thủ lĩnh đang nói
chuyện điện thoại
“ ALo. Đại ca à! Là em, Nhật Tùng đây… vâng … Em hiện tại đã thành công đánh
cướp ngân hàng ACB. Bọn cớm thì đang ở bên ngoài”
“ Đại ca yên tâm. Nếu bị bắt, em sẽ tự sát, quyết không để bọn cớm biết được
kế hoạch của chúng ta. “
“ Vâng, đại ca. Anh cứ chuẩn bị bước tiếp theo. Còn ở đây cứ để em lo”
Âm thanh cung kính vô cùng, sau đó hắn cúp máy, trong mắt lóe lên một tia hận
ý lẩm bẩm:
“ Mẹ nó! Hôm nay dù phải chết, ta cũng phải vui vẻ một lần”
Nói tới đây, ánh mắt hắn mang theo vẻ nóng rực nhìn về phía một căn phòng bên
trong. Nếu Long dùng Ngũ Hành Long Nhãn nhìn vào, chắc chắn sẽ cực kì chấn
kinh khi nhìn thấy một người bên trong phòng đó
Bên ngoài ngân hàng ACB, Long nghe xong cuộc đối thoại giữa tên thủ lĩnh,
trong lòng không khỏi trầm xuống. Có vẻ như, vụ cướp ngân hàng này không chỉ
đơn giản như vậy đâu
“ Thời gian không còn sớm. Cũng nên bắt đầu làm việc thôi”
Khẽ lẩm bẩm một câu. Sau đó, hắn nhắm mắt lại, quát khẽ:
“ Định Mệnh”
Chiêu cuối của TF được sử dụng, năm con mắt liền hiện lên trên đầu năm tên
cướp. Tiếp đó, dưới chân Long xuất hiện một vòng tròn do những lá bài tạo nên
Một cột sáng màu hồng từ trên không bắn về phía Long. Khi cột sáng biến mất
thì Long cũng chẳng còn ở đó nữa
Bên trong ngân hàng ACB. Hai tên cướp canh cửa phòng tiếp tân đang ngồi nói
chuyện với nhau
" Ê, mày. Kia là…”
Đúng lúc này, một tên trong số hai thằng bỗng nhiên sững sờ ra hiệu cho đồng
bạn nhìn về phía sau lưng hắn
Thấy thế, tên kia quay đầu, khuôn mặt cũng toát lên vẻ nghi ngờ
Chỉ thấy trước mặt hai người, một cột sáng màu hồng bỗng nhiên xuất hiện. Chưa
kịp hiểu chuyện gì xảy ra thì cột sáng biến mất để lại một thiếu niên tuấn mỹ
đứng đó, trong tay hắn đang cầm hai khẩu súng kì lạ
“ Yo. Xin chào hai vị đồng chí”
Long ngẩng đầu, cười híp mắt, giống như là đang gặp lại hai người bạn vậy, bộ
dạng cực kì thân thiết
“ Shit. Là cớm. Đại…”
Tên kia chưa kịp kêu lên lập tức mắt mở trừng, không chỉ hắn mà kể cả tên đồng
bọn bên cạnh cũng vậy. Sau đó cả hai thân thể mềm nhũn ngã xuống, trên đầu còn
xuất hiện hai lỗ máu thật lớn
“ Haiz. Ta không muốn giết các ngươi ah. Ai bảo khi không các ngươi hô hào làm
gì?”
Long lắc đầu, âm thanh mang theo một vẻ tiếc hận. Giống như hắn thật sự không
muốn giết hai tên này vậy. Thật không biết khi nghe xong, bọn họ có đội mồ
sống dậy mà chửi Long một trận không
Xử lý xong hai tên cướp, Long cũng không đi mở khóa phòng tiếp tân giải cứu
con tin. Ánh mắt nhìn lên trên, Ngũ Hành Long Nhãn mở ra, tầm mắt xuyên qua
mấy trăm tầng nhà, lập tức tập trung lại vào một bóng người, chính là tên Sát
Thủ có nhiệm vụ tuần tra các tầng
“ Dương Hỏa Long: Thái Dương Đạn”
Dơ lên Dương Hỏa Long ( tên của một trong hai khẩu súng), Long lực trong cơ
thể truyền vào bên trong khẩu súng, theo một tiếng quát nhẹ của Long, hắn bóp
cò
Lập tức, từ nóng súng, một viên đạn màu trắng lóe lên, nó giống như một tia
sáng xuyên qua các cấu trúc càng tầng, một đường bắn thẳng về phía tên sát thủ
đang trông chừng xung quanh
Không một tiếng kêu, một một giọt máu và cũng không một tiếng nổ vang. Chỉ
thấy, khi viên đạn tiếp xúc với tên sát thủ, trực tiếp thiêu đốt hắn thành tro
bụi, biến mất khỏi thế gian
“ Âm Băng Long: Thôn phệ đạn”
Tương tự với khẩu súng còn lại. Lần này, viên đạn bắn ra có màu đen hắc ám,
tỏa ra âm trầm khí tức. Nó xuyên qua từng tầng tòa nhà, một đường bắn thẳng
lên trên tầng thứ một trăm. Nơi mà tên cướp Xạ Thủ đang đứng cảnh giác nhìn
xung quanh
Không như đồng bọn mình được ra đi một cách thanh thản, thì tên này có phần
đau đớn hơn rất nhiều. Chỉ thấy khi thôn phệ đạn bắn trúng hắn, lập tức từ
ngực hắn xuất hiện một lỗ đen nhỏ, lỗ đen tỏa ra sức hút khủng khiếp hút lấy
toàn bộ cơ thể hắn vào bên trong
Tên xạ thủ chỉ kịp kêu lên một tiếng đau đớn, sau đó liền biến mất cùng với lỗ
đen, hoàn toàn không còn tìm thấy sự tồn tại của hắn
“ Hử! Đây không phải là Vương Oanh sao? Chuyện này…”
Xử lý xong bốn tên cướp, Long dùng Ngũ Hành Long Nhãn nhìn về phía tầng hai.
Lập tức, khuôn mặt hắn biến sắc, chỉ thấy trước mặt hắn chính là hình ảnh tên
thủ lĩnh lôi từ phòng bên ra một cô gái. Một cô gái mà Long cực kì quen biết:
Chính là đối tượng mà hắn định tán tỉnh: Vương Oanh
Nhìn thấy Vương Oanh vùng vẫy nhưng không thể nào thoát khỏi bàn tay to lớn
của đối phương, nhìn thấy cô bị tên thủ lĩnh ném lên giường, Long còn không
biết tên này làm gì
Lập tức, lửa giận trùng thiên bao phủ cả người Long. Dù cho Vương Oanh chưa là
nữ nhân của hắn, thế nhưng tương lai sẽ là. Hiện tại có kẻ định hấp diêm nữ
nhân mình, thằng nào lại có thể chịu được.
Lập tức, Long dùng tốc độ nhanh nhất bay lên tầng hai. Xuất hiện bên cạnh cửa
phòng của tên thủ lĩnh. Sau đó dơ chân lên và…. đạp
Lực lượng khổng lồ trực tiếp đánh bay cánh cửa, để lộ ra hình ảnh tên thủ lĩnh
đang dùng ánh mắt sững sờ cùng Vương Oanh mang theo vẻ kích động nhìn về phía
mình
“ Cái djt bà mày! Dám động tới gấu của bố. Mày chán sống rồi con ạ”
Long chửi thề, gầm lên một câu. Nói xong, thân hình lóe lên, lập tức xuất hiện
bên cạnh tên thủ lĩnh, một cước toàn lực đá về phía chân thứ ba của đối phương
Crắc
Hự
Một tiếng trứng vỡ vang lên, tên thủ lĩnh hai mắt trợn tròn, há miệng muốn kêu
gì đó nhưng hoàn toàn không nói lên lời, hai tay che hạ bộ, thân hình như một
mũi tên bắn thẳng lên trần nhà, treo lơ lửng trên đó