Vẫn Không Nhận


Người đăng: anhbutime@

Gia Cát Hân nhìn thấy lão sư của mình bị quây thì cười trộm, lòng cũng có một
tia tự hào. “Nhìn đi, đây là lão sư của ta a”. Hà Trung ở bên cạnh nàng thấy
lão sư của mình bị “vây công” thì tỏ ra vô cùng chờ mong. Gia Cát Hân lên
tiếng nói với Tiểu Lan và Hà Trung:

- Không biết chúng ta có thêm đồng học nào không a, lão sư thu học sinh yêu
cầu hình như rất cao.

Không có ai trả lời nàng, bực mình a. Đừng nhìn nàng luôn tỏ ra lạnh lùng với
các học viên khác mà đánh giá a, nàng chỉ không muốn bị làm phiền thôi. Trước
mặt lão sư mình cùng với hai vị đồng học này thì cái bộ mặt băng giá ấy biến
đâu mất rồi, Gia Cát Hân là một cô gái vô cùng tinh nghịch, cứ nghĩ đến cảnh
nàng nắm râu Gia Cát Bình mà giật thì biết.

Tiểu Lan sau một thời gian cũng thích ứng với thế giới loài người này rồi, vì
là chiến thú hóa hình, chưa từng được tiếp xúc với thế giới nên nàng tỏ ra vô
cùng ngây thơ, đúng với lứa tuổi của mình vậy. Thương thế của nàng đã khỏi hẳn
rồi, với thiên phú yêu nghiệt cùng với Thiên Hỏa Quyết, tu vi của nàng tăng
tiến nhanh vô cùng, đã 18 cấp chiến sư rồi.

Quay lại với Long lão sư, hắn đã giải quyết được các học viên này rồi, hắn đưa
bọn họ đến giảng đường 99.

- Xếp hàng đi, từng người lên một, đến chỗ ta thì tự động đưa tay ra a, ta
kiểm tra thiên phú. Được rồi, người đầu tiên a.

- Không nhận, tiếp a. Không nhận…tiếp…

Lại là một buổi chiều buồn Long vẫn chưa có thêm đồ đệ, ba người Tiểu Lan thì
đứng bên cạnh há hộc mồm. Chiều nay còn nhiều người hơn hôm trước a, vậy mà
lão sư họ vẫn chưa chọn được ai, yêu cầu có phải quá cao không? Hà Trung ít
nói cũng phải lên tiếng

- Xem ra lần này lại không ai hợp cách rồi.

- Hì hì, chứng tỏ bản cô nương thiên phú vô cùng tốt a. Mấy người này tuổi gì
sánh với bản cô nương.

Tiểu Lan lên tiếng với cái giọng vô cùng trẻ con

- Lão sư nói ngươi thiên phú 7/10 thôi, làm gì đâu mà kiêu ngạo a, lão nương
9,5 nè.

Tiểu Lan tuy thân hình nhỏ bé nhất bọn nhưng lúc nào cũng xưng “lão nương” a,
cũng đúng thôi, cơ mà hai người còn lại thấy Long không phản đối về cách nàng
xưng hô nên cũng chấp nhận theo. Tuy nhiên Long bắt nàng gọi mấy người nhiều
tuổi hơn theo đúng trên dưới, nhập gia phải tùy tục a. Bỗng nhiên, Gia Cát Hân
thấy điều gì đó, mày nàng cau lại

- Sao hắn lại đến đây? Hừ!!

- Ai vậy Hân tỷ. Tiểu Lan cũng nhận ra biến đổi của Gia Cát Hân

- Hắn là Trần Quân, đại thiếu gia Trần gia ở Thiên Nam a, là anh trai Trần
Tuấn, tu vi 27 cấp rồi. Không biết hắn đến đây làm gì nữa.

Nàng vừa nói xong, Trần Quân đã tiến đến chỗ Long, nàng chợt biến sắc định lao
đến nhưng lại nhớ đến điều gì, một chiến vương hàng thật giá thật thì tên đại
chiến sư kia có thể làm gì chứ.

Trần Quân đi đến trước mặt Long, hắn không đưa tay ra ngay mà nhìn về phía Gia
Cát Hân

- Tiểu Hân, ta sẽ bái hắn làm thầy, sau này sẽ là đồng học của ngươi a, haha.

Vừa nói xong, hắn không để ý Gia Cát Hân đang bực tức mà đưa tay về phía Long.
Long rất bất mãn, thằng này lại dám gọi Gia Cát Hân là tiểu Hân giống hắn, cay
a, làm sao hắn lại để tiểu Hân của hắn rơi vào tay thằng này chứ. HỪ!

Long triệu hồi Thiên thư, thông tin của kẻ này đã hiện lên trên đó

Trần Quân: anh trai Trần Tuấn, là đại thiếu gia Trần gia Thiên Nam thành

Trạng thái: Không có gì đặc biệt, chiến lực cấp 27 đại chiến sư

Thiên phú: khá, đánh giá 7,5/10

Đề nghị: không thu

Lưu ý: đây là một kẻ tâm địa ác độc, từng làm mọi chuyện thương thiên hại lý,
tuy thiên phú khá tốt nhưng không đáng để nhận làm học sinh.

Long mộng rồi, đúng là cặn kẽ mà:

- Linh a, hệ thống đưa thông tin rất chi tiết a, cơ mà có cần điều tra từng
tý thế không.

- Đương nhiên, đây là lão sư hệ thống, bồi dưỡng anh thành một lão sư lưu
danh thiên cổ. Hệ thống vừa kiểm tra thiên phú vừa phải kiểm tra tâm tính nữa.
Kiểu như Hà Trung a, hệ thống vẫn cho anh nhận đó thôi, còn tên này thì không
được.

- Hiểu rồi a.

Long nhìn về phía Trần Quân một lúc lâu, rồi hắn ở miệng:

- Không thu, ngươi có thể đi rồi.

Mọi người xung quanh đứng xem chợt bùng nổ

- Cái gì? Long lão sư không thu Trần Quân, thiên phú của hắn còn cao hơn nữ
thần a, không phải Long lão sư chỉ thu thiên tài sao.

- Chả lẽ hắn có xích mích gì với Trần gia, có lẽ đúng a. Trần Tuấn cắn thuốc
lên 20 cấp thì không nói làm gì rồi, nhưng đây là Trần Quân a.

Long không thèm để ý đám đông bàn tán, hắn vẫn ung dung nhìn Trần Quân : “Dám
đánh chủ ý tiểu Hân của ta, dù ngươi đủ điều kiện ta cũng không thu. Làm sao,
không phục đến đánh ta a”. Trần Quân không hề nổi điên như hắn nghĩ

- Tại sao? Ta nghĩ thiên phú của ta tốt hơn Gia Cát Hân a.

Cơ hội trang bức đến rồi a, làm sao Long có thể bỏ qua chứ.

- Ta nói rồi, chỉ nhận thiên tài a. Thiên phú của ngươi quả thực là tốt hơn
Gia Cát Hân hiện tại, nhưng tâm tính của ngươi quá kém, “có tài mà không có
đức” thì trong mắt ta còn không bằng phế vật.

Mặt Trần Quang sạm lại, chuyện hắn làm ác bá cả cái Thiên Nam thành này chả ai
là không biết cả, hắn cũng không để ý lắm, gia tộc của hắn là bá chủ cái Thiên
Nam thành a, Thiên Nam học viện cũng nhượng bộ 3 phần, Trần Quang lại có thiên
phú khá tốt nên hắn đâu có e ngại điều gì. Hắn chỉ không ngờ rằng vị lão sư
này lại lấy cái lí do này ra để không nhận hắn, hắn hận a.

- Ngươi đừng bất ngờ quá, học sinh của ta sau này sẽ là những kẻ mạnh mẽ nhất
đại lục này, nếu ta mà bồi dưỡng ra một tên ác bá, một đại ma đầu chuyên gian
dâm thì không phải ta là tội đồ của đại lục sao.

- Tốt, tốt lắm. Tốt cho một Long lão sư, tốt cho những kẻ mạnh mẽ nhất đại
lục, ta đây chống mắt lên chờ xem đến bao giờ học trò của ngươi mới mạnh hơn
ta. Haha, một đứa bé, một bại tướng cùng một tên phế vật, tổ hợp hoàn hảo a.
Ha Ha.


Dị GIới Lão Sư - Chương #24