Chỉ Nhận Thiên Tài


Người đăng: anhbutime@

Long của chúng ta, à không, phải nói là Long lão sư a, hắn không quan tâm mấy
học viên này bàn tán điều gì, hắn một mực bước đến giảng đường dành riêng cho
hắn. Bây giờ hắn đã là một lão sư rồi, làm sao lại để mấy cô nữ sinh kia hớp
hồn chứ, nhưng len lén nhìn thì ai cản hắn chứ, hắc hắc.

Giảng đường của hắn là một căn phòng khá rộng lớn, có thể chứa được khoảng 100
học viên, bên ngoài cửa còn có một tảng đá khá lớn được khắc tên của hắn
“Nguyễn Tuấn Long, Long lão sư”, hắn khá hài lòng về cái danh xưng này. Chợt
hắn nghĩ ra điều gì đó, hắn lấy từ không gian ra một thanh đao nhỏ, vận chuyển
chiến lực rồi khắc vào đó một câu : “Chỉ nhận thiên tài, còn lại không nhận”.
Rất ngang ngược a, cơ mà hắn có niềm tin vào bản thân, không phải, là có niềm
tin vào hệ thống.

- Linh, em đừng ngủ nữa có được không, sắp thành lợn rồi. Anh đã làm lão sư
rồi đó, cũng sắp tuyển học sinh rồi.

- Anh ồn ào quá rồi đó, mấy đêm trước các người “kêu la” cả đêm có cho ai ngủ
đâu, ban ngày tui phải ngủ bù chứ. Còn học sinh thì cứ thấy ai có thiên phú
cao thì nhận gọi tui làm gì !!!

Linh uể oải xen lẫn phần tức giận nói, thằng này ân ái với Liên mà chả để ý
đến cảm nghĩ của nàng gì cả a…

- Được rồi, anh chỉ muốn hỏi là ngoài cách chạm vào người ra thì còn cách nào
khác để kiểm tra thiên phú không, chứ cứ “sờ” người ta sợ rằng họ tưởng anh
biến thái thì sao!!!

- Chứ còn không phải chắc, kệ anh đó, chỉ có một cách đó thôi, chịu đi.

Long không hiểu mình trêu chọc gì nàng a, con gái thật khó hiểu. Trong căn
phòng rộng lớn chỉ có mình hắn ngồi, Long đang cố gắng suy nghĩ biện pháp đối
phó khi kiểm tra thiên phú a. Cuối cùng lễ chọn sư cũng bắt đầu, các học viên
sẽ đi về giảng đường của lão sư mà bọn họ đã tìm hiểu và lựa chọn từ trước.
Trong số học viên đó, một cô gái vô cùng xinh xắn cũng đang di chuyển, nàng
chưa từng tìm hiểu về một lão sư nào cả, tựa như nàng đã có mục tiêu từ trước
rồi. Nàng muốn đến giảng đường số 99 a.

Khi nàng bắt đầu đi đến chỗ Long, phía sau nàng cũng có một đoàn người đi
theo, là bọn nam sinh háo sắc a. Chúng đâu quan tâm lão sư là ai, lão sư có
tốt không, chỉ cần được học cùng nữ thần trong lòng họ, tất cả mọi thứ còn lại
đều là phù du. Khi bọn hắn thấy cô đi vào giảng đường số 99 cũng không do dự
mà theo vào.

Long đang ngồi suy nghĩ mông lung thì một cô gái đi vào, ngay sau đó là một
đoàn người toàn nam sinh theo sau, vừa nhìn hắn hiểu ra ngay sự tình a. Cô gái
đó tiến đến chỗ Long đang ngồi

- Người quen a, gia gia ngươi để ngươi đến đây sao?

- Đúng vậy, ông bảo theo ngươi có tiền đồ nên ta đến. Cũng đọc cái câu ngươi
viết ở ngoài a, ngươi rất kiêu ngạo.

- Haha, ta nghĩ ta đủ năng lực để kiêu ngạo một lần. Còn bây giờ, muốn bái sư
sao? Đọc được rồi mà vẫn vào, ngươi cũng tự tin lắm a.

- Đúng, ta muốn bái sư, ta cũng có tiền vốn để kiêu ngạo a.

- Được rồi, có tiền vốn hay không ta kiểm tra mới biết, đưa tay ra.

Công nàng vẫn chưa hiểu gì nhưng cũng nghe theo lời hắn, đưa bàn tay của mình
ra, sau đó thấy Long đưa bàn tay của hắn nắm lấy tay mình, cô chỉ đỏ mặt nhưng
không nói gì. Long cũng đang rung động a, bàn tay của nàng vô cùng mềm mại,
đáng ra hắn chỉ cần chạm vào thôi, nhưng hắn không kìm lòng được nên liền nắm
lấy, đúng là bỉ ổi a. Đoàn người sau lưng nàng cũng mộng rồi, đây là băng
sương nữ thần của bọn họ sao, nàng để người khác nắm tay mình rồi còn đỏ mặt
nữa, thiên a, có nhiều người tức giận Long, cũng có người ước ao ghen tỵ…

Long sững người một lúc rồi cũng buông tay nàng ra, chìm vào không gian thư,
triệu hồi ra Thiên thư để xem thông tin của nàng.

Gia Cát Hân : cháu gái của Gia Cát Bình-hiệu trưởng Thiên Nam học viện, tính
tình lạnh lùng nhưng lại mang một trái tim ấm áp…

Trạng thái: Hàn Băng Thiên Thể chưa thức tỉnh, chiến hồn Băng Bích Lam Ưng,
cấp 26 đại chiến sư.

Thiên phú: có thiên phú đặc biệt về băng, tốc độ tu luyện băng hệ công pháp
khá nhanh, đánh giá 7/10, khi thể chất thức tỉnh hoàn toàn thiên phú 9,5/10.

Đề nghị: Thu nàng làm học sinh, trước khi thức tỉnh thể chất không được phá
thân.

Lưu ý: chưa có công pháp thích hợp nhất với nàng, có thể chỉnh hợp từ thư viện
để có công pháp cho nàng. Chiến hoàn của nàng rất tiêu chuẩn không có gì đặc
biệt, khi nàng đến bình cảnh thì chiến kỹ thích hợp với nàng nhất sẽ xuất hiện
trên Thiên thư.

Long mừng a, lại nhặt được bảo bối nữa rồi, lần trước là Tiểu Lan, lần này là
Gia Cát Hân, hắn rất may mắn a. Hắn cố gắng đè nén kích động trong lòng, phải
tỏ ra nghiêm chỉnh a

- Gia Cát Hân a, thiên phú tạm được, có thể nhận.

Gia Cát Hân sửng sốt, nàng còn chưa nói tên cho hắn biết a, mà cái gì thiên
phú tạm được, nàng mới 14 tuổi và đã 26 cấp rồi a, chả lẽ thiên phú như hắn
thì mới tạm được à, không, hắn là quái vật không phải người, không thể so sánh
được a.

- Ta biết ngươi đang bất mãn nhưng quả thật thiên phú của ngươi rất bình
thường, hiện tại là vậy, ngươi phải chấp nhận đồng thời cố gắng mà tu luyện a.
từ giờ gọi ta là “Lão sư”, được rồi, sang bên kia ngồi đi.

- Người tiếp theo…


Dị GIới Lão Sư - Chương #19