Thành Thái Nguyên/ Quả Trứng.


Người đăng: tuanvux97@

Rời khỏi Tùng Sơn Lâm.

Đích đến tiếp theo của nhóm satoshi đó là thành phố Goldenrod. Nằm ở một khu
vực phía tây của Johto, Goldenrod là một trong những thành phố đông đúc và náo
nhiệt nhất. Đây còn là trung tâm của nền kinh tế và viễn thông cho nên,
Goldenrod thừa hưởng cả một đời sống văn minh với công nghệ hiện đại.

Thành phố có rất nhiều địa điểm thú vị dành cho các trainer mỗi khi ghé qua,
nổi bật nhất chính là tòa tháp radio Goldenrod, Game Corner, công viên quốc
gia, hay Magnet Train, v...v. Các trainer đến đây ngoài mục đích du lịch, thì
còn để tham gia so tài và giành lấy giải thưởng Plain Badge.

Trần Vũ: " Nhầm truyện rồi kìa ông nội".

Tác giả : " Chết mẹ copy nhầm rồi, WTF ngươi nói chuyện với ta đó à ? "

Trở lại truyện thôi nào.

Đích đến tiếp theo của satoshi ý không phải. !@#$@%

Đích đến tiếp theo của Trần Vũ đó là Thành Phố Thái Nguyên.

Trần Vũ giờ đã là người có tiền, đầu tiên cần mua một số đồ dùng thích hợp cho
bản thân hắn. Nghe nói Thái nguyên thành sắp có một đợt đấu giá lớn nữa. Thứ
hai là phải sắm một hồi các vật dụng cần thiết, để tu bổ, nâng cấp hạ tầng ở
Hoàng Liên Sơn ( tên ngọn núi mà thằng main với Ngọc Thuần sư muội ở, hôm bữa
quên không đặt tên).

Tên phái là hắc long tại sao không đặt là hắc long sơn? hắc long phái bị tiêu
diệt chính là ở trên hắc long sơn. Đây chỉ là tổ địa bí mật của phái thôi.

Rồi còn phải mua quà tặng bồi dưỡng thêm tình cảm với Ngọc Thuần sư muội nữa
chứ.

Trải qua một đoạn đường kha khá, cuối cùng Trần Vũ cũng tới Thái Nguyên.

Thành Thái Nguyên rất là rộng lớn, có diện tích khoảng 189,7 kí lô mét vuông.
"Thái Nguyên" là từ : ( hán việt). Thái (太) ở đây có nghĩa là to lớn hay rộng
rãi, Nguyên (原) có nghĩa là cánh đồng hoặc chỗ đất rộng và bằng phẳng. Trước
đây gọi là Bắc Thái.

Thái Nguyên là cửa ngõ giao lưu - giữa vùng trung du miền núi với vùng đồng
bằng. Là thành phố trung tâm của cả đồng bằng và miền núi, chính vì vậy dân cư
ở đây rất đông đúc, ước chừng phải hơn triệu dân đang sinh sống ở Thái Nguyên.
( Nguồn Wiki)

Là thành thị của con người nhưng có rất nhiều dị tộc cũng sinh sống ở đây (
mặc dù dị tộc có thể bị hiểu nhầm là đả động đến dân tộc thiểu số. Nhưng đây
là chém gió, lấy địa danh Việt Nam thôi nhá :(( ).

Trả tiền lệ phí qua cổng xong, Trần Vũ tiến vào trong thành. Ân, nhìn cảnh xa
hoa tráng lệ trong thành, Trần Vũ có chút tặc lưỡi. Đô thị sầm uất, tấp nập kẻ
qua người lại, buôn bán nhộn nhịp, Nhà cửa thì khang trang, rộng rãi. So sánh
Thái Nguyên với nhà cửa trên Hoàng Liên Sơn thì còn hơn cả nhà kho với biệt
thự villa.

Nhưng chỉ là hiện tại mà thôi, Trần Vũ tin rằng với hệ thống, tương lai Hoàng
Liên Sơn sẽ vượt xa Thành Thái Nguyên này.

Thu gọn lại tâm tình, trước tiên Trần Vũ tiến vào một cái tửu điếm. Tìm một
cái bàn trống dồi ngồi xuống.

- " Tiểu nhị, cho một cân rượu và một đĩa thịt bò xào" Trần Vũ lên tiếng gọi.

-" Có ngay, mời đại gia dùng tạm chén trà, đồ ăn của ngài sẽ nhanh chóng được đem lên ngay".

Tên tiểu nhị vội chạy tới, nhanh nhẹn lau qua cái bàn rồi rót một chén trà.

Tiểu nhị chuẩn bị rời đi thì Trần Vũ lên tiếng gọi : " Đợi đã".

- " Dạ khách quan cứ việc sai bảo". Tiểu nhị lễ phép nói.

Đặt lên bàn một thỏi bạc Trần Vũ thấp giọng hỏi: Ta muốn biết một số thông
tin"

Nhìn thỏi bạc mắt tên tiểu nhị sáng lên, hắn thu thỏi bạc vào túi rồi lại cung
kính nói:

- " Đại nhân cứ việc hỏi, tiểu nhân nói mọi thứ tiểu nhân biết cho ngài".

- " Đầu tiên ta muốn biết thành Thái Nguyên là của thế lực nào? còn nữa buổi
đấu giá sắp tới khi nào chính thức bắt đầu."

nghe Trần Vũ hỏi, tiểu nhị cũng nhanh chóng thông báo:

- " Dạ... dạ bẩm đại nhân, Thái Nguyên thành do Thiên Long bang quản lý.
Thiên Long bang do ba đại gia tộc đó là : Nguyễn gia, Lăng gia và Phong gia
thành lập. Buổi đấu giá chính xác là ngày mai diễn ra. Buổi đấu giá do ba đại
gia tộc tổ chức hàng tháng. Nghe nói ngày mai ở đó còn diễn ra cuộc đấu giá nô
lệ nữa. Địa điểm cuộc bán đấu giá rất gần bản điếm, bản điếm còn thừa một
phòng trống, kính mời đại nhân nghỉ chân. Đại nhân nếu bỏ lỡ sự kiện ngày mai
thì quả thật rất đáng tiếc ".

Ân, không hổ là thành thị lớn, đến một tên tiểu nhị còn có khả năng marketing
nữa.

-" Ta đã biết, ngươi đi chuẩn bị cho ta một phòng" Trần Vũ đáp.

- " Tiểu Nhân nhanh chóng đi làm ngay" nói rồi tiểu nhị nhanh chóng lui. Năm
phút sau hắn lại trở lại.

-" Đồ ăn đại nhân gọi đã đến, mời đại nhân dùng bữa. Đây là chìa khóa phòng của đại nhân ".

-" Uhm, phục vụ rất nhanh chóng, đây là tiền đặt cọc, số còn thừa ngươi cứ giữ lấy coi như là tiền thưởng đi." Trần Vũ khá hài lòng với phục vụ ở đây, hắn lấy ra hai thỏi bạc nữa.

- " Cảm tạ đại nhân, đại nhân dùng thong thả ". Sau đó tên tiểu nhị lại nhanh
chóng lui xuống.

Ăn xong, Trần Vũ ra ngoài đi dạo. Sắc trời vẫn còn tốt, đi tham quan cảnh sắc
thành thị tốt hơn là ở lỳ trong căn phòng.

Nhìn cảnh người đi lại, tiếng buôn bán ồn ào tấp nập khiến hắn có chút nhớ tới
nơi hắn sống. Cũng đông đúc, tấp nập như vậy. Chỉ khác là ở đây không có khói
bụi ô tô, xe máy không khí trong lành hơn nhiều, lại có rất nhiều người chủng
tộc khác nhau ở đây. Thạch tộc, Chồn tộc, Trâu tộc,...

Dạo khắp thành phố, Trần Vũ tiến tới một khu chợ đen. Khu chợ đen này bán rất
nhiều loại vật phẩm phong phú, biết đâu lại có kỳ bảo gì đó không ai biết xuất
hiện. Lướt qua một hồi các sạp hàng bày bán, Trần Vũ cũng không chút hứng thú
mà chỉ bước tiếp. Hầu hết chỉ là phổ thông đồ vật, có thể là đồ trộm cắp,
không rõ nguồn gốc mới đem ra đây bán mà thôi.

Đang lúc đi qua một gian hàng nọ, một vật làm Trần Vũ hứng thú dừng lại, đó là
một quả trứng. Đúng vậy một quả trứng, khá to có hoa văn kỳ lạ. Người thường
có thể không thấy, nhưng hắn vốn là một xuyên việt gia, khả năng cảm nhận mạnh
mẽ hơn rất nhiều. Hắn cảm nhận có một luồng sức mạnh khó giải thích, có phần
khát máu toát ra từ quả trứng.

-" Tiểu hoàng, nhanh ra xem quả trứng này có điều gì bất thường ".

-" Oáp, chắc chỉ là một quả trứng yêu thú bình thường thôi mà". tiểu hoàng ngáp ngủ xuất hiện. Sau đó hắn vận dụng Vạn Năng giám định một hồi. Hắn liền kinh ngạc nói:

- " Uy, tiểu Vũ, quả trứng này là báu vật. Là trứng của huyết long đó, nhanh
nhanh, bằng mọi biện pháp thu nó về đi."

- " Huyết Long? có loại long này sao " Trần Vũ nghi hoặc hỏi.

- " Tất nhiên là có, Huyết Long là biến dị của Long tộc tuy nhiên loại này
rất hiếm có ngươi chưa nghe bao giờ cũng có thể hiểu. Huyết Long trứng phải
trải qua tắm trong vô số máu huyết mới có thể nở ra được. Một con Huyết Long
muốn trưởng thành đó là trải qua cắn nuốt máu huyết của vô số loại yêu thú
khác. Trưởng thành huyết long so với thần thú còn muốn mạnh hơn chính vì đặc
điểm hấp thụ máu của nó đó."

- " Tê, so với thần thú còn mạnh hơn". Trần Vũ lúc này triệt để kinh ngạc.

Hắn nén kích động hỏi người bán hàng:

-" Ông chủ, quả trứng này giá cả thế nào, ta có hứng thú đem về nghiên cứu".

- " Một trăm vạn lạng bạc" tên thương nhân chặt chém nói.

-, Ai, một trăm vạn sao giá tiền thật có một chút mắc nha. Nhưng đối với bổn
công tử cũng không là bao, ngươi đếm đi". Trần Vũ quăng túi bạc xuống trước
mặt tên thương nhân nói.

Thấy vị khách trước mặt quăng xuống túi bạc như vậy, gã thương nhân vô cùng
ngạc nhiên:

- " Ngài xác thực mua? "

- " Phí lời, ngươi cho rằng ta đùa giỡn sao, vậy ta liền rời đi" Trần Vũ giả
vờ tức giận định cầm túi bạc rời khỏi.

Thấy vậy gã thương nhân vội nhanh tay thu lấy túi bạc nói: " Nào dám... Hàng
đại nhân cần đây, mua bán vui vẻ.." Quả trứng này vốn do hắn vô tình nhặt
được, bày bán đã lâu cũng không ai thèm đếm xỉa đến, hắn cũng coi nó là phổ
thông trứng yêu thú thôi. Nhìn vị khách nhân trước mặt có vẻ nhiều tiền liền
muốn chặt chém một hồi, thật không ngờ hắn ngu ngốc như vậy thật sự bỏ tiền ra
mua quả trứng này.

Trần Vũ tiếp lấy quả trứng. Hiện tại hắn không cách nào ấp nở được nó nên
trước hết đành thu vào Tu luyện châu. Tên thương nhân muốn chặt chém hắn,
nhưng hắn nào có biết giá trị của quả trứng này, Một quả trứng so với thần thú
còn mạnh hơn, chỉ tốn một trăm vạn liền có thể mua được, ai mới là người lỗ cơ
chứ. Trần Vũ cười thầm trong lòng.

Sau đó hắn rời đi, thua mua các vật dụng sinh hoạt cần thiết rồi trở về khách
điếm nghỉ ngơi.


Dị Giới Kiếm Thế - Chương #7