Thử Skill.


Người đăng: tuanvux97@

Đưa cũi giam giữ đến, lão giả tiến vào phòng. Trong phòng chỉ là một thiếu
niên khoảng 16 tuổi mà thôi. Tuy có chút ngạc nhiên nhưng hắn vẫn cung kính
nói:

- " Công tử, vật phẩm ngài đấu giá được đã đem tới, ở đây còn có tấm thẻ hội
viên của phòng đấu giá. Có tấm thẻ này mỗi lần công tử tới tham gia phòng đấu
giá của chúng tôi đều được giảm 10% tiền phòng và tiền vật phẩm đấu giá. Xin
tặng lên công tử xem như lòng hiếu khách của chúng tôi ".

Trần Vũ cũng tiện tay thu lấy lạnh lùng nói:

-" Ta đã biết, ngươi có thể lui".

Lão giả rời đi sau, chỉ còn Trần Vũ và hai tỉ muội miêu tộc.

Trần Vũ lấy chìa khóa mở ra cũi giam định tiến vào đưa họ ra. Bỗng một trong
hai run rẩy khóc lóc lên tiếng:

- " Ta sẽ làm mọi việc mà ngài yêu cầu, mong ngài buông tha muội muội của ta
"

Nghe được lời như vậy Trần Vũ tí nữa thì sặc chết. Ta khi nào đã thành ông ba
bị dọa nạt trẻ con như vậy, chả lẽ già trước tuổi. Để ý kỹ, thì ra hai cô nhóc
này vẫn đang sợ hãi ôm nhau khóc, chưa cả nhìn thấy mặt của hắn.

Trần Vũ lên tiếng kêu:

- " Ngươi nhìn ta giống người xấu sao ? "

Tác giả : " giống, tuyệt đối là giống"

Trần Vũ: " cm nhà ngươi, lo mà viết truyện tiếp đi ".

Back to the sờ to ry.

Nghe âm thanh của Trần Vũ lúc này cô gái vừa nói lúc nãy mới chậm rãi ngẩng
đầu lên. Khác với tưởng tượng của nàng, trước mặt nàng chỉ là một thiếu niên
xem ra chỉ lớn hơn nàng có một hai tuổi mà thôi. Lúc này nàng mới bớt run rẩy,
khẽ nói:

-" Đại ca ca, là ngươi tới cứu tỷ muội ta sao".

Trần Vũ biểu thị kinh ngạc, cho rằng mình tới cứu sao, ách hình như đúng vậy
mà. Uhm cái danh tự ca ca này nghe thật là mát lòng mát dạ a. Trần Vũ phân vân
không biết nên làm cầm thú hay vẫn không bằng cầm thú đây.

Xuy xuy, ta nghĩ tới đâu vậy, kiềm chế, kẹo sữa milkita được làm từ sữa, kiềm
chế lại. Xua tan ý nghĩ vớ vẩn trong đầu Trần Vũ lại nói.

- " Đúng a, ta chính là tới để giúp hai tiểu muội muội khả ái thoát khỏi nơi
này, có thể cho ta biết tên của hai muội và vì sao hai muội bị bắt tới nơi này
không ? ".

Trần Vũ bộ dạng ôn hòa nói, tay trái cất đi quyển loli sách giáo khoa, tay
phải cầm tới hai cái kẹo mút đưa tới trước mặt.

lúc này cô gái kia đã bình tĩnh lại, tiếp nhận hai cây kẹo của trần vũ rồi
nói:

-" Muội tên Tuyết Kỳ, đây là muội muội của ta Tuyết Nhi, chúng ta là chị em song sinh. Gia tộc muội bị buộc phải tham gia trận chiến giữa Miêu tộc và Lang tộc. Họ bắt gia tộc muội phải tới địa bàn của Lang tộc đóng giả làm thường dân để trinh thám. Sau người Lang tộc phát hiện, chúng đã giết hết tất cả mọi người, pa pa mụ mụ vì giúp chúng ta trón thoát cũng đã..."

Nói đến đây Tuyết Kỳ lại khóc nấc lên.

- " Không vội không vội, trước tiên hãy ăn chút kẹo để bình tĩnh lại đã "

Tuyết Kỳ đưa một cây kẹo cho em gái mình, cả hai cùng nếm thử mùi vị mà cũng
không có chút đề phòng. Chỉ có thể nói, thời này căn bản là chưa xuất hiện cái
gọi là ông ba bị hay những kẻ ấu dâm. Bằng không một cây kẹo tẩm thuốc ngủ
liền bao nhiêu đời gái nhà lành bị hãm hại rồi haizzz.

Nếm qua mùi vị kẹo Trần Vũ đưa, hai cô gái đều đồng thanh thốt lên.

" Ngon quá ".

Hai đuôi phía sau thì dựng lên, có vẻ là đặc tính của miêu tộc khi phấn khích
hay kích động gì đó.

Trần Vũ lòng thầm cười, kẹo bạc hà dùng với mèo còn không chuẩn bài sao, ai
dám nói sách giáo khoa không có ích lợi gì ta liền đánh hắn ngay lập tức a.

- " Ngon là tốt rồi, cứ ăn từ từ ta còn nhiều lắm".

Ngừng một chút Trần Vũ lại nói.

- " Ta dự định trở về môn phái, nếu hai muội đã không còn người thân thích
liền cùng ta trở về thì thế nào. Có ca ca bảo vệ tuyệt đối không ai dám bắt
nạt hai muội ".

- " Đại ca có ân với tỷ muội bọn ta, bọn ta bằng lòng theo đại ca về ". Cả
hai lại đồng thanh nói. Một bên ngoe nguẩy cái đuôi mút kẹo.

Ân, trẻ nhỏ liền dễ dụ, Trần Vũ cảm khái trong lòng. Hắn lúc này muốn thắp một
hồi nhang cảm tạ trời đất đã để hắn tới nơi này.

Thu hồi suy nghĩ Trần Vũ lại nói:

- " Vậy chúng ta liền rời khỏi nơi này, trước tiên ta kiếm cho hai muội một
bộ trang phục mới rồi trở về môn phái của đại ca".

Tiếp đó Trần Vũ dẫn Tuyết Kỳ Tuyết nhi hai tỷ muội rời khỏi sàn đấu giá. Hắn
dừng chân tại một cái tửu điếm, hối đoái ra vài bộ quần áo giúp che đi đôi tai
và cái đuôi của hai nàng, dù sao hắn cũng không muốn phiền toái lúc nào cũng
chạy tới cửa, đánh giết suốt ngày cũng nên ăn chay một hồi à.

Hắn lại mang hai nàng đi ăn một hồi tất cả những món ngon trong thành. Ân,
sách đã dạy loại hình tham ăn này rất nhanh để bồi dưỡng tình cảm. Nhưng món
thích nhất của hai nàng vẫn là kẹo bạc hà, xem ra vị bạc hà đối với loài miêu
có sức hấp dẫn chí mạng a.

Xong xuôi tất cả, Trần Vũ liền thuê xe trở hai tỷ muội về Hoàng Liên Sơn.

Tình cảm của Trần Vũ với hai tỷ muội này cũng đã rút ngắn khoảng
cách khá nhiều. Hắn tặng cho mỗi người một cái túi thơm không bao
giờ mất mùi từ hệ thống. Các nàng đều rất vui vẻ nhận lấy. Tuyết
Nhi thì ăn kẹo bạc hà xong liền ôm cái túi thơm cuộn tròn như chú
mèo nhỏ ngủ bên cạnh Trần Vũ. Tuyết kỳ thì ngó ra ngoài ngắm phong
cảnh.

Trần Vũ cũng muốn nhanh chóng trở về, đã ba bốn ngày hắn chưa về, vị sư muội
ở nhà thật muốn lo lắng a.

Hắn cũng dự định trở về liền nhanh chóng đột phá luyện khí cảnh để có thể
tiến nhập phó bản. Còn giải quyết vấn đề quả trứng nữa, thật nhiều việc a.

Đang lúc hắn ngổn ngang suy nghĩ.

Tuyết kỳ đôi tai khẽ động, nàng kéo áo Trần Vu khẽ̃ nói:

- " Đại ca hình như có người theo dõi chúng ta ".

- " Uy, đôi tai của muội thiệt lợi hại nha, xa vậy cũng phát hiện
được " . Trần Vũ xoa xoa đôi tai Tuyết kỳ nói.

Trần Vũ dùng cử chỉ thân mật với nàng, nàng cũng không phản đối
chỉ có chút xấu hổ nói:

" Đại ca xấu, chỉ trêu giỏi trêu chọc ta. Chúng ta vẫn còn bị theo
dõi đây ".

"Yên tâm, bọn họ như có cái gì ý đồ xấu xa, liền giết thôi." Trần Vũ hoàn
toàn không thèm để ý cười cợt đôi tay là vẫn xoa xoa cái tai mèo kia. Vừa
nãy đang đấu giá sẽ bỏ ra nhiều tiền như vậy tài, bị người nhìn chằm chằm cũng
là chuyện đương nhiên. Muốn không chém giết liền khó a, dù sao người
đến chính là điểm a, tiện thể hắn còn muốn thử một hồi Bắc minh
thần công đây. Lần trước hắn dùng súng với C4 nên bọn cướp chết quá
nhanh căn bản là không kịp hấp thu nội lực.

Trước tiên hắn cũng chỉ mới học được kiếm pháp cơ bản, thẳng ở kiếm
đạo trên tu luyện tới mức cực hạn liền có chút khó khăn. Kỹ năng của hệ
thống rất đa dạng, trừ nội công tâm pháp các kiểu ra, các kỹ năng
dùng để tấn công thì thường chia theo hệ phái khác nhau giống như
mấy tựa game trước hắn vẫn chơi vậy.

Võ đang chia hai đường đó là Võ Đang kiếm lấy ngoại công làm chủ lực, Võ
Đang Khí lấy Nội lực làm chủ đạo. Hắn hiện tại lựa chọn theo đường Võ Đang
Kiếm, theo ký ức của hắn, Võ Đang kiếm đi tống kim thời xưa phải gọi là bất
con mẹ nó tử, nghe nói mấy bản cập nhật gần đây Võ Đang kiếm đang thành hot
pick trong game kiếm thế, chỉ tiếc hắn chưa kịp chơi lại thì xuyên tới thế
giới này.

Cân nhắc một hồi, Trần Vũ lực chọn học Võ đang kiếm. Thông qua hệ thống hắn
tiêu tốn 1000 điểm tích phân nâng max skill < Kiếm Phi Kinh Thiên >. Hắn trước
mắt chỉ nâng như vậy để dành lại hơn 9000 tích phân để đề phòng.

Trần Vũ cũng chưa quên chú ý phía sau động tĩnh. Đúng như dự đoán, mơ hồ ước
chừng một đám gia hỏa chính theo sát chính mình.

Khà khà, chính mình vừa tốn kha khá tích phân xong, đang cần điểm tích phân
đây, đám người kia thật đáng yêu. Lại tự mình đến dâng điểm.

- " Đại ca, bọn chúng dường như muốn đuổi kịp tới rồi. " Tuyết Kỳ lo lắng
nói.

-" Có đại ca ở đây, ai cũng không thể tổn thương hai người. Muội ở lại trông chừng Tuyết Nhi ta nhanh chóng sẽ trở lại " Trần Vũ xoa đầu Tuyết Kỳ cười nói.

- " Đại ca cẩn thận" Tuyết Kỳ nói xong Trần Vũ liền dừng lại xe ngựa bước ra
bên ngoài. Tuy mới quen vị đại ca này nhưng không hiểu sao nàng lại có cảm
giác cực kỳ tín nhiệm.

( Này không phải tại thằng tác giả thì còn ai)

"Ha ha ha, chư vị bằng hữu, theo lâu như vậy không mệt mỏi sao? liền ra hết
đây đi."

- " Khà khà, tiểu tử, hồi nãy ở sàn đấu giá thật là bạo tay nha. Liền vì hai
cái nữ nô lệ cư nhiên bỏ ra tận ngàn vạn lạng vàng. Ta thật không biết tại sao
người của tam đại gia tộc lại bỏ qua cho ngươi đây. Mà như vậy cũng tốt, anh
em ta đường xa mệt mỏi, nếu ngươi chịu bỏ vài trăm vạn lạng để chúng ta kiếm
chút nước uống thì thế nào ".

Chỉ thấy trong rừng rậm, lục đục đi ra cái bóng người. Nhìn qua, khá lắm!
Bốn cái Luyện Khí cảnh tầng 4, hai cái luyện khí cảnh tầng 5. Không ngờ tới,
lần này đúng là câu mấy cái cá lớn a.

- " Hừ tiểu tử, ngươi đó là ánh mắt gì? Xem thường chúng ta sao? Ngươi chỉ là
một tên luyện thể cảnh tầng ba phế vật lại dám cầm nhiều tiền như vậy xuống
núi ". Một tên trong số đó tức giận nói.

Trần Vũ không thèm để ý mà tính toán một hồi: " Bốn tên luyện khí cảnh tầng 4
là 1000 điểm tích phân, hai tên luyện khí cảnh tầng 5 là 3000 điểm tích phân,
tổng cộng lại là 4000 trừ đi số tiền học Kiếm Phi Kinh Thiên ta liền lãi tận
3000 điểm, lần này phất lớn rồi đây ".

"Tiểu tử thúi, ngươi đang lầu bầu cái gì đây?"

"Hừ, một đám rác rưởi, còn vọng muốn đánh cướp bổn đại gia? vừa hay để ta dùng
các ngươi thử một hồi skill a. ".


Dị Giới Kiếm Thế - Chương #11