Chương 355: Thất Tung


Ngày hôm nay ở Tát La rất đặc biệt, hầu như ở trước cửa mọi nhà đều có treo một chiếc đèn hồng nho nhỏ.

Đèn lồng ở Tát La biểu hiện cho hỷ sự, tỷ như ngày lễ, khánh điển, đại tế, hoặc các loại hoạt động quan trọng, vv......Thông thường mọi người treo loại đèn này là để biểu hiện sự vui mừng của mình.

Tuy nhiên, hôm nay không phải là một ngày lễ truyền thống hay là khánh điển gì. Thời gian cử hành đại tế toàn quốc còn xa, vậy mà trước cửa từng nhà từng hộ đều có treo đèn hồng nhỏ.

Bởi vì hôm nay là ngày đại hỷ của một nhân vật rất quan trọng đối với họ, lại do đích thân quan viên cao cấp của Tát La đứng ra chủ trì, vì vậy mà có rất nhiều quan viên quan trọng trong giới chính trị đến tham gia buổi hôn lễ đầy long trọng này.

Những khách mời nếu không phải rất giàu thì cũng là hạng rất sang, danh chấn đảo quốc, hoặc nếu không phải những nhân vật trọng yếu của các đại công hội thì cũng là siêu cấp cường giả. Bá tánh bình dân vốn không có cách nào để tham gia đuợc, do đó mà họ dùng phương thức treo đèn đặc biệt này để chúc phúc cho tân lang và tân giai nhân.

Nói trở lại, hôn lễ được tổ chức long trọng và xa xỉ như vậy đã từng xuất hiện một lần ở Tát La, đó là vào khoảng hai mươi năm trước.

Mà người kia thì không ai là không biết, không ai là không nghe nói tới, chính là Long vương Mạch Khắc Tắc Nhĩ.

Hôn lễ ngày hôm nay cũng lại có liên quan tới Mạch Khắc Tắc Nhĩ, bởi vì người xuất giá là tiểu nữ nhi của ông ta.

Hầu như mỗi một người ở Tát La đều biết, từ sau khi ái thê sinh khó mà chết, Mạch Khắc Tắc Nhĩ cực kỳ yêu thương tiểu nữ nhi có tướng mạo và tính cách rất giống ái thê của mình. Vì vậy mà người nào có thể trở thành phu quân của Mâu Cơ, chắc chắn sau này sẽ thăng chức rất nhanh, điều đó tuyệt không giỡn chơi chút nào.

Nhưng điều làm cho người ta càng thèm thuồng hơn đó là gã nam tử may mắn kia cùng trong một ngày mà chẳng những cưới được Mâu Cơ mà còn cưới được hòn ngọc quý trên tay của gia chủ Niêm Hoa gia tộc là Băng Sơn mỹ nữ Tân Địch Á.

Hai nàng thiên kim tiểu thư của hai đại gia tộc lớn nhất Tát La cùng gả cho một vị phu quân, thật khiến người ta phải ganh tỵ.

Hai nàng mỹ nữ này đều là những nhân vật phong vân trong giới quần thoa. Qua ngày hôm nay, Tát La sẽ có rất nhiều thanh niên anh kiệt bị tan nát cõi lòng, bởi vì tình nhân trong mộng của họ sau này sẽ trở thành thê tử của người ta rồi.

Hôn lễ truyền thống của Tát La hơi có chút bảo thủ. Dưới sự chủ trì của đại tế ty Hắc Tất Tư Thông và có sự chứng kiến của các vị tân khách, sau khi hoàn thành nghi thức cầu phúc không thể thiếu cho ba vị tân nhân, Tân Địch Á và Mâu Cơ đều được các tỳ nữ cận thân đưa về tân phòng.

Trong tiệc cưới, các tân nương không thể lộ diện, vì vậy mà kẻ làm tân lang như Mộ Dung Thiên liền trở thành tiêu điểm của mọi người, một mình phải ứng phó với mỗi một quan khách ở đó.

Cứ hết một vòng chúc mừng thì Mộ Dung Thiên lại phải uống hết một số lượng rượu có thể tích lớn hơn bản thân hắn nhiều, mà hắn dường như còn chưa có ý ngừng lại, khiến cho người ta có thể nhìn thấy một năng lực khác của vị thống soái Rạng Đông ngang dọc vô địch trên chiến trường - tửu lượng.

Trận địa cuối cùng của cuộc quyết chiến trên bàn ăn này lại rơi vào bàn tiệc của các thuộc hạ của Mộ Dung Thiên, họ đã từng vào sinh ra tử với hắn, tình nghĩa thân thiết còn hơn cả huynh đệ ruột thịt, tất nhiên là bầu không khí phải khác hẳn với những quan khách tham dự khác.

Còn có hai người cũng tương đối đặc biệt, một người trong đó cũng từng là đồng đội rất ăn ý với hắn ở trên chiến trường, nhưng nàng ta lại không phải là huynh đệ của Mộ Dung Thiên.

Khắc Lý Tư Đế cùng mọi người hợp tác đã nhiều lần, nên giữa đôi bên coi như cũng quen biết lâu, vì vậy mà nàng được xếp vào cùng bàn với họ.

Người đặc biệt thứ hai là đại ca của Mâu Cơ. Cuồng long chiến sĩ Lạc Khắc đau khổ nhẫn nại hơn một tháng mà không thể đấu một trận với Mộ Dung Thiên, đến cuối cùng cũng không thể nhẫn nại thêm một, hai ngày nữa, rốt cuộc liền chuyển đổi chiến trường lên bàn rượu.

- Thành.....thành chủ đại nhân.....

Đám thuộc hạ của Mộ Dung Thiên đổi lại cách xưng hô theo chức vị mới của hắn.

- Chúng ta tiếp....tiếp tục uống nào!

Một trong những thuộc hạ của Mộ Dung Thiên là Ải nhân chiến sĩ Đức Đa Phu cũng là một tửu quỷ không hơn không kém, ấy vậy mà lúc này đầu lưỡi của gã cũng đã có hơi tê tê, tuy nhiên gã vẫn giơ cái chén lớn về phía Mộ Dung Thiên ở phía xa xa.

Ải nhân khi uống rượu thì không dùng ly, bọn họ cho rằng chỉ có người nhu nhược mới dùng ly, còn hào khí của Ải nhân thì lại trái ngược với chiều cao cơ thể của họ.

Thông thường những người có tính tình cương liệt thì tửu lượng của họ cũng rất dữ dội, lúc này Thản Khắc chính là một ví dụ điển hình, gã nói:

- Đúng vậy, con mẹ nó, ai sợ ai chứ! Hôm nay là ngày lành của thành chủ đại nhân, chúng ta không say không về, con mẹ nó!

Lời của Thản Khắc tuy có vẻ rất trôi chảy, nhưng dựa vào lời lẽ thô tục của gã thì coi bộ men rượu ngấm vào huyết dịch cũng nhiều lắm rồi.

- Ối chà!

- Úy!

Hai người vừa nói xong thì cũng buột miệng kêu lên suýt xoa, bởi vì họ vừa bị Sát Đạt Mễ La và Nặc Khắc đá cho mỗi người một cước.

Thản Khắc trợn mắt quay nhìn Sát Đạt Mễ La rồi quát hỏi:

- Con bà nó chứ Sát Đạt Mễ La, ngươi làm gì hả? Nháy mắt làm khỉ gì? Đừng nói là ngươi muốn quyến rũ ta đó nhé, lão tử không có ham đâu! Với lại chẳng phải ngươi và vị hôn thê của ngươi sẽ tổ chức hôn lễ vào tháng sau hay sao?

Nhìn bề ngoài thì Thản Khắc tưởng như đang còn tỉnh táo, nhưng lúc này lời nói của gã đã bắt đầu lộn xộn rồi.

Đối với thái độ đó của Thản Khắc, Sát Đạt Mễ La cũng chỉ biết cười trừ mà thôi. Gã và Nặc Khắc chỉ muốn nhắc nhở Thản Khắc và Đức Đa Phu biết một khắc xuân tiêu đáng ngàn vàng, hai người họ không nên quấy rối thành chủ đại nhân thôi.

Có lẽ nhờ vào tác dụng đặc biệt của Băng Hỏa nhị khí, cuộc đấu tửu lượng của Mộ Dung Thiên thật là đáng sợ, nếu nói là một địch trăm cũng không ngoa chút nào. Một nhóm lớn thuộc hạ, ngoài Sát Đạt Mễ La và Nặc Khắc ra, trên cơ bản thì những người khác đều bị hắn hạ gục, nghiêng ngã cũng có, gục ngã cũng có, tất cả đều nằm úp xuống bàn. Chỉ còn lại Sát Đạt Mễ La, Nặc Khắc, Lạc Khắc và Khắc Lý Tư Đế bốn người là còn tỉnh táo mà thôi.

Nàng mỹ nữ Sa tộc Khắc Lý Tư Đế có bề ngoài không tương xứng với tửu lượng của nàng ta, lúc này mặt hoa chỉ hơi ửng đỏ, trông rất giống đóa hoa đào tươi mơn mởn. Chỉ tiếc nàng ta lại là một đóa hoa có gai, sờ vào không được.

Trừ những người đó ra, còn có Tật Phong là vẫn tỉnh táo. Chó không uống được rượu, mà nó chỉ thích thịt nướng. Ngày thường con Tật Phong này rất thích náo nhiệt, vậy mà hôm nay nhộn nhịp là thế mà nó lại chẳng có chút hưng phấn nào, trái lại nó chỉ lẳng lặng ngồi bên cạnh Mộ Dung Thiên mà thôi.

- Sát Đạt Mễ La, tránh ra đi nào. Con mẹ nó, ngươi coi ta có sao không hả? Lại đây, Thản Khắc, Đức Đa Phu, mặc kệ bọn họ, chúng ta uống tiếp nào.

Hôm nay Mộ Dung Thiên tựa hồ như rất hưng phấn, đồng thời còn học theo khẩu khí của Thản Khắc nữa.

- Tốt!

Thản Khắc nghe vậy thì mặt lộ vẻ hưng phấn, đồng thời cũng nhìn Sát Đạt Mễ La với ánh mắt khinh thường:

- Thành chủ đại nhân như vậy có phải là sảng khoái lắm hay không? Chứ không giống như một số người, chỉ giống hệt nữ nhân vậy.

Sát Đạt Mễ La chỉ cười khổ mà không nói gì. Gã nhìn đôi mắt của Mộ Dung Thiên đã xuất hiện nhiều tơ máu, trông có vẻ như đã gần tiếp cận tới mức cực hạn rồi vậy. Gã chỉ có thể cầu khẩn chiến hữu của mình, ngàn vạn lần đừng khiến cho thành chủ đại nhân say mèm đến nỗi không thể động phòng được, nếu không thì chỉ sợ vài ngày sau, cây cốt tiên của nàng Long tam công chúa kia sẽ rơi lên người Thản Khắc thôi.

- Đúng vậy! Muội phu, ta cũng không tin là không thắng được ngươi!

Tửu phong của Lạc Khắc cũng cuồng dã giống như đao pháp của gã vậy, chỉ ngửa mặt uống cạn một hơi là bao nhiêu rượu ở trong chén lớn đều chảy thẳng vào dạ dày, sau đó lại cầm cái chén không đặt mạnh xuống bàn, rồi cười hắc hắc nói:

- Muội....muội phu, nếu ngươi dám có lỗi với Mâu Cơ, vậy kẻ làm đại ca như ta đây quyết sẽ không tha cho ngươi đâu!

Tuy là gã nói vậy, nhưng gã lại không ý thức được là lúc này đang níu kéo Mộ Dung Thiên ở lại đây thì đúng là đang gây trở ngại cho hạnh phúc của muội muội mình. Phải biết rằng, lúc này Mâu Cơ vì không thể bước ra khỏi tân phòng nên đã chờ đợi đến sốt hết cả ruột rồi.

- Ừ!

Mộ Dung Thiên vừa nói, vừa cạn sạch thêm một hơi, giờ đây khuôn mặt của hắn đã đỏ bừng rồi.

Băng Hỏa nhị khí tuy có tác dụng áp chế hơi men, nhưng chúng lại không phải là vô giới hạn.

- Ta đi nhà xí một lát đã, các người hãy chờ ở đây một chút, ta sẽ trở lại rất mau!

Mộ Dung Thiên vừa nói xong thì đứng lên, cả con Tật Phong từ đầu tới giờ vẫn ngồi im một chỗ mà cũng vội vàng chạy theo hắn, dường như chỉ sợ hắn đi luôn sẽ không trở về nữa.

Thản Khắc, Đức Đa Phu và Lạc Khắc cùng lúc đáp:

- Tốt!

Mộ Dung Thiên lảo đảo tiến ra cửa, khi hắn vừa đến một chỗ khuất mà không ai nhìn thấy được thì đột nhiên ngẩng đầu lên, động tác mau lẹ dứt khoát, thật chẳng giống với hình dạng của một kẻ say chút nào.

Đôi mắt đã hằn lên rất nhiều tơ máu, bỗng nhiên thoáng cái liền trở nên trong sáng không gì sánh được.

Mộ Dung Thiên lấy một đồng kim tệ từ trong túi ra, nhưng lần này hắn lại không ném lên trời nữa, mà lại vò chặt trong tay, mạnh đến nỗi như đã dùng toàn lực để bóp nát nó vậy.

Khuôn mặt của hắn lúc hồng lúc trắng, âm tình bất định, tựa như là trong nội tâm đang đấu tranh rất kịch liệt.

Trong lòng hắn đang có một cán cân, rõ ràng là quả cân bên kia đã chiếm ưu thế áp đảo, nhưng nó lại không có cách nào nghiêng hẳn về một bên được.

Cảm tình của con người rốt cuộc cũng không thể lấy tiêu chuẩn bình thương mà đo lường được.

Cách!

Trong tiếng vang giòn tan, Mộ Dung Thiên mở bàn tay ra, đồng kim tệ kia đã trở thành những bột phấn rất nhỏ.

Nhìn những hạt bụi của đồng kim tệ kia, Mộ Dung Thiên thở một hơi nhẹ nhõm như vừa trút xong một gánh nặng. Lúc này khuôn mặt của hắn đã khôi phục lại sự bình tĩnh, rồi nói với con chó nhỏ đang chạy theo sau mình:

- Tật Phong, chúng ta đi thôi, từ thời khắc này về sau, chỉ có ngươi là đồng bọn duy nhất của ta thôi.

- Gâu!

Tật Phong vui vẻ sủa lên một tiếng, tựa như để an ủi chủ nhân vậy. Vô luận chủ nhân đi tới đâu, nó sẽ luôn luôn trung thành theo phía sau.

Ngày mai lại sẽ có thêm một tin tức làm chấn động toàn bộ đại lục vốn đã đầy rẫy phong ba rồi.

Thống soái Rạng Đông Đan Ni Tư danh chấn thiên hạ của Tát La bỗng nhiên bị thất tung trong ngày đại hôn, hạ lạc không rõ ở đâu!

Dị Giới Dược Sư - Chương #355