Người đăng: iucopanthan
Satou đây. Có câu nói rằng, “Không có em trai nào hơn được anh trai.”, nhưng
câu nói “có em gái hơn chị” thì có đấy.
--o0o0o--
Vâng, giờ thì con quỉ đã được xử lý, hãy đi gặp Liza và mọi người. Lulu và
Nana vẫn còn tại làng, nên họ có lẽ bình yên. HP hai người họ không giảm, và
MP của Nana cùng thể lực Lulu cũng ở cấp độ không hề gì.
“Giờ thì, Arisa, Pochi, đi khỏi đây ngay.” (Satou)
“Vâng, nano desu.” (Pochi)
“Ô kê.” (Arisa)
Gì vậy Arisa, cô trông hết sức mệt mỏi.
“Cô mệt à?” (Satou)
“Vâng, em thiệt sự mệt.” (Arisa)
“Mình sẽ cõng cậu nodesu~.” (Pochi)
Trông như cô bé không hài lòng với chết-tức khắc của con quỉ bằng thánh tiễn
khi nãy. Tôi cuối cùng nên để lượt cho Arisa tỏa sáng.
Do Pochi muốn mang Arisa trên lưng, tôi để việc đó cho cô bé. Khi Pochi chạy
xuống cầu thang, Arisa hét lên, “K, không đâu mà, mình muốn chủ nhân cõng mình
hơn~”. Không ngờ con bé vẫn còn năng lượng.
Trước khi tôi nhận ra, cô bé bắt đầu gọi tôi, “Chủ nhân~” lại, thay vì “anh”.
Từ khi tôi đặc biệt chẳng bận tâm, tôi để cô bé muốn gọi sao thì gọi, nhưng mà
Arisa bướng bỉnh gọi tôi “Chủ nhân” chỉ khi cô bé kiệt sức.
Tôi gỡ bỏ trang phục mặt nạ bạc mà tôi quên mất.
Đương nhiên, tôi cũng thu dọn thánh kiếm gỗ và phần việc tạo thánh tiễn mà
không còn vết tích.
Nhận được Kĩ năng Xóa sổ chứng cứ.
Đúng là một kĩ năng sặc mùi tội phạm, nhưng sau khi tôi kích hoạt nó, tôi hoàn
toàn xóa sạch dấu vết.
Tôi thấy mình có thể thực hiện tội ác hoàn hảo ngay giờ.
--o0o0o--
Khi tôi gia nhập cùng Pochi và Tama đang ở đằng trước dinh thự bỏ hoang, tôi
chú ý thấy cô con gái thứ hai của nam tước đang tới đây rất nhanh.
Dù xóa sổ chứng cứ mất chút thời gian, cô ấy chỉ mới ở bức tường, cô ấy thật
sự nhanh. Có thể là cô ấy dùng ma thuật.
Tiểu thư xuất hiện từ sau cái lũy cao.
Quỉ quái.
“Mấy người kia, anh hùng-sama đâu desuno?” (Karina)
“Anh hùng-sama đã đi cùng nam tước-sama tới pháo đài lâu đài rồi.” (Arisa)
“Không phải tên mạo danh đó. Ta đang nói về anh hùng-sama với kiếm vàng
desuwa.” (Karina)
Yêu tinh.
“Anh hùng-sama tôi biết chỉ có người đó. Tôi không nghĩ còn ai khác bên trong
dinh thự nữa?” (Arisa)
“Karina-dono, cô gái này nói sự thật. Hãy đi lên cầu thang.” (Raka)
“Giọng đó đến từ đâu nodesu? Tôi không thấy jii-chan nodesu.” (Pochi)
“Đừng nói tôi đó là công cụ có ý thức?” (Arisa)
Ác quỉ.
Phải, có mấy thứ chỉ tồn tại trong 2D.
“Ta hiểu rồi, mấy cô gái nhỏ, cảm ơn vì thông tin desuwa.” (Karina)
Bộ ngực ma quỉ (Manyuu)—một thứ vượt qua cả bộ ngực thuốc nổ (Bakunyuu)—hỗ trợ
bởi mặt dây chuyền trang sức màu bạc, chúng đang đung đưa, cô gái mà tỉ lệ như
một trò đùa đó chạy lên cầu thang.
“Xảy ra gì thế, anh cứng cả người như cục đá từ một lúc rồi.” (Arisa)
Nhờ vào kĩ năng Mặt tỉnh bơ, cái liếc của tôi không bị lộ.
Nó quá cả kyonyuu, tôi đã ngừng suy nghĩ. Dù trong giấc mơ hoang đường nhất,
tôi không nghĩ rằng có thứ vượt qua cả chị của cô gái này. (med: giờ đã hiểu
câu mào đầu của ảnh ám chỉ gì chưa.)
Rất khó để phản đối nếu người như vầy xáp tới bạn.
Theo nghĩa nào đó, cô ấy còn nguy hiểm hơn cả quỉ.
“Tôi xin lỗi, tôi chỉ ngạc nhiên khi thấy công cụ có ý thức lần đầu thôi.”
(Satou)
“Xạo sự. Có lẽ anh đang ●REC-ing (ghi hình) cái kyonyuu trong manga chứ gì?”
(Arisa)
Trông như Arisa có thể nhìn thấu cái cớ vụng về của tôi.
A phải rồi, thay vì vậy.
“Arisa, cô có thể tạo hình cosplay tôi vừa này bằng ma thuật không?” (Satou)
“’Em có thể làm nếu chỉ là một hình ảnh để xem bằng mắt.” (Arisa)
Tôi hiểu, một hình ảnh hả.
“Vậy thì, tạo một ảo ảnh qua cửa sổ trên nóc mái dinh thự và để anh ta nhảy
như bọ chét quanh phía tường lâu đài, đến khu vực đô thị.” (Satou)
“Nếu như thế, nó sẽ nằm ngoài phạm vi ma thuật của em—Có cần thế không?”
(Arisa)
“Cô đâu muốn người đẹp kyonyuu vừa này theo cùng chúng ta chứ nhỉ?” (Satou)
Ngoại hình cô ấy hoàn toàn trong gu tôi, nhưng tôi thấy tính cách thì không
phải là tốt với tôi.
“Ô kê. Em muốn tránh nó bằng tất cả sức em.” (Arisa)
Vòng tròn ma thuật tím lịm xuất hiện quanh Arisa. Đó là đặc kĩ của Arisa,
[Xung ép lực(Over Boost)].
Tôi chắc rằng không có ai trong vùng lân cận, dù không có ai trong tầm nhìn
khoảng từ 2m, nó vẫn có chút bất cẩn khi để cô bé dùng nó ở ngoài vào giữa ban
ngày.
Ảo ảnh mặt nạ bạc xuất hiện từ ban công dinh thự, và nhảy ra từ cửa sổ. Trong
khi mang kiếm vàng trên vai, nó nhảy quanh pyon-pyon (kiểu con thỏ), theo tư
thế thẳng, và sau đó biến mất trong thành phố.
Chuyển động có chút gớm, nhưng hình như mọi người ở pháo đài rõ thấy nó, nó
vẫn là màn trình diễn tốt.
Chút xíu sau khi ảo ảnh vào thành phố, tiểu thư chường mặt ra ban công. Tôi
cho rằng cô ấy ra ngoài có hơi nhanh, nhưng quán tính của cặp ngực kia có lẽ
tuyệt vời bên trong nhà làm cô không thể chạy hết sức. Tôi hy vọng là cô sẽ
chứng kiến nó khi ảo ảnh ra ngoài tầm kĩ năng nhìn-thấu, nhưng khi mà có người
khác cũng thấy, nó có lẽ chẳng hề gì.
Arisa kiệt quệ sau khi dùng Xung ép lực cố nài ép tôi cho cô uống thuốc thể
lực đường miệng, nhưng tôi véo mũi và tộng bình thuốc vào miệng con bé.
--o0o0o--
Giờ thì, trước khi tôi gặp Liza, có một việc cuối mà tôi phải làm.
Bằng Ma khống tiễn(Remote Arrow), tôi nghiền nát zombie đang tuôn ra từ lối đi
mà đồng bạn anh hùng giả đã dùng và làm hổ lốn con đường bằng xác chết. Và
đương nhiên tôi cũng đóng lối vào gần lâu đài bằng cách uốn cong một thanh sắt
gần đó và cột chúng lại.
Dù cho đồng bạn anh hùng giả bị thương nặng, hình như không có ai chết, họ
đang di chuyển tới biên giới lãnh thổ bằng đường phụ.
Vì vài lý do, hiệp sĩ Eral—cái gã cố đâm Hayuna-san—cũng di chuyển bên cạnh
họ. Hắn đã trốn thoát khi nào vậy. Máu và thể lực gã đang ở tình trạng nghiêm
trọng, nhưng kiểu gã này thường khó chết lắm, nên gã có lẽ sống.
Trông như khổng lồ và hiệp sĩ tên là Zotor đang chặn cổng trước. Liza và người
khác đang chăm sóc zombie bên trong thành phố trong khi tiến tới cổng lâu đài.
Do zombie đang xâm chiến trong thành phố bao gồm cướp và quỉ lùn, chúng yếu
hơn tất thảy. Tôi không bắn hỗ trợ nữa đã một lúc do địch thủ quá yếu so với
Liza và mọi người.
--o0o0o--
Không chỉ có lính trên cùng cổng lâu đài, mà con có vài người như người hầu,
họ đang la thứ gì đó với người bên ngoài.
Liza và người khác sẽ sớm tới. Cấp cả ba đều tăng lên. Như mong đợi, họ đã
trải qua nhiều trận chiến. Pochi thành ra người thấp cấp nhất trong số mấy cô
gái thú nhân. Lần tới, tôi đoán tôi phải dẫn Pochi hẹn đi săn đêm cùng quái
vật.
Tôi dẫn Arisa và Pochi leo lên cái tháp cạnh cổng lâu đài. Có một cánh cửa đi
tới lâu đài ở giữa chừng ngọn tháp.
Tôi tự hỏi cái mùi lan trong tháp là gì. Nó thực kinh dị. Pochi để cả hai tay
lên mũi cô bé như thể nó thực khó chịu. Cử chỉ đó thực dễ thương.
“Ugeh, cái mùi lính gác kendo này là gì.” (Arisa)
“Hôinodesu.”
Chúng tôi đi ra ngoài tháp tối đến đỉnh cổng lâu đài. Ánh sáng chói lọi.
“Ô! Cô ấy diệt con cuối rồi.” (lính 1)
“Thực kinh ngạc ya, hiệp sĩ á nhân-san.” (lính 2)
“Rồi rồi, ai cược hiệp sĩ vảy tộc-san diệt con cuối! Ra nhận phần đê.” (lính
3)
Không khí niềm vui đang ngự trị ở đỉnh cổng lâu đài.
Hình như là Liza vừa giết con zombie cuối cùng. Họ còn cách cổng lâu đài cỡ
300m.
"Liza! Tama! Mia!"
Tôi gọi cả ba trong khi vẫy tay tôi.
Liza chú ý thấy tôi dẫn hai đứa khác chạy đến đây trên con ngựa. Khoảng 10
hiệp sĩ Oyugock đang theo họ từ đằng sau.
Sao cái cách họ di chuyển như là đồng đội của nhau vậy.
“Họ là thuộc hạ của pháp sư-san?” (lính)
Người đang hỏi mặc quần áo như binh lính, nhưng thực ra là một trong những hầu
gái tôi đã gặp ở dinh thự. Do cô ấy cuốn tóc lên và đội mũ, tôi không hề chú
ý.
Khi tôi khẳng định, cô ấy nói, “Tôi sẽ thu xếp ngay lập tức”, và truyền đạt
với một ông trông quan trọng. Hình như ông là một trong vài người sống sót từ
số lính thường.
Với chỉ dẫn ông ấy, một cửa dành cho người cưỡi ngựa mở ra, và Liza cùng người
khác đi vào trong lâu đài.
“Satou.” (Mia)
Ai đó nhảy từ con ngựa không yên, là Mia. Tôi đón cô bé và giữ ngang cô. Cô
luôn nhẹ như mọi khi.
"Tama."
"Pochi."
Cạnh chúng tôi, Pochi và Tama ôm chặt nhau. Do hai đứa nó luôn cùng nhau,
chúng chắc thấy cô đơn.
Tuy nhiên, Liza vẫn thận trọng ngay cả khi cô vào trong lâu đài. Cô ấy chuyển
hướng nhìn thận trọng.
“Cảm ơn cô vì đã cố gắng Liza, không còn kẻ thù trong lâu đài đâu, ổn cả rồi.”
(Satou)
Sau khi tôi xác nhận vậy, cô ấy rốt cuộc cũng bớt cảnh giác, rồi xuống ngựa.
Nhưng mà, cô ấy vẫn còn căng thẳng. Cô ấy có lẽ căng thẳng do vì đây là bên
trong lâu đài nam tước.
“Cô không phải lo đâu, nam tước-sama và cùng họ hàng của ông ấy là những người
phóng khoáng. Pochi rất được yêu quí.” (Satou)
“Mình nhận được bánh nướng nodesu~.” (Pochi)
Pochi lấy ra bánh nướng từ túi và chia cho Mia cùng Tama. Giờ mới nhớ, cô bé
đã được đút ăn gì đó khi ngồi trên đùi cô con gái.
“Chủ nhân, thật an tâm khi thấy anh an toàn.” (Liza)
“Ừm, tôi mừng là Liza cũng an toàn luôn.” (Satou)
Do có một vết thương nhỏ trên tay Liza, tôi chữa nó với ma thuật mà tôi vừa
học hôm nay. Fumu, nó dùng 10 MP chỉ vết nhỏ hử, dùng thuốc còn hiệu quả hơn
nhiều.
Liza đang xin lỗi vì bỏ vị trí và đến thành phố để mà kéo đến Tama cùng Mia
gặp nguy hiểm.
Vẻ như cô hành động bởi vì lo lắng rằng tôi sẽ bị cầm tù bởi quí tộc. Cô ấy
cũng lo cho tôi, với lý do khác với Arisa.
Tôi cảm ơn vì những lo lắng đó, nhưng tối nay, tôi sẽ bảo Liza là đó chỉ là
nỗi sợ bóng gió.