Dân Chúng Ở Lãnh Thổ Nam Tước Muno (10)


Người đăng: iucopanthan

Satou đây. Tôi từng nghe rằng bạn có thể thấy những mảnh kí ức bên trong giấc
mơ của mình.

Dù vậy, kể từ khi tôi hướng tới một cuộc sống có giấc ngủ vắn tắt khi tôi đi
làm việc, tôi chẳng bao giờ mơ nữa.

--o0o--

Pochi và mấy cô gái đến để đổi phiên với chúng tôi khi tới thời gian. Arisa
nói là, “Em sẽ trông chừng anh để anh không đi ra ngoài vào ban đêm nữa.”, và
lấy vị trí bên cạnh tôi để ngủ cùng nhau. Thường thì tôi sẽ ném con bé đi,
nhưng do cô bé làm rất tốt trong việc đàm phán với ossan hôm nay, tôi sẽ nương
con bé một lần, dù đây không phải là thưởng.

Tất nhiên tôi cảnh cáo cô bé rằng nếu cô bé cố gắng quấy rối tình dục tôi, tôi
sẽ trói và treo ẻm lên một cái cây.

Do ngay cả Lulu cũng lấy vị trí đối diện bên cạnh trong khi nói yêu cầu, “E-em
luôn, em cũng sẽ canh.”, một cách ngắc nga ngắc ngứ, rốt cục chúng tôi trông
như chữ “Sông”. (med: sông=川 )

Tôi hy vọng 5 năm sẽ qua nhanh. (med: khi đó sẽ vui vầy dx với Lulu và Arisa.)

Trái với định liệu của tôi, Arisa ngủ mà không làm bất kì đùa nghịch gì. Nếu
cô bé luôn thế này, tôi sẽ để cô bé ngủ cùng bất cứ khi nào.

Tôi xem động tĩnh của con quỉ trước khi đi ngủ.

Nó lảng vảng quanh tại lâu đài và bọn cướp trong rừng như thường lệ, nhưng đôi
khi, nó sản sinh ra thể chia rẽ cấp 1 (Phân thân) và để nó di chuyển xung
quanh trong thành phố. Tôi thử theo dõi nó cả đêm hôm trước, nhưng có vẻ như
nó không giết bất kì ai, nó có lẽ chỉ là một phân thân dùng thu thập thông
tin.

Cũng có những động tĩnh đáng ngờ từ một nơi nào đó khác.

Bọn cướp quanh thành phố Muno đang hợp nhau thành nhóm lớn trong khu rừng gần
thành phố. Còn có khá nhiều nông nô trốn thoát từ làng mạc gần bên lẫn vào,
chúng trở thành một đám cỡ 500 người. Nếu những nhóm nhỏ khác đang di chuyển
để hợp với họ, nó sẽ thành 700 người. Một cuộc cách mạng có thể đang diễn ra.

Hơn nữa, từ hướng tây bắc—độ về bên phải nơi chúng tôi đang ở bây giờ, xa chút
xíu từ thành phố Muno—quân đoàn bán-quỉ lùn đang tiến vào lãnh thổ. Bọn chúng
chỉ có 50 vào chiều tối hôm qua, nhưng giờ chúng đã gần 1000 và vẫn đang tăng
quân số đến từ bên ngoài lãnh thổ.

Mà, tôi thắc mắc tại sao chúng có ‘á nhân’ bởi vì phân loài chúng đã là chủng
quỉ lùn (goblin). Ngạc nhiên là, chúng không phải á nhân loại nhưng ít nhiều
giống quái vật hơn. Tôi ước được thấy chúng do tôi chưa từng tận mắt nhìn một
đứa nào.

Tôi cũng chưa từng thấy Orc, nhưng do chúng được viết trong những câu chuyện
thần tiên ở thế giới này, chúng chắc chắn có tồn tại ở đâu đó.

Người mà hiệp sĩ Eral tìm kiếm suốt buổi trưa có lẽ là con gái thứ hai của Nam
tước. Lý do mà tôi nghĩ thế là bởi vì hiện thời cô ấy đang ở căn cứ của đám
cướp lớn. Cô ấy chắc bị bắt cóc và trở thành con tin. Tôi tự hỏi nó có phải do
cha mẹ cô ấy.

Có vẻ như ngày mai, hành trình của chúng tôi sẽ yên bình, cảm ơn vì động thái
của bọn cướp. Khi những rắc rối không cần thiết giảm xuống, hãy phấn đấu để
đến được thành phố Muno vào sáng ngày kia.

Tôi đi ngủ sau khi hoàn thành cuộc điều tra cơ bản.

--o0o--

Tôi có một giấc mơ bất thường.

Tôi đang mơ về mình đang chơi cùng cô gái người là mối tình đầu của tôi ở miền
quê trên vùng đất của một ngôi đền suốt thời thơ ấu.

Nếu nó chỉ có thế thì nó sẽ chỉ là một giấc mơ hoài niệm, nhưng khung cảnh
khác nhau và tính cách cô ấy cũng khác cho dù tôi chắc cô gái ấy là cùng
người.

Tôi không thể nhớ tên của cô gái, nhưng tôi tự nhủ sao tôi lại có giấc mơ này
trong quãng thời gian tôi bị ôm chặt bởi Lulu và Arisa.

--o0o--

“Như em nói, em không thể chấp nhận chỉ với sông.”

Arisa thức dậy trong khi la mấy từ lạ lùng. Cô bé đã nghiến răng thoát ra
tiếng động lớn cách đây không lâu. Ngoài ra, móng tay cô bé bấu vào tay tôi
thực đau đớn. Nó hồi phục ngay trước khi tôi nhận tổn thương, và nó chỉ làm da
tôi đỏ nên tôi bỏ mặc nó, nhưng đau thì vẫn là đau.

“Chào buổi sáng, Arisa.”

“Chào buổi sáng? Em là Arisa, người thương của anh.”

“Gần như vậy, nhưng từ cuối sai rồi.”

Cô bé chỉ đáp lại bằng cách liên tục vờ đấm tôi, nhưng có vết nước mắt xung
quanh mắt cô bé. Cô bé đã mơ thấy gì vậy.

Lulu vẫn còn đang ngủ, nhưng cô ấy cũng có vết nước mắt trên mặt. Khi tôi hạ
thấp đường nhìn, Pochi và Tama đang ngủ trong khi cuộn như một trái banh trên
bụng tôi, đang nói, “Mình ghét lạnh~”, “Mình ghét đói nano desu.”. Giống như
chúng gặp ác mộng.

Do vẻ như mọi người cùng gặp ác mộng, tôi đánh thức họ dậy bằng cách bóp mũi
từng người theo lượt.

“Chủ nhân? Tạ ơn trời!”

“Sáng~? Nyan, ấm quá nodesu.”

“Chào buổi sáng nano desu. Đến giờ chuẩn bị bữa sáng rồi nano desu.”

Cả ba hình như vẫn còn mớ ngủ, họ dụi mặt họ vào ngực và vai tôi với mắt nhắm
mắt mở. Thật hiếm khi thấy cảnh tượng này với Lulu. Thường thường Arisa sẽ
tranh thủ cơ hội này để nhảy vô, nhưng giờ con bé đã đi rửa mặt.

Tôi đang nghĩ rằng mộng quỉ đã đến nhưng chẳng có gì khi tôi tìm kiếm nó. Nếu
nó thực sự là mộng quỉ, Nhận thức Nguy cấp sẽ kích tôi sớm rồi.

Mia và Liza cũng đang mơ về quê hương họ. Dường như Nana không có giấc mơ nào
đặc biệt. Nên cô ấy không thấy thứ gì như cừu điện hay cừu ma thuật.

Không có thứ gì tấn công chúng tôi ngày đó như dự liệu, thực sự là một ngày
yên bình.

Chỉ thế đó, Pochi và Tama trở nên dính lấy tôi trong khi dụi mặt họ vào tôi
hôm nay, nên tôi không thể làm thứ gì trong hành trình. Có vẻ như chúng không
thoải mái, nên tôi chơi bài và shiritori* cùng Pochi và Tamâ suốt ngày nay.
(Ed: *shiritori: trò chơi nối chữ)

Tôi mời vợ chồng Hayuna do họ có vẻ buồn chán, nhưng dường như Ossan bị nghiện
trò chơi, ổng trở nên vui vẻ. Tôi ước phải chi Hayuna-san truyền được cho ổng
chút lịch thiệp của cô.

--o0o--

Tối đó tôi tiếp tục giấc mơ ngày hôm qua. Và đủ chắc chắn, mọi người đều có
giấc mơ lạ khi tôi hỏi họ vào sáng hôm sau.

Tôi nghĩ rằng đó là trò của con quỉ, nhưng sau khi thấy kĩ năng của quỉ và kĩ
năng bẩm sinh của chủng tộc, hình như không phải thế.

Con quỉ từ chủng tộc gọi là Sừng Ngắn, do vẻ chúng có sừng ngắn với cánh dơi,
và trông như gargoyles (tượng quái đá). Kĩ năng của nó là, [Yêu thuật - Ghost
Magic], [Thần trí thuật - Mind Magic], [Biến hình -Transform], [Mê hồn thuật -
Bewitching], chỉ có 4 cái đó

Con quỉ này đã ở tại khu rừng lân cận từ trưa ngày hôm qua.

Đám cướp tụ tập khi nhìn lén đã nhiều hơn 700, nhưng giờ chỉ còn ở hàng đơn
vị. Tôi không rõ sao nó có thể giảm một cách sâu sắc trong suốt thời gian tôi
không nhìn, nhưng sau khi thấy xác sống-zombies cứ tiếp tục xuất hiện cùng con
quỉ ở trung tâm, tôi đã hiểu tình cảnh.

Nhiều á-quỉ lùn cũng đang đến gần xác sống. Chúng đã ngừng tăng lên, nhưng đã
trở thành đạo quân mạnh tới 3000 vào khúc cuối.

Thỉnh thoảng số lượng xác sống bị giảm đi, đổi lại xương cốt xuất hiện, tôi
không hề muốn biết điều gì xảy ra.

Con gái Nam tước người bị bắt cóc bởi cướp dường như đã thành công trong việc
trốn thoát. Cô ấy đang chạy trong rừng sâu cùng với một người đàn ông cấp cao
nổi bật trong số đám cướp, tôi không rõ do anh ta bị quyến rũ hay họ quen biết
nhau từ đầu.

Bên trong khu Nam tước, quân đội trực thuộc đã tiến về phía rừng bọn cướp sáng
sớm này, trông như hoạt động giải cứu người con gái đã bắt đầu. Số lượng họ
vượt hơn 1000. Rõ ràng, họ cũng thuê lính đánh thuê địa phương và nô lệ.

Anh hùng không có trong quân đoàn. Có vẻ như anh ta ở trong lâu đài Nam tước.

Với quá nhiều cờ đang phất như vậy, cho dù không có kĩ năng Nhận thức Nguy cơ,
tôi cũng nhận thấy điềm báo xung đột lớn đang xảy tới.

Tôi phải sơ tán mọi người đến nơi an toàn nhanh nhất có thể.

--o0o0o--

Chúng tôi rồi cũng tới thành phố Muno, nhưng cái cổng đóng chặt nên chúng tôi
không thể vào.

Ngay giờ, chúng tôi thương lượng bằng cách cho thấy con dao của Ossan, nhưng
vẻ như không ai trong lính canh quen thuộc dấu ấn trên con dao, nên chúng tôi
được mời vào lâu đài.

“Tôi sẽ đi cùng vợ chồng Toruma gặp Nam tước. Tôi muốn mọi người đi tới ngôi
làng ngay phía trước bằng xe để làm mấy việc.”

Ossan mời tất cả chúng tôi, nhưng nếu tôi bất cẩn ở chỗ này, cặp vợ chồng có
thể chết và tôi không thể thăm công xưởng. lol

Mặc dù tôi định gặp trực tiếp Nam tước, tôi không thực sự có ý định bảo ông ta
phải làm gì với lãnh thổ của ông ấy. Tôi cảm thấy tiếc cho những người như mấy
đứa trẻ và người già tôi gặp khi trước, nhưng không ở mức độ mà tôi muốn cứu
họ bằng mọi giá. Ngay cả về phần anh hùng giả, tôi chỉ thấy tôi muốn giúp ở
một phương diện này hay kia.

Vì vậy, tôi muốn đảm bảo an toàn cho Liza và mấy cô gái.

“Chủ nhân, bọn em nên làm gì?”

“Ừn, có một ngôi làng ngay phía trước. Tôi muốn các cô thu thập đá cuội như
thế này ở con sông gần ngôi làng. Tôi muốn các cô yêu cầu trưởng làng nhờ mọi
người thu hoạch những viên đá đó.”

“Tama sẽ đi nhặt~”

“Pochi cũng sẽ cố gắng luôn nodesu.”

Tôi tiếp tục nói trong khi để tay trên đầu Pochi và Tama đang làm tư thế
“Vèo.” (chạy đi)

“Ừn, tôi rất mừng khi thấy sự háo hức của các cô, nhưng chúng ta phải đưa việc
cho dân làng.”

Tôi giải thích chi tiết cho mọi người.

Họ phải thu thập 100 viên đá cuội. Tôi sẽ mua đá cuội với 1 tiền đồng mỗi cái.

Tôi để vấn đề đánh giá việc thu thập đá cho Tama người có kĩ năng Thu thập.

Tôi giao phó cho Arisa tính tiền và thương lượng với trưởng làng.

Liza sẽ ở bên cạnh xe để mà dân làng sẽ không coi thường họ.

Nana sẽ là cô chủ, trong khi Lulu và Mia là người hầu.

“Pochi nên làm gì nodesu?”

“Pochi sẽ đóng vai trò hộ vệ Arisa khi đá cuội được đổi sang tiền.”

“Hiểu rõ~ nano desu.”

Giờ thì, giải thích OK với thế này. Tôi nên gia nhập cùng Hayuna-san và Ossan.
Arisa nắm lấy áo tôi trước khi tôi có thể xuống xe.

“Không, tuyệt đối không.”

Nước mắt tụ trên mắt Arisa, và cô bé từ chối đến tận tâm.

Hử, cô bé thực không muốn làm việc thương lượng sao? Tôi cho rằng cô bé hợp
công việc đó hơn bất kì ai khác.

“Vậy thì, cô sẽ đổi với Lulu?”

“Không phải, em không muốn để c, chủ nhân đi một mình.” (med: Arisa đang định
nói anta)

Gọi bằng anta ổn thôi, nhưng cô bé vẫn ngang bướng dùng goshujin-sama hở.

“Không phải tôi định ra chiến trường đâu. Tôi chỉ đồng hành cùng vợ chồng
Toruma đến lâu đài Nam tước, tôi chỉ đang nghĩ việc nắm cơ hội gặp mặt Nam
tước trực tiếp cô biết đấy?”

Tôi cố làm nó nghe vô tư nhất có thể với vài câu đùa.

“Tôi vừa nghĩ về việc gợi cho ông ấy về dân chúng nếu ông ta là người dễ nói
chuyện, nhưng tôi sẽ ưu tiên an toàn của tôi lên hàng đầu, nên nó sẽ ổn thỏa
thôi.”

Nhưng mà, Arisa nhạy cảm không hề bỏ qua nó. Cô bé ép vào tôi trong khi rướn
vai.

“Đó là nói dối, sự thực anh không để bọn em đi cùng đến thành phố là bằng
chứng.”

Cô bé đi guốc trong bụng tôi.

Giờ, làm gì đây.


Death March Kara Hajimaru Isekai Kyusoukyoku - Chương #86