Người đăng: iucopanthan
Satou đây. Khi tôi thử những game phương Tây lần đầu, tôi bị ngạc nhiên vì
mạng của một người lại dễ dàng bị lấy đi như vậy. Thực có duyên khi gọi nó là
khoảng cách văn hóa, nhưng nó không thể được xem nhẹ ở thế giới song song.
--o0o--
Dường như lũ cướp quật đổ các hiệp sĩ với dây thừng và quăng lưới, rồi tấn
công họ. Khi các hiệp sĩ lọt vào tầm nhìn chúng tôi, họ đang chật vật chiến
đấu từ bên trong lưới. Cái lưới trông dễ cắt bằng kiếm, bộ họ là dân nghiệp dư
hay sao?
Bọn cướp cũng điên tiết tấn công họ, nhưng do các hiệp sĩ mặc giáp toàn thân,
các đòn đánh không qua được nhiều.
Có vẻ như chỉ có 3 cung thủ trong số bọn cướp, Pochi và tôi chia ra để hạ
chúng từ trên cây. Tôi thắc mắc tại sao chúng luôn ở trên cây. Thật bí ẩn.
Mấy tên cướp chú ý tụi tôi đang tiến đến, nhưng chúng đã bị giảm đi phân nửa
khi cách chúng tôi 200m. Mia tấn công với Sương mù Cay, và bọn cướp đang sặc
sụa vừa bị những cô gái thú nhân vô hiệu hóa. Có vẻ như chưa có ai chết vào
thời điểm hiện tại.
Tôi để xe cho Lulu, và nhờ Nana người mà vừa được tôi niệm Khiên để bảo vệ cô
ấy.
Tôi cũng tự dùng Khiên lên chính mình và tiến thẳng tới chiến trường cùng với
các cô gái thú.
Tôi cắt lưới đang kiềm giữ hiệp sĩ bằng con dao trong khi mấy cô gái giữ chân
băng cướp.
“Làm giỏi lắm, cậu thương nhân! Lũ cướp khốn khiếp này, hãy nạp mạng cho lưỡi
kiếm của đại nhân hiệp sĩ cấp cao Eral-sama đi!”
Sau cái gật đầu nhẹ của hiệp sĩ khác, anh ta liền theo hiệp sĩ Eral, và họ tắm
máu lũ cướp. Cho dù cả hai bọn họ chỉ mới cấp 9, song trang bị và kĩ năng
chiến đấu họ vượt xa, nên nó thành cuộc tàn sát một chiều. Họ giết tất cả
những tên cướp đang nằm trên đất sau khi chúng bị vô hiệu hóa bởi Liza và
người khác để chắc chắn. Họ thực tàn nhẫn.
“Tiếc quá, ngài hiệp sĩ, ngừng ngay đó.”
Một daruma có râu hình như là thủ lĩnh bọn cướp bước ra từ rừng. Thuộc hạ cạnh
hắn đang giữ một phụ nữ với quần áo lữ hành làm con tin. Người phụ nữ bị trói
bằng dây thừng. (med: daruma là con búp bê lật đật của Nhật, mặt tên này y
chang vậy, hỏi gg để biết chi tiết)
“Hừm, một con tin hả.”
Gì vậy, Nhận thức Nguy cấp cảnh báo tôi một cách rất tồi tệ. Có cuộc phục kích
đâu đây? Tôi để tâm đến xung quanh.
Không.
Nó đến từ hiệp sĩ Eral.
Hiệp sĩ Eral định đâm người phụ nữ con tin cùng với người đàn ông sau cô, tôi
ném con dao trên tay để gạt kiếm hắn ra.
Fuh, làm được rồi.
Trong khi xác nhận sự an toàn của người phụ nữ, tôi tránh lưỡi dao của tên
cướp tấn công từ đằng sau. Hình như hiệp sĩ Eral không thể quyết định nên tấn
công tôi hay cướp.
Lời nhạo báng phát ra từ daruma râu.
“Ceh, ngươi không quan tâm đến con tin sao, ngươi vậy mà là hiệp sĩ à?”
Daruma râu, một tên cướp, thì còn nhiều nhân tính hơn cả hiệp sĩ…
Daruma râu đỡ gạt thanh kiếm của hiệp sĩ Eral bằng cây búa của hắn.
Hiệp sĩ khác chém người đàn ông giữ con tin từ đằng sau. Lũ hiệp sĩ trong thế
giới này có vấn đề à?
“Toruma!”
Tiếng kêu phát ra từ người phụ nữ bị bắt làm con tin. Gì vậy? Người đàn ông bị
vô hiệu hóa đó không phải cướp. Hiệp sĩ nghe tên người đàn ông được thốt ra
dường như phán xét người phụ nữ cũng là cướp, tên hiệp sĩ lầm lì vung kiếm tới
cô. Tôi lèn mình giữa họ, bật Khiên.
“Hiệp sĩ-sama, ngài đang tấn công lầm địch thủ. Người này không phải cướp.”
Tôi không chắc người hiệp sĩ lầm lì có tin lời tôi không, nhưng anh ta để
người phụ nữ yên.
Trận chiến của hiệp sĩ Eral và Daruma có râu kết thúc chớp nhoáng sau khi
người hiệp sĩ lầm lì đến giúp. Những tên cướp khác định bỏ chạy khi chúng thấy
daruma râu sắp thua, nhưng Pochi và Tama ném đá vào chân, bắt giữ chúng.
“Đồ hèn nhát.”
“Fuhn, lũ ngốc. Tưởng nghĩ có thể chiến đấu ngang cơ với hiệp sĩ danh giá như
ta đây sao. Thiệt tình, lũ bọn chúng luôn sinh sôi dù cho chúng ta có loại bỏ
bao nhiêu lần đi nữa.”
Sau khi họ hoàn tất việc xử lý bọn cướp, những hiệp sĩ dứt điểm những kẻ bị
trói bên cạnh xe. Tôi chỉ thấy đây là cảnh tàn sát quá đáng. Tôi định lên
tiếng phản đối, nhưng tôi bị ngăn bởi Arisa vừa đến cạnh tôi trước khi tôi
nhận ra.
“Fuhn, thực lãng phí thức ăn nếu để lũ cướp này sống. Ta cảm ơn vì sự trợ giúp
của cậu. Cậu nên cảm thấy hãnh diện. Ta để lại cho cậu trang bị của lũ cướp,
nó có thể dùng cho việc buôn bán của cậu.”
Các hiệp sĩ rời đi sau những lời đó mà chẳng có cảm giác giống như họ biết ơn
gì cả.
Mà nói tới Toruma-shi vẫn còn sống. Do anh ta không chết tức khắc, tôi để anh
ta uống bình máu, và nước da anh ta trở lại nháy mắt. Hiệu dụng tức thời này
luôn bất mãn cho dù nhìn nó bao nhiêu lần. Hơi thở anh ta dần ổn định dù anh
vẫn chưa có lại ý thức.
Hayuna-san--tên người phụ nữ con tin—bảo chúng tôi rằng đứa con của cô và anh
ta được giữ ở mật đạo hang ổ của bọn cướp trong rừng. Họ không thể phản kháng
lại lũ cướp vì chúng giữ con họ làm con tin.
Tôi làm Hayuna-san muốn đi cùng tụi tôi tới chỗ hang ổ ngủ bằng ma thuật của
Arisa.
--o0o--
Mia, Arisa và tôi đi để tấn công nơi trú ẩn của bọn cướp.
Tôi muốn tới chỗ hang ổ một mình, nhưng Arisa khăng khăng đi cùng dù thế nào
đi nữa, và Mia cảm thấy muốn ốm vì mùi máu tận dụng cơ hội đó, nên quyết định
là tụi tôi đi cùng nhau.
Hang ổ chỉ cách 100m từ đường cái. Sau khi tụi tôi làm lũ cướp ngủ với ma
thuật Arisa từ bên ngoài, tụi tôi ung dung cứu đứa bé của Hayuna-san.
“Được rồi~, nhiệm vụ cứu đứa bé hoàn thành!”
“Nn.”
Tôi để đứa bé cho Mia do Arisa đang kêu tôi.
“Đứa bé đó có một ân sủng. Khá hiếm đó.”
Đứa bé đó có một kĩ năng bất thường, [Tiên tri].
“Đó là loại kĩ năng gì.”
“Kĩ năng đó cùng hiệu quả như khi nhận tiên tri từ việc tập hợp rất nhiều tư
tế và vu cơ cầu nguyện ở đền thờ nhiều giờ liên.”
“Nó tiện lợi nhỉ.”
“Nhưng mà, do anh có thể chết nếu vô tư dùng nó quá nhiều, có vẻ như nó không
thể bị lạm dụng.”
Tôi đoán nó giống mấy loại đường dây nóng tới thần. Tôi phần nào mường tượng
cảnh một một nhân viên bán hàng đang trực điện thoại.
“Giờ sau đó, bỏ vụ đứa bé qua một bên đi, chúng ta phải làm gì với bọn cướp
này đây.”
“Chắc có lẽ chỉ cần lấy vũ khí và áo giáp là được, rồi để chúng một mình.
Chúng đâu thể tiếp tục nghiệp ăn cướp sau khi đồng bạn bị diệt trừ đúng
không?”
Có 3 tên cướp bên trong hang ổ. Tôi đã từng nghĩ chúng là tù nhân đầu tiên do
chúng có vẻ gầy yếu giống như chưa từng chiến đấu, nhưng băng đảng của chúng
cùng loại đám cướp với daruma râu vừa nãy, nên nó có lẽ chẳng sai được.
“Anh luôn độ lượng hễ. Thôi, thế cũng được. Nhưng mà, chỉ có những đàn ông
mảnh khảnh hả. Em thắc mắc liệu chúng có là người yêu của daruma lúc nãy
không? Vì phần nào nó có cảm giác giống với BL, nên em sẽ tha thứ cho chúng.”
Tôi chả quan tâm đến sở thích hay nhân phẩm bọn cướp, nên tôi để việc thu thập
trang bị cho Arisa người đang để ảo tưởng thoát ra khỏi miệng.
“Thấy kho báu rồi.”
Tôi nghĩ rằng đó là vài loại vật dụng khiêu dâm do nó đến từ Arisa, nhưng nó
chỉ là một chuỗi hạt bình thường.
Nó có một viên ngọc nhỏ đính trông như ngọc lưu ly.
“Nó là một cái bùa. Có lẽ là hàng ăn cướp, nhưng nó là một món ma thuật khá
tốt. Dù em không biết loại.”
Cuộc tìm kiếm kết thúc sớm, và tụi tôi thu thập không chỉ kiếm thường, mà còn
áo giáp, dao găm, cung và tên trong nhiều thứ khác nhau. Rồi cho đồ ăn, tụi
tôi chỉ lấy thứ xa xỉ như rượu.
Khi tôi xem bản đồ, có một nhà kho ẩn trong tường phòng tên trùm. Khi tôi kiểm
tra bên trong, có các món trang sức và tiền tổng cộng 5 tiền vàng, rất nhiều
đồ uống cao cấp, và mấy cuốn sách chả hề phù hợp.
“Truyện anh hùng chẳng là thứ một tên cướp nên mang. Và có cả một chuyện tình
giữa một hiệp sĩ và một cô gái quí tộc luôn kìa…”
Dù hắn ta là một daruma râu, hắn vẫn biết đọc? Nếu có gì, thì những cái này sẽ
bán rất được cho các tiệm cầm đồ không minh bạch hử.
“Ja ja~n, nhìn đây này.”
“Làm tốt lắm, Arisa.”
Arisa đưa tôi hai cuộn phép bọc trong vải loại hàng đầu. Chúng là Che chở và
Khiển Tên, không may là Che chở đã được xài.
Có lẽ nó được mang bởi một thương nhân hay một quí tộc dùng để tự bảo vệ.
“Gì, anh chỉ thấy cuộn phép thôi sao? Chú ý vào miếng vải nữa cơ~.”
Tôi thử thẩm định nó. Trông như một loại ma cụ. Từ những gì tôi hiểu, nó là
một loại nguyên liệu gọi là sợi Yuriha mà trước đây tôi chưa từng nghe, nó có
sức phòng ngự cao với đòn tấn công vật lý và ma thuật. Nếu mà nó không có hiệu
ứng gì kì lạ, thì tôi sẽ làm mấy thứ cho Lulu từ nó, dù nó thuộc về đàn ông.
“Giống như nó có thuộc tính ma thuật hử. Do tôi không hiểu lời giải thích về
hiệu ứng đặc thù, hãy đặt nó để dành làm trang bị.”
“Uu~n, em không muốn nó bị nguyền rủa không thể cởi bỏ. Cho dù hoang phí,
nhưng cũng đâu khác được.”
Cộng thêm, có ba con ngựa cột đằng sau nơi ẩn náu. Tôi nhìn vào kho gần đó,
nhưng tôi chỉ thấy một cái cương dùng cho tên trùm. Tôi đặt cương cho một con
ngựa có vẻ khác giống.
“Ái chà, bọn cướp chắc là làm ăn phát đạt.”
“Hình như thế, chỉ có một dây cương thôi.”
“Em sẽ cưỡi.”
Mia cưỡi một trong những con ngựa không có yên. Dường như cô bé đã quen chơi
với ngựa hoang ở nơi mình sinh ra.
Học theo Mia, tôi cũng cưỡi ngựa. Tất nhiên là con ngựa có yên. Tôi để chân
lên bàn đạp và lêo lên trong một nhịp.
Nhận được kĩ năng Cưỡi ngựa.
Nhận được kĩ năng Cưỡi (Mount).
Cái phía sau dường như là kĩ năng cho mấy vật ngoài ngựa. Do sẽ rất tội nghiệp
nếu để Arisa đi bộ, tôi để cô bé lên đằng trước tôi. Sẽ không sao nếu cô dựa
đầu vào ngực tôi, nhưng tôi muốn cô ngừng cái việc ủi mông vào tôi. Do Arisa
đang giữ đứa bé, tôi chỉ cảnh cáo con bé, nó sẽ là giờ trừng phạt khi tụi tôi
về lại xe. Hiển nhiên là không theo cách tình dục rồi.
Tụi tôi về lại xe trong khi giữ đứa bé trên tay, xác bọn cướp đã xếp dọc bên
vệ đường đằng đó. Trông như trang bị của chúng đã bị thu hồi hoàn tất.
“Chủ nhân, em không có cắt đầu mấy cái xác, em nên làm gì?”
“Để chúng đó được rồi, vẫn còn hai ngày nữa mới tới thành phố kế, chúng sẽ bốc
mùi rất tệ nếu chúng ta làm thế.”
Tôi rõ ràng không muốn du hành cùng với 30 cái đầu bị chặt.