Người đăng: iucopanthan
Satou đây. Sự thúc dục dùng thứ bạn đạt được có lẽ không phân biệt lứa tuổi
hay nơi chốn.
Dù là ở thế giới song song, nó vẫn vậy.
--o0o--
"■ ▼ ▲▲ ▲ ■ ▲▲ ▲▲ Khiên-shield"
Một hình dạng trong suốt trông như một cái khiên đỡ hiện trước tôi đang cầm
một cây gậy. Kích cỡ nó lớn đủ che toàn cơ thể tôi.
“Em đến đây~ Đạn Tâm trí.”
Quả cầu ma pháp vô hình bắn ra từ Arisa bị dội bởi cái khiên và biến mất.
Ô, một chỉ số mới xuất hiện dưới thanh HP tôi, nó ghi là [HP khiên]. Hp là 100
và nó vừa giảm 1 từ tấn công của Arisa khi nãy. Tôi chờ một lúc, nhưng nó
không hồi lại.
“Có ổn không cho phát kế?”
“Đến đây đi.”
“Em tới đây Tsubaki-kun! Đây là phát bắn tốc lực!”
Arisa bắn Sóng Xung kích trong khi nhái thứ gì đó. Khiên rung lên từ đòn đó,
nhưng nó cũng dội lại chỉ như đạn tâm trí vừa nãy.
Lần này HP Khiên giảm 3 điểm. Vậy nó không giảm theo giá trị cố định, mà phụ
thuộc vào phép hở?
“Rồi, kế tiếp, xin dùng Tên Ma pháp, Nana.”
“Vâng, ông chủ.”
Một vòng tròn ma thuật hiện trước trán Nana và tên ma pháp được bắn từ đó. Tên
ma pháp biến mất cùng âm thanh như kim loại chà sát. HP khiên chỉ giảm 1.
“Kế, làm đi, Mia.”
"Nn. ■■■ ■■ ■■■■ Thủy xạ-Water Shoot"
Mia tạo Thủy Xạ từ nước bên trong bầu nước cạnh cô bé, và rồi bắn nó vào tôi.
Khoảnh khắc va chạm, cái Khiên rung một chút. Ma pháp bị hòa tan và nước hất
ra. HP khiên chỉ giảm 1.
“Mia, em có đòn tấn công khu vực nào không?”
“Em có.”
“Vậy thì, xin làm nó từ phía trước.”
“Nguy hiểm.”
“Em có tấn công nào sẽ an toàn cho mọi người trừ tôi không?”
“Em có.”
“Vậy thì làm đó một lần đi.”
"...Satou?"
“Tôi sẽ né trước khi nó trúng tôi.”
"Nn. ■■■ ■■■ ■■■■■■ Sương Axit-Acid Mist"
Màn sương trắng trúng cái Khiên. Sương bị chặn bởi Khiên, nhưng cỏ xung quanh
tôi chết dần. HP Khiên lần này giảm 3.
Vậy ma pháp trực diện là 1, trong khi ma pháp vùng là 3 điểm hử. Cái Khiên này
chằng phải quá mạnh đi?
“Tama, làm ơn ném ít đá. Nhắm vào vùng quanh bụng tôi.”
“Aye!”
Vút, hòn đá xé không khí, và chỉ như ma pháp trước kia, nó bị chặn. Hòn đá
tưng lại không như ma thuật. Tama dần giỏi hơn ở ném đá. Sức ném của cô dần
khá nhanh hơn. HP khiên chỉ giảm 1.
“Được rồi, kế, Pochi. Bắn với nỏ, do nó nguy hiểm, nên bắn xung quanh đây được
chưa.”
“Hiểu rõ, nodesu~.”
Nỏ tiễn mà Pochi bắn có đích nhắm khác, cô bé bắn chính xác vào bàn chân mà
ngón tay tôi chỉ. Tất nhiên, nỏ tiễn dội ra trước khi nó trúng tôi. Khiên HP
chỉ giảm 1, giống như đá ném của Tama.
Giờ thì, kế là Liza, nhưng thành thật mà nói, tôi sợ rằng người nghiêm túc
Liza sẽ dùng [Giáo đó]. Tôi tắt cái Khiên, và đặt nó lại. Tôi biết nó không
thực cần, nhưng vấn đề là cảm giác.
“Liza, sau khi cô làm đầy cây giáo với ma lực, làm ơn đánh đòn mạnh và đâm lao
với tất cả sức của cô.”
“Em hiểu rồi, chủ nhân. Xin chuẩn bị ạ!”
Không không, lời đó đáng sợ thực.
Bang, âm thanh Liza lao tới, cô ấy đâm ra cây giáo ma thuật.
Cây ma giáo đẩy vào cái Khiên, nhưng vừa khi nó trúng tôi, nó bị dội lại. Cùng
lúc đó, thứ gì vô hình đẩy vào cơ thể tôi. Tôi hiểu rồi, dường như cái Khiên
thì phù hợp ngăn cản đòn tấn công hàng loạt hử.
Dợn sóng màu đỏ hiện giữa giáo và khiên biến mất.
Sớm khi dợn sóng biến mất, Liza thu cây giáo. Để tôi làm rõ chỗ này, cho dù
giáo Liza đâm thấu cái Khiên, nó cũng chỉ sượt qua nách tôi.
HP khiên chỉ giảm 3. Dù nó chói sáng, nó vẫn giống ma thuật vùng hử.
“Liza, kế đến, thử tấn công tôi ba lần.”
“Vâng ạ.”
Mỗi đòn đánh giảm HP khiên 1 điểm. Thực nghiệm kế sẽ là cuối cùng.
“Lulu, xin ném một viên sỏi.”
“D, dạ, em sẽ làm hết sức ạ.”
Nhưng mà, trái ngược với tinh thần của Lulu, viên đá đã bay tới ngày kia.
Phải, cô ấy không quen đánh người, bất ngờ là nó không bay thẳng.
“Lulu.”
“E, Em rất xin lỗi, chủ nhân. Eii. Eii.”
Có lẽ cho rằng cô ấy bị mắng, Lulu vô vọng cố ném đá nhiều lần với khuôn mặt
đau khổ. Aah, thực là lãng phí cho một khuôn mặt xinh đẹp.
“Lulu, bình tĩnh nào.”
“V, vâng.”
Có lẽ nghĩ rằng cô ấy không được chấp nhập, Lulu rơi vào chán nản. Khuôn mặt
lo âu của cô ấy cũng quá dễ thương.
“Lulu, lụm một viên đá dưới chân cô.”
“Vâng, em lấy nó rồi.”
“Rồi, bước ba bước tới đây.”
“Vâng… Umm, nó không gần quá sao?”
Lulu cách cỡ 1m với cái Khiên.
“Ổn mà, ném viên đá giống như cô quăng bỏ nó bằng cả hai tay.”
“Vâng—A, em ném trúng rồi.”
“Yep, cô làm giỏi lắm. Cô tuyệt lắm.”
Làm mọi thứ dễ đi khi xóa những điều kiện không thể. Trên 4 hòn đá trúng
khiên, nhưng HP nó không giảm. Vậy ra nó thực làm mất hiệu lực tổn hại ở mức
độ nhất định.
--o0o--
Bất hạnh là, nó không phải là tôi khả dĩ biết niệm chú.
Đối với niệm chú khi nãy, mặc dù tôi đọc từ đúng rõ ràng, âm điệu đã hoàn toàn
lạc phách.
Tôi kích hoạt kĩ năng Trình diễn Âm nhạc và cố niệm chú với tinh thần hăng
hái, nhưng vẫn không hay. “Uu~n, tốt hơn trước kia, nhưng sai rồi. Giống như
là Nadami-chan, một nhạc sĩ giỏi không cần đọc bài nhạc.”, Arisa nói thế. Thực
là bực bội.
Cái mẹo giải đáp câu đố này là cuộn phép [Khiên] mà tôi nhận từ tiệm ma thuật.
Sau khi chúng tôi rời thành phố, khi tôi dùng nó trong chặng nghỉ chúng tôi,
[Khiên] được thêm vào cột Ma thuật. Cùng lúc đó, tôi cũng nhận kĩ năng không
có nhãn [Thuật ma pháp], nhưng tôi thắc mắc liệu [Thuật ma pháp: Ngoại thế
giới] có là trường hợp đặc biệt?
Ma pháp hồi nãy tôi dùng được chọn từ Menu. Niệm chú chỉ là ngụy tạo, đó chỉ
là, tôi có chút muốn giả vờ bản thân mình có khả năng niệm ma pháp.
Tất nhiên là, Arisa nhận ra tôi không có niệm chú đúng, nhưng từ mà cô bé biết
về Menu, nó có lẽ không vấn đề gì.
Mia hình như không liên hệ gì, nên có lẽ không sao hết.
Nhưng mà, việc xem xét vẫn tiếp tục.
Kế đến là lượt Nana. MP cô ấy chỉ giảm 20% nên có lẽ cô ẩy ổn. Tôi sẽ đổ đầy
nó khi kết thúc.
“Nana, xin bật Khiên của cô.”
“Vâng, ông chủ.”
Đằng trước Nana, một cái Khiên từ ma thuật xuất hiện. Giống y như cái tôi tạo.
“Rồi Arisa, bắn một viên Đạn Tâm trí tại góc độ sao cho nó không trúng Nana
trên cái Khiên.”
“Ô kê.”
Đạn tâm trí bị bật lại bởi cái Khiên và biến mất, giống y chang tôi.
Nhưng mà, HP khiên đã giảm đi phân nữa. Dù tôi không biết giá trị chính xác,
lượng HP khiên và độ cứng rõ ràng có sự khác biệt. Nó có lẽ vì khác cấp độ hay
cấp kĩ năng.
--o0o--
“Được rồi, thực nghiêm kết thúc~ Ăn thôi!”
Do cuộc thực nghiệm mất kha khá thời gian, tôi cũng tham gia nấu ăn cùng với
giúp đỡ của Liza và Lulu. Hơn nữa, tôi đảm trách món chính, bít tết làm từ
thịt sói.
Tôi chuẩn bị thịt sói lần lượt cho các khẩu phần của mấy người ngoại trừ Mia
và Nana. Với lời khuyên của Liza, tôi cắt một đường trên gân với dao rồi trộn
muối và tiêu vào nó.
Đoạn, tôi chế dầu vào chảo, khuấy nó, rồi đặt tỏi thái lác vào trong dầu để
chiên cùng như món ăn nhẹ. Trong khi lắng nghe âm thanh dầu, tôi nhanh chóng
rang thịt. Vả lại khẩu phần của Arisa và Lulu, thịt là rất hiếm. Hình như
Arisa và Lulu thích khổ trung.
Cho dĩa Mia, tôi cắt ba loại trái cây khác nhau và chế chúng với mật ong và
đường xanh.
Với nước của Nana, tôi bỏ vào vài giọt nước ép từ trái cây của Mia. Tôi muốn
được ăn cùng Nana nhanh chóng.
Chúng tôi bắt đầu ăn với, “Itadakimasu”, như mọi khi, nhưng sao nó thấy căng
thẳng hơn thường lệ.
Tôi nói nó làm sao nhỉ, nhất tâm nhất dụng, minh họa hoàn hảo cho cách họ ăn.
“Làm ơn cho dĩa nữa!”
Arisa găm miếng thịt trên đĩa trong khi nói thế. Pochi vừa ăn xong đang liếm
đĩa, rồi nhìn như chết lặng trong một lúc, sau đó cô bé đưa ra đĩa cô, “Một,
một, xin đĩa nữa! nano desu!”, cô bé khẩn trương nói.
“Xin dĩa nữa!”
“Xin cho dĩa khác desu!”
“Umm, làm ơn cũng cho em một phần nữa.”
Trễ chút sau Pochi, Tama và Liza cũng đưa dĩa của họ, rồi hỏi phần khác. Hình
như tiếp theo họ, Lulu cũng hỏi yêu cầu phần khác.
Mà, thịt vẫn còn dồi dào, nhưng nếu mấy cô ăn nhiều nó sẽ khó cử động lắm biết
chưa?
Nhưng, nó vẫn chưa xong.
“Xin nữa.”
“Ông chủ, làm ơn cho cái nữa.”
Đằng đó là bóng dáng Mia và Nana đang giơ ra dĩa trái cây trống và cốc thủy
tinh.
Tôi không có can đảm chối từ nữa, và đưa phần phục vụ cho mọi người.
Khi tôi đưa ra, tôi không quên cảnh báo đây là cái cuối cùng.
Khi họ hoàn tất ăn uống, họ trông vô cùng hạnh phúc, nhưng làm ơn đừng nhìn
dĩa quá háo hức nữa.
Ổn thỏa thôi nếu là Pochi hay Tama, nhưng mọi người đều có cùng cách thức, tôi
gần như muốn hỏi có phải họ đùa giỡn không.
Sau đó, tôi được yêu cầu nấu mỗi bữa ăn, nhưng tôi bảo họ chỉ để tôi làm bữa
trưa.
Từ khi bạn sẽ nhanh mập nếu ăn quá nhiều vào bữa tối.
Nhận được danh hiệu [Phù thủy bàn ăn tối].