Người đăng: iucopanthan
Satou đây. Điểm karaoke của tôi chưa bao giờ cao hơn 60. Đau xót cho cái thứ
được gọi là khoảng cách tuyệt đối, Satou.
--o0o--
Tôi nghe tiếng chim hót như báo hiệu buổi sáng.
Mở mắt mình, tôi thấy ánh sáng đổ từ trần vải. Nó có một chút chói.
À phải, tôi ngủ trên xe bởi vì điểm cắm trại hôm qua là vùng đất hoang toàn là
đá.
Trong khi nằm xuống tôi nhìn lại ngực mình, và thấy một cánh tay nắm hờ trên
áo tôi. Tôi nhìn sang, một cô gái tóc đen xinh đẹp đang ngủ ở đó trong khi ôm
tay trái tôi.
Tôi đã kha khá quen dần với nó nhưng nó làm tim tôi nảy lên một chút. Nếu
không có sự khác biệt tuổi tác giữa chúng tôi, tôi sẽ không dùng nổi lý do đó
nữa.
Kế đó tôi chuyển tầm nhìn qua phía đối diện.
Ở đó, một cô bé có đầu bị ép bởi cặp đồi vĩ đại đang ngủ với biểu cảm không
thoải mái, còn người sở hữu cặp đồi đó chính cô đang ôm tay tôi trong khi có
nét ngủ thơ ngây trên khuôn mặt rất xinh đẹp.
Từ khi nó quá tệ để đánh thức mọi người, tôi thiếp ngủ đi trong khi tận hưởng
sự mềm mại và mùi thơm của phụ nữ.
Tôi lén nhìn đường viền cổ rộng mở của áo ngủ Nana, dán mắt vào cái thung lũng
nôm mềm mại là bản năng của đàn ông. Do tôi cần sức dụng tất cả ý chí để ngăn
hiện tượng tự nhiên xảy ra vào buổi sáng của mọi người đàn ông, tôi muốn bạn
tha thứ cho tôi vì làm điều này nhiều lần.
“Chủ nhân, bữa sáng đã chuẩn bị gần như xong, nên xin dậy đi ạ.”
Liza người làm nhiệm vụ canh gác cho tới bình minh đến đánh thức tôi. Giọng cô
nghe có chút buồn tẻ, nó chắc là tôi tưởng tượng thôi.
Tôi gần như nói, “Xin lỗi”, để thoát tội lỗi, nhưng thế nào đó mà tôi đáp lạ
với lời chào buổi sáng.
Lulu và Mia cùng thức dậy sau khi nghe tiếng.
Lulu đang nói chào buổi sáng trong khi xấu hổ sửa tóc và quần áo cô, và Mia
ngắn gọn nói, “Sáng” với giọng nhỏ trong khi thô bạo xô Nana đang ôm một phía
của cô bé.
Sau khi chào Lulu, tôi đưa ra một cái tạp dề trắng cho Liza ở ngoài xe. Nana
hình như cô ấy sẽ không thức cho dù nhận được cú xô đẩy thô bạo.
Khi tôi nhìn xuống chân, Arisa thì ngủ trong khi chụp gấu quần tôi và trên cô
bé, Pochi và Tama đang ngủ trong khi nhìn như thể họ đang níu cô bé xuống.
Tôi phần nào tưởng tượng chuyện xảy ra. Arisa dự định làm yobai và cố chuyển
Pochi và Tama tránh đường, họ phản công và cả bọn hết hơi giữa chừng. Rồi thì
Lulu kiếm được lợi từ cả bọn.
Nghe quần áo sột soạt, tôi xoay qua nó, và Mia ở đó với quần áo cô bé đã cởi
hết ra.
“Lau em.”
Mia đưa tôi cái khăn và làm tôi lau phía sau cô bé. Hình như cô ấy đầy mồ hôi
bởi vì Nana ôm cô bé cả đêm.
Sau khi được cứu khỏi tên pháp sư, thỉnh thoảng Mia trở nên lệ thuộc giống thế
này.
Không giống như cô bé ngả lòng với tôi, cảm giác giống tình yêu anh chị em
nhiều hơn.
“Mia, đừng có vô tư cởi đồ em trước một người khác giới.”
“Ừm.”
Cô bé đáp ngắn gọn trong khi gật đầu, cô bé có thực sự hiểu?
Nhân cách cô bé có lẽ sẽ được tu bổ khi cô bé đủ lớn nếu tôi để cô bé một
mình, nên tôi sẽ không lấy làm phiền quá nhiều. Nó sẽ tốt nếu đôi khi nhắc nhở
cô bé.
Do tôi lau xong lưng cô bé, tôi đưa khăn lại cho Mia. Mia đảo ngược hướng cô
bé và làm tư thế giang rộng tay dạn dĩ, ‘lau em’.
Tất nhiên cô bé đang mặc một cái quần lót, nhưng chỉ có mái tóc dài của cô che
phần trên cơ thể.
“Ở đây lun.”
“Mia, tự lau đằng trước đi.”
“…Satou.”
“Tôi sẽ không làm nó dù em làm nũng.”
Cô bé yêu cầu với đôi mắt hếch lên, nhưng nhiều hơn nữa sẽ rất nguy hiểm. Mà
do cô bé phẳng, tôi e rằng tôi sẽ bắt đầu yêu thích loli(nguyền rủa).
Mia miễn cưỡng nhận khăn và bắt đầu lau phía trước cô.
Do cảm thấy không đứng đắn nếu tôi nhìn nó nhiều, tôi đánh thức Nana và mấy cô
gái dậy và xuống xe.
--o0o--
Bên ngoài xe là mùi máu---
Trên một cây gần nơi Liza nấu, có 5 cơ thể động vật được treo trên một sợi
thừng để làm khô máu chúng.
Chỉ số AR nói nó là [Thịt sói xám]. Đến mới nghĩ, chúng bị diệt trừ bởi Pochi
và Tama lúc giữa khuya. Do chúng chỉ là động vật dưới cấp 10, tôi chỉ nhìn
chừng chúng trên rada. Vậy nửa số chúng thành, “thịt”, hử.
Nhìn tình hình này, nó nghĩa là bữa sáng sẽ là thịt. Tôi thích thịt, nhưng tôi
sẽ yêu chúng nếu không phải ở bữa sáng.
“Nó sẽ xong ngay thôi, nên giờ xin uống cái này ạ.”
Lulu nói thế trong khi phục vụ trà cho tôi.
Từ khi cô ấy chỉ đeo tạp dề đơn giản trên đồ ngủ của cô, đường dáng cơ thể cô
ấy có thể thấy dưới ánh nắng sớm trước mắt tôi, tôi có chút khó khăn không
biết nhìn chỗ nào.
“Chúng em đã chuẩn bị súp rau và bánh mì cho chủ nhân và Mia, nên xin đừng lo
lắng.”
“Cảm ơn, tôi đánh giá cao điểm này.”
Nếu tôi để nó cho một mình Liza, nó chắc chắn thành đại tiệc món thịt, nên tôi
rất mừng khi có Lulu tham gia.
Mia thế nào im lặng ngồi bên cạnh tôi trước khi tôi nhận ra, giành lấy cốc từ
tay tôi và uóng trà. (indirect kiss!!!)
Thường thường có ba cô gái nhỏ láo xáo xung quanh tôi, nhưng nó khác với sáng
này. Chúng đi đến chỗ Liza, hỏi giúp đỡ trong khi nếm bên này bên kia, và rồi
bị mắng. Nó làm tôi hoài niệm quãng thời gian tôi là một đứa trẻ đói ăn.
“Chủ nhân, ‘sáng.”
“Chào buổi sáng Nana. Chào buổi sáng là [Chào buổi sáng] cô phải biết chứ.
Quên mấy thứ lạ Arisa dạy cô đi.”
“Vâng, ông chủ.”
Tôi nhìn lên Nana trả lời khi chào kiểu nhà binh. Trông gần thế này, mặt cô bị
khuất bởi bộ ngực khi trông lên. Thiệt là một cảnh tượng tráng lệ.
Trong khi tôi sửa chữa những từ lạ mà Arisa đã dạy cô ấy, chúng tôi ngồi trên
tấm vải.
Do quần áo cô ấy mặc trông như đồ rẻ tiền mà gái bán hoa hay mặc, nên giờ thì
cô ấy đang mặc quần áo dự trữ của Liza. Mới đầu tôi muốn để cô ấy mượn áo
choàng tôi nhưng vì vài lý do mà Arisa kịch liệt phản đối cũng như Lulu yếu ớt
kháng nghị, nên nó bị chối bỏ.
Trên cái đĩa lớn là lòng sói với rau cải xào cùng khoai tây luộc, súp rau cho
buổi sáng hôm nay. Còn có bánh mì cắt miếng cùng trái cây dành cho tôi và Mia.
Với chỉ dẫn của Liza, ba cô gái nhỏ nhanh chóng phân phát đĩa và dụng cụ ăn.
Hiển nhiện chúng cũng không quên chiếm chỗ gần với đĩa thịt.
Trận chiến bắt đầu sau khi mọi người ngồi và nói, “Itadakimasu”. Với Liza là
đầu bếp, Pochi, Tama cùng Arisa nhắm vào đĩa thịt. Mặc dù nó có rau xào, xung
quanh 70% đĩa là thịt, và nó đang biến mất nhanh. Cỡ 3-4 kg thịt bị ăn hết
trong nháy mắt, cảm giác như xem một đoạn phim tua nhanh.
Ở hướng tay khác, Lulu đang ăn thịt cùng rau trên miệng theo một thói quen
tốt. Cô ấy ăn bình tĩnh, nhưng tay cô ấy không dừng nên có lẽ sự thèm ăn của
cô đủ phong phú rồi.
Thật tuyệt khi còn trẻ~. Họ có thể ăn nhiều thịt từ buổi sáng. Tôi cảm thấy
muốn ợ ngay cả khi chỉ nhìn thấy nó.
Nana uống nước trong khi nhìn họ.
Tôi phải nói trước điều này, đây không phải là ngược đãi.
Tôi được bảo rằng trong khoảng nữa năm sau khi cô ấy sinh ra, cô ấy chỉ có thể
nhận nước và ma lực. Từ khi nó giống thứ cũng được viết trên sách hóa dược để
lại bởi Trazayuya-shi, nó có lẽ là sự thật.
Có 3 cách để cung cấp ma lực cho Nana.
Đầu tiên là sử dụng một cơ sở gọi là Bồn Sửa chữa. Khi cô ấy ở với pháp sư
Zen, cô ấy dùng cách này.
Thứ hai là làm điều tục tiễu với một đàn ông. Gọi nôm na là kỹ thuật giường
chiếu. Thẳng thắn mà nói, đó là quan hệ tình dục. Tôi ổn với phương cách này,
nhưng Lulu thình lình la lên, “Em trước nhất!”, nên tôi đành ngưng. Bộ dáng đỏ
ửng của cô ấy sau đó khá là đáng yêu. Tất nhiên là, Arisa cũng phản đối nhưng
từ khi nó bị hoàn toàn lu mờ bởi cú sốc Lulu, thì không còn để lại ấn tượng
gì. Hình như đó là một lời nói sơ xẩy, cô ấy không nhìn vào mắt tôi 2 ngày sau
đó.
Thứ ba và cuối cùng là đặt tay gần tim cô ấy và truyền ma lực đến tim thứ vận
hành như một ma cụ. Có được một lý do chính đáng để chạm vào ngọn đồi nguy
nga, tôi chẳng than phiền gì--- nhưng, khi tôi định làm nó, Mia ngăn lại với
độc một từ.
“Lưng.”
Phải rồi, miễn là nó gần tim, nó cũng được khi làm nó từ lưng.
Mà thôi, tôi vẫn tận hưởng cái gáy hấp dẫn và đường vai trần cô ấy từ đằng
sau. Chỉ một lần thôi, đúng, chỉ một lần cũng đủ, làm ơn để tôi làm thứ tôi
muốn đi mà.
--o0o--
Sau bữa ăn, tôi cung cấp ma lực cho Nana người phơi bày tấm lưng.
Khi tôi tăng cường ma lực cung ứng, cô ấy phản ứng nhồn nhột, nó thực thích
thú.
Dù vậy, Arisa và đám cô gái chăm chăm nhìn đây như trông chừng, nên tôi chẳng
thể vui đùa. Ngay cả khi giọng quyến rũ của một phụ nữ xinh đẹp sẽ ấm áp trái
tim tôi, nó thiệt tệ quá đi.
“Hôm nay anh có định thực hành lại không?”
“Tất nhiên rồi.”
Để tôi nói cho, cái này chỉ là thực hành ma thuật. Nó chẳng có gì để tôi thấy
tội lỗi.
Không chỉ tôi, Pochi và Tama cũng giữ gậy phép ngắn. Họ muốn bắt chước tôi khi
họ thấy tôi thực hành ma thuật, nên tôi cho chúng mượn gậy.
“Vậy thì em sẽ cho anh xem ví dụ. Em chỉ làm nó một lần, nên nhìn cho rõ.”
Arisa với cây gậy phép dài đối mặt về hướng không có ai và bắt đầu niệm chú.
"■■■ Thổi mát (Breeze)"
Sau khi niệm hoàn thành, gió nhẹ lay đám cỏ dại.
“Uuu, đầu em đau quá. Gánh nặng việc dùng ma thuật mà không có kĩ năng quá
lớn. Nó chắc chắn dùng gấp 5 lần ma lực.”
Tôi cảm ơn Arisa và bắt đầu niệm chú.
Nó là một ma thuật niệm chú ngắn nhất trong số Ma thuật Đời sống và tỉ lệ
thành công cao.
"■▼▲ Thổi mát (Breeze)"
Như bình thường, tôi thất bại.
“Không tốt, tất cả đều không tốt. Chỉ có nốt bắt đầu là đúng. Hơn nữa âm điệu
thì kì quặc.”
Âm điệu hả, tôi không tự tin với nó.
Đầu tiên phải làm thứ gì ngô nghê đã.
"Nyrurireato saru mina ra me ra to oi yoi oi wan"
"Nyururiareto saru ra mina metora oi yoi io nyan"
Pochi và Tama đối mặt nhau, và đang đọc vần chú ngữ ngẫu nhiên trông khi vung
gậy như khiêu vũ.
Hiển nhiên nó không ra, nhưng tôi sẽ không nói gì không cần thiết vì cả hai
trông thiệt vui.
"■◆▲ Thổi mát (Breeze)"
"■▲◆ Thổi mát (Breeze)"
"▲▲◆ Thổi mát (Breeze)"
"Không tốt, nó trở nên kì cục hơn.”
Tôi thử nhiều lần nhưng Arisa tiếp tục không chấp nhận nó.
“Phải đổi cách tiếp cận.”
“Như sao?”
“Để xem, làm nó bình tĩnh nào, trước nhất sao anh chắc rằng anh phát âm đúng
chứ?”
Đó nhắc tôi nhớ, tôi đã mua sách về đọc vần và phát âm mà.
Trong khi đọc sách, thực hành bắt đầu.
Khi tôi bắt đầu thực hành líu-lưỡi, Arisa đang nhìn màn múa của Pochi và Tama
chen vào.
“Thử nói ‘kami anime’ 5 lần nhanh xem.”
"Kami anime, kami amime, kami ami i, không được.” (kami anime=thần anime)
Cái này thiệt mắc dịch đi. Nó khó quá.
“Kế đến, thử phát âm nguyên âm 『a』 và 『i』 thiệt rõ ràng."
Fumu, tôi nghĩ tôi đã nghe thứ tương tự từ seiyuu luôn đóng vai BGM từ net
radio khi tôi nghĩ ở khu vực nghĩ hồi còn làm việc.
Hãy thử này xem.
“Chậm thôi okê.”
"Kami anime, kami anime, kami anime, kami anime, kami amime."
“Tệ quá, chỉ có cuối là trật chìa, một lần nữa! Nào, đứng dậy, nếu anh như thế
thì phần dưới thuần khiết của một trinh nữ chỉ là giấc mơ thôi!”
Arisa che nữa mặt con bé bằng tóc trong khi nói rứa.
Từ giờ, phải thách thức nó lần lại nào.
"Kami anime, kami anime, kami anime, kami anime, kami anime."
Nhận được Kĩ năng Nói Xoắn lưỡi (Tongue-twister).
nhận được Kĩ năng Nói trôi chảy (Smooth Talking)
Được đó, tôi tăng hết cỡ cả hai và kích hoạt chúng.
Tôi bây giờ có khả năng thốt ra bất kì tiếng trẹo lưỡi nào.
"■◆◆ Thổi mát (Breeze)""
…Tôi lại thất bại.
“Anh không cắn lưỡi mình, nhưng âm luật sai bét.”
Tôi cố thực hành với giúp đỡ của Arisa nhiều lần, nhưng niệm chú chưa bao giờ
thành công. Tôi không có cảm giác ăn khớp. Tôi tự hỏi bao nhiêu lần tôi đã cãi
nhau với người dựng âm thanh vì không nhận ra sự khác biệt trong suốt kì báo
lỗi…
Liza đang gọi từ khi việc chuẩn bị khởi hành đã hoàn tất, nên tôi chấm dứt
phần thực hành ma thuật.
Bất hạnh là tôi không thể thực hành trên xe.
Tôi suýt cắn phải lưỡi, và giọng tôi run theo chiếc xe lắc, nên thực hành
thiệt bất khả thi.
Tôi tự hứa trong tâm sẽ cố gắng hết sức vào ngày mai, và đi đến chỗ ghế lái
xe.
Tôi xoa đầu Pochi và Tama khi chúng đang ở hai phía hai bên chỗ của tôi rồi
bắt đầu chạy xe.