Tái Hợp (2)


Người đăng: iucopanthan

Satou đây. Đây không phải mục đích của tôi, nhưng thực chẳng thể nào mà không
dán mắt vào ngực lớn khi nó đang ở ngay trước mặt mình.

Mong muốn có một trái tim lành mạnh để không thua sự cám dỗ, Satou.

--o0o--

Tôi thắc mắc liệu Arisa có thấy sảng khoái hơn sau khi cô khóc hết nước mắt
không, cô bé lập tức dội xuống những câu hỏi về tình cảnh của tôi. Tôi gác đi
mấy thứ khó nói về việc anh hùng, hay ánh sáng tím, hoặc người tái sinh và chỉ
sơ sài giải thích làm sao tên pháp sư đạt mục tiêu của hắn và sẽ không theo
Mia với đàn kiến và quái vật nữa.

“Uuu~, anh giấu rất nhiều thứ với em đúng chứ?”

“Ờ mà, tôi sẽ nói cô nghe về nó khi thời điểm đến.”

Không chính xác là hài lòng nhưng nó liên hệ với Arisa nên tôi sẽ nói về nó
với cô ấy khi chỉ còn hai chúng tôi.

“Hứa đi! Em sẽ chấp nhận điều đó trong quãng thời gian trò chuyện trên giường
của chúng ta.”

Thật tốt khi con bé quay lại là chính mình.

Tôi gỡ Mia và Số.7 rồi để họ trên xe.

“Chờ chút đã, để cô gái Elf qua bên, người phụ nữ xinh đẹp ngực bự này là ai?
Nói với em những thứ anh nói với tên pháp sư~~~!”

Giọng Arisa văng vẳng.

Từ khi nó gần như vang tới tận thành phố Seryuu, tôi dừng con bé lại.

“Cô hiểu mà? Nhân dạng của người này!”

Arisa gật đầu với lời của tôi. Do người phụ nữ này tự nhiên thực là một
Homonculus.

Mia cuối cùng cũng tỉnh từ vụ huyên náo, và nhìn xung quanh nhớn nhác.

“…Một giấc mơ?”

“Không phải.”

“Chúng ta được cứu?”

“Suýt thì, nhưng đúng vậy.”

Biểu cảm Mia thay đổi trong khi ứng đáp ngắn gọn. Tôi bảo cho cô bé những gì
nói với Arisa.

“Em không biết phép lịch sự của con người. Mẹ em ở cùng với em bảo rằng phải
nhiều hơn 100 năm để nói được thế dù mẹ không giải thích gì với em, em sẽ hiểu
điều đó có khác biệt sao khi đi ra ngoài.”

Ôi chà, Mia đang nói câu dài.

“Nếu là tôi, một từ [Cảm ơn] thế là đủ. Nếu người đó là một người đàn ông trẻ,
thì nói nó cùng với nụ cười và tiếng cười.”

Arisa đã trả lời cho Mia. Có thứ gì đó không đúng?

Tôi hiểu rồi, Mia đang nói bằng tiếng nước Shiga. Khi tôi hỏi cô bé sau này,
cô bé có thể nói nó ngay từ đầu. Khi tôi hỏi sao cô bé không dùng nó, tôi nhận
được sắc thái, [Tiếng Con người làm em thấy như nói om sòm, em ghét nó.], từ
câu trả lời của cô bé.

Mia đứng lên, sửa tư thế cô bé và cúi đầu chào lễ phép.

“Cảm ơn anh, Satou.”

“Không có gì.”

Đến mới nghĩ, đây là lần đầu tôi được cảm ơn bởi Mia.

Tôi đáp lại mà không cười cợt gì điều đó.

“Cho phép em giới thiệu bản thân lần nữa. Em là người Elf trẻ nhất rừng
Bornean, con gái của Lamisauya cùng Lilinatoa, Misanalia Bornean."

Và trong khi nói, “Em hết sức biết ơn anh.”, cô bé hôn vào trán tôi.


Nhận được danh hiệu [Bạn của người Elf]


(med: hình này khác xa với bản WN, trong LN đây có lẽ lúc Mia tỉnh, trước khi
Satou gặp Zen. Bản WN k có chỗ nào để nhét)

--o0o--

“Người phụ nữ này là?”

“A phải rồi, em quên về nó. Anh lại kiếm thêm phụ nữ à?”

“Anh thiệt là bẩn mà.”

“Vấn đề hiển nhiên mà.”

Sau khi sự vụ Mia chấm dứt, đề tài trở về với Số.7.

Mia, Arisa, và Lulu đang nói như tôi là một ông chồng bị phát giác gian dối.

Tôi lay Số.7 đang lịm với vẻ vui sướng.

“…Chào buổi sáng?”

“Ừ, chào buổi sáng. Cô có hiểu tình hình hiện tại không?”

“Xin chờ một chút.”

Cô ấy nói không dùng ngữ điệu như mọi khi. Cô ấy đang nghiền ngẫm trong khi
nghiêng đầu về một phía, hình như đó là thói quen của cô.

Mà Arisa ở bên cạnh nói, “Sâu bọ”, tôi dựng cô ấy thẳng lại.

“Một hướng dẫn vẫn còn trong hàng tin nhắn. Do chủ nhân trước đã chết, kết quả
là người sở hữu đã bị xóa bỏ. Theo những ghi nhận khác, ngươi có đủ phẩm cách
làm chủ nhân mới.”

Số.7 dừng ở đó và chờ câu trả lời của tôi.

Được thôi, tôi sẽ không phàn nàn nếu một người phụ nữ xinh đẹp ngực to trở
thành bạn đồng hành với chúng tôi. Chủ nhân cô ấy, Zen, đã chết và có lẽ ở đó
không còn ai là bạn cô ấy tồn tại nữa.

Trước khi tôi mở miệng, Arisa phản ứng trước. “Không, đó không phải như thế.”,
cô bé nói với Số.7, kéo cô ấy lại sau chiếc xe và nói chuyện bí mật với cô.

“Chủ nhân, xin ngồi đây~ Mọi người nữa, cứ ngồi đây~”

Sau đó, tôi tham gia cùng màn kịch nhỏ yêu thích của Arisa. Nó là nhái theo
một loại nào đó nhưng sau cùng tôi không biết nó là gì. Sau cùng thì, trong
khi tôi vẫn đang bối rối, thì Số.7 gọi tôi là chủ nhân trong khi cô ấy nhận
[Nana] làm tên mới của cô. (med: Nana trong tiếng nhật nghĩa là số 7)

Dù Arisa ném cho tôi cái nhìn khi nghe cái tên, tôi thích cô tha cho tôi cái
này từ khi tôi không có bất kì cảm quan tên ý nghĩa nào.

Tôi không hiểu ý nghĩa vở kịch nhỏ cho tới cuối cùng nhưng danh hiệu Số.7 đã
đổi từ [Búp bê của Zen] sang [Đầy tớ của Satou], ra là có một số ý nghĩa thâm
thúy trong danh hiệu nhỉ?

“Xin chăm sóc tôi từ bây giờ, Nana.”

“Vâng, chủ nhân. Từ bây giờ, xin đối xử với em tử tế.”

…Cô dạy cái gì lần này vậy, Arisa.

--o0o--

Sau khi nhận người đồng hành mới, tôi quyết định dẫn Mia đến quản lý của Hội
việc làm. Mia cần có ai đó cùng chủng tộc để dựa dẫm, không như mấy cô gái
kia.

Khi chứng thực của tôi tại thành phố Seryuu vẫn còn giá trị, tôi có thể vào
cổng mà không đóng thuế. Và khi mà hình như không thể áp dụng nó cho thành
viên khác, tôi đi một mình gọi quản lý.

“Chào, Nadi-san.”

“Xin chào, Ể? Satou-san, không phải anh khởi hành hôm qua sao?”

“Vâng, thực ra một đứa trẻ người Elf đi lạc rơi vào sự chăm sóc của tôi, nên
tôi đến viếng thăm nơi đây vì nghĩ có thể nhờ sự giúp đỡ của quản lý.”

“Anh thực là người tốt, anh thậm chí còn quay lại vì điều đó.”

Nadi-san đón mừng tôi hài lòng, nhưng tôi thấy khúc cuối như trộn lẫn với chút
sửng sốt.

“Quản lý vẫn còn ngủ, nên tôi sẽ đánh thức anh ta cho anh. Xin cứ thoải mái ở
ghế sofa này trong khi anh đợi.”

Trong khi nói thế, Nadi-san nhanh nhảu dọn dẹp đồ mặc nam và sách như tạp chí
trên sofa để làm chỗ trống. Khả năng chúng đều là của người quản lý.

Trong khi đợi, tôi cầm một quyển tạp chí lên. Đó là một tạp chí bá láp về
những vấn đề liên quan đến nước Shiga. Có không tới 10 trang, nhưng tôi lướt
qua nó từ khi tôi thấy hoài niệm. Bài viết chẳng hạn như kết quả tình yêu giữa
một cô gái quí tộc và một du hành giả ở đâu đó, hay bản đồ cho ‘dịch vụ’ ở thủ
đô là phong phú.

Tôi nghe âm thanh Nadi-san đánh thức người quản lý dậy từ tầng trên. Cả hai
xuống cầu thang trong khi tôi đọc bài báo về sự cạnh tranh của một số đấu sĩ
nổi tiếng trong đấu trường.

“Tôi xin lỗi vì làm phiền ông.”

“…Cô ấy đâu?”

“Mồ, quản lý à! Khi anh nói với người bình thường, làm ơn nói rõ ràng vào. Tôi
xin lỗi, Satou-san. Cô gái người Elf ở đâu vậy?”

Tôi nghĩ rằng anh ta đang ở tâm trạng xấu khi bị đánh thức hồi nãy, nhưng gã
này có lẽ chỉ ít nói hử. Có lẽ chuẩn định của người Elf là ít nói chăng?

Tôi dẫn cả hai đến khoảng đất mở bên ngoài cổng mà xe tôi đang chờ. Hội việc
làm không đặt cái bảng [Đóng cửa] hay thứ gì đó, thế ổn không nhỉ?

Tôi nhờ Lulu đang ở chỗ đánh xe gọi Mia ra.

“Mia? Không thể tin được, đứa trẻ đi lạc là Misanalia?”

“Phải, anh biết cô bé?”

“À.”

Anh ta có thể nói thông suốt khi tự nói với mình nhưng chỉ một từ để đáp lại
hở? Nadi-san nhìn vị quản lý với khuôn mặt bối rối. Tôi hiểu rồi, giờ thì tôi
biết tại sao gã này luôn nằm ngủ trong tiệm.

"Yuya?"

"Mia."

"Nn."

"Chạy hả?"

"Không."

"Lạc"

“Không"

"Lia?"

"Ở nhà."

"Hiểu rồi."

"Sao?"

"...Đang dọn dẹp."

Những lời trao đổi của họ bằng tiếng Elf thực thú vị. Tôi có thể đoán ý định
nhưng tôi thích có một thông dịch viên hơn cho những cuộc đàm thoại thực sự.
Mia chỉ phủ nhận việc đi lạc, sau đó họ tiếp tục tự hiểu lẫn nhau.

Với sự giúp đỡ của Nadi-san, tôi đại khái nắm được thảo luận của họ. Quản lý
(Yuya)-san là một người Elf đến từ cùng quê nhà như Mia. Anh ta đến thành phố
Seryuu cách đây 10 năm để dọn dẹp đống hỗn độn mà ông chú nội anh ta đã tạo
ra. Anh ta không đề cập về nó, nhưng nó khả năng cao là về mê lộ Trazayuya.

Tôi báo lại cho anh về việc với tên pháp sư đã bắt cóc Mia. Hắn ta có một nơi
ẩn náu ngầm ở lãnh thổ người chuột mà trông như một mê cung, và sau đó khi
chúng tôi chạy thoát khỏi đó, mê cung tự phá hủy chôn vùi nó cùng tên pháp sư.

“Về nhà?”

“Sẽ không”

“Tôi hiểu.”

“Có việc phải làm.”

Nadi-san trở nên chút lo lắng với dòng chảy câu chuyện, nhưng cô ấy trở lại
cười rạng rỡ như tỏa nắng sau khi nghe lời của quản lý.

“Làm gì?”

“Về nhà.”

“Có thể không?”

“Cùng với Satou”

Dường như quản lý bảo cô bé về nhà, nhưng Mia bảo rằng cô bé ổn ở cùng tôi.
Thực sự, họ có thể hiểu ngon lành chỉ với chừng ấy. Nếu bạn quen ai đó nhiều
hơn 100 năm, tôi đoán bạn sẽ kết thúc bằng việc người này luôn hiểu người kia
nghĩ gì trong đầu.

Cuối cùng, anh quản lý nói, “Tôi trông cậy vào cậu”. Rồi quản lý và Nadi-san
kéo chúng tôi đi cùng với họ về tiệm, sau đó đàm phán với hiệp sĩ Soun để làm
ID cho Mia. Tôi thảo luận với cả hai nếu họ có thể làm thứ gì đó cho việc làm
ID của Nana, và viên quản lý nói, “Để nó cho tôi.”, trong khi dùng ma pháp
thuật, [Fake Patch(Ngụy mặt)], để ngụy trang tộc Nana thành [Con người].

Cùng lúc đó, viên quản lý cảnh báo chúng tôi rằng thuật này chỉ có thể lừa gạt
đá Yamato bản sao trong khi bản gốc, thứ mà được trình diện khi chúng tôi ra
khỏi mê cung, và khả năng Kiểm tra Tình trạng có thể nhìn thấu nó.

Bằng cách này, AR chỉ cho tôi, [Chủng tộc: Con người][Chủng tộc: Homonculus],
khi tôi nhìn Nana, trong khi Thẩm định kĩ năng cho tôi thấy, [Chủng tộc:
Người(Giả)]

Trong thời gian này, nhờ vào quản lý và Nadi-san, cả hai họ lấy ID dễ dàng.

Với cái này chúng tôi có khả năng thăm viếng các thành phố giữa chặng đường du
hành của chúng tôi.

Khi chúng tôi đang đợi cho đến khi ID hoàn tất, quản lý đưa tôi một cái túi
chứa tiền trong khi nói, “Nn”.

“Xin vui lòng dùng cái này cho chi phí du hành của Mia. Nghĩ thì đó chỉ là một
ít tiền tiết kiệm bí mật của quản lý.”

“Nói nhiều quá.”

Quản lý phàn nàn với thông tin thêm từ Nadi-san.

“Tôi thành thực cảm ơn khi nhận nó.”

Tôi nhận nó và để nó vào túi.

Chúng tôi đâu đặc biệt cần nó, nhưng sẽ thật thô lỗ nếu từ chối. Tôi sẽ đưa
hết cho Mia sau này.

Tôi hứa với quản lý và Nadi-san gửi cho họ một lá thư khi chúng tôi đến khu
rừng.

Chiếc xe tiến lên cùng con đường ngày hôm qua.

Tôi cầu nguyện cho lần này sẽ là cuộc hành trình yên bình mà không có gì xảy
ra, và chiếc xe lại tiếp tục âm thanh cọt kẹt của nó.


Death March Kara Hajimaru Isekai Kyusoukyoku - Chương #60