Người đăng: iucopanthan
Satou đây. Thật tốt đẹp khi có công cụ tiện dụng, nhưng dựa vào nó quá nhiều
sẽ làm bạn không khả năng nhận thấy điều kì lạ bằng mắt bạn, vì thế lỗi lầm
thiếu suy nghĩ sẽ đến.
Điều này xảy ra hàng ngày, khi làm việc cũng như ngay cả ở thế giới khác.
---o0o---
Chỉ trước khi lượt gác đêm của Liza và Arisa kết thúc, tôi thấy kẻ thù trên
bản đồ.
Có 3 quái vật gọi là Shadow Stalker (Vong ma ám ảnh-Kẻ rình rập trong bóng
tối). Do tôi chưa từng nghe về chúng, tôi tra xét chi tiết. Cấp độ 12, chúng
có [Giảm nữa Thương hại vật lý], [Hút thể lực] như kĩ năng đặc chủng, nếu tôi
không có bất kì biện pháp nào đối phó chúng ắt là kẻ địch khó chơi. Chúng như
chẳng phải loại hoạt tử (Undead). Tốc độ chúng không nhanh nhưng có lẽ đến đây
trong 1 tiếng. Kẻ thù có lẽ chạy như loại quái vật biết bay.
Tôi sắp xếp mấy thứ quan hệ chiến đấu được hiển thị trên Menu.
Rồi tôi xoay tầm nhìn đến ngực. Tôi đã nghĩ có thứ gì ấn ngực tôi trong một
lúc nhưng khi nhìn lên, ấy là Pochi và Tama đã leo lên ngực và bụng tôi nằm
ngủ dài trong khi phát ra âm thanh “Gude~”, trong bụng chúng.
Tôi đặt chúng xuống chăn trong khi cẩn thận không đánh thức chúng, và ngồi
dậy.
“Ara? Chủ nhân, anh làm yobai à?” (med: nghĩa đen: “rình mò ban đêm”. Đây là
phong tục cổ của Nhật đã tuyệt tích từ lâu ám chỉ việc một người đàn ông ban
đêm mò vào nhà một cô gái và làm tình với cô ấy trong buồng khi cả gia đình
còn lại của cô ấy đang ngủ. Nghĩa tốt nhất: cấm quan hệ trước hôn nhân, nghĩa
tệ nhất: r@pe. Nguồn: http://everything2.com/title/yobai )
“Anh khó ngủ sao? Chủ nhân?”
Arisa, người thế nào đó mà đang được giữ trên tay Liza gọi tôi. Liza có lẽ đã
buồn ngủ rồi, giọng cô ấy yếu không có sức lực nào cả. Tôi nên để cả hai ngủ
một chút trước khi kẻ thù tới đây.
“Tôi sẽ đổi với hai cô, nên hai cô có thể ngủ ngay bây giờ.”
“Có ổn không? Lượt kế chẳng phải của Pochi và Tama sao ạ?”
“Tôi sẽ để hai đứa nó làm bổn phận canh gác cùng Lulu vào hừng sáng.”
Arisa, người vừa tự do khỏi tay Liza thì đến gần trong khi nói, “Cho em ngủ
trên đùi anh~.”, nhưng tôi nhấc và lăn cô bé tới cạnh Lulu. Arisa có lẽ cũng
đã mệt, không có chút phàn nàn cô ấy ngủ ngay với Lulu làm cái gối ôm. Biểu
cảm khó chịu của Lulu khi bị bám bởi Arisa quá sức dễ thương. (yuri awesome).
Tôi gần như bị chiếm lấy bởi những ý nghĩ xấu xa nhưng tôi kềm giữ được và
mạnh mẽ lắc xua nó đi.
Tôi tiếp tục canh chừng bản đồ trong khi thêm nhành cây vào đống lửa. Vẫn còn
50 phút trước khi quái vật đến. Từ hồi nãy tới giờ, quái vật không tăng số
lượng.
“…Tôi khát rồi.”
Mia vừa thức dậy đưa tôi một bình nước. Sau khi tôi nhận nó thì cô bé liền
ngồi cạnh tôi khi tôi uống nước.
“Vì sao?”
Một giọng nhỏ đến từ Mia. Dường như đó không là độc thoại.
“Tại sao tôi đang bảo vệ em khỏi pháp sư hả?”
“Phải.”
“Như em có thể thấy, không có gì sâu xa đâu.”
Giống như không thỏa mãn với lời đáp của tôi, cô bé im lặng.
“Nó rất nguy hiểm.”
“Khả năng là thế, có nhiều quái vật lại đến vào buổi chiều.”
“Mize và ngay cả người khác… chết.”
Đến mới nghĩ ra, loại quan hệ gì giữa elf và người chuột thế?
“Nón đỏ(Mize)-san, em có biết anh ta từ đâu không?”
“Rừng.”
“Rừng Bornean?”
“Phải.”
Gắn kết câu chuyện từ những lời ít ỏi của Mia, hình như nón đỏ được cứu bởi
cha mẹ Mia khi anh ta đang chết mòn và bị bao vây bởi quỉ lùn (goblin) bên
ngoài khu rừng cách đây 10 năm trước. Nón đỏ ở tại nhà cha mẹ Mia trong một
thời gian trong khi được dạy dỗ cùng với Mia bởi cha mẹ Mia, nên họ trở nên
thân thiết.
Hình như nón đỏ anh ta đội là sản phẩm từ mithirl được đưa bởi cha mẹ Mia. Ra
nó tồn tại, thứ mithril ấy.
Lý do nón đỏ gọi Mia là công chúa, có lẽ vì thế.
“Em bị tấn công bởi pháp sư khi em đang viếng thăm quê nhà Mize cùng anh ta?”
“Không.”
Sau khi hỏi cô bé thêm nhiều khía cạnh, tôi nắm đại khái tình hình. Dường như
Mia bị bắt cóc khỏi quê nhà cô ở trong rừng bởi tay pháp sư, và bị giam cầm
trong một mê lộ tại một ngọn núi. Tên pháp sư sau đó ép cô bé thành ‘Chủ nhân
mê lộ’ với một nghi thức giao ước cưỡng chế. Ngay cả khi cô bé được gọi là chủ
nhân, cô bé cũng không hơn gì là thay mặt cho tên pháp sư, cô bé bị buộc ngồi
trong phòng chủ cả nữa ngày trời.
Theo Mia, tốc độ chuyển động của mê lộ thì yếu, nên có lẽ cô bé là loại chìa
khóa hay vật dẫn nào đấy.
“Rồi Mize-san đến giúp em ra khỏi mê lộ?”
“Một sự trùng hợp.”
Mia lắc đầu phủ nhận. Khi tôi hỏi thăm chi tiết, có vẻ như cô bé thực hiên một
lệnh thoát khẩn cấp trên Hạch tâm Mê lộ khi có cơ hội tên pháp sư đi về phòng
hắn. Khi tôi nói “Em biết giỏi đấy”, cô bé đáp, “Nó viết bằng ngôn ngữ elf.”
Chắc là, cô bé đẩy thứ gì như một cái nút viết bằng tiếng elf.
Và rồi cô bé thoát đến làng người chuột và hội ngộ với nón đỏ ở đó.
“Ngôi làng đã bị đốt cháy bởi vì lỗi em.”
Mia nói đau khổ. Tôi giữ vai cô bé và nói, “Nó không phải lỗi của em.”, để an
ủi cô.
Trong những lúc như thế này thì bất kì ai cũng muốn được an ủi dù thậm chí nó
chỉ là những lời an ủi đơn thuần.
Thủ hạ của tên pháp sư đến tìm kiếm Mia hình như đã đốt ngôi làng như một bài
học. Những thủ hạ đó đã bị xử lý bởi nón đỏ và đồng bạn trong một pha phản
công, nhưng có một số dân làng đã thành nạn nhân. Vì thế, nó thực khó khăn khi
giữ cô bé ở lại làng, nên nón đỏ cùng đồng bạn đang định hộ tống Mia đến gặp
người elf ở thành phố Seryuu.
Và sau đó, khi họ đang đi xuống núi--
“Chúng em bị tấn công.”
“Bởi đàn kiến bay?”
“Phải.”
Từ khi đó, nó có lẽ giống tình hình chúng tôi thấy.
--0o0--
Trong lúc đó, lũ Vong hồn ám ảnh đã dừng tại nơi mà kiến bay bị giảm một phần
mười bởi Đặc kĩ của Arisa vào buổi chiều.
Tôi nên đánh thức mọi người sớm.
Tôi gọi Pochi trong khi truyền ma lực vào Nồi Hâm Nóng.
“Pochi.”
Pochi đang ngủ còn Tama thì co cụm giống như một trái banh, thì phản ứng bằng
tai cô vểnh lên.
Pochi thức dậy trong khi dụi mắt và vẫn còn buồn ngủ.
“Unyu~, đồ ăn?”
“Không phải thế, đánh thức mọi người dậy do tôi cảm thấy một số hiện diện
trong rừng.”
Trong số những thành viên, Pochi dễ tỉnh nhất. Người tệ nhất trong thói quen
tỉnh ngủ là Liza.
“Chưa sáng nhưng cần thức nodesu~.”
Cô bé dậm vào bụng Tama và gõ đầu Arisa bằng nhánh cây. Lulu thức ngay khi
nghe tiếng Pochi.
“Liza cũng dậy ngay nodesu.”
Cơ thể Liza đung đưa bởi việc lắc nhưng cô ấy chỉ rên rỉ mà không thức.
Tama ngồi lên bụng Liza để hỗ trợ Pochi. Tuy nhiên, vẫn nữa mớ ngủ, Liza chụp
cả hai và ôm chúng.
"Mugyu~.""Thức dậy~?"
Trông như cả hai thích như thế cho tới khi Liza tỉnh.
Arisa đến bên đống lửa trong khi ngáp với miệng mở to. Lulu thì để tay trước
miệng và bắt đầu ngáp hết sức dễ thương. Đâu là sự khác biệt sức mạnh nữ tính
hử?
"Fuwaah~ có kẻ địch?"
"Chúng vẫn còn xa, nhưng có ba đang tới."
"Theo áp lực, chúng không mạnh lắm."
Tôi dạy các cô ấy về kẻ địch và đặc tính của chúng.
“Chúng không phải Hoạt tử đúng không? Vậy thì chúng sẽ là con mồi ngon với ma
thuật tinh thần.”
Khi con bé đến đống lửa và thấy Mia đang ngồi bên cạnh tôi, Arisa làm một cử
chỉ phóng đại bằng cách tròn to mắt trong khi nói, “Thực là một cô gái đáng
sợ!”. Con bé bắt chước ai thế nhỉ?
“Đợi đã, anh đã có em nếu anh muốn làm nó với ai đó!”
“Ngừng nói mấy điều ngu ngốc đi. Tôi chỉ vừa nghe hoàn cảnh khốn khó của cô
ấy.”
“Vậy tại sao cô ấy bám vào tay anh?”
Giờ mới nhận ra, Mia bám tay phải tôi từ trước khi tôi biết nó. Tôi đã nghĩ
chúng tôi đã chia ra sau khi tôi kích hoạt cái Nồi vừa nãy. Do tôi quen với
việc bị ôm bởi Pochi và Tama, tôi đã không bận tâm nó.
Mia buông tay cô bé khi bị chỉ bởi Arisa.
“Tôi không ôm anh ấy.”
“Cô ấy nói cô ấy không ôm tôi.”
“Nói dối! Tôi vừa thấy cô bỏ ra vừa nãy.”
“Chắc là nhầm lẫn rồi.”
“Nếu cô là người lớn, đừng làm bộ làm tịch thế.”
"Gunununu~."
Tôi nhận tách trà từ Lulu đang đưa nó. Chả lẽ tôi đang nghĩ quá nhiều về việc
thấy Mia đang vô tình ngồi cạnh tôi sau khi nhận trà?
“Liza, đây nano desu.”
“Nya, đuôi em đau~.”
Theo cả hai, Liza vừa thức.
Tôi thắc mắc chắc vì Pochi và Tama không thích trà, nên chúng uống nước lọc
đun sôi mà Lulu vừa bưng. Nói cách khác, Tama có thể uống nước nóng là được.
Cô bé húp súp cũng ổn luôn.
“Liza, đến giờ thức rồi.”
Tôi nói thế với cô ấy, và khuôn mặt thư thả của cô ấy nghiêm lại. Sau khi xác
nhận tôi bằng mắt, để giữ hình tượng cô ấy, cô ấy chào tôi với khuôn mặt điềm
tĩnh.
“C,chào buổi sáng, chủ nhân.”
“Chào buổi sáng.”
Nghĩ thì nó vẫn chưa sáng mà.
Tôi nên để họ sớm chuẩn bị sẵn sàng.
“Kẻ địch đang đến gần. Rửa mặt và giữ mình tỉnh táo đi.”
Mọi người bắt đầu chuẩn bị, duy nhất Tama là người trông chừng trên ngọn một
cái cây.
Ở đó không có kẻ định dựa theo rada.
“Có thứ gì đằng đó hử?”
“Có chim, kì không~?”
Chim?
Xung quanh có 20 con cú làm tổ ở đó. Nó chắc đáng sợ một chút.
--o0o--
Hình như Vong ma Ám ảnh vừa chú ý thấy đống lửa, chúng đang di chuyển lại gần
khu cắm trại. Chúng ở phía khác với mấy cái cây của bọn cú.
Ba cô gái thú nhân lo liệu ở giữa. Arisa sẽ đối phó kẻ địch bên phải. Tôi và
Mia ở bên trái sẽ xử lý kẻ định bên trái. Lulu thì đang trú ẩn an toàn trong
xe.
Tôi nghe âm thanh rung động từ phía sau.
Đó là bọn cú vừa nãy?
Tôi nhìn lại một chút để xác nhận.
Nó thực sự là một con cú lúc nãy. Nó có một cái lông đỏ trên đầu như đặc thù
của nó.
Từ khi cái nơi mà con cú đáp xuống là nơi chúng tôi thui phần còn lại của con
heo rừng cho buổi tối khi nãy, nó có lẽ bị hấp dẫn bởi mùi.
Tôi vững tin điều đó và nhìn lại đằng trước.
Ngay thời điểm đó, một chấm đỏ chỉ thị kẻ địch đột nhiên xuất hiện trên
rada---
Hơn thế là, nó ở phạm vi gần như bằng 0.