Chợ Trời


Người đăng: iucopanthan

Satou đây. Thử làm và sai lầm là thời gian vui vẻ nhất mà tôi có.

Mặc dù nó sẽ khá buồn nếu có quá nhiều lỗi…

--o0o—

“Cô có thể chết trước khi có thể nâng được cấp độ của mình.”

“Được mà, em có hàng tá bảo hiểm an toàn đã chuẩn bị sẵn.”

Tôi lờ Arisa, người đang nói với tinh thần dâng cao, và hỏi suy nghĩ của Liza.

“Liza, cô có muốn đi đến thành phố mê cung luôn không?”

“Em sẽ đi đến bất cứ nơi nào chủ nhân đi.”

“Tôi rất biết ơn sự trung thành sâu sắc của cô, nhưng tôi thích nghe ý kiến
của Liza. Khi tôi vẫn là người cuối cùng quyết định, làm ơn nói tôi nghe cảm
xúc thành thực của cô mà không cần kiềm chế.”

Lắng nghe ý kiến cấp dưới và thực hiện chúng như thế ⇒ Nếu nó thất bại, đổ lỗi
cho cấp dưới, tôi không thích thế. Tôi đã quyết định không được như thế khi
tôi đang ở vị trí cấp dưới hồi còn làm việc. Không áp đặt nhiệm vụ vô lý!

"Em muốn đi đến thành phố mê cung nếu được phép."

“Nè~ em đang có bài nói chuyện hay đây này, lắng nghe đi~”

“Tôi sẽ nghe cô trễ hơn.”

“Che~, anh đối xử với em khác với Liza-san~”

Tôi lơ đi Arisa người đang trở nên có chút giận dỗi.

Nếu chúng tôi đi đến thành phố mê cung, thuận lợi kéo theo sau là, Liza và mấy
cô gái sẽ tự do đi lại, sự phân biệt đối xử sẽ giảm thiểu (hay có lẽ nó sẽ
biến mất), còn Arisa và mấy cô gái có thể lên cấp.

Bất lợi là… Không? Không không, tôi sẽ chia tay với những người tôi quen biết
ở thành phố này; như Zena-san và Nadi-san. Cô ấy sẽ lo cho tôi rất nhiều,
trong khi ở đây tôi vẫn đang nghĩ mấy thứ lạnh lùng như thế.

“Được, tôi không có dự định định cư ở thành phố mê cung, nhưng nó có thể tuyệt
nếu làm chuyến du lịch đến đó.”

“Du lịch… Đây không phải thế giới cũ của chúng ta.”

Nó cũng ổn mà? Du lịch thế giới khác còn gì.

“Thay vì nó, thành phố mê cung ở chỗ nào?”

“Em không biết?”

này này, công chúa à.

“Đợi đó, đừng nhìn em bằng ánh mắt đó. Em biết nó ở vương quốc Shiga, nhưng em
không biết vị trí chính xác.”

Tôi có nên mua một bản đồ đơn giản từ hiệu sách không? Bản đồ của tôi chỉ hiện
thị vùng hoang dã khi trước và thành phố Seryuu, vì thế nó không dùng được
trong trường hợp này. Tôi không hoàn toàn chắc về điều này nhưng có lẽ nó sẽ
hiện toàn thể khu vực nếu tôi đến đó lần đầu.

“Chủ nhân không có ngựa hay một xe chở đúng chứ?”

“Không có.”

“Em thắc mắc không biết họ bán nó ở đâu?”

Từ khi quảng trường gần cổng có một khu đầy những chuồng ngựa lớn, tôi sẽ đến
đó hỏi. Thông thường tôi sẽ hỏi Nadi-san, nhưng tôi vừa giao một yêu cầu cho
cô ấy khi nãy, nên có lẽ cô ấy không sẵn có bây giờ.

“Từ khi anh có thể đủ sức được một căn nhà thì hẳn anh có thể đủ sức lo ngựa
và xe chở, nhưng vì lợi ích tốt đẹp của chuyến du hành, sao không tìm kho báu
ẩn giấu cho chi phí du hành!”

Arisa chỉ vào một chợ trời. Con bé này chắc có tim sắt. Dù cho cô bé hoàn toàn
bị bỏ lơ, cô bé vẫn không nản lòng.

Chợ trời mở tại nơi hội đấu giá nô lệ tổ chức hôm qua, ở trên quảng trường
rộng nhất ở quận Tây.

Xe chuyên chở của thương buôn nô lệ và lều họ vẫn còn đây, nhưng quầy hàng
đang bán rượu và thức ăn ở nửa đêm đã dẹp, ở nơi chúng, hàng tá thương buôn mở
công việc của họ trưng bày nhiều thứ linh tinh khác nhau xếp trên một khoảng
không nhỏ cỡ cái bàn. Chắc có nhiều hơn 100 người.

“Chủ nhân, em có yêu cầu trước khi chúng ta đến đó.”

“Tôi sẽ nghe một lần, nó là gì?”

“Em muốn được cho phép dùng 2 ma thuật. Chúng là >Cảm nhận sóng ma thuật< và


Cảm nhận tội ác



Death March Kara Hajimaru Isekai Kyusoukyoku - Chương #35