Người đăng: iucopanthan
Satou đây. Người yếu đuối đang khao khát ánh mặt trời quá chừng, Satou nói.
Hầm ngục sẽ rất tuyệt nếu đây chỉ là game.
Chiến đấu với côn trùng, sâu bọ, ếch, rắn trong một tầng hầm ẩm ướt, mốc meo
cực kì mệt mỏi.
--o0o—
Chúng tôi đã băng qua 6 phòng kể từ khi đó, nhưng chúng tôi không gặp được bất
kì người nào còn sống. Dù vậy chúng tôi đã ngang qua vài cái xác…
“Chủ nhân, thu thập ma hạch xong rồi.”
“Được rồi, nghỉ chút đi đã.”
Liza và những người khác chuyền quanh chai nước cho nhau sau khi uống một
ngụm.
Trước khi tôi rõ nó, họ đã đổi cách gọi tôi từ [Danna-sama (Quí anh)] sang
[Goshujin-sama (Chủ nhân)]. Do cách gọi đó có vẻ dễ dàng hơn cho họ nên tôi để
nó vậy.
Liza làm rơi chai nước.
Nước trào ra từ cái chai…
“E-em rất xin lỗi! Thưa chủ nhân!!!”
Liza khẩn trương nhặt chai nước lên. Tay cô ấy dường như đang run rẩy.
Thấy mới nghĩ, độ ném chính xác của Pochi và Tama trong trận chiến vừa nãy
cũng quá tệ…
“Cô mệt à?”
“Em rất xin lỗi! Em đã lãng phí nước trong lúc quan trọng như thế này. Xin
ngài phạt em sao cũng được.”
…Cô đang quá khẩn trương đó. Không đúng, Liza như rất nghiêm túc về chuyện
này.
“Liza, chúng ta có thể kiếm nhiều nước mà. Mà quan trọng là, cơ thể cô ổn
không vậy?”
“Em xin lỗi… Lúc nãy em cảm thấy cơ thể khá nặng nề, em đã cố động chân tay,
nhưng chúng không di chuyển.”
Pochi và Tama đang nằm uống nước trên mặt đất trông như mất sức sống.
Kiểm tra tình trạng của họ, dường như không có bất kì trạng thái bất thường
nào. Họ có lẽ chỉ mệt mỏi thôi.
“Việc nghỉ ngơi tạm dừng, thay vào đó chúng ta sẽ nghỉ hoàn toàn.”
Tôi nhấc Tama và Pochi lên tay và cho chúng uống nước.
Tôi phân khoai lang nướng cho cả ba. Cả ba trông buồn ngủ, nhưng có lẽ vì họ
đói, họ vẫn còn ít sức để ăn.
“Sau khi mọi người ăn xong, chúng ta ngủ trong 3 giờ.”
Pochi và Tama ngủ với chân tôi làm gối đầu. Liza bẽn lẽn cuộn tròn như trái
banh ở góc xa.
Khi cả ba ngủ say, tôi quan sát tình trạng của họ.
Giá trị chỉ số đang tăng lên 1 mỗi 10 phút, đang hồi lại giá trị cơ bản. 2 giờ
sau khi nghỉ, màu xám đổi thành trắng.
Nói về kĩ năng, có phải khi cả ba lên cấp thì kĩ năng họ cũng lên theo phải
không?
Họ không nhận kĩ năng chỉ bằng việc làm gì đó sao?
Rõ ràng sự cải thiện từ việc lên cấp được áp dụng sau khi bạn ngủ.
…Cứ hệt như một trò mê cung cổ điển ấy. Người chơi ngoại trừ trú tại “chuồng
ngựa”, ở những nơi khác đều trong như già đi, thực đáng sợ.
(med: câu này thực sự làm mình đau đầu rất nhiều. Rốt cuộc cũng có bạn nhận ra
đây là một chức năng trong game “Wizardry”. Khác với các loại inn thường thấy,
người chơi trú tại “chuồng ngựa” có xác suất 6/7 “thời gian không trôi qua”
[nghĩa là ngủ tối sáng ra bt], và 1/7 xác suất “thời gian qua một tuần” [nghĩa
là thức dậy thì bên ngoài đã qua 1 tuần]. Đại ý Satou ở đây muốn nói mấy bé
thú như trưởng thành (up lv) khi ngủ vậy)
--o0o--
Sau đó chúng tôi tiếp tục phá nhiều phòng hơn. Dựa theo lúc nãy, Giới hạn
trước khi chúng tôi cần nghỉ là 3 cấp. Chúng tôi nên nghỉ sau khi phá nhiều
hơn 2 phòng.
“Ngừng lại!”
Thật hiếm thấy Tama trễ nãi việc cảnh báo.
Nhưng làm gì có kẻ thù phía trước đâu.
“Có chuyện gì sao?”
“Mặt đất hơi~ kì lạ?”
Cô bé trả lời bằng câu hỏi. Cô bé không biết đó là loại gì nhưng có gì đó
không ổn với nó, phải vậy không? Tôi nhìn mặt đất tỉ mỉ, kết cấu nền đất trông
khác, mặc dù màu đất không khác…
Trước khi tôi có thể hiểu sự khác biệt là gì, một AR nổi lên ghi [Bẫy: Rút
máu].
Phải ha, đây là mê cung, nên phải có bẫy rập trong nó.
Từ khi không có bất cứ gì khác lạ cho đến giờ, tôi hoàn toàn quên khuấy nó đi.
“Giỏi lắm, Tama. Có một bẫy chỗ đó.”
“Ay!”
Tôi vuốt ve đầu và tai Tama.
Tôi để cả ba thoái lui và thử ném đá vào bẫy, nhưng nó không kích hoạt. Từ tên
của bẫy, nó có lẽ chỉ phản ứng với vật sống.
Khi mà tôi không biết phạm vi của bẫy, tôi không chắc chúng tôi sẽ an toàn nếu
đi trên mép lối đi không. Tôi sẽ không xem xét việc để mấy cô gái thú bước lên
nó.
Có vài con quái vật chuột trong căn phòng phía sau cái này, có lẽ tôi nên thử
dụ chúng đến đây bằng đá.
Tôi ném 3 hòn đá một lượt.
“Chuột đang tới.”
Đối với báo cáo của Pochi, tôi ra hiệu cả ba lui lại. Lũ chuột ở đây cấp 10 và
yếu, nhưng chúng hoạt động theo nhóm. Khi mà tôi không chắc chúng có thể phá
bẫy hay không, cứ giữ khoảng cách đã.
Lũ chuột bị bắt lại trong tia lửa đen từ vị trí bẫy. Cuối cùng, 3 con chuột
đều bị bắt vào những vị trí riêng biệt. Dường như loại bẫy đó rải rác xung
quanh lối đi này.
Nhận được Kĩ năng Phá bẫy.
Nhận được Kĩ năng Dùng bẫy.
Nhận được Kĩ năng Khám phá bẫy.
Mà bẫy này chắc là loại có thể kích hoạt lại, nên chúng tôi để lại ma hạch
trong nó.
Tôi lập tức bỏ điểm vào kĩ năng Khám phá bẫy và kích hoạt nó.
--o0o--
Liza đâm con ếch khổng lồ ở miệng với tất cả sức mạnh của cô. Pochi và Tama
sau đó nhảy từ mỗi phía đối diện để bồi đòn kết thúc chỗ đầu con cóc với dao
găm của họ.
“Được! Làm tốt lắm!”
“Vâng!”
“Ay!”
“Nano desu!”
Tôi khen ngợi họ cho việc họ giết con quái vật đầu tiên bằng sức mình. Khi mà
đối thủ chỉ đơn giản ở cấp 10 với đòn lưỡi buộc như một kĩ năng chuyên biệt,
tôi thử để họ đánh nó, và họ làm rất giỏi. Sau cùng thì sức chiến đấu của thú
nhân cao hơn loài người nếu ở cùng cấp độ.
(med: hình ảnh có chút khác biệt do sự không đồng nhất việc minh họa nội dung
LN hay WN, hình ảnh do cty sữa fristi tài trợ)
Căn phòng này rộng hơn gấp 3 lần những phòng trước đó. Khả năng là sẽ có nhiều
kẻ thù hơn với khoảng không gian này, nhưng tôi không cảm giác hiện diện nào
của chúng.
Có một ngôi nhà ở tận cuối căn phòng. Mái nhà rõ ràng đã bị cắt làm hai. Nó có
lẽ bị nuốt chửng với sự tạo dựng mê cung. Không may là, không có dấu hiện con
người trên radar…
Liza đang phân rã con ếch, Pochi và Tama canh gác lối vào. Lần này, là lượt
Liza phân rã hử. Từ khi họ có kĩ năng đó, tôi phân công họ làm việc theo vòng.
“Pochi, Tama, đi kiểm tra ngôi nhà đó. Theo tôi.”
Tôi tiến đến ngôi nhà với cả hai.
Không có bất kì xác nạn nhân nào trong nhà nhưng thay vào đó là nhiều thứ
khác.
Rõ ràng đây là nhà một người có của.
Hai thanh gươm ngắn trang trí làm tôi ngạc nhiên khi chúng có kha khá sức mạnh
tấn công lúc tôi kiểm tra nó với kĩ năng thẩm định. Ẩn trong một bộ đồ thời
trang theo xu hướng, có một két ẩn phía bên trong một bức tường sơn. Tôi thổi
bay ổ khóa với súng ma thuật và kiểm tra bên trong. Ngoài một túi với vàng và
châu báu, còn có nguyên liệu ma thuật gọi là Bột Rồng trong lọ nhỏ. Phải chăng
là sở hữu một nhà giả kim?
Chúng tôi thu lấy một lượng nhỏ châu báu, nhưng để lại mấy món lớn, như tượng,
đồ thủ công hoặc đồ mỹ thuật.
Trong số đồ mỹ thuật, có một cặp thú nhồi bông trên bệ. Thực lòng tôi có chút
quan tâm, tôi tự nhủ có phải chúng đang được sửa chữa không? Tôi có chút hứng
thú muốn xem cách nhồi bông những con vật huyền ảo.
Nhận được Kĩ năng Khai quật.
Nhận được Kĩ năng Khám phá kho báu.
Nhận được Kĩ năng Mở hòm châu báu.
Có một công cụ đánh lửa (Gậy đánh lửa) trong nhà bếp. Đó là ma cụ (công cụ ma
thuật) duy nhất ở đây, nhưng chúng tôi lấy một cái chảo, một cái nồi, và một
bộ đồ ăn cho 4 người vào túi.
Khi mà tôi có thể lấy nước bất cứ lúc nào từ bình chứa nước, và có rất nhiều
lọ nước nhỏ ở đó, nên tôi ngẫu hứng chế dầu vào bên trong chúng để làm bom
xăng rồi bỏ chúng vào kho chứa.
“Đây đây, phô mai và thịt khô~ Nano desu! ~ ♪"
Trên một đồ gia dụng đổ có ba bánh mì lớn, 3 cục phô mai và ít thịt xông khói
bên trong. Sau khi kiểm tra chúng không bị thối rửa với AR, tôi xẻ mấy miếng
từ Tama và Pochi.
“Ăn phần còn lại cùng với Liza đi.”
“Ay!”
“Vâng, đồ ngon no desu~”
Tôi đưa túi với thức ăn cho Tama, và túi phụ kiện cùng vũ khí cho Pochi trong
khi tôi giữ bình nước và bồn, rồi chúng tôi ra ngoài.
Khi chúng tôi ra ngoài, việc thu hồi ma hạch đã hoàn tất.
“Chủ nhân, em có một yêu cầu… Có ổn không nếu em nhóm lửa?”
“Nhóm lửa trong mê cung? Lý do của cô là gì?”
Liza ngập ngừng một chút,
“U-um mà, em muốn ăn thịt ếch… em xin lỗi.”
“Cô không cần xin lỗi, nhưng ăn nó an toàn không?”
“Vâng, ổn mà. Em từng phân rã thịt ếch từ chủng tương tự cách đây một thời
gian dài. Có những cơ quan nội tạng có độc nhưng nếu chúng ta bỏ nó đi, nó sẽ
ổn thôi. Nhưng mà nếu chúng không được nướng thì sẽ có nguy cơ bị ngộ độc…”
Ồ, Dù đang ở trong hầm ngầm nhưng cũng đã có một luồng không khí, và chúng tôi
đã leo lên khá một chút nên có lẽ không lo về thiếu oxi.
“Được rồi, tôi cho phép nó.”
Liza chỉ Pochi và Tama cắt chân ếch, trong khi cô ấy lấy ra các khối gỗ và gỗ
bào từ túi và chuẩn bị nó. Tôi hiểu rồi, đó là lý do tại sao cô ấy thu nhặt gỗ
ở mỗi phòng.
Tôi dừng Liza đang sử dụng đá lửa để bắt cháy, rồi dùng công cụ đánh lửa (Gậy
bắt lửa) từ hồi nãy để nhóm lửa… Chakka○n? (med: http://www.vesta-
tokai.co.jp/catalog/chakkaman/)
Tôi đưa dụng cụ nấu ăn và bộ đồ ăn lấy từ căn nhà cho Liza.
Trước đó hồi lâu, Tama và Pochi đã giữ sẵn phần thịt chân ở cao trên đầu họ.
“Thịt~”
“Nano desu~”
…Tôi thắc mắc, không phải họ vừa hạnh phúc với thịt xông khói trước đó rồi
sao.
Liza cắt thịt thành từng miếng và xếp hàng chúng vào chảo.
Cô ấy đâm thịt nướng với xiên và trình cho tôi.
…Tôi phải ăn nó sao?
“Cảm ơn cô Liza.”
Tôi chuẩn bị tinh thần và ăn nó… Vị nó như thịt gà nhưng thành thực, nhạt hơn
chút. Tôi đoán đó là chuyện không thể tránh khỏi vì chúng tôi không có gia vị
như muối. Thật rắc rối khi phải quay lại căn nhà đó để tìm gia vị.
Cả ba đang chăm chú nhìn tôi ăn.
Ô phải, họ đang chờ được cho phép.
“Đừng nhìn nữa và ăn đi. Nếu mấy cô không ăn và nghỉ ngơi đủ, chúng ta không
thể ra ngoài mê cung đâu!”
Sau khi được phép, Pochi và Tama bắt đầu ăn thịt trên chảo chiên.
Liza không chỉ chiên thịt, cô ấy cũng ăn nó cẩn thận.
Tôi liếc nhìn họ trong khi hơ lửa bánh mì đen, phô mai và thịt xông khói để ăn
cùng.
Sau đó, chu trình phân rã, nướng và ăn uống lập lại cỡ 30 phút, bữa tiệc chỉ
kết thúc khi nguyên liệu cạn kiệt.
Theo đề nghị của Liza, tôi bọc đống thịt trong vải và đặt nó trong túi phòng
trường hợp cần đến.
Nếu điều kiện giống như trước đó, họ sẽ mệt sau 2,3 trận chiến, nên chúng tôi
sẽ dùng thời gian này để nghĩ ngơi đầy đủ.
Tôi để cả ba tắm trong bồn, đưa họ quần áo mới để thay, rồi để họ ngủ với một
cái mền.
Dù sao thì chúng sẽ sớm bị bẩn trong trận chiến, chẳng phải sẽ tốt hơn nếu ngủ
với quần áo sạch sao?