“ Đạo nhân!... Đạo nhân...”
Thấy Đạo Nhân thất thần Thiền Sư vội vàng gọi tinh thần hắn trở về. Nghe hắn
gọi Đạo Nhân tinh thần thoáng chốc thanh tỉnh, như không có việc gì tiếp tục
thưởng thức trên tay trà lạnh, miệng đứng đắng nói:
“ Bần đạo vừa rồi hồn du thiên ngoại, không cảm giác được bên ngoài sự vật,
làm Thiền Sư chê cười!”
Hắc Diện Thiền Sư cười cười lắc đầu không để tâm nói:
“ Là bần tăng làm phiền! Nếu biết Đạo Nhân hồn du thiên ngoại nên để ngài du
thêm chút nữa!”
Nghe Hắc Diện đùa cợt Thiên Ngoại miệng cũng cười theo, dù vậy trong lòng
chuyện cũ thoáng qua làm tinh thần hắn không yên ổn.
“ Đạo Nhân! Thiền Sư! Có chuyện không hay rồiiiii!....Aaaaaaa!” “ Ầm!”
Tiểu Linh vội vã chạy vào từ ngoài cửa, không biết vô tình hay cố ý khi đến
gần cách hai người mấy bước chân bỗng nhiên té ngã, theo lý mà nói khoảng cách
như thế gần hai người đều có thể đỡ lấy nàng.
Chỉ là sự thật thường không giống tính toán, Hắc Diện Thiền Sư đang nguyên cứu
thiên tượng chăm chú nhìn vào không trung. Thiên Ngoại Đạo Nhân phát huy khả
năng thần du của mình chăm chăm nhìn vào ly trà trên tay dù trên tay ly trà..
không có nước. Nàng không có ai đỡ lấy hậu quả là đâm người xuống đất, đôi
chân ngà theo vấp ngã hiện ra.
Nhìn hai người không ai thèm nhìn nàng một chút, biết như thế nằm cũng vô ích,
nàng nhanh nhẹn dứng lên, phủi sạch trên người không tồn tại tro bụi, dù tu vi
không cao nàng vẫn có tiên nhân tu vi, bụi đất muốn bám trên người nàng quả
thật khó lắm.
Lúc này Hắc Diện Thiền Sư mới hạ tầm mắt từ không trung dừng trên người nàng,
thân thiện hỏi:
“ Tiểu Linh a! Có chuyện gì mà ngươi gấp gáp đến nỗi trượt chân vậy. Thân là
tiên nhân bị như thế lỗi coi chừng người khác chê cười!”
Lời Hắc Diện Thiền Sư rót vào tai làm mặt nàng thêm nóng bỏng, nhớ tới việc
quan trọng nàng vội vàng nói:
“ Là có người từ Vô Ưu Cung đến bái phỏng, nói có chuyện muốn cùng Thiên Đế
thương lượng, chỉ là ngài cũng biết Thiên Đế vừa xuất quan lại... đi bế tử
quan, vài vị Tiên Vương đã đến đại điện, Tiều Linh theo lệnh các vị đến đây
thông báo cho hai vị ngay lập tức đến Tiên Điện nghị sự!”
Thiền Sư mắt nhìn Đạo Nhân, Thiền sư trong lòng nghi vấn không biết tại sau Vô
Ưu Cung người lại đến bái phỏng. Đạo Nhân thâm ý nhìn hắn, miệng lại nói:
“ Thiên Sư đừng như thế nhìn ta, bần đạo...không biết! Muốn biết mục đích bọn
họ tới đành phải đến Tiên Điện gặp mặt họ a!”
Thiền Sư gật đầu đồng ý lời hắn nói, trong lòng bất đắc dĩ, này lão đạo nhân
suốt ngày mơ mơ màng màng, chuyện lão không muốn nói thì không ai hỏi được,
còn chuyện lão nói...không nghe cũng được.
Chưa qua nửa ngày thời gian bọn họ lại lần nữa bước vô Thiên Điện, lần này
người tham gia chỉ có vài người, Hắc Diện ngạc nhiên Hàn Long canh giữ thiên
lao nửa ngày trước không thấy mặt bây giờ lại xuất hiện nơi đây, Phạm Thiên
Tiên Vương vừa du lịch về cũng bị mời đến, xem ra những người khác đã có nhiệm
vụ trong người không ở Đế Thiên Cung, chỉ còn bọn họ hai người tu vi còn thấp
tạm thời chưa có nhiệm vụ mới bị mời đến đây cho đủ số.
Lần này thượng tịch Dạ Đế không xuất hiện, người ngồi thay bằng Long Đỉnh
luyện đan sư. Khách tọa có ba người, nhất tịch mắt sao mày kiếm, khí thế sắc
bén. Nhị tịch lưng hùng vai gấu, mặt mũi hung ác đáng sợ, người cuối cùng dung
mạo bình thường, nhưng khí chất thoáng lộ lại là Đế Quân tu vi.
Đế Thiên Cung khí thế không kém, Hàn Long Tiên Vương tay cầm Trường Tiên, mắt
phượng chăm chú, Phạm Thiên Tiên Vương lưng đeo Vô Cực Cung, khí thế tràn đầy
không e sợ ba người đối điện y thế.
Nhìn thấy hai người bước vào, Long Đỉnh quay hướng Vô Ưu Cung người, giới
thiệu:
“ Hai vị này là Thiên Cung hai vị tiên nhân Hắc Diện Thiền Sư cùng Thiên Ngoại
Đạo Nhân!”
Thiền Sư cùng Đại Nhân hai người hướng Vô Ưu Cung chấp tay chào hỏi, người sau
lại khinh thường đáp lễ, trong sảnh đường không khí có chút khẩn trương. Hai
người không tự tìm mất mặt đến gần hai vị Tiên Vương ngồi xuống.
Hai người vừa ngồi liền nghe vị kia tu vi cao nhất trong ba người Vô Ưu mở
miệng nói:
“ Nếu quý cung không còn người tới bổn đế không muốn tiếp tục chờ đợi! Ta xin
nói thẳng, hôm nay ba người bọn ta đến đây chỉ muốn làm một việc! Các vị không
đồng ý cũng phải đồng ý!”
Hàn Long tính tình từ trước đến nay không bao giờ chịu thiệt, nghe hắn bá đạo
lời nói liền tức giận phản bác:
“ Các vị không thấy như thề là bà đạo sao! Đến địa bàn người khác còn dùng
giọng nói ra lệnh đó à! Nơi đây là Đế Thiên Cung không phải Vô Ưu Cung!”
Trước lời Hàn Long nói Vô Ưu người không thèm nhìn tới, hắn chỉ nhìn Long Đỉnh
nói tiếp:
“ Bổn tọa hôm nay đến đây theo Tà Thiên Đạo Tôn pháp chỉ đến mượn Đế Thiên Ma
Kinh về nhìn qua một chút.”
Lời hắn nói như giọt nước văng vào chảo dầu sôi, quả thật phạm nhiều người tức
giận, Long Đỉnh chút nữa đập bàn chỉ thẳng mặt hắn quát: “ Ngươi là thứ gì a!”
chỉ là hình tượng trước giờ cho phép Long Đỉnh làm như thế, nói cho cùng hình
tượng vẫn quan trọng a.