Trước Khi Trời Sáng 5


Người đăng: khuynhtanthienha10@

Nghiêm Chân Bình lập tức nói:
- Cho nên ta vẫn không hiểu, một khi đi tới chổ như vậy, toàn Đế quốc Kinh
Hồng không còn lương thực, vậy Thiết Huyết Trấn lấy gì để Sống? Hiện tại các
ngươi lấy chiến nuôi chiến, đi tới đâu cướp lương tới đó, nếu không còn lương
thực, các ngươi lấy cái gí để tiếp tục Sinh tốn trên mãnh đất Đế quốc Kinh
Hồng? Đừng nói với ta rằng các ngươi muốn thì Sức với cả Đế quốc Kinh Hồng,
nếu quả thật muốn vậy, cho dù Thiển Tướng quân người là kỳ tài ngút trời đi
nữa, cũng không cách nào So được với lực của cả một quốc gia.
Thiển Thủy Thanh cười cười:
- Bát Xích, người trả lời câu hỏi này cho tiên Sinh.
- Dạ! Nghiêm tiên Sinh, thật ra từ nữa năm trước, Sau khi Cơ tỷ tỷ ta mượn
đường thất bại đã bố trí một tuyến vận chuyển vật tư bí mật. Hiện tại mỗi ngày
đều có rất nhiều thương nhân dùng đủ loại danh nghĩa tiến vào Đế quốc Kinh
Hồng, để vận chuyển vật tư cho Thiết Huyết Trấn ta. Chúng ta đã có căn cứ dự
trữ vật tư bí mật ở miền Nam, lại có được tuyến vận chuyển vật tư này, cho dù
không cướp lương tại chổ cũng có thế duy trì một thời gian rất dài. Cho nên
chắc chắn là người Đế quốc Kinh Hồng không thể nào chống đỡ lâu hơn chúng ta
được!
Nghiêm Chân Bình giật mình kinh ngạc, lát Sau rốt cục thở dài:
- Thì ra là như vậy, nếu nói vậy, tương lai của Thiết Huyết Trấn nhất định là
vô cùng tươi Sáng.
Phương Hổ ngạo nghễ đáp:
- _ Đó là đương nhiên, nếu nói theo cách nói của Thiển thiếu, đó là chúng ta
đã đi qua chuỗi ngày đen tối nhất, Sắp Sửa tới giai đoạn Sáng tươi.
Ngay lúc này, một tên binh Sĩ đột từ ngoài chạy vào, ôm quyền hét lớn:
- Có tin khẩn cấp từ thành Hỏa Vân, là do Nhạc phu nhân truyền tới.
Các tướng đều nói:
- Nhất định là có tin tốt gì đây...
Thiển Thủy Thanh cũng cười nói:
- Đọc đi.
- Dạ!
Tên binh Sĩ kia mở thư ra lớn tiếng đọc:
- Gởi Thủy Thanh chàng, từ ba hôm trước, không biết vì Sao Số thương nhân
Công quốc Thánh Uy Nhĩ tiến vào Đế quốc Kinh Hồng giảm Xuống rất nhiều. Việc
vận chuyển vật tư bên ta Xuất hiện vấn đề trọng đại phải tạm thời ngưng lại...
Thiển Thuỷ Thanh nghe tới đây Sắc mặt đại biến, đưa tay ra giật lấy thư, tự
mình cất giọng run rẩy đọc tiếp:
- Con đường tiếp tế đột nhiễn xuất hiện vấn đề mà không biết vì Sao, ta đang
Sai người cố gắng tìm hiểu, muốn liên lạc với Vân Nghê thử Xem Sao. Tuy nhiên,
biến cố này là chưa từng có trước đậy, Vân Nghê trả lời rằng con đường tiếp tế
vẫn thông Suốt, chưa từng chậm trễ, ta lo rằng tình huống có biến...
Tới đây đọc không nổi nữa, Thiển Thủy Thanh và các tướng nhìn nhau. Tuyến vận
chuyển từ Công quốc Thánh Uy Nhĩ chính là nguồn quan trọng nhất giúp Thiết
Huyết Trấn có thể duy trì trong kế hoạch đập nồi dìm thuyền này, bất kể thế
nào cũng không thể để Xảy ra chuyện. Nhưng đúng vào giờ phút quan trọng này,
đột nhiên nó lại Xuất hiện vấn đề.
Rốt cục là chuyện gì Xảy ra, là tạm thời hay là vĩnh viễn? Thiển Thủy Thanh
không biết, cũng không có cách nào khác để biết, nhưng hắn biết rằng một khi
chuyện tình Xuất hiện dấu hiệu trục trặc như vậy, khả năng rất lớn là càng
ngày nó sẽ càng trở nên tồi tệ hơn...
Thuỷ Trung Đường vội la lên:
- Tại Sao có thể như vậy? Chúng ta đặt hết hy vọng vào tuyến vận chuyển này.
Trong vòng nữa năm qua cũng chưa từng Xuất hiện vấn đề gì, vì Sao tới giờ phút
quan trọng lại Xuất hiện, vi Sao lại Xảy ra chuyện như vậy?
Thiển Thủy Thanh thở ra một hơi thật dài, lắc đầu nói:
- Đây là vận mệnh, một năm trước cũng vào khoảng thời gian này, ta mang theo
tướng Sĩ Thiết Huyết Trấn cũng với hy vọng tràn trề, chờ đợi Quân đoàn Bạo
Phong khởi Xướng tiến công Hàn Phong quan, kết quả ta lại nhận được tin nghĩa
phụ bỏ mình. Một năm Sau, ta khổ tâm bày ra kế hoạch đập nối dìm thuyền, không
tiếc hại chết Sinh linh thiên hạ, chỉ vì muốn thoát khỏi Đế quốc Kinh Hồng.
Nhưng trời cao lại cố tình không cho ta cơ hội, không muốn chúng ta chết chung
với người Đế quốc Kinh Hồng. Ông trời đối Xử với ta Xưa nay chưa bao giờ tốt
đẹp, giờ đây ta đã quá quen với những thật bại như vậy...
- Tướng quân không thề nói như thế, có lẽ chỉ là tạm thời xuất hiện vân đề mà
thối. Nghiêm Chân Bình vội cất tiếng an ủi. Giờ phút này, dù sao y cũng đã
đứng chung một chiến tuyến với Thiết Huyết Trấn, bất kể thế nào cũng không
muốn cho Thiết Huyết Trấn gặp nạn.
Thiển Thủy Thanh lại cười khổ:
- Nghiêm tiên sinh, vô cùng Xin lỗi, ta hiểu ý tốt của ông, nhưng đáng tiếc
là ta phải nói cho ông biết, Thiết Huyết Trấn phải chuẩn bị cho tình huống Xấu
nhất. Một khi tuyến vận chuyển Xuất hiện vấn đề, không thể nào là vấn đề nhỏ.
Ta lo rằng chỉ vài ngày nữa, chúng ta sẽ nghe được toàn là tin dữ. Cuộc sống
kế tiếp của chúng ta, e rằng phải làm phiền tiên sinh cũng chịu khổ với chúng
ta.
Nghiêm Chân Bình tỏ vẻ ngạc nhiên, nhưng rốt cục cũng thở dài một hơi bất đắc
dĩ.
Ngày Hai Mươi Tám tháng Chín, Công quốc Thánh Uy NhĨ phát ra thông cáo trên
toàn đại lục: - Người Công quốc Thánh Uy NhĨ phát hiện ra rằng người Đế quốc
Thiên Phong nhân cơ hội thuê hành lang buôn bán, âm thầm bí mật vận chuyển vật
tư chiến lược vào Đế quốc Kinh Hồng, để cho Thiết Huyết Trấn sử dụng. Chuyện
này đã vi phạm hiệp ước thuê hành lang, bởi vậy người Công quốc Thánh Uy NhĨ
tạm dừng hoàn toàn các hoạt động trên hành lang. Đồng thời cảnh cáo tất cả
thương nhân Công quốc Thánh Uy NhĨ không được mang hàng hóa vào Đế quốc Kinh
Hồng trợ giúp cho người Đệ quốc Thiên Phong. Nay đề nghị Giáo hoàng đời thứ
hai Áo Bố Lại Đặc cùng Nữ vương bệ hạ đặc biệt cùng nhau tuyên bố. Nói cách
khác, trong lúc này, người Công quốc Thánh Uy NhĨ đột nhiên thay đổi thái độ
với người Đế quốc Thiên Phong.
Không ai biết vì sao Xảy ra chuyện như vậy, nhưng điều mà Thiển Thủy Thạnh kỳ
vọng rất cao ở người Công quốc Thánh Uy NhĨ: Tuyến vận chuyển vật tư bí mật
tới Đế quốc Kinh Hồng, đã bị chặt đứt hoàn toàn. Giống như phần đại lễ đầy năm
mà Thiết Huyết Trấn vừa dâng cho người Đế quốc Kinh Hồng, đòn đả kích này có
thể nói đã lập tức đưa Thiển Thủy Thanh từ thiên đường vào địa ngục.
Khi thông cáo này truyền ra, Vân Nghê đang ngôi ở sứ quán, lòng tràn đầy hy
vong khát khao Thiết Huyết Trấn thắng lợi trở về. Ngay sau đó, khi thông cáo
tới tay nàng, hoa dung lập tức trở nên thất sắc, đến mức Vân Nghê ngồi không
vững.
Cơ Nhược Tử còn đang dưỡng thương ở Phong quốc, sau khi biết được hết thảy
những tin này, cũng không thể đè nén được cảm giác tuyệt vọng trong lòng, phun
ra một ngụm máu tươi ngay tại chổ, sau đó lập tức hôn mê.
Thậm chí ngay cả Xích Phong Uyển lúc này đang ở thành Bá Nghiệp cũng không
nhịn được phải bật tiếng thở dài: Thì ra, rốt cục Thiển Thủy Thanh không còn
con đường nào có thể sống rời khỏi Đế quốc Kinh Hồng.
Chuyện tuyến vận chuyển vật tư bí mật bị chặt đứt, ảnh hưởng của nó hết sức
lớn lao, vượt Xa sự tưởng tượng của tất cả mọi người. Kiếm sắc có hai lưỡi, có
thể đả thương người, cũng có thể đả thương mình. Đối với tuyến vận chuyển vật
tư bí mật, người Công quốc Thánh Uy NhĨ giống như một vỏ kiếm, bảo đảm Thiết
Huyết Trấn sẽ không bị chính kệ hoạch của mình gây thương tích cho mình. Nhưng
không ai ngờ rằng, chiếc vỏ kiếm vô cùng quan trọng này lại rút ra trong thời
điểm quan trọng nhất. Đã không còn tuyến vận chuyển vật tư bí mật duy trì,
Thiết Huyết Trấn không biết tìm lương thực ở đâu. Trước kia bọn họ còn có thể
đi tới đâu cướp lương tới đó, lấy chiến nuôi chiến, thế nhưng hiện tại, Thiết
Huyết Trấn không còn có thể dùng phương pháp nay để nuôi sống mình được nữa.
Mà chuyện tồi tệ nhất chính là, số lính đánh thuê vốn hệt sức coi trong bọn
họ, đi theo bọn họ, trong giờ phút này cũng đã bỏ Thiết Huyết Trấn mà đi. Đám
lính đánh thuê sạu khi hoàn thành nhiệm vụ đốt hoa màu trở về, phát hiện ra
thế cục hiện tại của Thiết Huyết Trấn, lập tức trở nên bất đồng ý kiến với
nhau. Lạp NhĨ cãi nhau với Lao Khắc Lâm một trận, sau đó hai người chia tay
trong giận dữ. Rất nhiều lính đánh thuê cứ như vậy vội vàng rời đi, bọn họ
không muốn thu hoạch được một số tiền lớn, nhưng phải ở lại chết đói trên Đế
quốc Kinh Hồng. Chiến tranh cho tới bây giờ đều là như vậy, chỉ có thêu hoa
trên gấm, mà không có chiếc chiếu manh khi ta buồn ngủ. Lúc Thiết Huyêt Trấn
tung hoành ngang dọc, thuận buồm Xuôi gió, rất nhiều người chủ động đầu tư vào
Thiển Thủy Thanh. Đến khi Thiết Huyết Trấn Xuất hiện vấn đề, tất cả chủ đầu tư
đều muốn tìm cách bảo vệ số vốn đầu tư của mình, mà không chịu tìm cách cùng
chung hoạn nạn với kẻ mà minh đã đầu tư. Dưới tình huống tương lai của mục
tiêu đầu tư trở nên không rõ ràng, rút vốn bỏ chạy là lựa chọn tốt nhất. Cho
nên không thể trông cậy vào một đám lính đánh thuê sẽ cũng sống chết với chủ
thuê của mình, nghĩa khí của bọn họ luôn luôn đi chung với tiền tài và thắng
lợi. Dưới tình huống Đế quốc Kinh Hồng đã bị Thiển Thủy Thanh khuấy nát, đám
lính đánh thuê bắt đầu trở về Liên minh các thành thị tự do.


Đế Quốc Thiên Phong - Chương #335