Người đăng: khuynhtanthienha10@
Nghiêm Chân Bình đang rầu rỉ cũng phải phì cười:
- Đúng là tên tiểu quỉ phá phách, cũng được, mang thì mang vậy, cái gì mang
được cừ việc mang đi. Hiện giờ ta vẫn còn là Tổng Đốc bốn tỉnh, chúng ta có
thể ra khỏi thành một cách quang minh chính đại, không có người nào dám tra
xét bản quan.
Dạ Oanh khẽ cười, nhìn về phía lưu bút của bát Xích gởi Lương Khâu Húc. Thật
ra đó là một bức thêu ' Chim ưng vồ thỏ ' do nàng tập tành trong khi rảnh rỗi,
không ngờ tên tiểu tử Bát Xích này lại viết thành thỏ đánh chim ưng, ám chỉ
mối quan hệ giữa Thiết Huyết Trấn và đế quốc Kinh Hồng hiện tại.
Khi Nghiêm Chân Bình đi cùng bọn Ly Sở, Bát Xích ra khỏi phủ Tổng Đốc, chỉ
thấy Nhạc Thanh Âm tươi cười rạng rỡ bước xuống xe ngựa, thi lễ với Nghiêm
Chân Bình.
- Thanh Âm tham kiến Tổng đốc đại nhân, có thể được Tổng đốc đại nhân theo
giúp, Thiết Huyết Trấn ta từ trên xuống dưới cảm thấy hết sức vui mừng. Thanh
Âm thay mặt phu nhân tạ ơn Nghiêm đại nhân!
Ngày Mười Sáu tháng Chín Năm Một Trăm Lẻ Tám lịch Thiên Phong, Nghiêm Chân
Bình sau chín mươi tám ngày đêm bị bắt, đột nhiên bỏ chức trốn đi theo tên
tiểu tử Bát Xích từng ám sát y. Cuối cùng Nghiêm Chân Bình đầu hàng đế quốc
Thiên Phong, gia nhập Thiết Huyết Trấn, hành động khiến cho cả đại lục chấn
động. Không ai có thể ngờ rằng sau khi trải qua cuộc sống bị giữ trong thư
phòng lâu như vậy, quan hệ giữa kẻ bị bắt giữ và người bắt lại sinh chuyển
biến lớn như vậy, thật sự là một chuyện lạ trong thiên hạ.
Nhưng tin tức khiến cho người ta kinh sợ vẫn còn chưa hết...
Bởi vì thành Bá Nghiệp từ chối thả cho Thiết Huyết Trấn về nước, Thiển Thủy
Thanh dứt khoát quyết định phát động toàn diện kế hoạch đập nồi dìm thuyền. Đả
kích mạnh mẽ vào nông nghiệp và kinh tế của đế quốc Kinh Hồng.)
Ngày Mười Chín tháng Chín, hành động đập nồi đã dời lại bảy ngày, rốt cuộc
cũng được triển khai toàn diện. Thiển Thủy Thanh hạ lệnh nhất tề phát động,
lập tức đồng ruộng khắp nơi trên đế quốc Kinh Hồng đồng thời phát hỏa.
Lính đánh thuê có nhân số lên đến tám vạn người, còn có năm ngàn chiến sĩ
Thiển Thủy Thanh phái ra sau đó, cùng với bốn trăm chiến sĩ bí mật phái ra
trước kia, lực lượng hùng hậu này đồng thời ra tay hành động.
Bọn họ phân tán khắp nơi, âm thầm lặng lẽ ra tay, không kiêng nể gì đốt phá
tất cả đồng ruộng, tóm lại là tất cả sản phẩm hoa màu có thể đốt được đều bị
đốt, coi như sản lượng hoa màu trong năm tới của đế quốc Kinh Hồng chỉ trong
phút chốc hóa ra tro. Cùng lúc đó, hành động của Nhạc Thanh Âm cũng lập tức
triển khai. Vài trọng trấn thương nghiệp ở miền trung đế quốc Kinh Hồng không
thể thoát khỏi âm mưu chèn ép của của người đế quốc Thiên Phong đã được chuẩn
bị từ lâu, phát ra lời đồn khắp nơi khiến cho rất nhiều dân chúng thi nhau đến
tiền trang bao vây gây loạn. Nền sản xuất và kinh tế của đế quốc Kinh Hồng chỉ
trong vài ngày ngắn ngủi bị phong ba bão táp vùi dập tơi bời, khắp nời có thể
thấy cảnh tiêu điều xơ xác sau mưa gió tả tơi...
Khi Thiết Huyết trấn vừa dâng tặng lễ vật đầy năm cho đế quốc Kinh Hồng, tai
họa như cơn hồng thủy thi nhau ập xuống đế quốc Kinh Hồng.
Loạn cục của đế quốc Kinh Hồng giống như hiệu ứng con bướm, Thiển Thủy Thanh
chỉ cần khẽ vổ cánh vài cái, dẫn phát một trận náo loạn khắp cả nước. Dấu hiệu
hỗn loạn tăng nhanh như quả cầu tuyết từ trên núi lăn xuống, không chỉ bao phủ
đế quốc Kinh Hồng, thậm chí ngay cả các quốc gia xung quanh cũng chịu ảnh
hưởng. Trận loạn động này ban đầu còn trong giai đoạn tích tụ lục lượng nên
không thấy dấu vết rõ ràng, nhưng đến giờ phút này đã hoàn toàn bùng nổ, khiến
cho mọi người phải đau đầu nhức óc. Người chết vì chuyện loạn động này có thể
nói là vô số kể, số người mà Thiển Thủy thanh từng giết chóc ở Chỉ Thủy có thể
nói rằng còn chưa bằng được một phần mười của số người chết tại đế quốc Kinh
Hồng. Mặc dù ở Chỉ Thủy, hành động huyết hương tế đại kỳ của hắn đã giết không
ít người sau những cuộc đồ thành, nhưng mục đích chính của nó là chỉ làm cho
kinh sợ, không ngăn cản dân chúng chạy trốn. Có rất nhiều lúc, khi quan binh
của Thiết Phong Kỳ lúc ấy đã xếp hàng nghiêm chỉnh tiến hành càn quét, rõ ràng
vẫn còn có dân chúng ở gần bọn họ, bọn họ vẫn không thèm để ý mà vẫn đi qua.
Chỉ có những người ngoan cố ở lại hoặc bị dọa cho chết khiếp không chạy được
mới bị giết. Bởi vậy số người thật sự bị giết là rất ít, ngược lại, ác danh
của Thiển Thủy Thanh lại lan xa. Đây cũng là nguyên nhân vì sao Hộ dân quân
của Dịch Tinh hàn lại lớn mạnh nhanh như vậy: Dân chạy nạn nhiều hơn xa so với
số người chết.
Mà ở đế quốc Kinh Hồng, mặc dù Thiển Thủy Thanh phá hoại còn nhiều hơn nữa,
người chết cũng nhiều hơn, cả quốc gia vì vậy thường xuyên sinh bạo loạn.
Nhưng vì thủ pháp lần này của Thiển Thủy thanh âm hiểm hơn, mang tính bí mật
cao hơn, cho nên hình ảnh của hắn tại trong lòng dân chúng ở đế quốc Kinh Hồng
lại tốt đẹp hơn ở Chỉ Thủy rất nhiều.
Dùng các loại thủ đoạn để gây ra mâu thuẫn khắp nơi, khiến cho Đế quốc Kinh
Hồng hoàn toàn trở nên hỗn loạn, đây là cảnh mà Thiển Thủy Thanh muốn thấy.
Chỉ có như vậy, hắn mới đủ tư cách kéo dài sự Sống ở Đế quốc Kinh Hồng, chỉ có
như vậy, hắn mới có thể đục nước béo cò, muốn đi lới chỗ nạo cũng được. Thu
pháp này phải cao minh gấp trăm lần so với lúc hắn tung hoành tàn sát ở Chi
Thủy năm xưa. Năng lực chỉ huy, bày mưu kế, đột phá, cân nhắc vấn đề của Thiển
Thủy Thanh cũng đã trở nên sáng suốt, hoàn chỉnh hơn trước.
Hành vi như vậy, thủ đoạn như vậy thật sự là hiểm độc tới mức hao tổn âm đức.
Nếu nói hắn ra sức giết chóc ở Chỉ Thuy khi trước, mục đích chính là vì Vân
Nghê, như vậy hiện tại ở Đế quốc Kinh Hồng, rời đi nơi này chính là muc đích
duy nhất mà hắn mong muốn.
Mặc dù khác mục tiêu, nhưng lý tưởng và sinh mạng cũng quan trọng như nhau,
cũng đáng để bất chấp thủ đoạn...
Hại trận đại chiến diệt quốc lấy ít địch nhiều này khiến cho Thiển Thủy Thanh
thăng chức rất nhanh, nhưng cái giá phải trả cũng là hai tay nhiễm vô số máu
tanh khó mà rửa sạch, chuyện này vô cùng hiếm mấy ở các tướng lĩnh khác. Ðối
với Thiển Thủy Thanh mà nói, hắn chỉ có thể hy vọng từ đây về sau, không còn
cơ hội lấy ít đánh nhiều nữa...
Dù sao hắn cũng chưa bao giờ xem giết chóc là thú vui của mình, đây là sự khác
nhau lớn nhất với tất cả các tướng lĩnh tàn bạo trong quá khứ.
Nếu người ta không thể hành sự mà không thẹn với lương tâm, vậy chỉ có thể gạt
bỏ lương tâm mà hành sự. Ðối với chuyện này, Thiển Thủy Thanh chỉ có thể thở
dài ngán ngẫm...