Quyết Chiến Trung Thu (phần 10)


Người đăng: khuynhtanthienha10@

Rất nhiều binh sĩ nhảy bổ tới, mặc cho khoái đao đối thủ chém vào ngực mình,
sau đó ôm kẻ thù lăn xuống đất, lăn thẳng vào đống lửa to tướng cách đó không
xa…

Nhưng nhiều binh sĩ khác đang bị kỵ binh của địch hung hăng tàn sát…

Tông Trác đã trúng một thương, mắt trợn tới nỗi rách khóe, gầm lên như sấm:


  • Tử chiến không lùi!

Tất cả các chiến sĩ đồng thời gầm lên:


  • Tử chiến không lùi!

Các chiến sĩ đảm nhiệm trọng trách ngăn cản bước tiến của quân địch không tiếc
trả giá thương tổn nặng nề, chặn đứng bước tiến của kỵ binh địch, bắt bọn
chúng phải dừng lại trước phòng tuyến của mình. Bọn họ đang vì Ưng Dương Kỳ mà
tranh thủ thời gian quý báu để chiến hữu chấn chỉnh đội hình.

Lúc này, tuyến phòng ngự các võ sĩ trọng trang bộ binh đã thành lập trở lại
hoàn chỉnh, lại đảm nhiệm trọng trách tường đồng vách sắt của mình. Các trường
mâu thủ đều lui lại phía sau, chĩa mũi mâu nhọn hoắt của mình về phía địch
nhân.

Dùng tính mạng đổi lấy được khoảng thời gian quý báu, Thiển Thủy Thanh bắt đầu
chỉ huy quân mình ném rất nhiều đuốc về phía kỵ binh của địch, làm cho kỵ binh
địch hỗn loạn, đồng thời cũng khiến cho mình có thể thấy được rõ ràng hơn về
nhân số và hướng đi của địch.

Từng cây đuốc được quăng lên không soi sáng trời đêm, ánh sáng dần lan về phía
địch soi rõ tình hình, ánh mắt của Thiển Thủy Thanh không ngừng co rút lại.

Gió đưa tới tiếng hét hò, còn có những bóng người còn đang khuất trong bóng
đêm, đem lại cho Thiển Thủy Thanh một tin tức mơ hồ.

Cánh quân này dường như chưa tới hai vạn người.

Thân thể và tinh thần đồng thời kinh hãi, nhưng chỉ trong thoáng chốc, Thiển
Thủy Thanh đã lập tức bình tĩnh trở lại.

Hắn lạnh lùng nhìn về phía tiền phương đang huyết chiến, lặng yên suy nghĩ…

Quỷ kỵ binh của Mịch Tử Âu rốt cục cũng đột phá được phòng tuyến của Tông
Trác, vị Trấn Đốc cũ của Xích Dực Trấn tử trận ngay tại chỗ. Vô số Quỷ kỵ binh
gào thét, giẫm lên thi thể của một ngàn chiến sĩ Lao Sơn Doanh, tiếp tục lao
về phía trước phát động thế công linh hoạt sắc bén. Các chiến sĩ Ưng Dương Kỳ
gào thét chống lại, vó ngựa điên cuồng va vào tường đồng vách sắt, đất bằng
thoáng chốc dậy lên giông tố màu máu đỏ, biến thành con cuồng phong quét qua
khắp cả đất trời, khiến người ta kinh hồn khiếp vía…

Mộc Huyết toàn thân đẫm máu vọt tới:


  • Thiển Trấn Đốc, địch nhân tấn công quá hung hăng lợi hại, chúng ta sắp sửa
    không chịu nổi!

Đại chiến đã đánh một ngày một đêm, thể lực đã sa sút rất nhiều, chuyện này đã
trở thành vấn đề lớn nhất của binh sĩ Thiết Huyết Trấn.

Chỉ dựa vào ý chí, rốt cục bọn họ có thể ngăn cản được đối thủ trong bao lâu?

Thiển Thủy Thanh lạnh lùng nói:


  • Chống không nổi cũng phải chống! Mộc Huyết, ngươi mang theo một trăm huynh
    đệ, lập tức đốt lửa phía sau lưng phòng tuyến của Ưng Dương Kỳ, thành lập một
    tuyến phòng ngự bằng biển lửa, bằng bất cứ giá nào cũng không thể để cho kỵ
    binh địch xông qua!

Mộc Huyết kinh hoảng:


  • Thiển thiếu, ngươi điên rồi sao? Nếu làm như vậy, chúng ta không thể lui về
    phía sau, mà kỵ binh của ta cũng không có cách nào quay lại cứu chúng ta!


  • Chúng ta không cần phải lui về phía sau, bởi vì nhiệm vụ của chúng ta chính
    là tử chiến không lùi. Mà nhiệm vụ của Thiết Phong Kỳ chính là đánh bại quân
    chủ lực Đế quốc Kinh Hồng, ép cho bọn chúng bỏ chạy tán loạn… Cứ làm theo lệnh
    của ta, cho dù hôm nay Thiển Thủy Thanh ta và toàn thể tướng sĩ Ưng Dương Kỳ
    chết tại nơi đây, cũng tuyệt không hối hận!


Mộc Huyết nghiến răng, hung hăng dậm chân một cái, hét lớn:


  • Được, lão tử đi đây, con bà nó, lần này liều mạng với đám rùa đen kia!

o0o

Bắt chước theo độc chiêu tổn âm đức của Bích Không Tình, rốt cục Thiển Thủy
Thanh quyết định đánh một trận chiến tựa lưng vào biển lửa vô cùng tàn độc.

Khi sau lưng bọn họ nổi lên biển lửa, ngay cả Chu Tử Xuân phụ trách chỉ huy
Quỷ kỵ binh tấn công nhìn thấy cũng phải giật mình kinh hãi.

Quyết định của Thiển Thủy Thanh tất nhiên là hết sức tàn độc, nhưng đã đánh
trúng vào yếu điểm của Quỷ kỵ binh: Trong giờ phút này, bất kể về lực chiến
đấu, khí thế, binh chủng, nhân số, hay là phẩm chất binh sĩ, Thiết Huyết Trấn
không hề thua kém đối thủ Quỷ kỵ binh của Đế quốc Kinh Hồng. Cái duy nhất mà
họ thua kém đối phương, chính là thời gian.

Thế thắng của Thiển Thủy Thanh trong cuộc chiến tranh ở Đế quốc Kinh Hồng đã
hình thành, chuyện duy nhất có thể giúp cho người Đế quốc Kinh Hồng vãn hồi
bại cục chính là một vạn Quỷ kỵ binh tập kích bất ngờ này. Nhưng cách làm đập
nồi dìm thuyền của Thiển Thủy Thanh đã khiến cho hy vọng cuối cùng của Quỷ kỵ
binh hoàn toàn tan biến. Cho dù hiện tại bọn chúng có thể tiêu diệt tất cả
chiến sĩ Ưng Dương Kỳ, cũng không có cách nào dập tắt biển lửa trong thời gian
ngắn để tập kích sau lưng Thiết Huyết Trấn. Mà giờ phút này, đại quân Đế quốc
Kinh Hồng đã không thể nào chống nổi. Lương Khâu Húc rút lui, Thiết Huyết Trấn
tập kích bất ngờ đã khiến cho sĩ khí của đại quân Đế quốc Kinh Hồng rơi xuống
tới mức thấp nhất. Dưới tình huống như vậy, trận chiến đánh tan tác hoàn toàn
đại quân của địch mà Thiển Thủy Thanh chờ đợi từ lâu đã xuất hiện ra. Một khi
xuất hiện tình huống toàn quân tan rã, bại thế của người Đế quốc Kinh Hồng đã
định, thần tiên cũng khó cứu.


  • Ôi!

Rốt cục Chu Tử Xuân cất tiếng thở dài bất đắc dĩ. Sự quyết đoán vô cùng lãnh
khốc của Thiển Thủy Thanh, tinh thần chiến đấu dũng cảm kiên cường của các
chiến sĩ Thiết Huyết Trấn, còn có đấu pháp bất chấp tính mạng của họ đã làm
cho Chu Tử Xuân mở rộng tầm mắt. Tuy nhiên hắn vẫn hạ lệnh:


  • Toàn quân không cần nóng lòng tấn công, chuẩn bị tiêu diệt quân đối thủ
    đang bị ngăn cách ngay tại chỗ. Thiển Thủy Thanh nhất định có mặt trong cánh
    quân này, nếu không bọn chúng sẽ không làm ra chuyện như vậy. Cho dù đại quân
    Đế quốc Kinh Hồng ta bị tiêu diệt toàn quân, ít nhất… Ta cũng phải lấy đầu
    Thiển Thủy Thanh hắn để an ủi trăm vạn sinh linh Đế quốc Kinh Hồng đã phải
    chết đi vì hắn!

o0o

Sự xuất hiện của Mịch Tử Âu suýt nữa đã trở thành bàn đạp cho người Đế quốc
Kinh Hồng lật ngược tình thế. Nhưng Thiển Thủy Thanh đã dám dựa vào sự quyết
đoán của mình mà ngăn cản thế công của đối thủ bên ngoài phòng tuyến lửa.

Hiện tại trên toàn chiến trường, có thể nói là Thiết Huyết Trấn đang đè đầu
quân Đế quốc Kinh Hồng mà đánh. Đại quân Đế quốc Kinh Hồng đã hoàn toàn tan rã
lòng quân, không còn ý chí chiến đấu, cục diện tan tác đã hình thành. Chuyện
Thiết Huyết Trấn cần làm bây giờ là đuổi giết, chia cách, bao vây, tàn sát con
mồi.

Nhưng ở mé Nam chiến trường, các chiến sĩ của Ưng Dương Kỳ đang phải kiên
cường khổ chiến.

Quỷ kỵ binh của Mịch Tử Âu vốn là do chiến sĩ tinh nhuệ của Hàn Phong quan tạo
thành, bọn chúng là lão binh của quân biên giới lão luyện sa trường, trước đó
là công thần đã từng đánh bại Quân đoàn Ưng Dương, phục kích Quân đoàn Bạo
Phong, là cánh quân có sức chiến đấu gần như mạnh nhất trong quân Đế quốc Kinh
Hồng. Bọn chúng tấn công hung hăng cuồng bạo, linh hoạt, sắc bén như sấm chớp,
càn quét như cuồng phong. Sau khi thấy tuyến phòng ngự lửa đã được hình thành,
không thể xuyên phá nhanh chóng được nữa, Chu Tử Xuân lập tức thay đổi đấu
pháp, biến đột phá thành càn quét, bắt đầu triển khai tàn sát các chiến sĩ
phòng ngự của Ưng Dương Kỳ.

Nếu nói thế công ban ngày của quân Đế quốc Kinh Hồng như cơn thủy triều hung
hăng mạnh mẽ, vậy thế công của Quỷ kỵ binh buổi tối lại nhanh nhẹn, sắc bén
như một ngọn thương.

Mặc dù thủy triều mạnh mẽ hung hăng, nhưng con đập vẫn có thể ngăn cản được,
nhưng nếu gặp phải ngọn thương cứng rắn tấn công, vậy khó mà tránh khỏi thương
tổn. So ra, các chiến sĩ Ưng Dương Kỳ đã đánh tới mỏi gối chồn chân có thể
chống lại thế công của mười vạn đại quân địch, nhưng rất khó chống đỡ thế công
của một vạn Quỷ kỵ binh này.

Mặc dù Thiển Thủy Thanh đã lệnh cho quân mình kết thành tuyến phòng ngự ngay
tại chỗ, vả lại còn là viên trận phòng ngự có độ dẻo dai rất cao. Nhưng yếu
quyết cơ bản trong chiến trận là một điểm bị phá, toàn tuyến thất lợi.

Tính trên toàn cuộc, Ưng Dương Kỳ không bị phá, nhưng tính trên chiến trường
cục bộ, viên trận phòng ngự của Ưng Dương Kỳ đang lâm vào tình cảnh vô cùng
nguy ngập. Không chỉ là bị phá một điểm, trên thực tế ở nhiều nơi đã bắt đầu
xuất hiện nhiều lỗ thủng lớn.

Chu Tử Xuân bố trí chiến thuật tấn công cho Quỷ kỵ binh vô cùng giảo hoạt, hắn
không cho quân mình cường công viên trận, mà đổi chiến thuật trở thành cỡi
ngựa bắn cung, tấn công từ xa. Giữa cơn mưa tên dày đặc ào ào trút xuống,
thỉnh thoảng còn có mấy chục tên kỵ binh đột nhiên tăng tốc vọt nhanh về phía
trước, phóng thương trong tay về phía tuyến phòng ngự của đối phương.

Một ít kỵ binh sử dụng vũ khí hạng nặng lại dùng phương thức vô cùng đơn giản,
cường công tuyến phòng ngự của đối phương. Thường là một Lang Nha bổng nện
xuống, binh sĩ giữ trọng thuẫn bị đánh mạnh tới nỗi đứt gân gãy xương, bay
ngược về phía sau.

Cứ tấn công liên tục như vậy, tuyến phòng ngự bên ngoài của Ưng Dương Kỳ đã
dần dần suy yếu. Lúc này, Chu Tử Xuân bắt đầu tổ chức lại nhân mã, chuẩn bị
tiến hành cường công vào chỗ yếu trên tuyến phòng ngự của Ưng Dương Kỳ.

Một khi ba ngàn kỵ binh cường công đột phá xuyên vào tới trung tâm vòng phòng
ngự của Ưng Dương Kỳ, ắt sẽ chia cắt vòng phòng ngự ra làm hai phần không thể
hỗ trợ cho nhau. Một khi thực hiện chuyện này thành công, coi như Ưng Dương Kỳ
chỉ có kết cục là bị tiêu diệt toàn quân.


  • Thiển Trấn Đốc, bọn chúng muốn đột phá!

Mộc Huyết điên cuồng gào to, trường mâu trong tay múa ra một mảng sáng màu máu
đỏ.

Thiển Thủy Thanh như không nghe thấy, hắn đưa mắt nhìn đội hình kỵ binh ở xa
xa, đôi mắt ngày càng trở nên sáng rực.


  • Làm sao bây giờ?

Mộc Huyết nôn nóng thúc giục, hắn đang hết sức khẩn trương.


  • Chờ một chút…

Thiển Thủy Thanh nói.


  • Cái gì?

Mộc Huyết ngẩn người.

Thiển Thủy Thanh lẩm bẩm:


  • Mịch Tử Âu không có ở đây… Chắc chắn hắn không có ở đây!


  • Ngươi đang nói gì vậy? Hiện tại Quỷ kỵ binh đang ở trước mặt chúng ta, vì
    sao hắn lại không có trong đó?


  • Câm miệng!


Thiển Thủy Thanh trầm giọng:


  • Nhân số không đúng, đối phương không có tới hai vạn người, chỉ huy cũng có
    vấn đề, đấu pháp quá bảo thủ, đây không phải là phong cách của Mịch Tử Âu….
    Mịch Tử Âu nhất định không có ở đây!


  • Ngươi còn bảo thủ sao?


Mộc Huyết gần như sắp khóc:


  • Bọn chúng sắp đột phá, trước hết hãy nghĩ cách đối phó.


  • Nếu như Mịch Tử Âu có ở đây, bất kể chúng ta có làm gì, trận chiến này
    chúng ta cũng chết chắc. Tên khốn này có tầm nhìn sắc bén, nếu như ngươi đã
    xem qua chiến tích của hắn, ngươi sẽ phát hiện ra rằng sở trường lớn nhất của
    Mịch Tử Âu chính là lúc nào cũng có thể tìm ra điều gì đó thật sự quan trọng
    dựa vào những biến hóa trên chiến trường, năng lực ứng biến trên chiến trường
    của hắn tuyệt đối không kém gì ta. Sở dĩ ta nói đối phương đánh quá bảo thủ là
    bởi vì cho tới bây giờ, đối phương vẫn chưa xác định được ta ở đâu. Nếu như có
    Mịch Tử Âu ở đây, hẳn là hắn bằng vào năng lực căn cứ vào sự chỉ huy trên
    chiến trường của đối phương, sẽ nhanh chóng phát hiện ra trung tâm chỉ huy của
    ta, sau đó tổ chức cường công. Nhưng ngươi nhìn xem, hướng mà đối phương chuẩn
    bị cường công đột phá lại là nơi phòng ngự yếu ớt nhất trong phòng tuyến, mà
    không phải là phương hướng của ta, chuyện này có nghĩa là bọn chúng không biết
    được vị trí cụ thể của ta. Hãy nhớ lại trận chiến bên bờ sông Tiểu Lương, chỉ
    trong một thời gian ngắn ngủi, Mịch Tử Âu đã vọt tới gần nghĩa phụ của ta, bắn
    ra mũi tên chí mạng kia… hắn luôn có thể nhanh chóng tìm được mục tiêu mà mình
    cần tấn công.


Nói tới đây, thậm chí trong giọng của Thiển Thủy Thanh xuất hiện vẻ hưng phấn:


  • Nhưng hiện giờ hắn không có mặt ở đây, vậy chúng ta vẫn còn có một cơ hội!


Đế Quốc Thiên Phong - Chương #321