Người đăng: khuynhtanthienha10@
Lúc này, Thiển Thủy Thanh cười nói với Thế Quân Dương:
Nói xong hắn rời khỏi, đi tới chỗ của Xích Phong Uyển.
Hắn lớn tiếng nói:
Hắn đi tới gần, ánh mắt nhìn Xích Phong Uyển chăm chú lúc này toát ra vẻ hung
tàn lãnh khốc.
Thiển Thủy Thanh vừa nói ra câu này, không chỉ có bọn Thế Quân Dương, Bát
Xích, Dạ Oanh ngây người ra như phỗng, Xích Phong Uyển cũng sợ hãi tới mức hồn
vía lên mây.
o0o
Rất nhiều lúc, mọi người không phục những nhân vật có địa vị cao. Khi tiếp xúc
lâu ngày dài tháng với những nhân vật ở tầng lớp cao cấp, bọn họ sẽ phát hiện
rằng thật ra những người này cũng giống như những người bình thường, cũng
không có quá nhiều khác biệt. Bọn họ chưa chắc đã thông minh hơn, chưa chắc đã
chăm chỉ hơn, cũng chưa chắc ai cũng có gia thế tốt đẹp.
Như vậy là vì sao? Vì sao có những người thành công, có những người lại thất
bại?
Đây là một vấn đề mà từ xưa tới nay vô cùng khó xác định đáp án, chúng ta chỉ
có thể mượn một câu châm ngôn thời xưa, sửa nó lại một chút để diễn tả: Kẻ
thất bại, hầu như ai ai cũng giống nhau, nhưng người thành công thì mỗi người
mỗi khác.
Bởi vậy mặc dù Cô Viễn Ảnh cho rằng thành công của Thiển Thủy Thanh là nhờ vào
tính cách to gan lớn mật, làm theo ý mình của hắn, tướng sĩ Thiết Huyết Trấn
lại cho rằng thành công của Thiển Thủy Thanh là nhờ vào tài chỉ huy chiến
thuật xuất sắc và năng lực vạch ra chiến lược xuất sắc của hắn. Cơ Nhược Tử
lại cho rằng thành công của Thiển Thủy Thanh là nhờ vào hắn hiểu rõ và chủ
động khống chế tâm tính con người, nhưng bản thân Thiển Thủy Thanh hiểu rõ
rằng, hắn có thể làm được tất cả mọi chuyện, thật ra là nhờ một chuyện quan
trọng, đó mới thật sự là sở trường của hắn: Trong một khoảng thời gian ngắn
nhất tìm ra manh mối, tìm ra vấn đề trọng tâm của những chuyện phức tạp hay
thay đổi.
Sau khi nói chuyện với Thế Quân Dương xong, Thiển Thủy Thanh nhạy bén nhận ra
rằng, kế hoạch của người Đại Đế quốc Tây Xi không phải chỉ đơn giản như vậy mà
thôi. Hắn đã phát hiện ra vấn đề lớn nhất nằm ở chỗ nào: Vì sao ngay từ đầu,
người Đại Đế quốc Tây Xi lại để cho Xích Phong Uyển tiến nhập Đế quốc Kinh
Hồng bằng con đường hôn nhân chính trị? Rất hiển nhiên, bọn họ là vì người Đế
quốc Thiên Phong mà đến!
Nhưng rốt cục là vì nguyên nhân gì người Đại Đế quốc Tây Xi lại lựa chọn người
Đế quốc Thiên Phong để làm bàn đạp tấn công đại lục?
Vì sao không chọn người Công quốc Thánh Uy Nhĩ có vị trí địa lý rất tốt, cũng
rất dễ dàng mượn sức hay lợi dụng? Vì sao không chọn Độc Lập lĩnh ở phương Bắc
vốn do những kẻ man rợ và điên cuồng lập ra, rất dễ khiến cho các nước chung
quanh bất mãn? Vì sao không chọn Đế quốc Mạch Gia là kho lương thực của đại
lục, có thể cung cấp tài nguyên vô tận?
Vì sao lại chọn Đế quốc Thiên Phong có sức chiến đấu hùng mạnh, là mối uy hiếp
duy nhất đối với dân tộc thảo nguyên?
Thông qua chuyện dung túng cho một Đế quốc khuếch trương quân sự để hấp dẫn sự
chú ý của các quốc gia khác chung quanh, từ đó tạo cho mình hình ảnh một ‘cánh
quân chính nghĩa’ để nhân cơ hội xuất quân, đây cố nhiên là một tính toán rất
tốt. Nhưng nó cần có một điều kiện cơ bản để hoàn thành chính là: Phải đánh
bại Đế quốc này trước đã!
Nếu không, để cho người Đế quốc Thiên Phong hoàn thành sứ mạng thống nhất Đại
Lương, lúc ấy diện tích lãnh thổ của họ không kém gì người Đại Đế quốc Tây Xi,
có thể dễ dàng đánh bại hay sao?
Khi người Đại Đế quốc Tây Xi trở mặt với Đế quốc Thiên Phong, họ sẽ dựa vào
thực lực hùng mạnh của chính bản thân mình để chiến thắng địch nhân, hay là
đối với Đế quốc Thiên Phong, bọn họ còn có pháp bảo độc đáo nào đó của riêng
họ để giành chiến thắng?
Hay là cần có sự kết hợp song song giữa chính trị và quân sự?
Lúc ấy, Thiển Thủy Thanh đột nhiên nghĩ tới một khả năng mà từ trước tới nay
hắn chưa bao giờ nghĩ tới!
o0o
Thiển Thủy Thanh nhìn chằm chằm vào ánh mắt cùa Xích Phong Uyển, hắn không cần
Xích Phong Uyển trả lời câu hỏi của hắn, chỉ cần nhìn vẻ mặt của nàng. Sự kinh
hãi lộ ra trên mặt nàng đã cho hắn biết những thứ hắn đang muốn biết.
Thứ nhất: quả thật người Đại Đế quốc Tây Xi có nội gian cao cấp trong quân Đế
quốc Thiên Phong.
Thứ hai: vị Công chúa Phong Uyển trước mắt hiển nhiên là người biết nội tình.
Là Vương hậu tương lai của Đế quốc Kinh Hồng, nàng ắt phải biết được ai là
người mà sau này nàng có thể tin tưởng, có thể trông cậy.
Giây phút ấy, Thiển Thủy Thanh thở dài một tiếng thật sâu.
Khi gom tất cả manh mối lại với nhau, ý tưởng vốn mông lung mờ mịt trong đầu
Thiển Thủy Thanh dần dần trở nên rõ ràng hơn, từng vấn đề mà hắn còn đang nghi
hoặc cũng được nhất nhất giải khai.
Vấn đề thì có rất nhiều…
Thí dụ như vì sao đột nhiên Vũ Tàn Dương và Kiếp Ngạo nổi lòng tham mãnh liệt,
muốn hại chết Thiển Thủy Thanh hắn? Nếu như Cơ Nhược Tử đoán không sai, nguyên
nhân là vì Liệt Cuồng Diễm đề bạt Thiển Thủy Thanh hắn làm Tổng Suất khiến cho
hai người kia không phục mà bỏ mặc việc tấn công Hàn Phong quan, như vậy vẫn
còn một chuyện giải thích không thông: Vốn bọn họ có thể nói ra một phần di
ngôn của Liệt Cuồng Diễm, là kế hoạch tấn công Hàn Phong quan, mà không cần
nhắc tới chuyện Liệt Cuồng Diễm đề bạt Thiển Thủy Thanh làm Tổng Suất. Như
vậy, độ tin tưởng trong lời nói của bọn họ sẽ tăng lên đáng kể, căn bản sau
này lại không có phiền phức, vì sao bọn họ lại ngu xuẩn đến nỗi bỏ không tấn
công Hàn Phong quan? Hiển nhiên là có người cầu kế sách vạn toàn, cố ý như
vậy, muốn đưa Thiển Thủy Thanh vào chỗ chết.
Thí dụ như vì sao Cách Long Đặc phải viết lá thư kia? Từ xưa đến nay, phàm là
kẻ có thành tựu, tuyệt đối sẽ không làm chuyện ngu xuẩn vô duyên vô cớ đắc tội
với người khác mà bản thân mình không có ích lợi gì. Cho nên Thiển Thủy Thanh
tin rằng trước khi Cách Long Đặc viết phong thư ấy, ông ta nhất định đã biết
thương thế của Liệt Cuồng Diễm là vô cùng nghiêm trọng, tuyệt đối không được
nổi giận dù chỉ là một chút, nếu không thì tính mạng khó bảo toàn. Vấn đề là
làm sao Cách Long Đặc biết được bệnh tình của Liệt Cuồng Diễm rõ ràng đến như
vậy…?
Thí dụ như vì sao người Đại Đế quốc Tây Xi lại cảnh giác đề phòng Thiển Thủy
Thanh hắn cao độ như vậy, như thể sợ rằng sau khi Thiển Thủy Thanh cầm quyền
sẽ bài xích người ngoài, đề cử người phe mình? Rất hiển nhiên có người sắp bị
bài xích bên cạnh đó!
Thí dụ như vì sao người Đại Đế quốc Tây Xi phải phái Xích Phong Uyển tiến nhập
Đế quốc Kinh Hồng đúng vào lúc này, chuyện này có phải có nghĩa rằng người Đại
Đế quốc Tây Xi đã nôn nóng muốn động thủ càng nhanh càng tốt hay không? Mà nếu
như vậy, hiển nhiên có liên quan tới những chuyện Thiển Thủy Thanh hắn đang
làm ở Đế quốc Kinh Hồng.
Tất cả những vấn đề trên, lúc này Thiển Thủy Thanh đã tìm ra đáp án:
Trong Quân đoàn Bạo Phong quả thật có tướng lĩnh cao cấp đã sớm trở thành tay
sai cho người Đại Đế quốc Tây Xi, bán mạng cho bọn họ, cũng sẽ chờ đến giờ
phút quyết định đâm sau lưng người Đế quốc Thiên Phong một đao!
Mà lần này, đao ấy đã đâm vào người Thiển Thủy Thanh.
Hắn nhìn Xích Phong Uyển thở dài:
Nói đến đây, hắn lắc đầu tỏ vẻ vô cùng tiếc nuối:
Xích Phong Uyển tức giận hừ:
Thiển Thủy Thanh, ta rất bội phục trí tuệ của ngươi, có thể suy đoán sự
tình tới mức này. Tuy nhiên thứ nhất, ngươi không thể nào biết được hắn là ai,
thứ hai, ngươi không thể nào còn sống mà mang tin tức này ra ngoài!
Ta đâu cần phải còn sống mới có thể mang tin này truyền ra bên ngoài?!
Thiển Thủy Thanh lạnh nhạt nói:
Xích Phong Uyển bật cười ha hả:
Nếu ngươi làm như vậy sẽ dẫn đến chuyện các tướng bất hòa, nghi kỵ lẫn
nhau, coi chừng, đề phòng lẫn nhau, lòng quân rời rạc, vô lực chiến đấu!
Xem ra, nàng thật sự rất lo lắng cho an nguy của tên kia!
Thiển Thủy Thanh cười nói.
Sắc mặt Xích Phong Uyển biến đổi liên hồi, gương mặt vốn rất dễ nhìn của nàng
lúc này vì quá giận dữ mà trở nên méo mó kinh khủng. Mắt nàng lại ngập tràn
lửa giận, nếu như ánh mắt người ta có thể giết người, như vậy lúc này Thiển
Thủy Thanh đã bị xẻ ra làm vạn đoạn, như bị trăm ngàn đao chém.
Thiển Thủy Thanh đưa tay lên mặt Xích Phong Uyển. nữ nhân này ngoảnh sang nơi
khác, hét lớn:
Đừng chạm tới ta!
Chạm vào nàng thì đã sao?
Thiển Thủy Thanh vỗ vỗ vào má nàng.
Nữ nhân này xoay sang há miệng định cắn lấy tay Thiển Thủy Thanh, xem ra nhất
định phải cắn cho hắn đứt vài ngón tay mới cam lòng. Thiển Thủy Thanh biến vỗ
thành trảo, chộp cứng cằm Xích Phong Uyển:
Giỏi cho một nữ nhân hung hãn, quả nhiên có chỗ khác người! Có điều nàng
thân là Công chúa mà lại hung hăng như vậy, danh xưng dân tộc thảo nguyên man
rợ quả thật không sai!
Ta *!
Xích Phong Uyển phun một ngụm nước bọt, Thiển Thủy Thanh đưa tay chộp lấy, sau
đó tát trở lại vào mặt nàng, cười lạnh lẽo:
Của nàng trả lại cho nàng, ta không dám giữ!
Ngươi…!
Từ nhỏ tới giờ chưa từng bị đối xử như vậy, Xích Phong Uyển tức giận đến mức
gần như phát điên, nhưng Thiển Thủy Thanh đã cười lạnh nói:
Ta biết nàng muốn chọc cho ta nổi giận giết nàng đi, sẽ không còn ai biết
được trong Quân đoàn Bạo Phong ta, ai là tên nội gián chết tiệt kia. Nhưng ta
muốn nói thật cho nàng biết, cho dù nàng không mở miệng, ta cũng có biện pháp
điều tra!
Ngươi chỉ nói bừa!
Xích Phong Uyển điên cuồng hét lớn.
Thiển Thủy Thanh bật cười ha hả:
Nàng có thể cho rằng ta nói bừa, bởi vì các người tự cho rằng chuyện mình
làm vô cùng bí mật… Ừ, quả thật cũng rất là bí mật, đáng tiếc là các người đã
phạm phải một sai lầm!
Sai lầm gì vậy?
Rốt cục Xích Phong Uyển cũng rơi vào bẫy của Thiển Thủy Thanh, hoàn toàn bị
những lời trên trời dưới đất của hắn thu hút.