Cầu Thân (hạ)


Người đăng: khuynhtanthienha10@

Ích Tử Khiêm là Thừa tướng của Đế quốc Kinh Hồng, thật ra ở Đế quốc Kinh Hồng
cũng có danh tiếng là một nhà thông thái. Ông ta không phải là một kẻ ngu
xuẩn, không thể nào không nhìn ra chiếc bánh ngọt mà người Đại Đế quốc Tây Xi
ném ra có chứa một lượng độc dược đủ để tiêu diệt cả quốc gia mình. Nhưng ông
ta cũng hiểu được rằng: Kế hoạch của người Đại Đế quốc Tây Xi cũng không thể
nào thực hiện một cách suôn sẻ trót lọt.

Vì vậy cho nên đề xuất mà ông ta đưa ra với Quốc chủ có thể đáp ứng được yêu
cầu kết thân của người Đại Đế quốc Tây Xi, mượn sức mạnh của mối quan hệ thông
gia đó để làm cho người Đế quốc Thiên Phong kinh sợ, không dám khinh cử vọng
động. Nhưng đồng thời ông ta cũng nắm chắc trong tay rằng, sau khi Xích Phong
Uyển vào Đế quốc Kinh Hồng, nàng ta tuyệt đối không thể sinh cho Thái tử Lương
Hồng một đứa con nào, tuyệt đối không để cho dòng máu của người Đại Đế quốc
Tây Xi có bất cứ cơ hội nào dòm ngó tới ngôi Hoàng đế. Bởi vì Xích Phong Uyển
theo chồng về với Đế quốc Kinh Hồng, vì thế cho nên dù thực lực của người Đại
Đế quốc Tây Xi có hùng mạnh tới mức nào, rốt cục Xích Phong Uyển cũng nằm
ngoài tầm tay bọn họ, bọn họ không thể nào chiếu cố tất cả mọi chuyện về nàng.
Vì vậy cho nên chỉ cần người Đế quốc Kinh Hồng cẩn thận một chút, người Đại Đế
quốc Tây Xi sẽ tuyệt đối không có bất cứ cơ hội nào thôn tính Đế quốc Kinh
Hồng.

Trong vấn đề hôn nhân chính trị này, Ích Tử Khiêm vốn lão luyện về chính trị
dám mạo hiểm hơn so với bọn Võ tướng rất nhiều.

Chuyện Ích Tử Khiêm cầm đầu đám quan văn cựu thần trong triều tán thành Xích
Phong Uyển vào Đế quốc Kinh Hồng, sinh ra mâu thuẫn rất lớn cùng Lương Trung
Lưu cầm đầu Võ tướng trong triều phản đối Xích Phong Uyển vào Đế quốc Kinh
Hồng đã đưa Lương Khâu Húc vào thế khó xử, chuyện này vì vậy mà còn do dự chưa
quyết.

Trong ba năm nay, vì muốn cho Xích Phong Uyển có thể tiến nhập Đế quốc Kinh
Hồng, người Đại Đế quốc Tây Xi đã cố gắng làm đủ cách. Mà theo chuyện người Đế
quốc Thiên Phong tiêu diệt Chỉ Thủy, đám người ủng hộ chuyện cầu thân trong Đế
quốc Kinh Hồng vì vậy mà tăng lên rất nhiều, thậm chí một số Võ tướng cũng vì
vậy mà thay đổi lập trường, đứng về phe Ích Tử Khiêm.

Kể đến đây, Thế Quân Dương lắc đầu thở dài:


  • Ích Tử Khiêm vốn là một thư sinh, chỉ nghĩ đến khía cạnh người Đại Đế quốc
    Tây Xi muốn vào Đế quốc Kinh Hồng chính là vì muốn thôn tính theo đường lối
    hòa bình. Thật ra ông ta đã xem nhẹ một sự thật, chính là chỉ cần người Đại Đế
    quốc Tây Xi đưa Xích Phong Uyển vào được Đế quốc Kinh Hồng, như vậy ngoài
    phương thức thôn tính theo đường lối hòa bình ra, bọn chúng còn một lựa chọn
    khác.

Thiển Thủy Thanh nhẹ nhàng tiếp lời hắn:


  • Tiến vào bằng vũ lực.


  • Không sai!


Giọng Thế Quân Dương cất cao, hưng phấn vì gặp được tri kỷ tri âm, cho dù kẻ
tri âm này hiện tại cũng là đối thủ một mất một còn với hắn:


  • Người Đại Đế quốc Tây Xi lòng lang dạ sói, bọn chúng một lòng muốn thôn
    tính toàn đại lục, đối với bọn chúng mà nói, bất cứ một quốc gia nào cũng
    không đáng sợ, đáng sợ là các quốc gia liên kết lại với nhau. Vì muốn có danh
    nghĩa để xuất binh, bọn chúng cần phải tạo ra một cái cớ nào đó, mà chuyện
    Xích Phong Uyển tiến nhập Đế quốc Kinh Hồng chính là cơ hội xuất binh tốt nhất
    cho bọn chúng. Ích Tử Khiêm không tin người Đại Đế quốc Tây Xi dám xuất binh,
    nhưng đó là vì ông ta không hiểu biết về quân sự. Đối với người thảo nguyên mà
    nói, thôn tính bằng quân sự so ra vẫn khoái chí hơn, hữu hiệu hơn là thôn tính
    bằng chính trị, bọn chúng chỉ sở trường về chiến đấu chứ không phải sở trường
    về dùng thủ đoạn. Khi Ích Tử Khiêm còn đang sợ bị người Đại Đế quốc Tây Xi
    dùng màn kịch hòa bình để thôn tính, hắn không biết rằng chính hắn đang tạo cơ
    hội tốt nhất cho người Đại Đế quốc Tây Xi tiến công bằng vũ lực. Sao hắn không
    suy nghĩ một chút, một khi người Đế quốc Thiên Phong tấn công Đế quốc Kinh
    Hồng ta với quy mô lớn, chiếm được Hàn Phong quan, lúc ấy người Đại Đế quốc
    Tây Xi sẽ có phản ứng như thế nào?!

Thiển Thủy Thanh nhanh nhẹn tiếp lời:


  • Bọn chúng sẽ lập tức dùng thân phận thông gia yêu cầu phát binh tới Đế quốc
    Kinh Hồng, để giúp đỡ đánh đuổi quân xâm lược, Kết quả rất có thể là quân Đế
    quốc Thiên Phong ta sẽ thất bại dưới sự liên thủ của người thảo nguyên và
    người Đế quốc Kinh Hồng, mà kẻ mệnh danh là ‘vị cứu tinh’ kia sau khi tới Đế
    quốc Kinh Hồng nhất định sẽ không chịu rời đi.

Thế Quân Dương lại nói:


  • Mời thần thì dễ, tiễn thần thì khó, chỉ cần tìm chút lý do là được!

Thiển Thủy Thanh nói:


  • Bọn chúng có thể có rất nhiều cớ, thí dụ như Xích Phong Uyển thân là Vương
    hậu, có thể yêu cầu quân thảo nguyên ở lại ‘giúp đỡ’.

Thế Quân Dương nối tiếp:


  • Bọn chúng cũng có thể đưa ra một cái giá trên trời với Đế quốc Kinh Hồng
    ta, yêu cầu chúng ta bồi thường tổn thất chiến tranh, bắt buộc phải cắt nhường
    một phần lãnh thổ. Cứ như vậy, bọn chúng càng có thể ở lại Đế quốc Kinh Hồng
    danh chính ngôn thuận!

Thiển Thủy Thanh lại tiếp:


  • Thậm chí bọn chúng còn có thể lấy danh nghĩa là bảo vệ Hoàng thất, thanh
    trừ dư nghiệt, giúp đỡ phòng thủ biên giới để tiếp tục tăng quân, đồng thời
    yêu cầu địa phương phải cung cấp gánh nặng về lương thảo, yêu cầu các quyền
    lợi, thậm chí tổ chức ra hệ thống hành chính địa phương tạm thời, thu thuế đất
    của người Đế quốc Kinh Hồng, nhưng trên thực tế là tiến hành quản lý người Đế
    quốc Kinh Hồng…

Thế Quân Dương:


  • Ngoài ra Đại thảo nguyên Tây Phong cũng không giáp giới với Đế quốc Kinh
    Hồng…

Thiển Thủy Thanh:


  • Cứ như vậy, người Đại Đế quốc Tây Xi muốn vào Đế quốc Kinh Hồng, trước hết
    phải mượn đường các nước Khâu, Phong…

-… Nếu như bọn họ không đồng ý…

-… Tự nhiên là có cớ để tấn công Khâu, Phong…

-… Còn nếu bọn họ đồng ý…

-… Vậy chẳng khác nào dẫn sói vào nhà…

-… Cứ như vậy, nhân cơ hội người Đế quốc Thiên Phong khuếch trương vũ lực, người Đại Đế quốc Tây Xi cũng có thể giơ cao lá đại kỳ chính nghĩa, cũng khuếch trương vũ lực của chính mình.

-… Thậm chí không thể chỉ trích và can thiệp hành động của Đại Đế quốc Tây Xi, vì đã có Xích Phong Uyển tiến nhập Đế quốc Kinh Hồng, tất cả những hành động của người Đại Đế quốc Tây Xi đều trở nên danh chính ngôn thuận.


  • Đúng là như vậy!

Thế Quân Dương kêu to:


  • Võ công của nữ nhân Xích Phong Uyển này, ngươi ta đều đã tận mắt nhìn thấy,
    nếu để cho nữ nhân này ngủ bên cạnh Quốc chủ tương lai của Đế quốc Kinh Hồng
    ta, chẳng phải là giao tính mạng của Quốc chủ ta cho ả hay sao? Mạng của Quốc
    chủ ta nằm trong tay ả, cung đình bị đội cận vệ của ả khống chế, cả quốc gia
    cuối cùng bị vũ lực hùng mạnh của đối phương đè ép mà phải cúi đầu, đi tới chỗ
    diệt vong. Kết quả là chúng ta vừa đuổi đi con hổ Đế quốc Thiên Phong, lại
    rước sài lang thảo nguyên vào nhà!

Hai người vốn là kẻ địch với nhau, lúc này khi nói đến âm mưu quỷ kế của kẻ
thù chung không ngờ lại hết sức tâm đầu ý hợp. Thế Quân Dương gần như xem
Thiển Thủy Thanh là hảo bằng hữu thâm giao của hắn.

Lúc này Thiển Thủy Thanh mỉm cười, Thế Quân Dương chợt sững sờ, lúc này mới
nhớ ra, người đang ngồi bên cạnh hắn chính là ‘con hổ Đế quốc Thiên Phong’
đang làm cho người Đế quốc Kinh Hồng phải đau đầu nhức óc.

Hắn lập tức nổi giận, nhưng bất giác lại thở dài.

Hắn thở dài là vì đối với những chuyện vừa nói, rất nhiều người trong triều
đình Đế quốc Kinh Hồng không nhìn ra được. Mà dù có người nhìn ra cũng không
chịu tin tưởng, ngược lại kẻ địch mà bọn họ muốn giết nhiều lần mà không được
là Thiển Thủy Thanh, lại có thể hiểu được hoàn toàn, thậm chí còn ủng hộ. Thế
Quân Dương không được sự ủng hộ trong triều, nhưng lại nhận được sự ủng hộ
trong quân doanh của địch, chuyện này làm cho hắn không thể không thở dài đau
khổ…


  • Thiển Thủy Thanh, lão tử bội phục ngươi, với lập trường của ngươi mà nói,
    ngươi không làm gì sai cả. Hơn nữa chúng ta có thể nói chuyện với nhau hết sức
    tâm đầu ý hợp, đây cũng là chuyện vô cùng hiếm có… Đáng tiếc rốt cục chúng ta
    cũng không có cách nào trở thành bằng hữu với nhau…

Thiển Thủy Thanh cười nói:


  • Có lẽ chúng ta có thể thử…

Thế Quân Dương ngạo nghễ đáp:


  • Thế Quân Dương ta không phải là kẻ tốt lành gì, cũng từng giết không ít
    người vô tội. Khi cần lão tử cũng có thể hãm hại trung thần, bán đứng người
    khác mà cầu sống, cho nên lão tử có thể hiểu được ngươi, thậm chí còn có thể
    mến ngươi. Nhưng tối thiểu lão tử cũng biết rõ rằng, chỉ cần quốc gia còn tồn
    tại một ngày, Thế Quân Dương ta tuyệt đối sẽ không bán chủ cầu vinh. Nếu ngươi
    muốn chiêu hàng lão tử, lão tử thấy ngươi nên tiết kiệm sức lực là hơn!

Nghe Thế Quân Dương cứ mở miệng ra là tự xưng ‘lão tử’, cho dù hiện tại hắn là
tù binh nhưng ngạo khí không hề giảm sút, nhưng Thiển Thủy Thanh cũng không
tức giận, chỉ cười khẽ, sau đó đột nhiên nói:


  • Phạm Tiến Trung đã đầu hàng, hiện tại đang làm một chức quan hành chính địa
    phương khá cao ở Đế quốc Thiên Phong ta!

Thế Quân Dương nghe vậy ngẩn ra, không hiểu vì sao đột nhiên Thiển Thủy Thanh
lại nhắc tới tên Phạm Tiến Trung:


  • Tên tướng trấn thủ Bắc Môn quan khi trước phải không, ngươi nhắc tới hắn
    làm gì vậy?


  • Hai năm trước, Phạm Tiến Trung rơi vào tay ta, hắn cũng giống như ngươi,
    đều thề sống thề chết nhất quyết không đầu hàng người khác. Ta chỉ nói cho hắn
    biết rằng, ba nước Đại Lương nguyên bản là cùng một thể, phân lâu tất hợp là
    chuyện thường tình. Lúc Chỉ Thủy còn, hắn có thể không hàng, đó là tận trung
    vì chủ. Sau khi Chỉ Thủy bị chiếm, nếu hắn vẫn không hàng chính là ngu trung.
    Cho nên sau khi Chỉ Thủy bị chiếm, hắn đã đầu hàng.


Ánh mắt Thế Quân Dương bất chợt co rút lại:


  • Chỉ bằng vào một Thiết Huyết Trấn đơn độc của ngươi mà muốn tiêu diệt cả Đế
    quốc Kinh Hồng ta hay sao?


  • Nếu như Đế quốc Kinh Hồng không thể tiêu diệt Thiết Huyết Trấn ta trong
    vòng nửa năn tới, Thế Quân Dương, lúc ấy không cần ta phải ra tay, đại quân Đế
    quốc Thiên Phong kéo sang, Đế quốc Kinh Hồng ắt mất! Cô Chính Phàm muốn thủ
    Hàn Phong quan… Khó lắm…


Thế Quân Dương cảm thấy run rẩy trong lòng, Thiển Thủy Thanh đã đứng lên.

Hắn cất cao giọng nói:


  • Cảm tạ ngươi đã nói cho ta biết chuyện này, có vài chuyện vốn ta nghĩ không
    ra, hiện tại rốt cục đã nghĩ thông suốt. Xem ra từ sau khi Thiết Huyết Trấn ta
    bị vây khốn ở Đế quốc Kinh Hồng, bởi vì sự tình biến hóa khiến cho bọn người
    Đại Đế quốc Tây Xi nhận ra cơ hội để áp chế Đế quốc Kinh Hồng một lần nữa của
    chúng đã tới. Ta đoán rằng bọn chúng đã có một hiệp ước bí mật nào đó với
    Lương Khâu Húc, cho nên lần này mới bí mật cho Xích Phong Uyển tiến vào Đế
    quốc Kinh Hồng!

Thế Quân Dương gật đầu:


  • Lão tử cũng nghĩ như vậy, cho nên sau khi nhìn thấy Xích Phong Uyển, lão tử
    chỉ biết tên khốn Ích Tử Khiêm kia nhất định đã làm một chuyện ngu xuẩn, chắc
    chắn ông ta đã bí mật ký kết hiệp nghị bí mật gì đó với người Đại Đế quốc Tây
    Xi.


  • Hẳn là người Đại Đế quốc Tây Xi đã có một số nhượng bộ nào đó, nếu không
    Lương Khâu Húc không thể nào dễ dàng đáp ứng chuyện cầu thân như vậy!


Thế Quân Dương lắc lắc đầu:


  • Nội tình trong đó ta không biết, ta lo rằng ngay cả Đại Tướng quân Cô Chính
    Phàm cũng chưa chắc đã biết được…


  • Ta biết ít nhất hai điều kiện trong đó. Thứ nhất: đưa sang năm vạn chiến mã
    cho người Đế quốc Kinh Hồng, để bù lại tổn thất trên Ma Vân phong. Thứ hai:
    lấy một số vàng bạc châu báu trị giá hàng trăm vạn lượng làm của hồi môn, để
    bù lại quốc khố vốn đã tiêu hao của Đế quốc Kinh Hồng!


Thế Quân Dương nghe thấy kinh ngạc đến nỗi há hốc mồm, ngay cả Xích Phong Uyển
nãy giờ dỏng tai nghe trộm cũng giật mình chấn động, không ngờ Thiển Thủy
Thanh có thể nghe một mà suy đoán ra tới hai ba, từ cuộc nói chuyện lúc trước
với nàng, hắn đã đoán ra được hai nội dung quan trọng trong hiệp ước bí mật.


Đế Quốc Thiên Phong - Chương #281