Được Ăn Cả, Ngã Về Không (thượng)


Người đăng: khuynhtanthienha10@

Đêm hôm đó, trong chỗ ở của đoàn đi sứ.

Cơ Nhược Tử và các nàng cùng Quỷ Bát Xích đang tụ tập trong phòng.


  • Đại Công tước Tư Ba Tạp Ước đưa tin tới, nói rằng sở dĩ chúng ta thất bại
    hoàn toàn là vì chín vị nguyên lão của liên minh phía Đông đột nhiên phản
    chiến, đưa ra phản đối đối với dự án thuê hành lang Thánh Khiết.

Giọng Cơ Nhược Tử khi nói những lời này vô cùng uể oải.

Vân Nghê hỏi:


  • Vì sao liên minh phía Đông đột nhiên phản chiến như vậy?

Cơ Nhược Tử lạnh lùng đáp:


  • Bởi vì có người đưa tin tới cho bọn họ biết rằng, cho dù là bọn họ có phản
    đối đi nữa, Đế quốc Thiên Phong cũng sẽ không có hành động quân sự gì đối với
    Công quốc Thánh Uy Nhĩ, những hành động của Quân đoàn Tường Long lúc trước
    cũng chỉ là một vở kịch mà thôi!

Vân Nghê cùng bọn Hồng Nhạn nhìn nhau:


  • Cơ tỷ tỷ, rốt cục là ai đã đâm sau lưng chúng ta như vậy?

Trên mặt Cơ Nhược Tử lộ ra một nụ cười bất đắc dĩ:


  • Là một người mà chúng ta hoàn toàn không ngờ tới… Thái tử Thương Lan!

o0o

Từ khi Công Tôn Thạch nói với Thương Lan rằng, Thiển Thủy Thanh có thể âm thầm
lặng lẽ phế bỏ ngôi Thái tử của hắn, trong lòng Thương Lan lập tức cảm thấy lo
lắng không yên.

Mặc dù trong thời gian gần đây hắn vẫn dốc lòng học tập, nhưng vốn đã quen
thói chơi bời, nên trong lòng vẫn nhớ đến cuộc sống ăn chơi đàng điếm trước
kia. Hắn càng cố gắng học tập, hiểu biết càng nhiều hơn, nỗi oán hận Thiển
Thủy Thanh lại càng sâu đậm hơn. Mặc dù hắn cũng hiểu rõ rằng, Thiển Thủy
Thanh chỉ là dọa Công Tôn Thạch, tuyệt đối sẽ không động thủ với hắn, nhưng
lòng tiểu nhân vốn là như vậy, rốt cục vẫn cảm thấy giữ lại một người như
Thiển Thủy Thanh chính là tai họa lớn. Thương Dã Vọng hiện giờ đang trong thời
kỳ cực thịnh, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, trong vòng hai, ba mươi năm ắt
sẽ không chết. Lão nhân gia còn một ngày chưa thoái vị, Thái tử vĩnh viễn chỉ
là Thái tử mà thôi. Không ai có thể bảo đảm trong một thời gian dài như vậy,
Thiển Thủy Thanh sẽ không làm ra bất cứ chuyện gì…

Mà hàng chục năm dài đăng đẵng sống trong hồi hộp như vậy, đối với Thương Lan
mà nói thật sự là một cực hình.

Lúc Thiển Thủy Thanh đi đánh Hàn Phong quan, Thương Lan không biết được kế
hoạch cụ thể, đương nhiên là không thể động tay động chân trong chuyện này.
Nhưng sau khi Thiết Huyết Trấn bị vây khốn ở Đế quốc Kinh Hồng, lòng riêng của
hắn đột nhiên trỗi dậy.

Bất kể thế nào cũng không thể để cho Thiển Thủy Thanh còn sống trở lại Đế quốc
Thiên Phong, đó là ý nghĩ duy nhất của hắn lúc ấy.

Ánh mắt của phụ hoàng hắn vô cùng sắc bén, chuyện lớn hắn không dám làm, nhưng
chuyện nhỏ thì có thể. Cơ Nhược Tử mượn uy lực của Quân đoàn Tường Long, bắt
buộc liên minh phía Đông ủng hộ việc cho thuê hành lang Thánh Khiết, Thương
Lan lập tức nhìn thấy một cơ hội trong chuyện đó.

Cho nên hắn đã dùng bồ câu đưa tin, sai người đem chuyện này nói rõ với người
của liên minh phía Đông, rằng bất kể thế nào, Quân đoàn Tường Long cũng không
có khả năng tấn công Công quốc Thánh Uy Nhĩ, lúc trước chỉ là giả vờ hăm dọa.

Nhưng tên khốn kiếp ngu ngốc này lại quên mất một chuyện, đó là người của liên
minh phía Đông cũng không dễ tin người.

Vì muốn làm cho các vị nguyên lão của liên minh phía Đông tin tưởng chuyện
này, người truyền tin không thể không tiết lộ chủ nhân của mình là nhân vật
quan trọng bên trong Đế quốc Thiên Phong, cho nên tin tức này tuyệt đối đáng
tin cậy.

Mà các nguyên lão của liên minh phía Đông sau khi biết chuyện này lập tức hiểu
ra, bên trong Đế quốc Thiên Phong còn có người giở trò quỷ. Bọn họ cũng hiểu
ra rằng, làm hỏng chuyện tốt Mạn Đức giáo tiến vào Đế quốc Thiên Phong, chắc
chắn sẽ có phiền phức. Cho nên sau khi bọn họ nhận được tin này lập tức phản
chiến, làm cho kế hoạch thuê hành lang Thánh Khiết của Cơ Nhược Tử thất bại,
mặt khác lại phái người âm thầm tra xét, để xem rốt cục là ai đã âm thầm hại
Cơ Nhược Tử.

Kết quả cũng không khó tra ra.

Khi Tư Ba Tạp Ước đến chất vấn, liên minh phía Đông biết điều liền bán đứng
hành vi của Thái tử Thương Lan, coi như có câu trả lời cho Mạn Đức giáo.

Tư Ba Tạp Ước cũng không ngờ rằng trong chuyện thuê hành lang Thánh Khiết lần
này, lực cản không chỉ đến từ bên ngoài Đế quốc Thiên Phong, thậm chí bên
trong Đế quốc Thiên Phong không ngờ cũng có người hy vọng Thiết Huyết Trấn
không thể về nhà. Hắn tức giận vô cùng nhưng không làm gì được, chỉ có thể báo
chuyện này lại cho Cơ Nhược Tử, nguyền rủa nội bộ người Đế quốc Thiên Phong
chia năm xẻ bảy. Tư Ba Tạp Ước hy vọng tốt nhất là sau khi Thương Dã Vọng biết
được con mình phá hư đại kế cứu Thiết Huyết Trấn, vì quá tức giận mà cho một
đao làm thịt tên tiểu tử này, sau đó vì chuyện hai người con còn lại tranh
đoạt ngôi Thái tử mà xuất thủ một lần nữa, như vậy nguyên khí của Đế quốc
Thiên Phong sẽ bị tổn thương rất nặng.(?)

Trong chuyện này tất cả những kẻ giúp người, người được giúp, kẻ bị hại, người
hại đều có tính toán riêng của mình. Có kẻ khôn ngoan, có kẻ ngu xuẩn, có
người lọc lõi, có kẻ ngây thơ, mà hiện tại, dưới sự liên thủ chèn ép của tất
cả những người này, Cơ Nhược Tử đã mất đi hy vọng cứu Thiết Huyết Trấn.

o0o

Tim Cơ Nhược Tử đã chìm sâu xuống vực.

Nàng đã hao hết tâm huyết để định ra đại kế cứu Thiết Huyết Trấn trở về, giờ
đây tất cả đã trôi theo dòng nước, tất cả mọi người cũng không biết nên làm gì
bây giờ…

Vân Nghê nhìn Cơ Nhược Tử:


  • Chuyện này… chúng ta có trình báo lên bệ hạ hay không?

Cơ Nhược Tử thở dài:


  • Không, không cần! Dù thế nào đi nữa, Thái tử cũng là con của bệ hạ, hắn đã
    làm như vậy thì không hề sợ hãi. Bất kể thế nào Dã Vương cũng không thể vì
    Thủy Thanh mà giết con mình, tình cảm quân thần sao so sánh được với tình cốt
    nhục?!

Phong Nương Tử hung hăng nghiến răng:


  • Vậy tối thiểu chúng ta cũng có thể đem kế hoạch ban đầu của Thủy Thanh nói
    cho Hoàng thượng biết, để phế đi thân phận Thái tử của hắn!

Cơ Nhược Tử đột nhiên ngửa mặt lên trời cười ha hả:


  • Các người thật sự nghĩ rằng kế hoạch hộp gấm để trên xà nhà, mật chỉ không
    tuyên, không lập Thái tử sẽ được Hoàng đế thực hiện hay sao? Không, Dã Vương
    căn bản là không thể thực hiện kế hoạch này!


  • Cái gì?


Các nàng nghe vậy ngẩn ra.

Cơ Nhược Tử cười khổ nói:


  • Lúc trước Thủy Thanh căn bản chỉ muốn dọa lão thất phu Công Tôn Thạch mà
    thôi, thật ra Đế quốc Thiên Phong ta căn bản không thích hợp với cách làm như
    vậy!


  • Vì sao vậy?


  • Nguyên nhân rất đơn giản, Đế quốc Thiên Phong ta dùng võ lập quốc, phàm kẻ
    làm Hoàng đế, đều phải có lúc cầm quân bên ngoài. Chức Tổng Suất của Quân đoàn
    Bạo Phong đều phải là người do Hoàng đế chọn, như vậy mới có thể làm cho lòng
    quân tâm phục, cũng có thể bảo đảm rằng Hoàng đế có một sự hiểu biết nhất định
    về quân sự. Nhưng cách làm để hộp gấm trên xà nhà kia, giữ bí mật chuyện Hoàng
    đế tương lai là ai mà không công bố, cho đến giờ phút cuối cùng mới công bố,
    vậy không thích hợp với tập quán của Đế quốc Thiên Phong ta. Nếu như không xác
    định rõ Thái tử là ai, vậy ai sẽ cai quản Quân đoàn Bạo Phong? Ai sẽ nhận chức
    Tổng Suất sau này? Cho nên căn bản là không thích hợp, chỉ sợ nếu Thủy Thanh
    đưa ra kế hoạch này với Dã Vương, vậy ý nghĩ đầu tiên của Dã Vương là không
    biết tên Thiển Thủy Thanh này có phải là muốn độc quyền cai quản Quân đoàn Bạo
    Phong hay không, cho nên mới dâng lên kế này để bắt buộc Thái tử không thể cầm
    quân!


Nói tới đây, giọng Cơ Nhược Tử lộ vẻ bất đắc dĩ:


  • Thái tử ngu xuẩn, không nghĩ ra chỗ ảo diệu bên trong, nhưng Công Tôn Thạch
    lúc ấy tuy đã mắc lừa, nhưng về sau chắc chắn sẽ hiểu ra. Lão ta lại cố ý
    không nói, dọa cho Thái tử vì sợ hãi mà dốc lòng học tập, lấy công lao Thái tử
    chăm học về phần mình, lại thách thức Thái tử sinh lòng e ngại Thủy Thanh, mới
    xuất hiện kết cục như bây giờ. Lão thất phu Công Tôn Thạch này… Chuyện lần này
    chắc chắn tám phần là do chủ ý của lão, nếu Thủy Thanh thật sự chết đi, quyền
    thế của lão ta sẽ lập tức tăng mạnh!

Nói đến câu sau, giọng Cơ Nhược Tử đột ngột trở nên cao vút, trong mắt tràn
đầy lửa giận.


  • Vậy sắp tới, chúng ta phải làm gì đây?

Nhạc Thanh Âm cất tiếng hỏi.

Cơ Nhược Tử ngẩng cao đầu:


  • Kế hoạch thuê hành lang Thánh Khiết đã thất bại, hiện giờ chúng ta đã không
    thể làm cho Thiết Huyết Trấn trở về thuận lợi được nữa. Tuy nhiên nếu trở về
    tay trắng như vậy, ta không cam lòng chút nào! Chúng ta đã bỏ ra rất nhiều
    công sức và tiền bạc tại Công quốc Thánh Uy Nhĩ này, nhất định phải lấy lại
    vốn mới được! Cứu không được Thiết Huyết Trấn, ta sẽ làm cho người Công quốc
    Thánh Uy Nhĩ phải tốn hao!

Nói đến đây, vẻ ác độc trong mắt Cơ Nhược Tử càng đậm hơn:


  • Thủy Thanh từng nói với ta rằng, khi phải làm một chuyện gì đó, đương nhiên
    là phải dốc hết sức mình mà làm, nhưng cũng không có nghĩa là không chuẩn bị
    đường lui. Việc gì có chuẩn bị ắt thành, không chuẩn bị ắt bại. Cho nên trước
    khi ta tiến hành kế hoạch này, ta đã chuẩn bị một kế hoạch dự bị. Có thể kế
    hoạch này không thể cứu được Thủy Thanh, nhưng ít ra có thể khiến cho chàng có
    thể chống đỡ được một thời gian dài bên Đế quốc Kinh Hồng. Các tỷ muội, nếu
    như các người còn tin tưởng ta, như vậy xin tiếp tục theo ta, tiếp tục cố gắng
    vì trượng phu của mình.

Các nàng đồng loạt đứng dậy:


  • Xin tỷ tỷ cứ việc sai khiến, chỉ cần có thể cứu được Thiết Huyết Trấn, bất
    cứ chuyện gì dù khó khăn đến đâu, chúng ta cũng có thể làm được!


  • Tốt lắm!


Cơ Nhược Tử kêu lên:


  • Thật ra hôm qua Hòa Phi tới đây chuyển lời của Thủy Thanh, ta đã hiểu được
    ý tứ bên trong, vừa khéo không hẹn mà trùng hợp với kế hoạch dự bị của ta.
    Hiển nhiên là Thủy Thanh đã tính tới tình huống xấu nhất là không thể mượn
    đường. Mà chuyện hiện tại chúng ta phải làm chính là phối hợp với Thiết Huyết
    Trấn, cố gắng hết sức khiến cho bọn họ có thể tiếp tục sinh tồn bên Đế quốc
    Kinh Hồng.


  • Làm như thế nào?


  • Căn cứ vào tin tức mà Hòa Phi đưa tới hôm qua, e rằng không bao lâu nữa,
    người Đế quốc Kinh Hồng sẽ thực hành chính sách co cụm tài nguyên trong nước.
    Thủy Thanh từng nói rằng, nếu muốn tránh né một quốc gia truy bắt, thật ra
    cũng không có gì khó khăn, cái khó là làm thế nào có thể tránh né được lâu
    dài. Giữa hai chuyện khác nhau này, vấn đề lâu dài nằm ở chỗ cung cấp tài
    nguyên hậu cần. Trong lịch sử từ trước tới nay, chưa từng có vị danh tướng nào
    có thể đánh thắng trận trong tình huống thiếu thốn tài nguyên hậu cần, Thủy
    Thanh cũng không phải là ngoại lệ. Sở dĩ chàng có thể chống đỡ cho tới bây
    giờ, hoàn toàn là nhờ vào hai lần thắng trận trước đó đã cho chàng thời cơ
    nghỉ ngơi hồi phục, nhưng sau này thì rất khó nói. Cho nên chúng ta phải vì
    chàng giải quyết vấn đề này!


-… Ý của Thủy Thanh thật ra rất đơn giản, nếu như Thiết Huyết Trấn không thể ra khỏi Đế quốc Kinh Hồng, vậy phải cho người của ta tiến vào!

-… Hiện giờ Thủy Thanh đã thành lập mối quan hệ cùng Bối Lý Mạn, chúng ta sẽ thông qua hắn để vận chuyển số vật tư cần thiết vào Đế quốc Kinh Hồng cho Thiết Huyết Trấn. Vân muội muội, muội cùng Thanh Âm và Phong Nương Tử sẽ phụ trách chuyện này. Ngoại trừ Bối Lý Mạn ra, chúng ta còn phải liên hệ với một số thương nhân Công quốc Thánh Uy Nhĩ thường xuyên sang Đế quốc Kinh Hồng. Chúng ta sẽ dàn xếp một số người của ta trà trộn vào trong thương đội của bọn họ, cũng chính là những người mà trước kia Thủy Thanh để lại cho ta, còn có người của Thiên Hạ Vân gia và Hồng gia. Nhiệm vụ của những người này là mượn danh nghĩa thương đội của Công quốc Thánh Uy Nhĩ tiến vào Đế quốc Kinh Hồng, thành lập một cứ điểm ở một nơi nào đó. Cùng lúc đó phải lập tức thiết lập mối liên hệ với Thủy Thanh, mặt khác cứ điểm ấy sẽ trở thành trạm trung chuyển vật tư bí mật của chúng ta. Lúc Thủy Thanh cần tới sự giúp đỡ của chúng ta, chúng ta sẽ chuyển số vật tư mà chàng cần tới đó. Đây sẽ là con đường sinh mạng của Thiết Huyết Trấn.


Đế Quốc Thiên Phong - Chương #227