Sau khi cha mẹ Hứa Đan Lộ nghe nói tìm được phòng ở, đã rất thích Trương Dương. Trong mắt bọn họ, kỳ thật Trương Dương đã thành tiêu chuẩn của thanh niên, đặc biệt mẹ của Hứa Đan Lộ – Hà Trân, quả thực là coiTrương Dương trở thành con rể mà đối đãi. Buổi tối lúc ăn cơm, không ngừng mà gắp đồ ăn vào trong bát Trương Dương, bộ dáng kia hận không thể để Trương Dương và Hứa Đan Lộ trực tiếp đi kết hôn.
Sau khi nhìn thấy phòng, hai người lại nhìn Trương Dương thật lâu. Phòng tốt, không khí tốt, chung quanh u tĩnh, còn có nước ấm, TV, buồng vệ sinh đầy đủ mọi thứ.
Nhưng sau khi thấy được chỉ có hai cái giường, sắc mặt hai người quái dị một chút, nhưng sau khi thấy được ánh mắt con gái, cũng liền cấm khẩu không nói.
Đương nhiên Trương Dương không chú ý tới điều này, tuy rằng cảm thấy mình là một người xa lạ ở giữa bọn họ một nhà ba người là có chút quái dị, nhưng bây giờ là vì chữa bệnh, hắn cùng cha của Hứa Đan Lộ ở chung hẳn là không có vấn đề gì.
Nhưng khi sắp buồn ngủ, Hà Trân cũng là thực không ngại ngần mà cùng hắn mở miệng nói rằng:
- Tiểu Trương à, thực ngại quá, tối này ủy khuất cháu cùng Lộ Lộ chung một giường!
Trương Dương nhất thời không kịp phản ứng, một bên Hứa Đan Lộ cũng đỏ mặt lên cười, kéo hắn đến buồng vệ sinh, dùng vẻ cực kỳ xấu hổ nói rằng:
- Là như vậy, ba của tớ có cái tật xấu, buổi tối ông ấy... Buổi tối nếu không thể ôm mẹ của tớ, ông ấy... ông ấy liền ngủ không được.
- Hả …
Trương Dương ngẩn ngơ.
- Cho nên... Cho nên buổi tối cậu phải cùng ta chung một giường, nếu không, tớ ngủ trên mặt đất cũng được.
Hứa Đan Lộ cúi thấp đầu, mặt cười trắng nõn sớm không biết đã đỏ đến mức nào.
Đã tới gần Lễ quốc khánh, lúc này thời tiết ở Thành phố X đã có một chút lạnh, đặc biệt đến thời điểm sau nửa đêm, càng là lạnh lẽo như nước.
Phòng đã tắt đèn, mà cha mẹ Hứa Đan Lộ cũng đang ngủ, nhưng Trương Dương và Hứa Đan Lộ hai người tự nhiên sẽ không dễ ngủ như vậy, đương nhiên đối mặt với đại mỹ nhân hấp dẫn như Hứa Đan Lộ, đồng thời ngủ một cái giường, Trương Dương cầu còn không được, nếu nói là hắn không tình nguyện không khỏi quá giả tạo.
Nhưng nhìn thấy thần sắc xấu hổ của Hứa Đan Lộ, quần áo ăn mặc chỉnh chỉnh tề tề, tựa vào đầu giường, gật gù.
Trương Dương thật sự là không thể không mở miệng được, nói:
- Hờ hờ, chúng ta ngủ đi!
Trương Dương không mở miệng, Hứa Đan Lộ tự nhiên càng thêm ngại ngần mở miệng, tuy rằng mí mắt mệt đến dính vào nhau, nhưng nàng vẫn phải tự nhắc tới tinh thần nhìn chằm chằm TV làm bộ như đang xem.
Kim đồng hồ chậm rãi hoạt động hướng về phía rạng sáng từng chút, giường Hứa Mao Căn cách vách phát ra tiếng ngáy đều đều, mà lúc này, trong TV ngay cả tin tức cũng chưa phát, trực tiếp biến thành một cái đồng hồ báo thức cực đại.
- Cô ngủ trước đi.
Trương Dương nhìn nhìn Hứa Đan Lộ, đành phải mở miệng trước.
Hứa Đan Lộ nhìn hắn một cái, gật gật đầu:
- Ừ, cậu cũng ngủ đi!
- Ừ, đồng thời ngủ!
Trương Dương thuận miệng đáp, vốn là những lời này là không có nghĩa khác, nhưng lúc này vừa nói, mặt Hứa Đan Lộ hơi hơi hồng hồng, liếc mắt nhìn Trương Dương một cái, chu miệng.
- Bại hoại!
Nàng nhìn nhìn ba mẹ của nàng, thấp giọng mắng.
- Hi hi, cậu đừng có hiểu lầm!
Trương Dương nhìn bộ dáng oán trách của nàng, trong lòng hơi hơi động, không thể không nói Hứa Đan Lộ là cái loại mỹ nữ toàn thân tràn ngập nguyên tố gợi cảm, tùy tiện có một động tác nhỏ đều sẽ làm cho người ta có một cảm giác xúc động.
Hứa Đan Lộ nhìn hắn một cái, không để ý đến hắn, cúi đầu từ bên giường kéo tới túi du lịch của chính mình, lôi ra một cái váy ngủ, ôm ở ngực, sau đó nhẹ giọng nói rằng:
- Tớ muốn đi tắm rửa một cái, cậu ngủ trước đi.
Tắm rửa? Trương dương không kìm lòng nổi mà nuốt một hơi nước miếng, yết hầu rầm rầm một tiếng, lại bị Hứa Đan Lộ nghe được, trong bóng đêm nàng thấp thấp hừ một tiếng, nhưng là không nói gì, thay đổi dép lê lắc lắc mông đi tới bên cạnh buồng vệ sinh.
Qua một lát, Trương Dương thực rõ ràng mà nghe được bên cạnh truyền đến tiếng nước chảy rầm rì, trong óc của hắn rất nhanh xuất hiện một cảnh tượng mê người, một thân thể tuyết trắng mê người, ướt sũng dưới từng giọt nước của vòi hoa sen, nhẹ nhàng chớp lên hai núi non cao ngất, trên núi non mơ hồ có thể thấy được hai điểm hồng hồng...
Ôi, chịu không nổi!
Trương Dương đột nhiên phát hiện, cậu nhóc của mình thế nhưng đáng xấu hổ mà cứng lên.
- Két …
Nhưng mới bảy tám phút qua thôi, cửa buồng vệ sinh vang một tiếng, mở ra, Hứa Đan Lộ ôm một đống quần áo đi ra.
Xem ra nàng chỉ là rửa mặt qua loa một chút mà thôi, tóc vẫn là vậy, nhưng lúc này trên người đã đổi thành một bộ váy ngủ màu tím, váy dài đến đầu gối, trên thân có đai đeo, lỗ hổng dưới nách lại không nhỏ.
Nàng khom lưng xuống, đem quần áo vừa thay cho vào bọc thành một khối tròn đặt dưới bàn TV, khoảnh khắc xoay người, Trương Dương đã nhìn thấy lỗ hổng dưới nách nàng mở ra, lộ ra một đường cong màu trắng.
Nhưng chỉ là trong nháy mắt mà thôi, cũng không có nhìn thấy gì khác.
Nhưng khi Trương Dương thấy nàng chậm rãi đi đến bên giường, tim đập lại gia tốc, tuy rằng không có gội đầu, nhưng tắm rửa xong toàn thân Hứa Đan Lộ còn giữ một mùi hương tự nhiên, đại khái là bởi vì nguyên nhân thân thể còn hơi ẩm, váy ngủ dính sát vào thân thể, đem dáng người lả lướt đầy gợi cảm của nàng nhất nhất lộ ra, nhất là núi non cao ngất, giờ phút này càng có vẻ lung lay sắp đổ.
- Cậu cũng đi gột rửa đi.
Hứa Đan Lộ tựa hồ nhìn ra, ánh mắt Trương Dương có chút thất thần, nhẹ nhàng cười.
- Ờ …
Trương Dương theo bản năng mà đứng lên, nhưng hắn hoàn toàn không phát hiện, phía dưới của mình đã sớm có thể dựng lên một cái lều trại lớn, giờ phút này đang đối mặt với Hứa Đan Lộ.
Mặt cười của Hứa Đan Lộ nhất thời hồng lên, thấp giọng mắng một câu:
- Háo sắc!
Trương Dương lúc này mới phát hiện mình không ổn, thầm mắng một câu, giống như chó nhà có tang bay nhanh thẳng đến buồng vệ sinh, lấy tốc độ sét đánh không kịp bưng tai cởi sạch quần áo, mở vòi nước ra.
Sự thật chứng minh, nước lạnh như băng là có thể dập tắt dục hỏa tràn đầy, nhưng sau khi tắm xong Trương Dương lại phát hiện mình không mang dụng cụ.
Bởi vì chạy trốn vội vàng, quần lót không mang, mà vừa rồi cởi cái kia cùng quần áo toàn bộ bị hắn thuận tay ném vào trong nước.
Như vậy trần truồng đi ra ngoài tuyệt đối là không được, đem quần áo ướt sũng mặc vào rồi lại đi ra ngoài thì có vẻ có chút ghê tởm.
Trương Dương nhất thời lâm vào tình thế khó cả đôi đường.
Đang khó xử, cửa buồng vệ sinh lại truyền đến hai tiếng tiếng đập cửa thùng thùng.
- Phải giúp gì không?
Thanh âm của Hứa Đan Lộ.
- Hả …
Trương Dương giật mình một cái, theo bản năng mà vươn tay che hai cỗ giữa hai chân, vừa rồi lúc tiến vào, hắn chú ý thấy, cái cửa thủy tinh này dù từ bên ngoài nhìn không rõ bên trong, nhưng hình ảnh mơ mơ hồ hồ hình như là có thể nhìn được.
Ngoài cửa truyền đến một tiếng cười nhẹ, Hứa Đan Lộ hạ thấp thanh âm nói:
- Được rồi, một đại nam nhân có cái gì mà thẹn thùng, có phải cậu không mang quần lót và áo ngủ hay không?
Trương Dương che hai mắt, cách cửa, vẻ mặt vẫn đen lại:
- Làm sao cậu biết?
- Cậu chạy trốn vội vàng như vậy, có thể không biết sao?
Ngoài cửa Hứa Đan Lộ do dự một chút, nói rằng:
- Mở cửa, tớ lấy cho cậu rồi đây.
Trương Dương do dự, mở cửa, vậy không phải toàn bộ bị nhìn hết sao?
- Này, này, một đại nam nhân, có cái gì xấu hổ? Được rồi, tớ đặt ở cửa, cậu tự đi lấy.
Nghe được tiếng bước chân Hứa Đan Lộ đi xa, Trương Dương lúc này mới thật cẩn thận mở cửa ra, quả nhiên phát hiện quần lót cùng áo ngủ của mình đều được đặt ở cửa.
Nhanh chóng thay quần áo, mở cửa đi ra ngoài, phát hiện Hứa Đan Lộ đã nằm ở bên cạnh giường, thân thể đưa lưng về phía hắn.
- Mau ngủ đi!
Thanh âm của nàng có vẻ rất bình tĩnh.
Giường 1.2 m, nói lớn không lớn, nói nhỏ cũng không nhỏ, Hứa Đan Lộ nằm nghiêng, để lại một chỗ cho Trương Dương coi như không gian lớn.
Trương Dương do dự một chút, chà xát hai tay, nằm lên.