Chương 23: Đồ con cóc.



- Đây là sử dụng phương án trị liệu tương đối tốt, đương nhiên, nếu sử dụng trị bệnh bằng hóa chất phóng xạ phổ thông, thì khoảng bảy tám vạn là có thể.



Dương Tĩnh nhìn nhìn Dương Phi, tiếp tục nói rằng:



- Hai người cũng có thể thử thông qua một vài hội từ thiện xã biết, tỷ như tìm xin giúp đỡ quyên tiền từ trường học linh tinh, hội chữ thập đỏ...



- Nhưng trước mắt, là phải làm toàn thân kiểm tra trước tiên, nếu hạch dời đi...



Dương Tĩnh dừng một chút, không tiếp tục nói tiếp, bởi vì không cần nàng nói, hiện tại hai người nhà Hứa Đan Lộ hẳn là hiểu được điều đó ý vị như thế nào.



- Đan Lộ, phí dụng trước tiên em đừng lo lắng.



Vẫn luôn không lên tiếng Dương Phi vươn tay vỗ vỗ bả vai Hứa Đan Lộ, thấp giọng trấn an nói:



- Trước mắt, cần đưa ba của em đi làm cái PET-CT trước.



- Cảm ơn cô, việc này không nên chậm trễ, em sẽ đưa ba đi làm kiểm tra ngay.



Hứa Đan Lộ không chút do dự mà nói.



Dương Tĩnh nhìn Dương Phi một cái, tầm mắt lại chuyển hướng Trương Dương, mắt đẹp vừa chuyển, nhìn Hứa Đan Lộ nói rằng:



- Kỳ thật, em có thể nhờ Trương Dương đi cùng, đối với việc chăm sóc người bệnh u ác tính cậu ta còn rất lành nghề.



- Hả? Vì cái gì?



Dương Phi có chút quái dị mà đưa ánh mắt nhìn chị của nàng, hiển nhiên Dương Tĩnh hẳn là chưa nói với nàng về gia cảnh Trương Dương, hoặc là nói, nàng không chú ý.



Dương Tĩnh không chút để ý mà liếc mắt với nàng một cái, vừa đem bản CT đặt ở trên bảng chiếu sáng xuống, vừa nói:



- Cậu ta là học sinh của em, tự đi mà hỏi.



Dương Phi bất mãn mà trừng mắt nhìn nàng một cái, lại nhìn nhìn Trương Dương, nhưng không hỏi.



Trương Dương cũng không thèm giải thích, nhìn nhìn Hứa Đan Lộ, nói rằng:



- Trước tiên không cần đi nơi khác, kỳ thật PET-CT ở Mai Ninh cũng có thể làm.



- Hả?



Dương Tĩnh nghe vậy, mày liễu hơi hơi cong lại, tiếp tựa hồ nhớ ra cái gì đó, gật gật đầu:



- Đúng... Em nhắc nhở chị mới nhớ, bệnh viện của Thành phố Mai Ninh không có thiết bị làm PET-CT, nhưng có một nơi không phải bệnh viện, trung tâm Cát Tường có thể làm.



Nàng nhìn nhìn mẹ của Hứa Đan Lộ, ý vị khen Trương Dương một câu:



- Không cần Đại lão chạy xa xôi, ngược lại còn tiết kiệm được phí dụng, Trương Dương là bạn học của con gái bác à? Bác này, tiểu tử này không tồi đâu!



Nàng nói lời này hơi là lạ, nhưng Trương Dương xem như nghe ra được, đây là nàng làm mai mối cho hắn, đẩy mạnh quan hệ với bà giáo mỹ nữ không thành, hiện tại tám phần đang nhận định chính mình muốn theo đuổi Hứa Đan Lộ.



Tuy Hứa Đan Lộ hiển nhiên còn không kịp phản ứng, nhưng Dương Phi nghe ra được, mặt cười tuyệt mỹ cũng hơi hơi hồng, trừng mắt nhìn chị nàng một cái, nói rằng:



- Dương Tĩnh, chị chớ có nhiều chuyện, về nhà tìm chị tính sổ.



Dương Tĩnh cũng trừng mắt liếc nàng một cái, châm chọc nói:



- Bao lâu không về nhà rồi, chờ cô có thể trở về nhà rồi nói sau.



Nàng thu hồi cuộn phim, sắc mặt khôi phục vẻ ngưng trọng, nhìn bà Hứa, nói rằng:



- Bác ơi, việc này không nên chậm trễ, làm PET-CT càng nhanh làm càng tốt, trước tiên cháu liên lạc một chút bên Cát Tường, có thể thông báo hai người mau chóng đi.



Khi mấy người Trương Dương trở về đến phòng bệnh, lại kinh ngạc phát hiện trong phòng bệnh nhiều thêm vài người, bọn họ đang vây quanh cha của Hứa Đan Lộ hỏi han ân cần.



Người khác thì không có gì, nhưng trong vài người này, có cả Bạch Lượng Phong, Bạch Cương, Hạ Vi Vi còn có một người cùng ký túc xá với Hứa Đan Lộ.



Nội dung cuộc nói chuyện Trương Dương nghe không rõ ràng, nhưng có thể thực rõ ràng mà nghe ra nói đến Trương Dương, đồ con cóc, đầu gấu...



Sau khi mấy người nhìn thấy Trương Dương, bật người biến sắc, đặc biệt Bạch Lượng Phong. Vẻ mặt kinh ngạc nhất, như là thấy được ôn thần, sau đó nhảy dựng, ngực còn quấn băng, hắn lập tức chỉ vào Trương Dương, nói với ba của Hứa Đan Lộ rằng:



- Bác à, cái tên cả ngày ưỡn mặt dày quấn lấy Hứa Đan Lộ chính là cậu ta.



Trương Dương lúc này mới hiểu được, có lẽ chính mình trúng chiêu, hàng này thật sự là não thiếu ô xi. Nhưng hắn cũng không khách khí, lập tức đi đến trước mặt Bạch Lượng Phong, cười lạnh nói:



- Sao nào? Còn chưa bị đánh đủ?



Ra ngoài dự kiến của Trương Dương chính là, Bạch Lượng Phong lại không hề tức giận, mà là bất động thanh sắc mà nhìn nhìn Trương Dương, quay đầu hướng cha của Hứa Đan Lộ, ảm đạm cười nói rằng:



- Bác ơi, bác có thể yên tâm đem Đan Lộ giao cho người như vậy sao?



Cha Hứa Đan Lộ nghe được lời nói của Trương Dương, sắc mặt rõ ràng có chút phức tạp. Còn người hiểu được đã xảy ra chuyện gì, Hứa Đan Lộ, thì lập tức nhăn mày lên, đi đến trước mặt Bạch Lượng Phong, đem hắn kéo đến một bên, hỏi:



- Anh nói gì với ba tôi đó?



- Không có gì, tôi nói chuyện cùng bác, vốn là tôi cùng cô là một đôi, hơn nữa tôi đã vì cha cô mà liên hệ một bệnh viện tốt nhất, nhưng cô đột nhiên bị Trương Dương cái tên cóc ghẻ kia theo đuôi, cho nên tôi hiện tại rất khó đến giúp nhà cậu.



- Cậu nói bậy.



- Nói bậy?



Bạch Lượng Phong nhìn chằm chằm nàng, mặt âm trầm, hạ thấp thanh âm, nói:



- Phí trị liệu của bác mất hơn năm mươi vạn, cô cảm thấy cái tên Trương Dương kia có thể giúp được cô nhiều tiền như vậy à?



- Làm sao anh biết?



Hứa Đan Lộ ngẩn ngơ, hơn năm mươi vạn là Dương Tĩnh nói, chính mình cũng chỉ mới vừa biết, như thế nào mà Bạch Lượng Phong cũng biết?



Bạch Lượng Phong ảm đạm cười hồi đáp:



- Đừng quên nhà của tôi làm cái gì, muốn tìm hiểu tin tức về cha cô còn không quá khó khăn đâu. Tôi còn biết tình hình như cha cô này, khẳng định cần làm PET-CT chẩn đoán chính xác. Theo tôi được biết, rất không may, làm kiểm tra CT bên Cát Tường nhật trình đã sắp xếp kín, cha cô mặc dù phải làm, cũng phải hai ba ngày sau. Nhưng nếu như là Bạch thị chúng ta ra mặt, sáng mai đi làm, buổi chiều là cô có thể lấy báo cáo.



- Tôi phải trả giá như thế nào?



Hứa Đan Lộ cúi đầu ngắm sơ mi màu đen che lấy núi non tuyết trắng trước ngực, cười lạnh hỏi:



- Cùng anh đi nhà nghỉ ngủ một giấc?



Bạch Lượng Phong sớm bị nước mắt nàng hấp dẫn nhìn đến ngực nàng, trên mặt lộ ra một vẻ đắc ý, nhìn chằm chằm nơi thâm thúy trước ngực Hứa Đan Lộ kia, nuốt một hơi nước miếng nói:



- Biết rồi, còn muốn tôi nói?



- Vô liêm sỉ!



Hứa Đan Lộ oán hận mà nhìn hắn, môi anh đào đỏ bừng cắn đến cơ hồ sắp bật máu.



- Vô liêm sỉ? Hừ, vô liêm sỉ thì sao nào? Tôi cho cô một phút đồng hồ suy nghĩ, đừng quên, với quan hệ của Bạch thị cùng Cát Tường, cô phải làm PET-CT nếu bị xếp đến mười ngày sau cũng chẳng có gì lạ.



Bạch Lượng Phong liếm liếm đầu lưỡi, tựa hồ đã nhìn thấy rõ tình cảnh của Hứa Đan Lộ đang ở trong tay hắn, nói tiếp:



- A, thiếu chút nữa quên, ngoài thân thể của cô, cô còn phải làm chuyện này …



Hắn nhìn chằm chằm Trương Dương đứng một bên, cười lạnh bám vào bên tai Hứa Đan Lộ, thấp giọng nói rằng:



- Cô còn phải đứng trước mặt lãnh đạo trong viện, lên án ý đồ của Trương Dương tại khách sạn Thanh Xa cưỡng gian cô!



Hứa Đan Lộ khó xử, điều kiện thứ nhất của Bạch Lượng Phong, nàng còn không hề gì, nếu dùng thân thể của chính mình có thể đổi được một hy vọngcho cha, nàng tuyệt đối sẽ không chút do dự đi trả giá, nhưng bảo nàng lên án Trương Dương có ý đồ cưỡng gian chính mình, cái này liền quá đáng. Nàng rất rõ ràng, đêm đó nếu không phải Trương Dương trùng hợp xông tới cứu mình, mình sớm bị Bạch Lượng Phong đoạt mất tấm thân trinh nữ.



Trương Dương không kể nguy hiểm bị Bạch Lượng Phong trả thù cứu mình, bản thân mình còn đi lên án hắn, vô luận như thế nào cũng không thể nào nói nổi.



- Điều kiện thứ nhất, tôi có thể đáp ứng...



Hứa Đan Lộ cắn môi dưới, mặt đỏ giống như hoa đào:



- Nhưng điều kiện thứ hai của anh, tôi làm không được.


Đế Quốc Mỹ Nữ - Chương #23