Hiện Tượng Kỳ Dị


Người đăng: daihuynh899@

1 tuần sau, Trần Phàm vẫn như thường lệ đang nằm trên giường, chỉ có điều hắn
đã chuyển vào quân doanh cho tiện quản lí binh sĩ.

Trần Phàm ngáp dài ngáp ngắn, thầm nhủ:"Hệ thống ơi, mỗi khẩu M44 10 xu vậy
120 người là 1200 xu, làm sao kiếm đủ xu bây giờ đây hệ thống ???".

[Đinh ! Nhận thấy túc chủ đã thu nạp được một số người, vì muốn cho túc chủ
kiếm thật nhiều vật phẩm nên hệ thống mở ra chức năng "Nhiệm Vụ Bảng"]

["Nhiệm Vụ Bảng" khác với Nhiệm Vụ thông thường, đây là nhiệm vụ chỉ dành
riêng cho đám thuộc hạ của túc chủ]

Trần Phàm thoáng ngạc nhiên, khẽ nói:"Mở Nhiệm Vụ Bảng đi".

[Đinh ! Nhiệm Vụ Bảng được kích hoạt]

Nhiệm Vụ Bảng:


  • Giúp chú tư bán hết vải vóc hôm nay, thưởng : 5 xu


  • Đập 10 viên đá thành mảnh vụn: Thưởng 10 xu


  • Quét dọn rác ở chợ hôm nay : Thưởng 20 xu


  • Để hai tên lính múc nước tưới bãi rau trồng ở vườn nhà của ông Ngô : Thưởng
    7 xu


  • Quét dọn rác ở sân vườn cho bà hai : Thưởng 18 xu


  • Tu sửa đình viện để người dân có chỗ nghỉ ngơi : thưởng 30 xu


  • Giúp bé mèo đen bị mắc kẹt ở gốc đại thụ gần đình viện : Thưởng 5 xu


......

"Đậu xanh, thưởng nhiều xu dữ vậy" Trần Phàm trừng mắt nhìn bảng thông tin
trước mặt, bản thân tân tân vạn khổ mới thu được 25 xu còn đây giúp con mèo
thôi cũng được 5 xu ??? công bằng ở đâu ???

[Túc chủ xin đừng hòa nghi hệ thống, hệ thống chỉ muốn túc chủ mau chóng hoàn
thành nhiệm vụ chính tuyến nên mới để nhiệm vụ dễ vậy thôi, lần sau không có
đâu]

[Nhiệm Vụ Bảng mỗi ngày đều cập nhật lúc 12h khuya, túc chủ xin lưu ý hoàn
thành để thu được nhiều xu nhất]

[Bật mí cho túc chủ là có kẻ không mời mà đến, thỉnh túc chủ lưu ý]

"Kẻ không mời mà đến ??? lẽ nào có kẻ muốn ám sát ta sao ???". Trần Phàm ngơ
ngác nhìn xung quanh, đột nhiên cánh cửa bằng gỗ được mở ra, một hắc y nhân
mặc kín mít từ trên xuống dưới chỉ để lộ cặp mắt sắc bén mà tự tin.

Trần Phàm trầm giọng hỏi:"Ngươi là ai???".

Hắc Y Nhân cười gằn, nói:"Ngươi là Trần Phàm phải không ?".

"Là ta thì sao ?". Trần phàm hỏi.

Hắc Y Nhân cười ha hả nói:"Phó thủ lĩnh của chúng ta mời ngươi gia nhập thế
lực, ngươi có đồng ý không".

Trần Phàm phì cười, nói:"Thế lực của ngươi là gì ??? tự dưng ở đâu nhảy ra mời
ta gia nhập thế lực ??? có bị ngáo không ???".

Hắc Y Nhân thay đổi thái độ, giọng nói cũng âm lãnh hơn trước, nói:"Hừ, thủ
lĩnh của chúng ta là của Nguyễn Ánh đại danh đỉnh đỉnh khắp Đại Việt, không
người không biết, ta hỏi lần cuối ngươi có đồng ý không ???".

Trần Phàm phì cười lần nữa, lúc này bộ dáng của hắn đã được thuốc cải tạo
ngoại hình nên nhìn hắn rất xinh đẹp, duyên dáng yêu kiều, ngũ quan xinh đẹp,
giống như tập trung vẻ hoàn mỹ của thiên địa, vô cùng hoa mỹ, quả thực tương
đẹp như hoa hải đường, đẹp quá bạch ngọc, không thể khinh nhìn, rung động lòng
người, lúc này hắn mở miệng, để lộ hàm răng trắng như ngọc, nói:

"Bớt nói nhảm, bây giờ ngươi rời khỏi đây có lẽ ta còn bỏ qua cho ngươi, bằng
không thì có mười Nguyễn Ánh ta cũng giết hết".

Hắc Y Nhân ngơ ngác nhìn Trần Phàm, hắn đã rung động trước sắc đẹp của Trần
Phàm, đôi mắt trừng to ra, ánh mắt tỏ vẻ tham lam tựa như nhìn một mỹ nhân,
hắn nuốt một ngụm nước bọt, phía dưới bỗng xuất hiện một luồng hỏa khí thiêu
đốt, tiểu đệ bắt đầu có phản ứng, chiếc quần bó sát nhanh chóng để lộ ra tiểu
đệ dài 20cm, còn về lời từ chối của Trần Phàm thì hắn không để vào tai, giờ
phút này hắn chỉ muốn chiếm hữu nam nhân trước mặt, hảo hảo cưng chiều.

Trần Phàm thấy ánh mắt của hắc y nhân thì giật mình một cái, ánh mắt vô ý đảo
xuống hạ thân thì thấy có vật gì đó hiện lên làm chiếc quần vốn đã chật chội
nay còn chật thêm.

Bỗng nhiên, một luồng hàn khí xâm nhập khắp người Trần Phàm khiến hắn rùng
mình một cái, bỗng nhiên hắn có cảm giác mình bị sỉ nhục, tựa như là mất mát
gì đó vậy, xen lẫn trong đó một chút xấu hổ và sợ hãi, Trần Phàm không tự chủ
được mà lùi về sau một bước, mặt đỏ bừng, nói:"Ngươi....đồ dâm tặc vô sỉ".

Chính bản thân Trần Phàm cũng không biết tại sao mình lại có phản ứng như vậy,
nếu là hắn thường ngày thì đã chửi 18 đời tổ tiên của thằng trước mặt này rồi.

Hắc Y Nhân ánh mắt càng lộ ra vẻ tham lam, từng bước lại gần, nói:"Em hãy theo
ta đi...ta hứa sẽ đảm bảo an toàn cho em và toàn bộ thuộc hạ dưới trướng của
em...".

Không đợi hắc y nhân nói hết câu, Trần Phàm nhanh chóng lấy M44 từ trong Hành
Trang ra nhắm thẳng đầu hắc y nhân.

Hắc y nhân sửng sốt định xoay người bỏ chạy thì một tiếng "Bằng" vang lên,
viên đạn lần này vừa khéo đục một lỗ trên mi tâm của hắn, máu tươi phun ra,
một chút mảnh vỡ nhỏ của da và thịt cũng bay ra bên ngoài.

Hắc Y Nhân phun máu tươi ngã xuống, chết không thể chết được nữa.

Sở dĩ Trần Phàm bắn súng giỏi vậy là vì hắn từng đi nghĩa vụ quân sự năm 18
tuổi, trong đó toàn luyện tập bắn aka47 với ném lựu đạn nên hắn rất thành thục
với súng đạn, đặc biệt sau 1 năm đi nghĩa vụ hắn còn được bắn thử pháo cao xạ
của bộ binh, nhận thấy hắn có thiên phú nên sĩ quan phụ trách dự định mời hắn
vào quân đội trở thành một Pháo Binh nhưng chưa kịp huấn luyện thì hắn đã chết
rồi.

"Hệ Thốngggggg ra đây cho taaaaa" Trần Phàm cất M44 đi, gằn từng chữ, nghĩ đến
cảnh vừa rồi hắn vẫn còn hơi đỏ mặt.


Đế Quốc Đông Lào - Chương #9