Trần Phàm Lại Biến Đổi (1)


Người đăng: daihuynh899@

[Đinh! do đây có một phần lỗi đến từ hệ thống nên để mọi người không nhận ra
thì hệ thống sẽ thi triển năng lực để thuộc hạ của túc chủ xem như không có
việc gì xảy ra]

"Vậy thì tốt quá" Trần Phàm vui mừng nói.

[Đinh! nhưng để hệ thống làm được như vậy thì cần 50 vạn xu]

"Gì cơ??? đây cũng quá nhiều đi?". Trần Phàm giận dữ nói.

[Túc chủ nên cảm thấy may mắn vì hệ thống còn giúp, theo luật 83/dkt/0001 thì
hệ thống không có quyền/nghĩa vụ để can thiệp vào cuộc sống của túc chủ, chỉ
khi xảy ra sự cố cho túc chủ mà bắt nguồn từ hệ thống thì mới được phép giúp
túc chủ với một số lượng xu nhất định]

Trần Phàm nhìn sang bảng thông tin bên cạnh, hiện tại có 86 vạn xu, hắn cố nén
đau lòng mà nói:"Được rồi, coi như ta thua ngươi, đợi tí nữa ta dùng xong Hoán
Đổi Đan đã".

[Đinh! túc chủ có thể tùy thời nhờ hệ thống giúp, nhưng số xu cần dùng thì sau
1 ngày có thể tăng lên]

"Hừ, quỷ hút máu" Trần Phàm thầm mắng một câu.

Sau khi 3 người Tiêu Trần đã nói rõ với nhau, Trần Phàm quyết định ở tạm tại
đây tối nay.

Lần này Trần Phàm không cần cướp nhà đuổi người nữa, trưởng làng là một lão
giả khoảng 60 tuổi, lão đồng ý cho mượn vài chục căn đình viện ở cuối xã.

Do xã này chẳng có nhiều người, nhà bỏ hoang nhiều nên 2,5 vạn binh sĩ ở tạm
một đêm cũng được, chỉ là thiếu vài trăm chỗ ngủ thì dựng tạm lều xung quanh
đình viện.

Tối hôm đó, Trần Phàm ngồi trong phòng riêng ở đình viện, nuốt Hoán Đổi Đan
vào miệng.

Một dòng khí nóng từ trong dạ dày hắn khuếch tán ra toàn thân, hắn chỉ cảm
thấy từng tia nóng rực như lửa đốt lan tràn toàn thân, đây là khí dương của
nam nhân.

Ngũ Hành, âm dương, chắc hẳn ai cũng nghe nói về hai thứ này, ngũ hành chính
là các nguyên tố cơ bản trong thiên địa, còn âm là khí âm của nữ nhân, dương
là khí dương của nam nhân, nếu một nam nhân mà lao đầu vào tình dục quá nhiều
thì cũng sẽ có một ngày khí dương trong cơ thể bị móc rỗng, lúc đó tinh lực
cạn kiệt, tuổi thọ cũng bị giảm sút.

Bỗng nhiên, trong cơ thể Trần Phàm xuất hiện các luồng khí âm, các luồng khí
này chẳng biết từ đâu ra nhưng nó mang lại một cảm giác lạnh thấu xương.

Hai luồng khí va chạm với nhau tạo ra từng tiếng tách tách, chỉ là những âm
thanh này ngay cả Trần Phàm cũng không nghe được.

Rất nhanh chóng, khí âm đã bị khí dương hoàn toàn thôn phệ, dược lực của Hoán
Đổi Đan vẫn còn, khí dương lần lượt thế chỗ cho khí âm, khuếch tán ra toàn
kinh mạch của Trần Phàm.

Trần Phàm nhanh chóng cảm nhận được luồng nước ấm trong cơ thể, điều này cho
thấy khí dương đã hoàn toàn dung hợp với cơ thể hắn.

Đây là quá trình hết sức kỳ diệu, ngay cả Trần Phàm cũng không nhận thấy được,
bỗng nhiên Trần Phàm cảm thấy hơi đau đầu, sau đó hắn ngất đi, không biết gì
nữa.

Đến khi tỉnh lại thì trời đã sáng, Trần Phàm đau đầu gắng gượng đứng dậy, việc
đầu tiên hắn làm là chạy đến trước gương để xem hiện tại thế nào.

Một thanh niên hoàn mỹ xuất hiện trong gương, nhìn vẻ bề ngoài thì khuôn mặt
rất anh tuấn, tiêu sái, khí chất không giận mà uy, ngũ quan thanh tú, làn da
trắng ngần, tóc dài đến ngang lưng, có thể nói là hoàn mỹ, tuy không đẹp như
tiên nữ nhưng cũng đã tiếp cận với nó.

Nếu so vẻ đẹp hiện tại với "Trần Phàm" lúc trước thì đúng là một trời một vực.

Trần Phàm nguyên bản lúc trước là 1m78, hiện tại chiều cao bị sụt giảm nghiêm
trọng, chỉ còn 1m72, dáng người này không cao nhưng cũng không thấp, chỉ tầm
trung bình.

Trần Phàm cười khổ, lại biến thành công tử ca rồi, hiệu quả của Hoán Đổi Đan
quá lợi hại rồi.

Trần Phàm dự định cắt đi mái tóc dài này, tuy đẹp thật đấy nhưng lại rất vướng
víu, không phù hợp trong môi trường quân đội.

Trần Phàm rất ghét kiểu tóc đuôi sam của triều Thanh, nhìn nó rất kỳ dị giống
thằng 3d hoặc kiểu chơi gay.

Trần Phàm hạ quyết tâm sau này tiến quân về Đại Thanh phải chặt hết cái đuôi
sam này của bọn Mãn Thanh, nhìn nó rất ngứa mắt.

Nhưng bây giờ thì hắn phải cắt mái tóc dài này đã, cầm cây kéo trên bàn, hắn
nhẹ nhàng và dứt khoát cắt hẳn luôn phần từ vai đến lưng.

"Lách cách" cây kéo va chạm nhau tạo nên âm thanh nhẹ nhàng mà chát chúa, rất
nhanh chóng, dưới sàn đã ngập trong tóc.

Nhìn mái tóc ngắn của mình trước gương, Trần Phàm cực kỳ hài lòng, khẽ hỏi hệ
thống:"Này hệ thống, ngươi trừ xu đi, ta muốn gặp đám thuộc hạ".

[Đinh! khấu trừ 50 vạn xu, đã thi triển năng lực, từ bây giờ thuộc hạ của túc
chủ sẽ biết túc chủ là Trần Phàm- chủ công của họ chứ không còn cái tên Như
Nguyệt nữa, cái tên này sẽ chìm vào quên lãng trừ một số người không phải
thuộc hạ của túc chủ như đám người Nguyễn Huệ, Kim Ngọc]

[Đinh! túc chủ còn 36 vạn xu]

"Ừm......cũng coi như là ổn rồi" Trần Phàm khẽ thì thào, đột nhiên hắn nghĩ
tới gì đó, vạch quần ra xem tiểu đệ đệ.

Tiểu đệ có biến hóa cực lớn, đầu tiên là bán kính của nó, so với Lâm Phàm thì
nó to hơn gấp 2 lần, sau đó là chiều dài, tới 18cm, gân guốc đầy mình.

Đặc biệt là chùm lông đen nhìn như râu ria của nam nhân, những sợi lông đen
uốn một đường cong hoàn mỹ nhìn mà mê người.

Trần Phàm cười ha hả, tiểu đệ này quá hoàn mỹ, ngay cả hắn cũng thấy tuyệt
vời.


Đế Quốc Đông Lào - Chương #80