Mua Súng M44


Người đăng: daihuynh899@

Trần Phàm nói tiếp:"Vậy mua một món trong cửa hàng sơ cấp vậy".

Hắn nhấn vào nút "Cửa Hàng" lập tức 20 vật phẩm lần trước đã hiện lên.

Trần Phàm dự định mua Súng Trường Mosin Nagant M44 nhưng đột nhiên nghĩ ra một
vấn đề cực kì to, thế là hắn hỏi:"Này hệ thống, đạn với thuốc súng thì sao đây
? dù sao ta cũng không có thiết bị chế đạn".

[Túc chủ xin yên tâm ạ ! toàn bộ súng trong cửa hàng đều được cung cấp 100
viên đạn bằng kim loại mỗi khi mua một khẩu, nếu túc chủ muốn mua thêm thì có
thể vào "Nhu Yếu Phẩm" để mua, còn nữa, bất kể là súng gì thì đều có thể dùng
chung một loại đạn, đặc biệt là súng không cần thuốc súng vì mỗi viên đạn kim
loại của hệ thống đều được nhét sẵn thuốc súng rồi]

"À, thì ra là vậy, "Nhu Yếu Phẩm là gì thế ?"

["Nhu yếu phẩm" hiện đang tạm khóa, hệ thống chỉ có thể bật mí một chút là nó
sẽ cung cấp đạn dược Vô Hạn cho túc chủ về một loại súng, pháo, lựu đạn nào đó
nhưng sẽ tiêu phí cái giá thật lớn, bù lại là về đạn dược của súng thì túc chủ
không cần lo ạ]

"Bá đạo vậy à, ưm...thôi mua M44 cái đã" Trầm Phàm lựa chọn mua ngay, thoáng
chốc 20 xu của hắn chỉ còn 10 xu, trong hành trang cũng có thêm một khẩu M44.

Trần Phàm nhấp vào hình khẩu M44, lập tức một khẩu súng rơi vào tay hắn.

Đây là sự hiện diện đầu tiên của súng trường tấn công trong suốt lịch sử từ
khi trái đất hình thành đến năm 1762, có thể nói vì sự hiện diện của Trần Phàm
đã làm thay đổi tất cả.

Trần Phàm tuy không quá cao nhưng cũng không lùn, giờ phút này hắn cầm khẩu
M44 trong tay cực kì thuận tay, M44 màu nâu nhạt, chỉ có một nòng súng, đạn
được nạp vào từ phía sau, điểm đặc biệt làm nó ưu thế hơn những khẩu súng hỏa
mai là nòng súng được chuốt rãnh xoắn.

có báng súng và ốp lót tay hoàn chỉnh để phục vụ mục đích bắn điểm xạ. Rãnh
xoắn này trong nòng súng được gọi là khương tuyến ; khi bắn, viên đạn ép chặt
vào thành nòng và miết vào khương tuyến này, biến dạng đồng thời tự xoay quanh
trục nòng súng để tạo ra đường đạn ngoài sau khi bắn. Viên đạn sau khi thoát
ra khỏi nòng sẽ xoáy mạnh trong không khí và tạo ra hiệu ứng khí động học giúp
súng trường bắn tầm xa hơn hẳn so với các loại súng cổ như súng kíp hay súng
hỏa mai.

Vuốt vuốt khẩu M44 trên tay, càng nhìn hắn càng cảm thấy thuận mắt, tuy rất
muốn bắn thử nhưng ở đây là trong làng, động tĩnh quá lớn sẽ kinh động đến
người dân nên Trần Phàm vẫn kiềm xuống ham muốn này.

Đặt lại M44 vào "Hành Trang", Trần Phàm ra ngiai hít thở không khí một cái,
phải nói là thời này chưa có khói bụi, các loại chất hóa học thải vào không
khí nên môi trường cực kì trong sạch, chỉ riêng về độ tinh thuần của không khí
đã hơn Sài Gòn gấp trăm ngàn lần.

Đùng lúc này, trưởng làng đi tới, dáng người mập mạp, râu cá trê, chiếc bụng
căng tròn, hơi lùn, khuôn mặt lúc nào cũng mang đậm ý cười.

Trưởng làng đi tới, thấy Trần Phàm thì cười tươi như hoa, nói:"Trần Phàm đấy à
? ngươi có biết tội của ngươi chưa ???".

Trần Phàm cười nhạt, hỏi:"Tội gì cơ?".

Mập mạp nở nụ cười, nụ cười này rất lạnh ,mang thêm vài phần địch ý,
nói:"Ngươi không xin phép ta mà đã đi bán vải, nghe nói ngươi bán được 1
triệu, vậy thì đưa 500 ngàn cho ta, xem như là tiền nộp phạt vì đã trái lệnh
làng".

Trần Phàm cười ha hả, nói:"Ngươi nói đùa gì thế ??? 500 ngàn ư ??? sao ngươi
không đi ăn cướp luôn đi ???".

Nói xong, hắn nghiêm nghị nhìn tên mập trước mặt, rống to:" CON MẸ MÀY, Mày mà
là trưởng làng cái ĐÉO gì ??? họp chợ đòi thu 20% tiền thuế, thương nhân từ
thành Vân Kinh tới thì MÀY chèn ép, bắt bớ, cố moi móc kiếm lỗi để kiếm tiền,
nhà mày chắc giàu nứt vách rồi nhỉ ????".

"Gạo trong chợ đều bị mày lũng đoạn làm tăng giá, khiền tao phải tích góp khổ
sở mới đủ tiền mua gạo, lúc trước tao tích được một ít muốn xây nhà gạch thì
MÀY ỷ tao là đứa mồ côi nên sai người đánh đập để cướp sạch tiền của tao, giờ
TAO nhịn đủ rồi, HÔM NAY MÀY XÁC ĐỊNH VỚI TAO THẰNG CHÓ !!!".

Mập mạp run run, khuôn mặt lúc xanh lúc trắng, hai tên lính bên cạnh cũng há
hốc mồm nhìn thanh niên trước mặt.

"Hôm nay nó quên uống thuốc hả ???". Tên lính A xoay người hỏi tên lính bên
cạnh.

Lính B run run đáp:"Không đâu, giả sử nó có người quen làm quan to thì cũng
không có khả năng xuất hiện ở đây, hôm nay đâu có đại nhân vật nào vào làng mà
bảo kê nó ??? chỉ có một giải thích là nó điên mẹ rồi".

Cả hai tên lính đều thở phào, còn tốt tưởng chuyện gì xảy ra, hóa ra là một
tên điên bị ép tới nỗi ngáo đá luôn rồi, nghĩ đến đây cả hai tên lính đều cười
lạnh trong lòng, hai gã đều đi theo mập mạp từ lâu, biết mập mạp hay chèn ép,
cướp bóc người nhưng cũng nguyện làm tay sai cho hắn vì mập mạp có tiền.


Đế Quốc Đông Lào - Chương #4