Napoleon Bonaparte (2)


Người đăng: daihuynh899@

Ngay sau đó, Liên Minh đưa Louis XVI lên ngôi vua ở Pháp, còn về Napoleon thì
đành chịu nhẫn nhịn, sống những chuỗi ngày mệt mỏi, khổ cực nơi đảo hoang.

Nhưng ngay sau đó, Napoleon nhận được thư từ Luvc đệ tam, hắn là thuộc hạ cũ
của Napoleon, chính nhờ gia tộc ủng hộ và lòng sùng kính trung thành đối với
Napoleon đã khiến Luvc đệ tam tập trung binh lực, vũ khí để lật đổ vua Louis
XVI, đưa Napoleon trở lại ngôi vị hoàng đế.

Kế hoạch này chỉ được vạch ra từ năm 1761, nhưng chỉ sau 1 năm thì kế hoạch
này đã thực hiện thành công, Luvc đệ tam đã hao phí gần như toàn bộ tài sản
của gia tộc để nhờ các tướng quân và binh lính nước Pháp không can thiệp vào
chuyện này.

Đến tận bây giờ, kế hoạch này coi như đã thành công, từ nay về sau đế quốc
Pháp sẽ đón nhận những nghịch chuyển mà không ai tưởng tượng nổi.

1 tháng sau, tại thành Vân Kinh.

Trần Phàm uể oải vươn tay, cánh tay ngọc trắng ngần không chút vết sạm, hắn
đứng dậy, nhìn bảng hệ thống thì thở dài, nói:"Hệ thống, đến bây giờ mới có
8900 xu à??? ngươi có nhầm lẫn gì không đấy???".

[Đinh! hệ thống dùng kĩ thuật siêu vi tử để tính toán từng con số, sự lặp đi
lăp lại khi tính ra một con số để chắc chắn rằng nó chuẩn xác được thực hiện
tới 726289 tỷ tỷ lần]

"Haizzz số xu này chỉ đủ để trang bị 890 khẩu M44.... thôi vậy, sẵn chuyến này
chiêu mộ thêm một số binh lính ở Đà Nẵng đi". Trần Phàm thở dài một hơi, bật
Cửa Hàng Sơ Cấp lên, mua x890 khẩu M44, thanh âm trong trẽo pha lẫn chút lạnh
nhạt của hệ thống lại vang lên.

[Đinh! chúc mừng túc chủ mua thành công x890 khẩu M44, toàn bộ vật phẩm đã
được chuyển đến Hành Trang]

"Tính cả 600 khẩu M44 trước đó thì hiện tại ta đã có 1490 binh lính trang bị
súng". Trần Phàm tính toán một chút rồi hơi chán nản, binh lính bây giờ của
hắn đã lên tới 9000, có kết quả như vậy là do Trần Phàm trắng trợn tuyên bố
tuyển binh lính tham gia vào quân đội của triều đình, nhờ Giấy Thông Hành Sơ
Cấp mà Trần Phàm đi đến đâu cũng được người khác tôn trọng, tính đến nay hắn
đã dụ được tất cả các thành trì lớn trong Côn Lôn.

Hôm sau, Trần Phàm triệu tập 9000 binh lính đứng tronv quảng trường, Trần Phàm
mặc bộ trang phục cấp tướng quân của Đức Quân Xã, tuy nhiên bộ trang phục này
hắn mặc vào khá kỳ quái.

Bộ trang phục này được thiết kế dành riêng cho hắn, y phục bó sát đến tận cơ
thể, lộ ra vòng 1 to lớn, mỗi khi hắn di chuyển là nó lại đung đưa qua lại đầy
vẻ mê người.

Trấn Phàm cũng đã mặc nội y cho cặp ngực khủng này, đáng tiếc, do quá lớn nên
khi di chuyển nó cũng sẽ hơi lay động một chút, chiếc áo lót viền ren đen chỉ
che được một chút mà thôi.

Dù bộ trang phục này thuần màu xanh lục nhưng lại bó sát người, để lộ cặp mông
đầy đặn căng tròn, chiếc thắt lưng màu xám buộc chặt vòng eo thon, cái mũ lưỡi
trai đặc trưng của quân đội được hắn đội lên, kết hợp với khuôn mặt tuyệt sắc
tạo nên vẻ xinh xắn, đáng yêu pha lẫn chút tinh nghịch.

Dáng người hắn vốn cao 1m75, hiện tại trở thành nữ nhân chỉ cao 1m66, đây là
chiều cao trung bình của phụ nữ Việt nên hắn cũng không ngại.

Đôi giày đen không làm hắn xấu xí mà kết hợp hoàn mỹ với trang phục làm vóc
dáng hắn càng thêm hoàn mỹ, tóm lại Trần Phàm mặc trang phục nào cũng đẹp,
ngay cả trang phục của quân đội vẫn toát lên vẻ quyến rũ chứ không khô khan,
cứng nhắc.

Đám binh lính đang chen chúc nhau, vì tất cả quân đội của Trần Phàm đều được
"Huấn Luyện Quân Sự" và "Chủ Nghĩa Vô Thần" nên cả đám binh lính đều toát ra
khí chất trang nghiêm, sẵn sàng phục tùng chỉ huy của một người lính.

Binh sĩ 1 xoay người hỏi:"Này, ngươi có biết chủ công của chúng ta là ai
không???".

Binh sĩ 2 đáp:"Theo ta biết thì chủ công của chúng ta là một nữ nhân tuyệt sắc
thiên hương, đẹp như tranh vẽ, tuy ta mới đến quân doanh nhưng rất hâm mộ chủ
công, đến bây giờ ta vẫn chưa gặp ngài ấy".

Binh Sĩ 3 nghe vẫy thì kinh ngạc đến ngẩn người, chen vào cuộc nói chuyện:"Các
ngươi có nhầm không? nữ nhân mà cũng làm chủ công sao???".

Binh Sĩ 4 chen vào:"Đúng đúng, nữ nhân không ai là tốt, ta có một người vợ tên
là...".

Binh Sĩ 2 thoáng giận dữ, quát:"Hừ, các ngươi xúc phạm chủ công không sợ ngài
ấy nghe thấy sao??? nữ nhân thì sao chứ? mẹ các ngươi không phải nữ nhân à?".

Binh sĩ 4 có chút nóng nảy, nắm chặt tay lại định tung một quyền thì một âm
thanh lạnh như băng vang lên:"Hừ".

"Kẻ nào???". Cả 4 binh sĩ xoay người nhìn lại thì thấy một người mang quân
phục cấp thiếu úy, ánh mắt lạnh lẽo không chút cảm tình, đây chính là Thanh
Mộc.

Cả 4 người này đều run run, biết bản thân đã phạm vào tội lớn, vội quỳ xuống
hô to:"Thuộc hạ phạm phải tội lớn, mong ngài nghiêm trị".

Thanh Mộc nhìn chằm chằm 4 kẻ trước mặt, nói:"Các ngươi thân là binh lính của
chủ công mà lại đi nhục mạ, khinh bỉ người, các ngươi có còn là nam nhân hay
không? hả???".


Đế Quốc Đông Lào - Chương #35