Người đăng: kenbi
Trong nháy mắt đã qua hai năm, William đã gần như biến mất khỏi tầm mắt của
công chúng, chỉ có một số tin đồn rằng hắn đã quay về Anh quốc theo học Đại
học. Điều duy nhất xác định nhân vật chính chưa mất tích là những cuốn sách
mới vẫn đang được phát hành đều đặn.
Vào khoảng cuối những năm 87, tiểu thuyết ‘Công viên kỷ Jura’ chính thức xuất
bản thành công, tạo tiếng vang lớn trong giới văn học và khảo cổ. Còn về phần
bộ truyện Harry Potter đã bắt đầu sang mùa 3, mặc dù danh tiếng không bằng
những chú khủng long nhưng nhận được nhiều lời khen ngợi tích cực từ giới trẻ.
Tại tại nhiều nơi trên thế giới như công viên, khuôn viên trường học, quán ăn
nhanh ..v..v đều có thể bắt gặp những người độ tuổi thanh thiếu niên đang ngồi
bàn tán về Harry và đồng bọn.
Tình hình thế giới gặp nhiều biến động, giới truyền thông liên tục lan truyền
tin tức mới như:
“Trong khi Liên Xô bắt đầu tái cơ cấu lớn hướng tới một nền kinh tế hỗn hợp,
tuyên bố bỏ phiếu chống độc quyền của Đảng cộng sản về quyền lực kinh tế và
phi chính trị.”
“Liên Xô rút khỏi Afghanistan. Quân Anh tăng cường sự hiện diện”
“Virus máy tính đầu tiên 2/11 qua lan trên Internet”
"Thế vận hội mùa hè 1988 được tổ chức tại Hàn Quốc"
Trong khoảng thời gian này William không có nhiều hành động trừ một số đã lên
lịch sẵn, đa phần vẫn là thâu tóm, đầu tư chứng khoán. Tập đoàn Crown Estate
một phần nào đó bên ngoài còn mang nặng danh nghĩa quốc gia đã trở nên đa dạng
hơn trước không chỉ quanh quẩn như bất động sản hay dầu mỏ mà tăng mạnh chiếm
lĩnh thị phần vận tải, công nghiệp, hàng không vũ trụ. Gia tăng sức ảnh hưởng
và sự hiện diện của Anh quốc ở nhiều quốc gia.
Khoản tiền mà hắn kiếm được lợi nhiều nhất trong mấy năm này chủ yếu từ vụ
khủng hoảng tài chính 1987 mà người ta mỗi khi nhắc đến với cái tên “Ngày thứ
Hai đen tối”. Khủng hoảng tín dụng Hoa Kỳ cũng theo đó gia tăng nguy cơ tan
vỡ.
Warren Buffet đã từng nói: “Sợ hãi khi người ta tham lam, nhưng hãy trở nên
tham lam khi kẻ khác sợ hãi”
William biết mình so không được cổ thần thế giới bất quá lợi thế của hắn nằm ở
biết trước tương lai đã nhấn định vụ mùa bội thu.
Có hai phương thức dễ kiếm lợi nhất khi khủng hoảng tài chính: bán khống và
mua cổ phiếu lúc mất giá. Song tiền đề bạn phải đoán được giá trị của những
đống phiếu mà người ta cho là trở thành đống giấy lộn sẽ kiếm về khi kết thúc.
…..................
“Bệ hạ ngài xác định vay ngắn hạn những cổ phiếu trên”
“Đúng vậy. Bây giờ đã vào đầu tháng tám, chúng ta có một tháng để bán toán bộ
chỗ cổ phiếu đó. Nhớ chia ra vài đợt về phần chi tiết ra sao ta nghĩ anh rõ
hơn ai hết. Còn nữa, nhớ tập trung để ý biến động sàn NYSE, IBEX 35, đặc biệt
chỉ số Dow Jones. Có vấn đề lập tức gọi ta” William lựa chọn toàn loại mất giá
nhất mạnh nhất, tiền lời sau đó cũng là cao nhất. Cơ mà tên này chợt nhớ điều
gì đó lại bồi thêm câu:
“À, hãy để bên dưới thuê thêm vài đội nữa cùng thao tác, lượng công việc lần
này không phải ít đâu” William nhớ tới chỉ có mình nhóm Scout hành động có
phần hơi quá sức, dù sao thị phần không chỉ riêng mỗi Hoa Kỳ. Nhưng hắn không
biết, việc kiếm thêm nhân thủ đã khiến lũ cáo già ở Nhà Trắng tra được một
chút manh mối kẻ đứng sau màn thao túng.
2 tháng sau, 14 tháng 10 . William đang đánh tennis với Drew thì Scout tới cắt
ngang cuộc chơi.
“Bệ hạ, sàn chứng khoán có vấn đề, chỉ số DJIA liên tục sụt giảm 3,8 %, các
nhà đầu tư đang cố mua vào kiềm hãm tốc độ”
“Đừng vội chờ thêm thời gian nữa hãy mua vào” Hắn bình thản chơi tiếp bỏ qua
vẻ mặt ngu ngốc của Drew, cô nàng không hiểu hai người đang nói cái gì.
16 tháng 10 . Cơn bão đổ bộ vào Luân Đôn, chỉ số DJIA tiếp tục hạ 108,35 điểm
(4,6%) xuống mức 2246,74 điểm. Đã có người không nhịn được nữa mà liên túc
tăng mạnh bán tháo cổ phiếu, tạo hiệu ứng dây chuyền kéo nhau cùng xả làm giới
doanh nhân sứt đầu mẻ trán
19 tháng 10 . Sàn Luân Đôn FTSE100 giảm hơn 136 điểm do đóng cửa sớm vào ngày
16 . DJIA tiếp tụ mất 508 điểm xuống còn 1738,74 . Chỉ số S & P 500 giảm
20,4%, giảm từ 282,7 xuống 225,06 điểm.
“Scout, cho người mua vào. Chúng ta chỉ có một ngày thời gian” Đúng như những
gì hắn tính toán, thời gian không chút nào chênh lệch. Có quá nhiều người từ
bỏ trong tay đám giấy kia, đầy đủ William cầm về cả mớ tiền.
20 tháng 10 . Chỉ số Nikkei 225 mất 3395 điểm (13%) xuống mức 22350 điểm
Tổng kết hết tháng 10 thị trường chứng khoán giảm ở Hồng Kông (45,5%), Úc
(41,8%), Nhật Bản (19,4%), Tây Ban Nha (31%), Vương quốc Anh (23,45%), Hoa Kỳ
(25,68%) và Canada (22,5%). Riêng New Zealand bị ảnh hưởng đặc biệt lớn, ‘Ngày
thứ 3 đen’ khiến chỉ số chứng khoán của nước này giảm khoảng 60% so với đỉnh
cao cùng năm và phải mất kha khá thời gian để phục hồi. Thiệt hại đối với nền
kinh tế New Zealand chủ yếu do tỷ giá hối đoái cao và Ngân hàng Dự trữ của New
Zealand từ chối nới lỏng chính sách tiền tệ để đối phó với khủng hoảng, trái
ngược với các nước như Tây Đức, Nhật Bản và Hoa Kỳ, có các ngân hàng tăng
thanh khoản ngắn hạn để ngăn chặn suy thoái kinh tế và tăng trưởng kinh tế
trong 2 đến 3 năm tiếp theo.
Đánh giá mức độ can thiệp lần này thật sự có phần quá tay. Mỹ đảm đương danh
hiệu quốc gia bị hố nhiều nhất, tổng thiệt hại lên đến 639 tỷ so với 560 tỷ ở
kiếp trước. Mà không chỉ ở Mỹ hay các quốc gia khác, tại chính Đế quốc Anh hắn
không ngại mặt dầy mò vào một chân, nếu không phải lo ngại mạnh tay quá gây
hiệu ứng Domino thì lợi nhuận kiếm được đâu chỉ vài phần. William còn lấy danh
nghĩa cá nhân miễn phí trợ giúp Ngân Hàng Anh bơm tiền nhằm tăng mức thanh
khoản khiến tốc độ sụt giá chậm lại, tuy nhiên trước đó tên bụng đen nào đó đã
không cảnh báo về cơn bão lớn nhất năm 1987, chung quy vẫn cần thứ kích thích
sàn chứng khoán Mỹ. Vì những đóng góp tài chính khiến danh vọng của hắn tại
Anh quốc tăng thêm một mảng lớn dù tiền lời kiếm được ở đây coi như xong.
Tổng số tiền kiếm được sau vụ này khiến tài chính lưu động của William tăng
vọt, khả năng hồi báo theo cấp số nhân. Ném vào xấp xỉ 132 tỷ đô tài sản bao
gồm số và một bộ phận tài sản của Crown Estate làm đặt cọc, thế chấp, mua lại
đòn bẩy cộng thêm số tiền mặt dự trữ khiến tổng tài chính hắn có thể sử dụng
lên 324 tỷ đô. Kết quả sau hàng loạt thao tác trong gần bốn tháng liên tiếp đã
mang về 154 tỷ đô lợi nhuận trên toàn thế giới sau thuế, riêng thị trường Mỹ
đã đóng góp gần một phần hai số tiền. Với William mà nói. Nếu thực sự quá mức
ham phú quý giàu có, hắn có thể ngày ngày kiếm lợi lớn từ thị trường chứng
khoán mà không cần phải đợi chờ khủng hoảng. Tất cả những cổ phiếu kiếm lợi dù
là nhỏ nhất đều được ghi trong bộ não. Có thể không phải một lần ăn dày nhưng
tích tiểu thành đại cũng không ít chút nào.
Với khoản tài chính mới được bổ xung, William đầu tư càng dễ dàng thừa cơ thẩm
thấu cổ phiếu của rất nhiều công ty lớn nhỏ đang bị mất giá nghiêm trọng.
Chỉ có một số công ty chỉ chịu một chút ảnh hưởng như Microsoft. Không những
khỏe mạnh vượt còn vừa mới phát hành windows 2.0 vào cuối tháng 12 năm nay.
Sử dụng hệ điều hành hỗ trợ VGA 16 màu, cũng là phiên bản cuối cùng không yêu
cầu ổ đĩa cứng. Tốc độ xử lý, tính tin cậy và khả năng sử dụng được cải thiện.
Bộ nhớ mở rộng hỗ trợ và cập nhật để thích ứng bộ vi xử lý 80386 của Intel.
Phiên bản này được giới chuyên môn đánh giá rất cao, phù hợp mặt bằng chung.
…..................................
....................................
Hắn nghĩ mình sẽ tiếp tục tận hưởng thêm một năm thành công nhưng có kẻ muốn
đứng ra làm người xấu đánh.
Trung Quốc bắt đầu ngại phiền phức không đủ. Lợi dụng dư luận thế giới đang
tập trung vào tình hình Campuchia cùng thừa lúc Hải Quân Anh mới bắt đầu bắt
tay kiến thiết căn cứ quân sự trên đảo Phú Lâm chưa được một năm mà thừa cơ
tấn công các đảo đang được nắm giữ bởi Việt Nam, Phillippin và Đài Loan tại
Trường Sa. Càng trùng hợp hơn cả khi Liên Xô đóng tại Cam Ranh án binh bất
động.
Cuộc hỗn chiến giữa nhiều nước cùng tuyên bố chủ quyền tại Trường Sa nổ ra
minh chứng cho tham vọng kiểm soát Biển Đông, Mỹ không còn chịu đứng ngoài
cuộc do nhận thấy tầm quan trọng của tuyến đường hàng hải đi qua nơi này. Song
không biết do muốn trả thù William ăn của họ một khoản tiền lớn cuối năm ngoái
hay Trung Quốc hứa hẹn gì đó làm Quân lực Hoa Kỳ liên tục cản trở Hải quân
Hoàng gia tham chiến với lý do nước Anh không có quyền can thiệp ở đây. Trung
Quốc đã rất khôn ngoan không có tiếp xúc tới đảo của Malaysia, cái cớ duy nhất
để Luân Đôn triển khai quân sự đã bị chặn đứng.
Hải Quân Trung Quốc tuy thiệt hại nặng nề vào thời điểm ba năm trước nhưng chớ
có xem thường đất nước chiếm cứ gần một phần năm dân số thế giới. Chỉ sau mấy
năm đã khôi phục được một phần ba đội tàu. Một phần do tự đóng, một phần mua
được từ nhiều nguồn khác nhau, còn lại đa phần tới từ chợ đen vì nhiều tổ chức
không muốn xung đột trực tiếp với Anh.
William đã dự định bất chấp mà ra tay cuối cùng kết cục lại bị nghị viện cản
trở. Nguyên nhân hắn vẫn còn quá nhỏ tuổi, uy tín không đủ trấn áp đám lão già
nửa bước xuống quan tài. Thảo nào Maria hay than vãn công việc nhiều lúc không
như ý.
…...........................
…...........................
Adobe System, nhà công ty này mới phát triển được hơn 5 năm, không phải vài
chục năm sau thống lĩnh một cõi. Khoảng thời gian đầu Job đã từng tới đây với
ý định dùng 5 triệu đô là thu mua nhưng không được chấp thuận, cuối cùng nhà
đầu tư ban đầu cho hai nhà sáng lập đã bán 19% cổ phần trong đó Job phải chi
gấp 5 lần giá trị của Adobe vào thời điểm ấy cùng phí giấy phép 5 năm cho
PostScript. Vụ mua bán làm công ty trở thành nhà đầu tiên trong lịch sử thung
lũng Silicon có lợi nhuận trong năm đầu tiên.
Khi hay tin anh em nhà Thomas và John Knoll phát triển thành công Photoshop,
một phần mềm giao diện đồ họa người dùng, hắn đã cho người ta mua về, thật sự
muốn biết cái phần mềm kiếp trước sài vô số lần có khác hay không. Đã từng
theo học chuyên ngành đồ họa khi vào đại học nên dù sao vẫn là có chút hứng
thú. Chỉ tiếc dùng vài ngày đã vất xó nhà, đơn giản nghịch chán rồi bỏ quên
luôn ai ngờ có công ty tên Adobe System tới gõ cửa hỏi mua. Đây là một nhà
công nghệ lớn, tiếc rằng Willam không thèm để ý. Đơn giản vì giá cổ phiếu
trong vụ dot-com quá yên tĩnh, nhưng nếu họ đã mò tới cửa vậy hắn không ngại
đập trước một số tiền vào nhà này.
“Bọn họ mấy năm nay làm những gì vậy” William hỏi, hắn muốn xác nhận công ty
có đi đúng quỹ tích như kiếp trước không.
“Warnock và Geschke ban đầu phát triển dịch vụ sao chép và hệ thống chìa khóa
trao tay cho in ấn văn phòng, sau đó họ tập trung phát triển phần mềm in
chuyên dụng và tạo ngôn ngữ mô tả trang Adobe PostScript”
“Rất tốt, thông tri nhóm của Scout trực tiếp đàm phán, lấy Photoshop làm điều
kiện để công ty đầu tư của ta trở thành cổ đông của Adobe”
…..............................
Những vụ thu mua lớn tiếp theo khá dễ dàng vì giao dịch điện tử chính thức
được mở đường vào tháng mười năm ngoái
British Telecom, một công ty nhà nước tới năm 1984 sau quyết định tư hữu hóa
đã bán đi 51 % cổ phần cho công chúng. William tất nhiên muốn nhúng vào một
tay kiếm về 8% cổ phần, tuy vẫn là muốn hơn nhưng giá không hề rẻ nên chỉ mua
từng ấy, còn rất nhiều hạng mục cần chi cho nhiều nhà công nghệ khác nữa.
GKN, một nhà sản xuất phương tiện quân sự, hàng không vũ trụ và công nghiệp.
Đây cũng là công ty mẹ trong tương lai của hãng sản xuất máy bay trực thăng
Westland, một trong hai tiền thân của AgustaWestland, còn nhà công ty kia
thuộc sở hữu của Finmeccania tại Ý. Cả hai tập đoàn mẹ đều thuộc top những
công ty hàng đầu trong ngành hàng không vũ trụ, quốc phòng và an ninh. Hắn
muốn nhân lúc hai bên còn chưa hợp tác sát nhập tiến hành thẩm thấu, tạo cơ
hội để Anh quốc đột phá trong những lĩnh vực yêu cầu thành phẩm cao như thế
này.
General Electric Company, công ty lớn cuối cùng mà William đầu tư nhiều nhất
trong những năm 87-88. Tập đoàn này xứng đáng được mệnh danh như một con quái
thú trong ngành, nó đã có rất nhiều vụ mua bán hàng tỷ đô. Nghiệp vụ bao gồm
đủ mọi chủng loại, từ năng lượng dầu khí cho đến sản xuất máy bay, viễn thông,
dịch vụ tài chính ..v...v Nhưng thứ đáng giá quan tâm nhất vẫn là kiếm được
lợi nhuận từ cổ phiếu GE qua bong bóng dot-com.
“Bệ hạ, theo tính toán năm nay người đã thu mua, đầu tư đạt giới hạn 65 tỷ đô
la, tổng số ngân sách được sử dụng trong ba năm vượt qua 124 tỷ đô. Cũng may
tiền lời cổ tức cùng lợi nhuận sau khủng hoảng tài chính liên tục đổ về nên
vẫn chưa chạm mức báo động. Hiện người còn gần 65 tỷ đô”
“Vẫn còn chưa đủ, vào năm ngoái nước Mỹ đã có công ty đầu tiên đạt tổng vốn
hóa tới 100 tỷ đô. Tên gì nhỉ?"
"General Motors thưa bệ hạ"
"Đúng rồi, là nó. Chính vì thế ta muốn các ngươi tiếp tục đẩy nhanh tiến độ
thu mua thêm càng nhiều cổ phiếu càng tốt trước khi giá trị leo cao quá mức.”
- Hắn lắc đầu nhìn danh sách báo cáo tài chính.
William đầu tư mấy năm vừa qua liên tục mạnh tay chi tiền, hoặc nhiều hoặc ít
cho hàng loạt công ty khác nhau theo từng ngành nghề được hắn coi là đầu bảng.
Bao gồm:
Điện tử: Intel, IBM, Dell, SGS-THOMSON, HP, Compaq, Foxconn, Siemens, HCL ;
Viễn thông: Verizon, AT&T;, Network Solutions, Nokia, Comcast, Wipro ;
Bảo mật - An ninh mạng: McAfee, Avast, Data Fellows ;
Vũ khí - Quốc phòng: GEC-Marconi, British Aerospace plc, Raytheon, General
Dynamics ;
Luyện Kim - Khai khoáng: ARBED, Mittal, Antofagasta plc, FMG, Hancock
Prospecting, Alcoa, USX ;
Cơ khí : Caterpillar, Volkswagen ;
Hàng không - Vũ Trụ: Boeing, United Technologies, Snecma, Honeywell ;
Năng lượng - Hóa chất: Exxon, Mobil, BAFS, SABIC, Royal Dutch, Adani, Standard
Oil California, DuPont, Dow Chemical ;
Vận tải - Hậu cần: Maersk, DSV ;
Thời trang - Luxury: LVMH, Hermès, Inditex ;
Dược phẩm - Thiết bị y tế - Chăm sóc sức khỏe: JNJ, Pfizer, Medtronic, CVS,
UnitedHealth, Sun Pharma, Walgreens ;
Công nghệ sinh học: Gilead Sciences ;
Dịch vụ - Hàng tiêu dùng: Tata Group, P&G;, Marriott, CHH, Compass Group, ISS
A / S, RIL, Costco, Kroger ;
Thực phẩm - Đồ uống: ABF, Coke, Nestle, Pepsi, InBev, General Mills ;
..v..v
Tất nhiên vẫn chỉ có thể bí mật chậm chạp từng chút một thu mua nên giá cổ
phiếu khá yên tĩnh, không có đánh động mấy tay đầu cơ ngửi thấy mùi tanh. Một
số ít công ty liên quan đến khai khoáng mỏ tại phạm vi của Đế quốc Anh nhưng
không nguyện ý chấp nhận đầu tư với ý đồ độc quyền rõ ràng đều bị hắn dùng
biện pháp cưỡng chế. Chỉ có hai lựa chọn, quốc hữu hóa hoặc mở cửa. Đó là lý
do vì sao William bức thiết lên kế hoạch xây dựng một công ty mới mà không
chịu liên lụy tới công ty mang danh nghĩa Hoàng gia Anh. Làm việc gì đều bị
người khác nhìn chằm chằm, còn ngang ngược hành động không kiêng nể thì sớm
muộn chính phủ Mỹ cũng tìm biện pháp ngăn cản hắn thâu tóm nền kinh tế thế
giới. Đặc biệt sau vố đau vừa rồi đẩy công ty Hoàng gia vào danh sách đen của
chính phủ nhiều nước, song cứ tiếp tục lén lút mãi không phải ý hay.
William tận dụng cả 3 công ty bất động sản Hoàng gia cùng nhau hành động. Mỗi
nhà đều không được mua vượt quá 4,9% cổ phần vì khi đạt mức giới hạn 5%, mọi
hoạt động mua bán sẽ buộc phải công khai. Tiếp theo không được để lộ thân phận
tham dự quyết sách hoặc từ bỏ quyền tham gia hội đồng quản trị, trừ khi cần
thiết nếu công ty lạc hướng. Hắn muốn để các công ty tự do phát triển theo
đúng lịch sử.
Liệu có người hỏi tại sao William không tự thành lập, lúc nào cũng chỉ tìm
cách tham gia bỏ vốn mà không tự mở công ty riêng. Thứ nhất, hắn chỉ là một
con người không phải vạn năng, lôi kéo nhân tài mất rất nhiều công sức. Thứ
hai, ngân sách không chỉ dành cho công ty đã lên kế hoạch thôn tính còn đầu tư
luôn cả những phía đối địch. Có cạnh tranh mới có phát triển. Đã từng có người
nói: “Không nên đặt trứng vào cùng một rổ”. Hắn đã dự tính trước số cổ phiếu
của nhiều công ty cần phải bán để kiếm lợi trong khủng hoảng chứ không phải ôm
mãi, điển hình như Internet năm 2000.
Việc chi mạnh tay làm lượng tài chính dự trữ giảm đi gần hai phần ba nhưng hắn
không lo chút nào, thập niên 80 và đặc biệt khủng hoảng tài chính vừa qua giúp
tên điên này giảm thiểu rất nhiều đường vòng, dễ dàng thu thập cổ phiếu với
giá bèo. Trong tâm luôn có suy nghĩ: “tiền sử dụng mới là đồng tiền khôn” cứ
tại ngân hàng mãi chỉ khiến nó mất giá nhanh hơn mà thôi.
William quyết định giữ lại đủ tài chính dự toán cho vài năm đổ vốn tiếp còn
thừa gần 40 tỷ đô đều toàn bộ mua vàng với giá trung bình 400 USD/ounce vận
chuyển từ Mỹ, Pháp, Ý và Đức về kho. Nhờ vậy nên Đế quốc Anh tiếp tục đứng đầu
thế giới về dự trữ vàng sau khi William mang về 2790 ‘tấn dư’, chiếm 10,4%
toàn cầu. Bước đầu khôi khục và bảo vệ bảng vị vàng sau ‘cú xốc Nixon tháng 8
năm 1971.
Người dân bên ngoài chỉ biết số vàng được dự trữ tại ngân hàng trung ương
Vương quốc Anh mà không biết được hơn nửa số trong số ấy đều thuộc về cá nhân
William. Nhưng nghĩ đi cũng phải nghĩ lại, tổng số lượng vàng thực tế trong
các ngân hàng trung ương trên toàn thế giới mới chỉ có 17,2% còn lại đều được
dùng trong ngành trang sức, đầu tư và công nghiêp.