Quyết Liệt


Người đăng: kenbi

Bóng đêm bao phủ New York, thay thế ánh sáng là đèn từ các tòa tháp khu phố
đêm. Thời tiết có vẻ không tốt, trời mưa tầm tã

Một căn hộ ngoài rìa Manhattan. Đây là nơi ở của Jaid, mẹ Drew. Người có thể
vì tiền mà hướng con gái mình tiến vào cánh cửa địa ngục. Bà ta sinh ra trong
một trại tị nạn của Đức trong chiến tranh thế giới thứ hai tại Hungary. Giống
như một trẻ vô gia cư, không có chút gì khái niệm về trách nhiệm và nghĩa vụ
của người làm mẹ. Còn cha của cô, John Blyth Barrymore, xuất thân từ một gia
đình có tiếng trong giới nghệ sĩ nhưng lại nghiện rượu và ưa thích bạo lực .
Họ đã ly hôn khi cô còn rất nhỏ.

Ferrey không ngờ hôm nay thời tiết có mưa, đúng lúc đang cần một cơ hội để lẻn
vào căn hộ này thì chúa như hiểu được mong ước của hắn vậy.

Hắn đưa tay đối với Brandon làm thủ thế bắt đầu hành động. Mấy tên phóng viên
đã đi tìm chỗ trú. Jaid tuy không nổi như cồn nhưng cũng là một diễn viên hạng
trung, và đồng thời là mẹ của một tiểu minh tinh nên số kẻ bám đuôi không phải
là không có.

Im lặng từ trong mưa đi ra, nhẹ nhàng vượt qua hàng rào thấp phía trước. Tay
phải giơ lên khẩu Beretta 92, tay trái gõ cửa.

Hôm nay bọn họ đã tra rất rõ, jadi có ở nhà. Phía trong phát ra âm thanh phụ
nữ kèm tiếng bước chân lại gần.

Brandon là một tên côn đồ rất sùng đạo, hắn tin tưởng linh cảm hơn thực tế.
Lúc này người kia càng lúc càng tới phía bọn hắn, tim hắn càng đập nhanh tợn.
Đây không phải lần đầu tiên hắn làm kiểu nhiệm vụ như thế này, làm sao có thể
có cảm giác hồi hộp được. Và bản năng này đã cứu hắn một cái mạng ngay bây
giờ.

Cửa phòng mở ra, hai họng súng chĩa đều cho bọn chúng.

“Bụp !”

Ferrey không may mắn nên lãnh trọn phát đạn gục ngay tại chỗ, còn hắn nhanh lẹ
hơn kịp cúi người xuống.

Vội vàng nấp vào phía tường, súng nã liền mấy phát đe dọa không cho người phía
trong đi ra. Miệng liên tục gào thét đám trợ thủ đứng bên ngoài bắn yểm trợ.
Cứ nghĩ lũ đàn em đi theo làm cái nhiệm vụ cỏn con này có vẻ quá thừa mứa
nhưng không ngờ vẫn vô cùng hữu dụng.

…......................

10 phút trước.

“Bà đã nhớ kỹ những gì chúng ta bàn bạc vừa nãy rồi chứ ?! Tuyệt đối đừng có
sai lầm nào hết”

“Tôi hiểu, chỉ cần lũ người đó gõ cửa, tôi sẽ kêu một lần là xong phải không”
Hơi có chút run, cả đời bà ta không phải chưa từng thấy súng ống bao giờ nhưng
kiểu đội hình thế này mà mình cũng bị kéo vào trận địa. Với cách sống chỉ nghĩ
ham thú hưởng lạc, động tới mạng người là nhũn hẳn ra.

“Đúng vậy. Việc còn lại do chúng tôi giải quyết”

Băng đảng Gambino từ lần đó rất phô trương thanh thế muốn tìm kiếm William,
Cục điều tra Liên bang FBI nhận được tin tức đầu tiên, rất đơn giản vì họ là
tổ chức chuyên giám sát các hành động khủng bố và tội phạm, đặc biệt về các tổ
chức ngầm và xã hội đen. Bình thường lực lượng này luôn theo sát các ông trùm,
và chỉ hành động thật sự khi có đủ bằng chứng nhưng khi nó đã vượt qua khỏi
việc buôn bán đồ cấm, đánh bạc như thường lệ thì các xử lý sẽ khác hoàn toàn.

Với sự tham gia của mật vụ Anh quốc, mọi hướng đi dù là nhỏ nhất cũng phải
được kiểm xoát nghiêm ngặt, nên không mấy khó khăn khi biết được bọn mafia này
ý đồ bắt cóc mẹ của Drew.

Một đội ngũ nhận lệnh ngay sau đó có mặt ở căn hộ này. Để không đánh động lũ
tội phạm, nhóm chỉ huy động một đội thực hiện, vượt qua tầm nhìn của thường
dân, tiếp cận và bố trí bên trong căn nhà.

…............................

“Cẩn thận !! Lựu đạn !!!”

“Uỳnh !!”

Một vật thể nhỏ cỡ nắm tay quăng thẳng vào trong, hai đặc vụ phía đầu vội vàng
kêu to tìm nơi ẩn nấp. Rất may không có ai bị thương trong đợt này, nhưng vật
dụng xung quanh không có may mắn như vậy. Vụ nổ thổi bay cầu thang tầng một,
cửa sổ liền kề và vách tường phòng khách.

“Uây !!! Tình hình sao rồi” Chỉ huy Doyle thông qua bộ đàm liên hệ, không ngờ
tụi này đi bắt cóc phụ nữ tay không tấc sắt lại còn mang cả bom. Nhưng trong
cái rủi có cái may, ít nhất bọn này không mang súng trường hay những vũ khí
hạng nặng khác.

“Không có vấn đề!!”

“Đã nhận! Nhóm một lập tức lui về phía phòng bếp. Đừng nổ súng vội, đợi chúng
tiến vào phòng khách”

“Đã rõ!”

Phía đặc nhiệm liên tục thao tác thì lũ Mafia cũng không để mọi người đợi lâu
mà đáp trả.

“Hai đứa chúng mày giữ cổng, còn lại theo tao”

Brandon mang theo đám đàn em xông vào trong, khói bụi do bom nổ gây ra đã lắng
xuống gần hết. Quan sát không thấy ai, cả lũ tiếp tục kéo tiếp về phía phòng
khách, mặc dù là băng đảng lớn nhưng không phải ai cũng được huấn luyện như
đặc nhiệm quốc tế.

“Pang!! Pang!! ... !!!”

Nhóm một đã phục sẵn từ trước lập tự nổ súng vài phút liền. Bị đánh không kịp
trở tay, phía Gambino thiệt hại nặng nề lập tức quay đầu tháo chạy thì nhóm
hai từ lầu trên quăng bom cay xuống chính giữa cửa ra vào.

“A!! A!!! A!!!!”

Tiếng gào thét truyền ra làm bọn canh gác không chịu nổi nữa mà tháo chạy. Bỏ
qua mấy hình phạt tàn khốc nếu nhiệm vụ thất bại, đặc biệt kế hoạch lần này do
Thomas Gambino nổi tiếng ác liệt và giữ chữ tín trực tiếp chỉ đạo. Rất tiếc là
cơ hội bị phán xét cũng không kiếm nổi khi phía đặc nhiệm đã có chuẩn bị,
không một kẻ nào có thể thoát thân.

….............................................

Tiếng súng không nhỏ nhưng chỉ hấp dẫn được người dân sống gần đó vì mưa lớn
nhưng đều bị cảnh sát chặn lại. Không ai có thể ngờ bọn tội phạm này lại ngang
nhiên tới vậy. Đối với dân thường mà nói, rất ít tiếp xúc với loại tổ chức này
và coi đó chỉ là truyền thuyết, chỉ có giới nhà giàu mới gặp qua mà thôi.

“Mẹ không sao chứ?” Drew nhận được tin lập tức từ câu lạc bộ đêm phi tốc tới,
cô nàng vẫn chưa thể nào dứt được mà chỉ có càng lúc càng dấn thêm vào con
đường này.

Cha mẹ ly hôn, năm lên chín mẹ cô đưa cô đến Studio 54 . Ở đó Drew được giới
thiệu về ma túy và được khuyến khích khiêu vũ với những người đàn ông trẻ tuổi
và nổi tiếng. Kể từ năm tám tuổi, cô đã tự gọi mình là “party girl” một từ
lóng chỉ cô gái thích ăn chơi, đi chơi với mẹ và bạn bè của bà năm lần một
tuần. Nhưng rất nhanh Drew không thể ứng phó những buổi tiệc những lần dã
ngoại quá thường xuyên đối với một cô gái nhỏ có nền tảng sức khỏe không cao
tới mức nào.

Dù rất căm hận mẹ mình nhưng dù sao đi nữa, bà ấy vẫn là người mang cô tới thế
giới này. Tình cảm thật sự là thứ khiến người ta khó có thể dứt bỏ.

“Rốt cục là chuyện gì xảy ra vậy Drew. Mẹ không có va chạm gì với những người
thuộc thế giới ngầm hết, có phải mày gây chuyện gì không?”

Vừa mới gặp đã áp ngay lí do lên đầu con nhỏ thay vì cảm ơn.

“Làm gì sao ? ! Không phải bà dạy tôi hàng ngày luôn phải đi chơi với những
hạng người đó”

“Mày nói ai là hạng người?! Bọn họ là những người có thể nâng mày lên và nhà
ta có thể sống khá giả hơn, ăn nói cho cẩn thận, Drew” Jaid lên giọng dạy bảo

Cả hai đang cãi vã rất kịch liệt thì có tiếng cắt đứt

“Cậu chủ tới!!”

Theo William phân phó, những lúc như thế này không được xưng hô hắn là “bệ hạ”
Như vậy rất phiền phức và lôi kéo ánh mắt người khác.

“Tôi có lời đề nghị như thế này dành cho bà hoặc là chúng ta lên tòa án nói
chuyện”

Đối với dạng người này hắn chả buồn chào hỏi, rất trực tiếp vào thẳng vấn đề

“Cậu là ai ?” Không vội trả lời, Jaid hỏi ngược lại nhưng giọng có chút nhỏ
đi. Bao năm lẫn lộn trong giới điện ảnh, nhìn người tuy rằng chưa phải quá
xuất sắc nhưng cũng có thể nói là tinh chuẩn. William bữa nay mặc bộ đồ cũng
không phải đúng quy củ, nhìn thoáng qua trông rất thoải mái cùng cái đám áo
đen kè kè bên cạnh. Không phải con ông nọ cũng là cháu bà kia.

"Sao cậu lại tới đây ?!" Drew cũng ngạc nhiên vô cùng, tên này tới nhà cô làm
quái gì vậy

“Cô cứ ngôi yên ở đó" Tạm chặn cái miệng hàng vạn câu hỏi vì sao từ cô nàng
hắn quay sang bà mẹ nói "Bà không cần biết tôi là ai, đến từ đâu. Chỉ cần biết
tôi là nói cho bà hay chứ không phải thương lượng.”

“Cậu rốt cục có ý gì. Gia đình tôi không quen biết cậu. Mời cậu rời khỏi đây”

Càng nói càng nhỏ, mấy chữ cuối gần như lý nhí phát không ra tiếng.

“Vấn đề rất rõ ràng, phía chúng tôi muốn lấy quyền giám hộ Drew. Bà không có
quyền lựa chọn”

Nghe hắn yêu cầu giao ra ‘máy kiếm tiền’, Jadi giãy nảy lên như phải đỉa

“Không đời nào tôi giao nó cho các người. Bây giờ các người có thể ra về”

Động chạm tới cây rụng tiền, điều kiện cần và đủ cho sống giàu sang sau này
thì người đàn bà đã không ngần ngại đắc tội hắn, Với bà ta mà nói, cuộc sống
không vật chất thì thà chết còn hơn.

“Bà Jaid, chúng tôi có rất nhiều bằng chứng rằng bà ngược đãi cô bé và không
đủ khả năng chăm sóc tốt để cô ấy có một tuổi thơ như bao đứa trẻ khác. Nếu bà
từ chối đề nghị, vậy chúng ta sẽ gặp nhau tại tòa. Khi ấy, đội ngũ luật sư
Hoàng gia sẽ làm việc trực tiếp với bà mà không phải tôi. Đến lúc đó bà sẽ
không được một chút lợi ích nào hết. Dù sao tôi không phải người thích ngày
ngày lên TV đâu.

….............................

Với vấn đề mà chỉ cần chút tiền là có thể giải quyết thì hắn chả chút nào ngần
ngại mà ứng dụng. Thời gian cần làm việc khác hơn là so đo vài đồng lẻ với mụ
ta, với lại không cần để Drew quá áy náy khi rời khỏi mẹ cô được.

"Chuẩn bị sẵn bằng chứng tội phạm của Paul Castellano. Chúng ta sẽ chơi đúng
luật ở đây, nếu âm thầm xử lý thì quá dễ dãi cho lão già đó. Chỉ cần tòa án
phán quyết xong, có lẽ ta sẽ tặng hẳn một quyển 'How to break out of prison'
hàng giới hạn. "

“Nhưng Paul rất cẩn thận và thích tẩy trắng, cùng đám boss ngoài kéo hướng, để
khiến hắn phải tù chung thân không dễ dàng lắm”

“Ta nghe nói John Gotti, kẻ chống đối lão ta nổi bật nhất, rất có thể nhiều
thứ chúng ta cần đều có thể dễ dàng kiếm được từ đó.

“Thần sẽ làm ngay”

Phải để mấy tay xã hội đen ở nước Mỹ này hiểu rằng, ai là người chúng có thể
và không thể đắc tội. Kẻ cắn loạn như một con chó điên sẽ phải chết rất đau
đớn.


Đế Quốc Anh - Chương #29