Xuyên Việt Thời Kỳ Mới


Người đăng: khanhkhokhao

Ngay khi bị hút vào bởi chiếc ấn thì cậu được đưa đến một nơi có một hồ nước
trong xanh có thể nhìn thấy dưới đáy có các đàn cá tinh nghịch đang đuổi nhau
dưới lòng hồ tiếp đến cậu liền để ý đến giữa hồ xuất hiện một tròi mà ngày xưa
được cái quý tộc hay dùng để uống trà để vừa hòa quyện với thiên nhiên và vừa
có thể thưởng thức cái thú vui hưởng trà, Vũ Bảo đi theo con đường mòn dẫn đến
nối đi vào tròi trà giữa hồ thì thấy trong tròi có một ông lão râu tóc bặc
phơ, khuôn mặt thánh thiện và cũng có chút uy nghi trong đó đang ngồi lim dim
tận hưởng tách trà khi vừa đặt tách trà xuống bàn ông lão liền cất tiếng nói:

- Vị khách phương xa tới xin mời vào

Thấy ông lão mời vào Vũ Bảo cùng theo phản xạ tự nhiên liên bước vào ngồi
xuống cái ghế đang trống cạnh bàn giờ lúc này hắn không hiểu vì sao mình lại
có mặt ở nơi này mà ông lão này là ai mà sao ông ấy lại ở nơi thần bí này hay
cũng bị hút vào và mắc kẹt ở trong ấn như mình chăng, đang suy nghĩ mông lung
thì ông lão liền cất tiếng nói

- Chắc hẳn cậu là người được chọn

- Người được chọn gì – Vũ Bảo ngơ ngẩn không hiểu chuyện gì

- Cái đấy sau cậu sẽ biết người thanh niên – Ông lão vuốt bộ râu trắng tinh
của mình chỉ cười nhẹ tỏ vẻ bí hiểm

- Tỏ vẻ thần bí bí với ai chứ - Vũ Bảo khó chịu lẩm bẩm

- Ta nói ngươi nghe cậu thanh niên cậu đã được chiếc ấn chọn làm chủ nhân của
nó ách hẳn có nguyên nhân, ta nói thật vì sao chiếc ấn chọn cậu thì ta không
rõ nhưng ta biết rõ cậu lý do vì sao cậu đến đây

- Vì sao tôi lại đến đây

- Vì cậu sẽ là người giúp đất nước của con trai ta phồn vinh

- Cái gì là đất nước của trai ông phồn vinh này ông lão nhìn ông có vẻ thánh
thiện thật nhưng ông có chắc là ông không điên không vậy toàn ăn nói hàm hồ gì
không

- Ta ăn nói hàm hồ sao?

- Thì chẳng vậy ta là một con người trần mắt thịt sau có thể giúp phồn vinh
cho một quốc gia mà giờ ta nói thật ta chẳng thích làm gì cả mau cho tôi về đi
kẻo phí sức và thời gian chọn người của lão

- Cậu thanh niên có một điều cậu chưa biết ngay cậu đến đây thì mọi thứ cậu ở
thời gian lúc trước đều không tồn tại nữa

- Thế là sao?

- Thì thế là thế đó giờ cậu không còn lựa chọn nào khác đâu ngoan ngoãn mà
đến thời kỳ mới đi

- Thời kỳ mới là thời kỳ nào ít nhất phải cho ta biết chứ

- Là năm Bảo Hoàng thứ 5 dưới vương triều Đại Việt, do nhà Ngô nắm hoàng
quyền ta chỉ nói cho cậu thế thôi còn lại cậu sẽ tự biết khi sang đó giờ cậu
có thể đi rồi – Ông lão nói rồi cười và không nói gì thêm

Sau cậu của lão già đó thì một lỗ hỏng nhỏ lại lần nữa xuất hiện và hút hắn
vào trong rồi biến mất chỉ để một mình ông lão với ly trà trong đình, ông lão
miệng thì cười nhẹ rồi nói

- Mong sao cậu nhóc này gây dựng được một Đại Việt phồn vinh

Khi đôi mắt dần dần mở ra ở thế giới ày đôi mắt hắn mơ hồ nhìn nhìn xung quanh
quanh cảnh xung là một canh phòng được bày trí theo kiểu quý sờ tộc củ người
thời kỳ phong kiến “ đây là đâu” đây là suy nghĩ đầu tiên trong đầu hắn song
có một luồng suy nghĩ nào đó đang cố gắng nhồi nhét vào đầu hắn tùng ký ước
hiện lên rõ rệt nó nói về một ậu thanh niên con một vị quan to thanh liên
trong triều đình bây giờ nhưng hắn không được tính cách như cha hắn . Hắn hống
hắch, ăn chơi, lấy tiêu tiền làm liền vui qua ngày, không thì bắt các người
hầu hoặc dân nghèo làm ngựa ho hắn cưỡi quay thành, tiếng thơm lan gần tiếng
xấu đòn xa chính vì vậy khi nàng công chúa cả của hoàng đế đương triều nghe
tin những thói xấu của hắn thì đã một mực không muốn được gả cho hắn à hoàng
đế tuy cũng hơi ái ngại khi đã hứa hôn với cự thần đắc lực nhất của mình cũng
im lặng ngầm đồng ý với công chúa và Thành Vũ quốc công Thái sư Vũ Văn Khoa
cũng hiểu ý vua cũng im lặng việc này sau được lặng dần đi không một ai nhắc
đến nữa.

Chắc các bạn đang thắc ắc việc này có gì liên quan đến nhân vật chính của
chúng ta chẳng là người chủ thân xác mới này là Vũ Gia Bảo rất thích trưởng
công chúa Bình Dương ông chúa ( kém hắn 2 tuổi) vì nghe đồn nàng xinh đẹp hiểu
lễ nghĩa, tài năng thi ca khỏi phải bàn ho lên khi ào Quốc tử giám học đã
nhiều lần tán tỉnh với người vợ tương lai hụt này sau ( 2` đúng số éo được
miếng mà ) xong vẫn bị nàng lạnh mặt làm ngơ vì theo trinh sát bên ngoài của
nàng là anh trai họ của nàng là Triệu Văn Tài con trai của Thiên Ngu hầu Triệu
Huy Bật là anh trai của Hoàng hậu Triệu Chân.

Sauk hi nghe phía nhà gái hủy hôn hắn lại lao đầu vào của anh chơi ở phố đèn
đỏ nổi tiếng nhất hoàng thành là Bổng Lai lâu cho đến khi kiệt sức và đột khụy
ra đấy để người trong phủ phải đưa về trong tình trạng mê man và giờ ma xu quỷ
khiến gì khiến nhân vật chính chúng ta lại xuyên việt đúng vào cái tên khốn
này.

- Giờ tên làm gì đây – Vũ Bảo ngồi ngây ở ngoài hiên nhìn những hạt mưa tí
tách rơi bên ngoài

Hiện giờ đang là mùa hè các giám sinh của Quốc tử giám được nghỉ cho đến đầu
thu mới đi nhập học trở lại hắn đầu xuyên việt nhập hồn vào Vũ Gia Bảo năm nay
14 tuổi và là con một trong phủ Thái sư hắn mang theo mình kiến thức hang ngàn
năm xuyên việt hắn có thể làm nhiều thứ ở thế giới này nhưng hắn không muốn
thây đổi gì quá sớm sẽ làm chệch hướng vòng quay lịch sử hắn thẫn thờ quay về
phía nàng nha hoàn thiếp thân của hắn Ngọc Vân nàng năm nay 12 tuổi với là da
trắng mịn, khung ngộ nghĩnh đáng yêu, kèm với má lúm đồng tiền duyên dáng
nhưng nàng cảm nhân được các tận xấu của cậu chủ trước lên rất dữ khoảng cách
với hắn nhiều này hắn tự nhủ “ ta làm gì đắc tội với ai chứ mà để cảnh tượng
này xảy ra” nhưng lúc như vậy hắn thường hay chửi thầm tên chủ cũ của cái thân
xác này chết hay lắm chết đang lắm

- Hiện tại đang là triều đại nào – Vũ Bảo quay đầu lại nhìn nha đầu Ngọc Vân

- Tôi đã nói thiếu gia nhìn lần rồi đây là thời đại Bảo Hoàng thứ 4, thiếu
gia ngài mất trí nhớ thật sao – Cô bé nhìn lại hắn đôi mắt long lanh

Tuy đến thời đại này được 2 ngày nhưng hắn vẫn không dám tin mình lại xuyên
việt vào cái thế giới này lại nhập vào một tên mà khốn nạn, đáng ngàn lần chết
như vậy với lại trong lịch sử làm gì có triều đại nào lấy niên hiệu Bảo hoàng
cơ chứ đã vậy ta mặc kệ là làm thay đổi lịch sử hay không ta cứ làm cái ích
giúp dân ấm lo hạnh phúc cái đã, kệ xác có làm quan hay không, ta cũng kệ luôn
tài phú như nào chỉ cần hoàn thành được mục đích dân chúng đại việt được ấm lo
lo đủ là ta làm, ta sẽ thay nông dân tầng lớp thấp kém nhất để cho họ một cuộc
sống ấm lo hanh phúc nghĩ hắn quyết định cố gắng đứng dậy với tình trạng cơ
thể suy nhược kiệt sức do phát dục quá nhiều may thay do Vũ Thiên Bảo xuyên
không sang vào các buổi sang hắn thường vẫn động thể dục và múa mấy bài quyền
thái cực lên hiện giờ đi đứng không phải người nâng như 2 ngày trước khi đứng
dậy bước ra cửa hắn ngửa mặt lên trời rồi nói to

- Thời đại mới ta đến rồi đây

Hắn nói xong thì đi ra ngoài chỉ để lại cô nhóc Ngọc Vân lắc đầu ngoai ngoái
trong lòng cô bé nghĩ “ thiếu gia lại lên cơn rồi số phận mình sau này thế nào
đây” theo phong tục xưa nhưng nha hoàn thiếp thân của các công tử, tiểu thư sẽ
được nạp thiếp cho chủ nhân hoặc phu quân của tiểu thư để cho người đàn ông
không lăng nhăng bên ngoài. Mẹ của Vũ Gia Bảo là Nguyễn thị tình cờ mua được
cô bé Ngọc Vân này khi cha mẹ cô muốn bán cô để trang chải 8 cái miệng ăn khác
của gia đình ( họ bất đắc dĩ thôi vì nhà nông mà làm j có tiền à sinh nhiều
nữa) thấy cổ bé khá đang yêu và duyên dáng lên bà cho nàng làm thiếp thân nha
đầu cho con trai duy nhất của mình. Vì vậy mà Ngọc Vân trở thành thiếp thân
nha hoàn của hắn sau này nàng lại cảm thấy may mắn và cảm ơn trong lòng với
Nguyễn thị vì đã mang cho nàng một danh phận của hắn, đấy là sau này giờ thì
cô nhóc nghĩ gì ai biết.


Đệ nhất vương gia - Chương #3