Người đăng: nhatbanhan
Bên kia, ba con rồng nghe xong hắn nói lại nhìn đến mười chiếc nhẫn giới đầy
đủ hình dạng nhiều màu sắc đều là một hồi căng tròn mắt không dám tin tưởng
vào điều vừa nghe được và thấy được.
Không nói đến quái thú siêu cấp là cái giống “trâu bò” gì tồn tại trong tầng
lớp quái thú, chỉ cần nói đến mười chiếc nhẫn giới trên tay của tiểu quái thú,
đạt được một triệu điểm sinh khí và đồng thời xếp hạng nhất trong cuộc tranh
giành khi tiêu diệt được tiểu quái thú cũng đã khiến ba người không thể nào
giữ vững tinh thần dù đã rất cố gắng trấn tĩnh, nhưng dường như không thể.
Bất kỳ một chủng tộc nào tham gia cuộc tranh đoạt đều biết, điểm sinh khí luôn
là một thứ vô cùng quý hiếm và khó đạt được. Quái thú có thể giết, đồ vật có
thể đạt, nhưng liệu rằng số điểm sinh khí được thu về là bao nhiêu khi tiêu
diệt một quái thú cấp bậc Linh Sư chỉ được cao lắm là 100 điểm sinh khí?
Còn chưa kể các nguồn tài nguyên thu về đều được cá nhân sở hữu chứ không ai
dại mà quy về điểm sinh khí, trợ giúp sức sống cho bản Giới, thành ra cứ mỗi
khi hết một lần tranh đoạt, số điểm sinh khí khi được quy về Giới chỉ cao nhất
là 10000 điểm.
Đối với Long tộc của ba con rồng, trải qua 69 ngày đầy khó khăn trong cuộc
tranh đoạt này, họ chỉ thu về được gần 5000 điểm sinh khí dù gặp rất nhiều
quái thú mạnh mẽ hơn họ gấp 3, 4 lần.
Đoạt hạng nhất của cuộc tranh đoạt, xét cho cùng thì chỉ giúp thêm cho bổn
Giới có được thêm một vạn điểm sinh khí vô cùng trân quý, hầu như đã gấp đôi
con số mà các chủng tộc đại diện cho bổn Giới tích góp được trong 120 ngày.
Vậy còn một triệu điểm sinh khí là cái khái niệm gì?
Đây có thể nói là một con số mà Long tộc bọn chúng phải cộng gộp gần như là
tất cả các điểm sinh khí của hơn 80 vòng tranh đoạt diễn ra trong hơn 11 vạn
năm qua mới có thể đem ra so sánh. Nó tuyệt đối là một con số hết sức khủng
khiếp.
Chỉ cần giết được con quái thú này vậy thì chẳng khác gì lập được công đức vô
cùng vinh quang, hiển hách cho Long Giới.
Ép xuống tâm tư, con rồng vàng nghi hoặc lên tiếng.
Con tiểu quái thú này có tư duy, hắn muốn xác thực rằng liệu có phải nó đang
nói bỡn cợt ba người hay không.
Bất quá Vô Thường lại lập tức chửi đến.
Lừa cái con c*, bộ ngươi tưởng ta rãnh háng lắm hay sao hả cái bọn này?
Đây vốn là một mảnh đại lục thần bí, nếu chúng mày cái con c* gì cũng biết,
thì tranh đoạt làm con c* gì, khám phá làm c* chi, cứ đi vào rồi ùa đến mà
nhặt đồ.
Thôi, bố mày bực rồi, Phong thúc cắn chúng!
Không để ba con rồng kịp phản ứng, Vô Thường lập tức chỉ tay vào ba thanh niên
tuấn mỹ, sai khiến Phong thúc giết chúng.
Phong thúc nhận lệnh gầm lên một tiếng, một bước chân nó phóng đà, cả cơ thể
liền như một cơn gió mang theo song quyền lực lưỡng bay về hướng ba con rồng
công kích.
Nhìn đại quái thú với sức mạnh kinh khủng tích tắc đến nhanh, con rồng vàng hô
lên, mọi lời nói tục tĩu của Vô Thường đều bị bỏ quên hết.
Tản ra, hai người các ngươi đối phó đại quái thú này, ta sẽ đối phó tiểu
quái thú kia, phòng hắn ra chiêu đánh lén.
Được.
Đồng ý kế hoạch phân chia tác chiến, cả ba đồng thời chia ba phía mà nhảy lùi
ra sau.
Ba thân ảnh rời vị trí khiến Phong thúc vừa đến đánh vào khoảng không.
Nhìn ba thân ảnh phân tán với tốc độ gần như đã ngang bằng với quái nhân nam
tử, Vô Thường khẽ cười mà quát lên, ra lệnh cho Phong thúc truy về một con
giết đến, hoàn toàn tạo cơ hội để hai con rồng còn lại công kích đằng sau lưng
nó.
Nghe lệnh, Phong thúc không ngần ngại mà đuổi về hướng rồng đỏ bay đi, hai con
rồng xanh và vàng đều bị bỏ lại, không một chút quan tâm.
Hừ, ngu ngốc.
Trông cậy vào hai ngươi.
Thấy hành động của Vô Thường, con rồng vàng thầm may mắn trong lòng, sau đó
hắn vội dùng ánh mắt liếc xéo con rồng xanh, ra hiệu rồng xanh phối hợp với
rồng đỏ, một trước một sau đối chiến với đại quái thú và tiêu diệt nó, còn hắn
thì chuẩn bị sức mạnh tấn công về tiểu quái thú đang tươi cười bên kia.
Gật đầu hiểu ý, con rồng xanh để lại một câu cho con rồng vàng liền theo sau
đại quái thú nhưng chung quy vẫn cố duy trì một khoảng cách nhất định mà đánh
đến, phòng ngừa nó đột ngột xoay lưng công kích thì không kịp phản ứng.
Nếu ngươi đã có tư duy, có ý thức, vậy thì hãy nếm thử Thần thông thứ hai
của ta.
Thực Ảnh Phân Thân!
Rồng xanh vừa quay người rời đi, đôi mắt con rồng vàng nhìn về Vô Thường bỗng
chốc sáng rực lên, tiếp sau đó, cả cơ thể nó bỗng chia ra làm hai thân ảnh y
hệt nhau, có cùng cơ thể, cùng quần áo đang mặc, hệt như hai giọt nước dưới
sông không thể phân biệt.
Cả hai đồng lúc phân thành hai hướng đánh về phía Vô Thường.
“Ồ, đây là một Thần thông có sự kết hợp với huyễn thuật từ đôi mắt sáng của nó
để che khuất đi sự hiện diện của bản thể. Nếu ta không phải siêu nhân, có lẽ
chỉ có thể nhìn thấy được thân ảnh hư ảo của nó đang đánh đến trong khi thân
ảnh thật của nó lại biến mất và vòng ra sau công kích ta. Rất thú vị, nhưng ta
rất tiếc”.
Bản thân Vô Thường dù thấy rõ hai thân ảnh thật và giả của con rồng vàng,
nhưng bên ngoài hắn lại giả bộ không biết, đôi mắt trẻ con mang theo một sự
khinh thường nhìn chằm chằm thân ảnh hư ảo của con rồng nói.
Đúng là súc sinh nên đầu óc ngu còn hơn heo, ngươi nghĩ sao lại dám đánh
trực diện với ta?
Hừ, Long tộc chúng ta thân thể vốn cường đại, hùng dũng, một tiểu quái thú
như ngươi thì chỉ cần một quyền là nát nhừ. Long Quyền Xuất Hải!
Hư ảnh trông không khác gì thực thể của con rồng vàng lao đến, miệng hét lớn,
song quyền sau một hồi đảo qua đảo lại liền hiện lên hư ảnh nhàn nhạt màu xanh
như nước biển, bên trong hư ảnh còn có rất nhiều con rồng nhỏ chỉ bằng hạt
thóc uốn lượn, trông khá kỳ dị nhưng ẩn chứa năng lượng sức mạnh rất kinh
khủng. Nếu nhóm Tiêu Thần trúng một quyền này khẳng định sẽ hôi phi yên diệt.
Bất quá Vô Thường lại biết, tất cả những thứ hắn thấy trước mắt đều chỉ là hư
ảo kể cả chiêu thức “Long Quyền Xuất Hải”, cái nguồn sức mạnh to lớn kia nhìn
như tỏa ra từ hư ảnh nhưng trên thực tế lại ở phía sau lưng hắn, do chính con
rồng vàng phát ra.
Đối với một kẻ vừa già đầu vừa có kinh nghiệm nhiều năm trên chiến trường như
hắn, phân biệt được chính xác nguồn sức mạnh tỏa ra từ phương nào là hết sức
bình thường.
Ở đằng sau Vô Thường, rồng vàng tiếp cận Vô Thường liền giơ một cái móng vuốt
sắc nhọn cùng nụ cười nham hiểm.
“Với móng vuốt Hắc Giao Lân mà mẫu hậu đã tặng cho ta, một vật liệu đặc thù có
thể bỏ qua mọi lớp giáp của Linh Long dưới cấp 7 lại không hề vi phạm điều
luật của cuộc tranh đoạt, ta mặc dù không tiêu diệt được ngươi nhưng ít nhất
sẽ hủy đi tư duy của ngươi, khà khà”.
Móng vuốt Hắc Giao Lân vốn không phải là binh khí hay thứ gì ẩn chứa sức mạnh,
nó đơn giản chỉ là một nguyên vật liệu đặc thù khi sinh ra vốn đã mang độc tố
kinh khủng và sắc bén nên không vi phạm nguyên tắc hoạt động của cuộc tranh
đoạt.
Vô Thường đưa tay móc lỗ mũi đứng yên, hai thân ảnh một thật, một ảo tấn công
đến.
Cũng ngay tại lúc này, tại bên phía Phong thúc, một tiếng rồng ngâm đầy dữ
tợn, âm thanh khuếch đại to lớn khiến người nghe đều phải đau tai nhức óc vang
lên, báo hiệu con rồng xanh đã sử dụng Thần thông thiên phú Long Ngâm của Long
tộc đánh lên sau lưng của Phong thúc.
Các dòng sức mạnh ẩn quy tắc chạm vào người Phong thúc, nhanh chóng bào đi mọi
chỉ số bao gồm cả công lẫn thủ của Phong thúc xuống, làm Phong thúc càng lúc
càng suy yếu dẫu cho việc này diễn ra rất chậm chạp, cần rất nhiều thời gian.
Bên này, hai thanh niên tuấn mỹ là hóa thân của con rồng vàng sau khi đã đi
vào khoảng cách “giết người”, thanh niên hư ảo liền đánh ra một quyền Long
Quyền Xuất Hải vào đầu của Vô Thường.
Giơ một ngón tay ra cản lại quyền pháp đầy những con rồng nhỏ hệt như lăng
quăng bơi trong chậu nước, Vô Thường lộ vẻ chán ngán, khinh thường sức mạnh
của rồng vàng.
“Quái thú đúng là quái thú, đầu có thêm suy nghĩ cũng ngu si vô cùng, để ta
diệt đi ý thức của ngươi”.
“Thần Long Thoát Xác!”
Ngay sát cạnh tấm lưng của Vô Thường, rồng vàng chính hãng tay cầm móng vuốt
Hắc Giao Lân đánh mạnh vào đầu của Vô Thường, miệng cũng lầm bẩm một Thần
thông sở trường khác của Long tộc.
Đánh vào đầu của tiểu quái thú, con rồng vàng biết thế nào cũng sẽ bị lãnh trả
lại chí ít một đòn, do vậy hắn cần dùng Thần thông thiên phú thuộc lĩnh vực
“không gian” rất khó lĩnh ngộ của Long tộc để thoát thân ngay sau khi móng
vuốt Hắc Giao Lân đâm vào đầu của tiểu quái thú Vô Thường.
Đạt cấp bậc từ Linh Nhân hay Linh Long trở lên, bản thân người chỉ cần tốc độ
có phản ứng và tốc độ ra tay đủ nhanh, dù bị kẻ thù đánh lén nhưng thì ít nhất
cũng trả được một đòn trước khi chết. Đối với tiểu quái thú nguy hiểm này, con
rồng vàng luôn phải rất thận trọng.
Thế nhưng là thanh niên rồng vàng không nghĩ đến, một quyền rất bình thường
của hắn vậy mà lại đánh nổ luôn cả cái đầu nhỏ của Vô Thường, khiến cho huyết
dịch cùng não tủy văng tứ tung xuống dưới đất.