Tranh Giành (3)


Người đăng: nhatbanhan

Bên kia, thiếu niên mặt trắng nhìn thanh niên Mắm Tôm định luồng lách qua cây
thụ lớn nhiều nhánh cây để truy đuổi nữ tử Mộc tộc, còn đại hán Yêu tộc thì
sau khi công kích về thụ lớn liền di chuyển ra xa một hướng hòng vừa tìm cách
không cho nữ nhân Mộc tộc chạy trốn vừa dè chừng hắn và thanh niên đen tối.

Miệng hắn chợt lộ ra một nụ cười nham hiểm.

“Khà khà, để ta cho các ngươi nếm thử chiêu thức mạnh nhất của ta”


  • Hừk!

Bên kia, ngay khi một trảo của đại hán Yêu tộc đi ra, mũi tên đen do thanh
niên đen tối biến thành bắn phá đến, cây thụ lập tức hét lên giận dữ, tất cả
sức mạnh của bản thân đều bùng nổ.


  • Cơn Giận Của Thụ Thần!

Chiêu thức kết hợp cùng Thần Thông đi ra, hơn trăm nhánh cây của cây thụ bỗng
trở nên không những cứng rắn tựa thạch thiết mà lại còn sắc bén không khác gì
đao kiếm, chúng giơ lên vung loạn ra xung quanh trong phạm vi 30m với tốc độ
kinh khủng vô cùng, rất dễ dàng để phá nát mọi vật không đủ cứng trúng phải.

Trong lúc chiêu thức này vừa ra, thiếu niên mặt trắng một bước chân đi ra, cả
cơ thể đều hóa thành một con bạch hổ có cánh nhỏ cắn mạnh về phía đại hán đầu
bồm chồm.


  • Vụt vụt…

Trảo của đại hán đi đến cây thụ đều bị các nhánh cây đập tan tành, không hề dư
lại một chút lực lượng gì.


  • Vù.

Gặp phải công kích hết sức điên loạn của nam nhân Mộc tộc, mũi tên đen tức
khắc dừng lại, chuyển hướng chạy qua bên phải nhằm thoát khỏi phạm vi của công
kích, đồng thời đi hướng đường vòng để chạy ra phía sau, rượt đuổi nữ nhân Mộc
tộc đã gần đến vách tường đất.

Bên trái Mắm Tôm, thiếu niên mặt trắng hóa thành hổ có cánh lao đến đại hán,
đại hán liền nhe răng nhọn cười lớn rồi hét lên.


  • Nhóc con mặt trắng, ta biết thế nào cái giống Thiên Hổ tộc nhà ngươi cũng
    sẽ cắn lén ta nên là Sư ta đã canh chừng ngươi từ lâu rồi.


  • GRỪ!


Gầm lên tiếng, đại hán đầu bồm chồm liền xé toạt quần áo, cả người đều hóa
thành một con sư tử to lớn đến tận 5, 6m.


  • Sư ta không biết giống loài Thiên Hổ ngươi mạnh mẽ thế nào, nhưng dưới đất,
    Sư ta chính là chúa tể sơn lâm.


  • Nhãi con, nhận lấy một chiêu này của Sư ta, Sư Tử Thiết Trảo!


Miệng lớn nhiều răng sắc bén rống lên, một bạt tay to lớn của sư tử đi ra,
không gian dường như bị xé rách.

Với khoảng cách 10m gang tất này, nếu thiêu niên mặt trắng không có lực kháng
cự
hoặc tốc độ khủng khiếp để tránh đòn, chết là điều tất nhiên sẽ đến với hắn.


  • Véo… ẦM.

Một trảo nhanh chóng đi qua, chưa nói đến thiếu niên mặt trắng hóa bạch hổ có
cánh ở trực diện thế nào, chỉ nói những hàng cây cối và đất đá phía sau lưng
của hắn thì tất cả đều đã bị chém đứt hoặc chém nổ, rơi rụng trên đất.

“Xuyên Phá Gai!”

Bên đây, đại hán sư tử một trảo vừa ra. Bên kia, vì ở trạng thái Thụ Hóa nên
nam nhân Mộc tộc không thuận tiện lắm trong việc di chuyển, do vậy để ngăn cản
mũi tên đen với tốc độ rất nhanh vòng qua bản thân, nam nhân Mộc tộc liền thi
triển Thần thông Xuyên Phá Gai, một trong hai Thần thông bản mệnh của hắn.

Dưới Thần thông này, mọi lớp giáp không phải có sức mạnh quá chênh lệch với
hắn đều sẽ bị phá bỏ, gai nhọn trực tiếp ghim vào người.

Trong trường hợp ở mảnh đại lục của cuộc tranh đoạt, nó có lẽ đã là một Thần
thông vô đối khi không một ai có thể sử dụng các đồ vật hỗ trợ làm giáp có sức
mạnh trên từ Linh Sư cảnh trở lên, nên muốn chống lại nó thì chỉ có một cách
duy nhất là dùng Thần thông mạnh hơn để áp đảo hoặc phá hủy nó.


  • Hử?

Thanh niên đen tối đang nghi hoặc vì sao nam tử Mộc tộc không di chuyển qua để
cản bản thân lại thì bỗng dưng dưới đất chợt mọc lên vô số gai nhọn đâm thẳng
lên cao 7m với tốc độ rất nhanh.


  • Vụt… Soẹt.

Bất ngờ không kịp phản ứng, thanh niên đen tối đang trong dạng mũi tên tức thì
bị ba cái gai nhọn xuyên thủng, cả cơ thể đều xụi lơ ngã nằm trên gai nhọn.


  • Bịch.

Đồng lúc với sự ngã xuống của thanh niên đen tối, thiếu niên mặt trắng hóa
bạch hổ có cánh cũng bị phân chia ra làm năm khúc người rơi xuống đất nằm bất
động.

Cả hai đều đã không còn khí tức mà chết.

“Hả? Thằng nhãi ranh này làm thế quái nào mà dễ chết như vậy? Không lẽ… không
xong!”

Nhìn thiếu niên mặt trắng dù đã hóa thành nguyên hình bạch thiên hổ nhưng lại
chết vì một chiêu có ẩn chứa Thần thông lực lượng không quá mạnh của hắn, điều
này lập tức khiến hắn biến sắc nặng nề.

Nếu ngay từ đầu tên thiếu niên mặt trắng biểu hiện mình là người ngu thì đại
hán sư tử còn không quá bất ngờ, thế nhưng lại không phải, thế nên đại hán mới
thấy không ổn, có lẽ bản thân hắn đã bị trúng bẫy.


  • Vụt.

Bất quá thì ngay lúc đại hán sư tử dự định chuồn đi khỏi nơi này càng xa càng
tốt thì hàng trăm nhánh cây xuất phát từ nam nhân Mộc tộc đột ngột đánh đến
ngay sau khi vừa giết chết thanh niên đen tối.


  • Chó chết, cút cho lão tử.


  • Soẹt.


Giận dữ quát lên, đại hán sư tử lập tức tung ra vài trảo lớn xé toạc các nhánh
cây đánh đến, bản thân sau đó liền xoay người bỏ chạy.


  • Chạy sao? Đã chậm rồi!

Tuy nhiên, ngay khi vài trăm nhánh cây rơi trên đất rồi lần nữa nhập lại cây
thụ do nam tử Mộc tộc hóa thành, đại hán sư tử chỉ vừa quay người định rời
bước thì một âm thanh cười cợt liền vang lên nơi trên cao bầu trời.


  • Vù vù… vù

Tiếp đó, một luồng năng lượng khủng khiếp bỗng xuất hiện và tỏa ra ở đâu đó
trên không trung, nó càng lúc càng mạnh mẽ hơn, dường như tất cả nguồn sức
mạnh tồn tại đơn lẻ trong tự nhiên cũng đang bị nó hút đi, hấp thụ đến, đắp
nặng càng thêm to lớn cho nguồn năng lượng kinh khủng đó.

Đứng trên không trung chừng 100m với một đôi cánh trắng sau lưng, thiếu niên
mặt trắng dùng ánh mắt như vua, chúa nhìn dân đen, hắn nói.


  • Mặc dù ta chỉ tranh thủ được 1 giây ngắn ngủi nhờ Thần thông đặc trưng Phân
    Thân của Thiên Hổ tộc bọn ta, nhưng chỉ bấy nhiêu, ta cũng đã đủ lực để tiễn
    đưa các ngươi trở về với đất mẹ yêu dấu bằng Thần thông Pháo Gầm danh chấn
    muôn Giới của Thiên Hổ tộc chúng ta.

Lời nói của thiếu niên mặt trắng vừa dứt, viên châu năng lượng màu đen tựa hắc
ám tử vong to chỉ ngón cái đang xoay tròn lơ lửng trước người hắn cũng đã trở
nên ổn định, các luồng sức mạnh bên ngoài cũng không còn bạo động nhập vào
viên hắc châu.


  • Thiên Hổ xuất kích, tất sát Thần thông Pháo Gầm!

Sau lưng hiện lên hư ảnh một con bạch hổ có cánh gầm thét, thiếu niên mặt
trắng lập tức đẩy viên hắc châu được tạo thành từ năng lượng sức mạnh kinh
khủng đi ra, bắn nhanh và mạnh về phía của đại hán sư tử, nam nhân Mộc tộc và
xác chết của thanh niên đen tối gần kề nhau mà tới.

Thần thông của bản thân xuất ra, thiếu niên mặt trắng tin tưởng rằng sẽ không
có ai trong phạm vi đường kính 120m có thể sống sót khi trúng chiêu, và cũng
chắc chắn những người hứng chịu uy áp sức mạnh từ nó phát ra đều biết được
điều đó, do vậy nên họ bị buộc phải “buông bỏ”, cấp tốc thoát ra khỏi “cuộc
tranh đoạt” để tranh giành một cơ hội sống sót quý giá cho mình.

Bất quá khi bật ý niệm “buông bỏ”, thân thể Tộc viên tức khắc biến mất nhưng
mà những đồ vật có giá trị tổng thể từ cấp độ Tướng Cảnh trở lên đều sẽ có xác
suất rất lớn phải nằm lại, không thể bị mang về thế giới bên ngoài. Đây là lý
do thông minh mà thiếu niên mặt trắng lựa chọn phạm vi bao quát ba người đại
hán sư tử chứ không phải nữ tử Mộc tộc đằng xa.

Trừ thanh bảo đao vừa lấy được, tài sản trên người một kẻ yếu như nàng thì làm
sao có thể sánh bằng tài sản được cất giấu trong ba người hắn nhắm đến, nhất
là đại hán sư tử và thanh niên bóng tối mà có lẽ là đang giả chết nằm đó. Chỉ
cần thêm một, hai giây nữa, tất cả đều là của hắn.

Diệt xong bọn này, hắn lại tăng tốc đuổi đến nữ nhân Mộc tộc đòi bảo đao, thế
là vẹn toàn cả đôi đường.

Thế nhưng là thiếu niên mặt trắng lại quên mất một điều rằng, hắn trước khi
“đi tuần”,tất cả các đồ đạc quý giá đều đã giao cho đồng bọn có quen biết giữ
giùm để khi có gặp nạn thì không bị tiêu thất quá nhiều, vậy chẳng lẽ đại hán
sư tử, nam nhân Mộc tộc và thanh niên đen tối không giống như hắn?

Bên dưới, trong khi chỉ còn chưa đến một giây viên hắc châu sẽ bộc phát lực
lượng hủy diệt đi tứ phía.

Nam nhân Mộc tộc cảm nhận thứ sức mạnh hủy diệt được dồn nén trong viên hắc
châu liền lập tức “buông bỏ”, thoát nhanh ra khỏi cuộc tranh đoạt.

Xác chết thiếu niên đen tối vẫn tại chỗ cũ im lặng, bất động.

“Chết tiệt, đây mới chỉ 66 ngày mà thôi. Chó chết, Sư ta sắp không xong rồi”

Riêng đại hán sư tử thì vô cùng tội nghiệp. Hắn nguyên bản là đến từ Yêu Giới
giống với tiểu hồ ly, do vậy nếu chưa sống sót hơn 70 ngày trong đại lục, hắn
dù chết cũng không thể thoát ra ngoài được.


  • Grầm!


  • Sư ta liều mạng với ngươi. Thần Sư Hiển Linh!


Đại hán sư tử gầm lên, cơ thịt khắp thân thể lần nữa lại to ra, cứng rắn thêm,
nguyên con sư tử vốn chỉ cao to 5, 6m nay lại hóa thành 8m to lớn, tràn ngập
uy vũ của chúa tể sơn lâm.


  • Kiên Cố!

Thần thông phòng ngự của đại hán sư tử được thi triển, cả thân thể sư tử to
lớn của hắn đồng thời co rúm lại một chỗ tựa như hòn đá lớn mà không hề di
chuyển, mặc kệ cho viên hắc châu đã gần trong gang tất, đang chuẩn bị bộc phát
sức ra hủy diệt khủng bố lên một phạm vi không hề nhỏ dưới thung lũng.

Phía bên trên mảnh đất cao, Vô Thường đang đứng trong một tấm Phù Lục có năng
lực che giấu thân thể và khí tức, hắn đang yên tâm xem một bộ phim thú vị thì
tiểu hồ ly bỗng chợt quay đồ nỉ non cầu xin hắn.


  • Bi bi bi chi chi nha nhá nha.


  • Bi bí bì bi chi chi chi…


Thế nhưng tựa hồ không chú ý gì đến nó hay nghe nó nói, Vô Thường cứ thế duy
trì vẻ mặt cười nhạt nhìn xuống động tĩnh diễn ra dưới thung lũng.



Bên dưới, ngay khi viên hắc châu năng lượng chỉ còn cách mặt đất đúng 3m, một
luồng sức mạnh khủng khiếp màu đen có thể ma diệt bất kỳ một Linh Nhân cảnh và
Linh Sư cảnh nhỏ yếu nào từ hắc châu bắt đầu bộc phát, lan tràn bốn phía, hủy
diệt mọi thứ nằm trên đường đi của nó.

Cây, cỏ, hoa, lá, đất, đá, không khí, nước,… tất cả mọi thứ nằm trong phạm vi
hủy diệt của hắc châu đều bốc hơi, hóa thành hư vô.

Hai giây sau, một cái hố lớn có đường kính hơn 100m được hình thành, khí tức
tử vong từ trong hố không ngừng ùa ra, lặng lẽo khắp chốn.


  • Ha ha ha, giờ thì tất cả đều là của ta.

Hài lòng nhìn cái hố lớn, thiếu niên mặt mắt mang theo nụ cười vui sướng mà từ
từ hạ xuống đất, dự là đi xuống hố để tìm bảo vật cấp bậc Tướng cảnh trở lên
từ trên người đại hán sư tử và thanh niên đen tối.


  • Phải, tất cả là của ta!

Bất quá cũng ngay chính lúc này, một giọng nói bỗng vang vọng ngay sát bên
cạnh hắn. Tiếp đó cũng không đợi hắn kịp làm ra phản ứng gì, một bàn tay đen
tối lập tức từ đằng sau xuyên thủng đầu hắn, móc ra bộ não đỏ lòm của thiếu
niên mặt trắng.


Đệ Nhất Nhân Tộc - Chương #96