Đối Thoại


Người đăng: nhatbanhan


  • Một kiếm chém làm đôi Hỏa Hổ trong khi từ trước đến nay các nhóm tham gia
    đều phải chém trúng vài ba lần mới mất được vài miếng thịt trên người nó.
    Không thể tin được, ta thậm chí còn không biết mình đang xem cái quái gì.


  • Chém giết Hỏa Hổ dễ dàng như vậy lại còn bảo không phải Linh Nhân cảnh hóa
    trang. Ông trời, từ khi này Phàm Nhân cảnh kinh khủng thế kia.


  • Ta chắc chắn rằng Lục Kiệt thiên tài dù có gộp lại chắc cũng không bao giờ
    bằng được tên này a.


  • Hư cấu, hư cấu, hư mẹ nó cấu…


Trong suy nghĩ của khán giả, không, phải nói là mọi người có mặt nơi đây và
thậm chí là tất cả những cá thể dưới Linh Nhân cảnh, hành động của Vô Thường
lúc này luôn luôn khó tin, cực kỳ khó tin như vậy.

Châu Nam thành từ khi hình thành cho đến khi bị Hồng Long quốc thôn tính, phân
chia cho các đại tướng, vương gia và hầu gia. Tu luyện giả Phàm Nhân cảnh
trong mắt mọi người nơi đây thì ngoài việc có Tâm Đan, có thiên phú thì họ
chẳng khác gì người bình thường, phong cách chiến đấu cũng như người bình
thường, hoàn toàn không có gì sai biệt.

Vô Thường dựng lên hàng loạt khả năng không thuộc về người bình thường, không
thuộc về trình độ Phàm Nhân cảnh trong suy nghĩ mọi người, điều đó khiến họ
cảm thấy mơ hồ và ngơ ngác.

Nhạc Thái Hùng, Hàn Lâm Vũ, Hồng Thanh Tiêu, Hình Luân, bọn họ đều bộ dạng
kinh ngạc nhíu mày, trong nội tâm của bốn người đều cho rằng Thỏ con xinh xắn
chính Linh Nhân cảnh, đồng thời khó hiểu vì sao Đấu Trường Phong Ba lại bao
che tu vi Thỏ con xinh xắn như vậy.

Riêng Vụ Hương Lan thì nhíu mày với nhân vật Thỏ con xinh xắn, nàng đang nghĩ
đến một khả năng kinh khủng mà chỉ có sở hữu khả năng này, vị Thỏ con xinh xắn
kia mới thực hiện được.


  • Không phải linh lực gia cường, sức lực gây ra hoàn toàn dựa vào cơ thể.
    Người này không lẽ trời sinh cường lực.

Trung niên nam tử sau khi đã quan sát kỹ Vô Thường liền làm ra kết luận của
bản thân.


  • Nếu đúng là cường lực, vậy tốc độ kia là như thế nào?


  • Ta phải quan sát thêm nữa.


Vị tiếp dẫn sứ này tuy xuất thân từ Tông môn có trình độ kiến thức vượt xa
Hồng Long quốc nhưng vẫn không thể nhận ra được Linh Thể của Vô Thường, có thể
thấy Linh Thể của Vô Thường dường như đã tuyệt tích trên thế gian.

“Ải một 500 lượng vàng, qua ải 2 lại thêm 1000 lượng vàng, cộng lại chỉ 1500
lượng vàng vừa đủ kinh phí cho một mảnh đất rộng 1ha (3600m2)”

Không cần chú ý khán đài biến hóa, Vô Thường đứng bên dưới tính toán.

“Nếu qua ải ba Quái Nhện sẽ có thêm 2000 lượng vàng, thực lực lại phải lộ ra
thêm. Ờ nhưng mà lộ ra rồi thì như thế nào?”

“Ngu, đơn nhiên sẽ có rất nhiều người muốn giết mày, và mày cũng sẽ gây chú
đến lão hoàng đế đã giết cha mẹ mày. Đến lúc đó chết non thì đừng tự hỏi vì
sao!”.

Nghĩ đến đây, Vô Thường không còn lựa chọn khác ngoài việc giơ tay trái lên,
biểu đạt dừng vượt ải.

Giọng nói nữ nhân lập tức vang lên.


  • Ải hai, đấu sĩ Thỏ con xinh xắn là người chiến thắng, đồng thời đấu sĩ cũng
    đã dừng lại, không tiến đến xông qua ải ba Quái Nhện. Đấu trường khu thử thách
    vượt yêu thú lần thứ hai trong ngày xin được phép khép lại.


  • Kính chúc quý vị khán giả ra về thượng lộ bình an.


Thông báo hạ xuống, cánh cửa ban đầu Vô Thường đi ra liền mở, hắn mang theo vũ
khí nhanh chân chạy ngược về rời đi.


  • Cái đấu trường này càng lúc càng nhảm nhí, mai mốt không tớ nữa, hừ.


  • Thời thế Linh Nhân sờ sờ biểu diễn, vậy mà khẳng định là Phàm Nhân cảnh.
    Về!


Mọi người khán đài đấu trường rời đi, tâm trạng ai cũng một bộ nặng nề đối với
kẻ thua tiền, còn một bộ vẻ khó tin đối với người quan chiến chỉ để giải trí.

Sự tình chiến đấu vì kiếm chút tiền của Vô Thường đã vô tình tạo nên một cơn
lốc, và mũi nhọn của cơn lốc không ai khác chính là danh tính Thỏ con xinh
xắn.


  • Thỏ con xinh xắn sao? Hừm…

Nhạc Thái Hùng, Hàn Lâm Vũ, Hồng Thanh Tiêu, Hình Luân, Vụ Hương Lan, tất cả
vị Lục Kiệt đều rồi đi đấu trường thật nhanh, nhằm chuẩn bị các biện pháp
giăng lưới người, đi thăm dò danh tính thật sự của người trẻ tuổi Thỏ con xinh
xắn.


  • Cần phải tra rõ, rất thể là một mầm móng tốt không thể bỏ qua.

Liếc nhìn Vô Thường vào cửa sắt, vị nam tử trung niên chớp mắt khóa khí tức Vô
Thường rồi rời khỏi đấu trường. Ở bên ngoài chờ đợi thời cơ bắt chuyện với Vô
Thường.


  • Chàng trai trẻ, ngươi có rỗi thời gian làm cuộc trò chuyện ngắn với ta hay
    không?

Vô Thường chỉ vừa bước trở lại căn phòng, vị lão giả đã giúp hắn lựa chọn vũ
khí liền chấp tay sau lưng, môi nở một nụ cười hiền hòa với hắn.


  • Dạ vâng, tất nhiên là vãn bối có rãnh thưa Mộ tiền bối.

Làm vẻ mặt cung kính, Vô Thường vẫn tiếp tục vở diễn với vị Linh Nhân cảnh họ
Mộ của Đấu Trường Phong Ba.


  • Vậy Mộ tiền bối có gì xin nói thẳng, vãn nếu có gì cũng không giấu diếm.

“Khà khà, tất cả đều vẫn đi theo đúng hướng kế hoạch đã định ra. Hồng Mặc
Thiên, sẽ rất nhanh thôi…”.

Trong lòng Vô Thường, một nụ cười đắc ý, ác độc hiển lộ.


  • Ừm, thế thì lão phu xin được hỏi vài điều về ngươi.


  • Ngươi có phải bẩm sinh cường lực hay đã phục dụng một vài thứ có thể nâng
    cao sức mạnh thân thể?


Dù hỏi, lão giả họ Mộ luôn cười hiền hòa phòng tránh dọa Vô Thường sợ hãi.


  • Là cường lực bẩm sinh thưa tiền bối.

Cơ hội đã tranh thủ được, Vô Thường tuyệt không bỏ qua những lời dối trá đắc
giá.


  • Nếu không lầm, Tâm Đan của ngươi thuộc loại đặc biệt mà người khác không
    thể tra ra?


  • Đúng ạ.


  • Ngươi là Phàm Nhân, Khai Tâm hay… Bán Linh Nhân cảnh?


  • Là Bán Linh Nhân thưa tiền bối.


  • Ồ…!


Mặc dù bên trong giật nảy hết cả mình khi nghĩ Vô Thương cao lắm chỉ ở cảnh
giới Khai Tâm nhưng không ngờ hắn đã đạt cảnh giới Bán Linh Nhân, bên ngoài
lão giả cố trấn định bình tĩnh.

“Mới 15, 16 tuổi thế này mà đã là Bán Linh Nhân, vả lại phong cách chiến đấu
rất tinh vi, bản thân lại có cường lực bẩm sinh, thật sự là một yêu nghiệt khó
tìm trong Tiêu Nguyên Đại Lục!” lão giả họ Mộ khó kiểm được lòng cảm khái
trước năng lực của người trẻ tuổi này.

Vô Thường dù có đeo mặt nạ nhưng dưới cảm ứng giác quan của Linh Nhân cảnh cấp
cao, sinh mệnh lực dồi dào của hắn toát ra đã đủ để người khác đoán đúng số
tuổi đời. Điều đó lại cộng với trình độ tu vi của hắn thì rất dễ khiến người
khiếp đảm vì trong khoảng vạn năm trở lại đây, không nói Hồng Long quốc nhỏ bé
bên trong, chỉ nói ở Tiêu Nguyên Đại Lục rộng lớn vô tận, muốn tìm ra một
người trẻ tuổi như Vô Thường đạt đến cấp bậc Bán Linh Nhân cảnh là rất khó,
nhưng không phải không có.

Vài giây trấn định cảm giác trong lòng, vị lão giả đột ngột nói lên một câu
khiến Vô Thường vừa vui vẻ mặt trọng, vừa giật thót mình ở bên ngoài.


  • Vậy Nhậm Vô Thường, con cháu trực hệ của Nhậm gia, Kiếm Trận Tướng Phủ,
    ngươi có muốn gia nhập Thiên Long thương hội của chúng ta không?

Đối với vị lão giả họ Mộ, nhân tài cỡ này tuyệt đối không thể bỏ.


  • Haizzz…

Thở dài một hơi, Vô Thường kéo xuống chiếc mặt nạ thỏ con vì đã không còn cớ
gì để che giấu đi gương mặt.


  • Xin lỗi tiền bối vì trước đó vãn bối đã bịa chuyện lừa gạt tiền bối.

Điều hắn xin lỗi dĩ nhiên là chuyện dốc láo gia cảnh lúc lựa chọn vũ khí.


  • Không sao, điều đó không quan trọng. Vậy ngươi có muốn gia nhập Thiên Long
    thương hội của ta hay không?

Kiếm Trận Tướng Phủ quá mức nhỏ bé so với Đấu Trường Phong Ba, tìm kiếm thông
tin là điều rất dễ dàng và được lão xem qua trong lúc Thỏ con xinh xắn chiến
đấu với yêu thú.


  • Gia nhập Thiên Long thương hội?

Vô Thường nhíu mày nghi hoặc, tất nhiên là do hắn cố ý, tình tiết như thế này
Vô Thường đã gặp trong phim khá nhiều.

Vị lão giả họ Mộ hiểu ý Vô Thường, lão nhanh chóng giải thích vài điều cơ bản.


  • Về Thiên Long thương hội, ngươi chỉ khi đồng ý gia nhập ta mới có thể giản
    lược cho ngươi, tuy nhiên ta sẽ nói trước một số lợi ích khi gia nhập thương
    hội.


  • Gia nhập thương hội chúng ta, mỗi tháng ngươi đều được lãnh đan dược tu
    luyện, tiền bạc, tài nguyên theo cấp bậc tương ứng với tu vi. Tất nhiên, ngươi
    lúc này còn là Bán Linh Nhân nên tài nguyên thu về chỉ cơ bản, không nhiều,
    nhưng nếu đạt cấp bậc Linh Nhân cảnh trở lên và làm công việc do thương hội
    phân phó, tài nguyên thu về chắc chắn phong phú khiến ngươi hài lòng, còn nữa…


  • Vãn bối nguyện ý tham gia thương hội.


Vô Thường chợt cắt lời lão giả họ Mộ nói


  • Dù không biết Thiên Long thương hội như thế nào, nhưng nếu vãn bối không
    lầm thì dựa theo lời của tiền bối, Đấu Trường Phong Ba này cũng chỉ là một
    trong các sản nghiệp của thương hội, mà nếu đúng vậy thì vãn bối đã hiểu Thiên
    Long thương hội rộng lớn, quyền lực ra sao. Vãn bối nguyện tham gia thương hội
    để lấy xuống cơ hội truy cầu võ đạo sức mạnh.

Mọi thứ ngay từ đầu đã theo dự tính của Vô Thường, mặc dù bây giờ tự dưng lòi
ra Thiên Long thương hội đứng sau Đấu Trường Phong Ba, Vô Thường vẫn duy trì
trạng thái lễ phép, chất phác, thành thật.


  • Tốt, rất quyết đoán, rất thông minh. Với tư chất của ngươi thì phải một thế
    lực lớn như chúng ta chống lưng mới có ngày thành tài, lựa chọn không sai đâu
    chàng trai trẻ.

Mộ lão giả tán thưởng hành động của Vô Thường.


  • Ngươi đã đồng ý tham gia vậy thì theo ta đi gặp Hội trưởng của đấu trường,
    đồng thời cũng là thành viên trọng tâm của Thiên Long thương hội.


  • Xin tiền bối thứ lỗi…


  • Hử?


Nghe vậy, Mộ lão giả bất giác nhướng mày.


  • Hôm nay vãn bối còn có việc quan trọng cần phải giải quyết ở nhà, cho nên
    là vãn bối không đi được lúc này. Đợi đến khi vãn bối xong việc, tất sẽ tự
    động đến đấu trường tìm gặp tiền bối và Hội trưởng đại nhân ạ.

Vô Thường lộ vẻ khẩn cấp, nghiêm trọng để tăng thêm tính thuyết phục cho bài
diễn thuyết của hắn.


  • À, nếu ngươi đã có việc thì cứ làm, chuyện này lại dời sang ngày khác khi
    ngươi đến.

Thiếu niên đã nói vậy thì Mộ lão chỉ đành biết vậy, lão cũng không quan tấm
quá sâu đến việc của Vô Thường, hắn bận thì ngày khác.


  • Vâng ạ, vài ngày nữa vãn bối chắc chắn sẽ đến.


  • Cầm lấy.


Ngay lúc này, Mộ lão giả lấy ra một cái lệnh bài được chế đúc bằng vàng đưa
cho Vô Thường.


  • Đây là lệnh bài cao cấp của đấu trường, cầm nó đến đấu trường nói bất cứ
    người nào của đấu trường là muốn gặp Mộ lão, người đó liền sẽ đưa ngươi đến
    gặp ta.
    Cầm lấy lệnh bài có phần nặng trong tay, Vô Thường lễ phép.


  • Vâng, vãn bối hiểu. Vậy vãn bối cũng xin phép cáo.


Trả lại vũ khí, hắn tức thì xoay người rời đi, hiển nhiên là lãnh tiền thưởng
trước rồi mới ra ngoài.


  • Hạt giống tốt a.

Mộ lão nhìn bóng lưng Vô Thường khẽ lẩm bẩm, sau đó lão bay vụt lên trên các
xà ngang của căn phòng ngồi nghỉ.

Với năng lực của Châu Nam thành, một thiếu niên 15, 16 tuổi đạt được cảnh giới
Bán Linh Nhân thì xiềng xích sẽ là bao nhiêu sợi, nó tuyệt đối vượt quá 80
sợi. Là hạt giống quá mức kinh khủng, chứ không còn tốt nữa.


Đệ Nhất Nhân Tộc - Chương #20