Án Mạng


Người đăng: thanhhs79

Lúc này bàn tử lại mang tới một cái hộp lớn.

"Túc Khí Hoa, nhất phẩm kỳ dược, có thể tăng khí vận 1 người tăng nửa thành tỉ
lệ thức tỉnh Mệnh Hồn, tuyệt thế kỳ dược giá trị không thể đong đếm"

"Haha...lão đệ lần này nhất định sẽ không từ chối được rồi"
Bàn tử hớn hở khoe mẽ

Thiên mở hộp ra, bên trong là một gốc hoa mầu xanh lam còn nguyên cả gốc rễ,
xinh đẹp lung linh.

Kỳ dược là một dạng khác của dược liệu.

Dược liệu bình thường cũng chỉ dùng để nấu ăn hoặc luyện đan dược luyện dược
dịch bổ dưỡng thân thể tăng tiến tu vi.

Nhưng kỳ dược lại không phải dùng để ăn mà dùng để làm việc khác, diệu dụng
cũng không giống bình thường.

Tụ Khí Hoa này quả thật có thể tăng lên khí vận một người, rất là ít ỏi, ít
đến không đáng kể nhưng mà quả thật là có kỳ năng có thể tăng khí vận tăng lên
rất nhỏ khả năng thức tỉnh Mệnh Hồn.

Tuy nhiên hoa này sử dụng đó là "ngửi" hoa chỉ nở 1 ngày sẽ tàn, muốn tăng khí
vận thì chủ nhân cũng chỉ có thời gian 1 ngày này để ngửi, sau 1 ngày nở hoa
nó sẽ tàn, giá trị mất hết.

Đóa hoa này đã sớm nở không biết từ khi nào, cũng không biết khi nào sẽ tàn,
giá trị cũng không còn bao nhiêu

Ánh mắt Thiên đảo tới tới mập mạp làm tên này sượng mặt.

"Haha...còn chưa hết, đây là một quả Tạc Bạo Quả, có thể nổ chết một cao thủ
võ tu ah, hơn nữa bên trong còn có kịch độc nổ ra mà không chết còn có thể lấy
độc hun chết"

Bạo tạc quả là một loại kỳ dược, trái cây khi chín sẽ có thể nổ tung văng ra
khắp nơi dùng để phát tán hạt, cây này phần rễ cũng là dược liệu giống như
Dương Sâm mà Trần gia trồng, người ta trồng cây này sẽ vừa thu quả vừa được
thu củ rễ.

"Hừ" Thiên thu đồ nhưng mặt vẫn lạnh băng.

Bàn tử lại hấp tấp lấy tới một thanh đoản kiếm.

"Lão đệ đây là một thanh nhị phẩm bảo kiếm, là được làm từ xương Bạo Hùng, bẩm
sinh có được thổ hệ sinh năng, người cầm nó mà chiến đấu sẽ có thể thu lấy thổ
địa năng lượng, chiến đấu mãi không kiệt thể lực"

Thu đủ lợi ích, rốt cuộc Thiên cũng nở nụ cười lui binh bãi trận

"Được ...lần này tha cho ngươi" nói xong hắn mới cầm 3 thứ đồ này mãn nguyện
đi về

Tiểu Nhu cười vui vẻ đẩy xe lăn, rất là mãn nguyện khi thiếu gia nàng ức hiếp
Bàn Tử một trận.

Được thiếu gia cứu mạng khỏi một cái tát lại còm trước mặt Bàn Tử ra tay bảo
vệ, Tiểu Nhu tâm tư cảm động, trên đường về thỉnh thoảng còn nhìn trộm thiếu
gia mình, sức tay đẩy xe lăn cũng nhiều sức sống hơn.

"Thiếu gia nô tỳ có thể hỏi ngài chuyện này không ?"

"Uhm, với ta còn khách sáo gì ah, hỏi đĩ

"Công tử, vì sao lại vì nô tỳ mà trở mặt với Trình thiếu"

Thiên nhếch một nụ cười ấm áp
"Tại vì đối với ta, nàng có vị trí quan trọng hơn hắn"

Tay tiểu Nhu nhẹ nhàng bấu vào xe lăn, trong tim thình thịch đập mạnh

"Công tử, tạ ơn ngài ..."

"Đừng nói lời như vậy, coi chừng mít ướt quá công tử đem ngươi bán cho tên Bàn
tử đó ah nha" hắn chọc ghẹo

"Hihi...có bán nô tỳ cũng không đi"
Hai người vui vẻ nói chuyện chọc ghẹo nhau, khoảng cách cũng bị rút ngắn đi,
thế giới này khoảng cách là chủ nô và nô lệ ranh giới vô cùng lớn, đôi chủ tớ
này hẳn cũng sẽ là duy nhất trên đại lục này.

"Ui...thật đáng sợ..."

"Nhất định là yêu ma, là yêu ma ăn thịt người không thể sai được..."

"Thật tàn nhẫn, một nhà 3 người ah...chết thật thảm"

"Rút ruột ăn não...thật là tàn nhẫn, yêu ma lần này lại xuất hiện trắng trợn
giết người rồi tần suất cũng càng ngày càng nhiều...không biết lần tới sẽ là
tới ai..."

.....

"Nhu Nhi, đến xem coi chuyện gì vậy ?"

"Yêu ma hoành hành, mạng người thật là nhỏ bé ah..." Nhu nhi cảm thán

"Ah...đây không phải là Dũ thẩm sao...thật đáng sợ"

Còn chưa tới Nhu nhi đã bị cảnh tượng bên trong dọa cho khóc.

Thiên đưa mắt vào trong vừa nhìn thấy cảnh tượng này ngay lập tức liền thấy
đầu óc phiên cồn, bụng cuộn trào.

Cảnh tượng bên trong quá mức đáng sợ, đến cả 2 kiếp người như hắn còn phải sợ
hãi.

Kiếp trước hắn dị năng giả giỏi về máy tính súng đạn, và điều khiển thú vật
thu tình báo, dưới súng của hắn người chết không ít nhưng chung quy cũng chỉ 1
nhát là chết, thảm trạng thêm chút máu mà thôi

Còn ở đây sao, không chỉ máu me vương vãi mà lòng ruột bị bới ra sọ não mở ra
khoét sạch óc tủy, trái tim mất tiêu, một bên gan, thận bị lấy đi. Một con mắt
cũng bị khoét ra, hơn nữa còn cả người tử thi là mủ loét và một dạng nước vàng
nhớp nhúa gớm ghiếc bôi đầy.

Tử trạng 3 người hệt nhau, mỗi người đều sắc mặt vặn vẹo sợ hãi tột đỉnh, mắt
trợn lớn ghê người.

Dĩ nhiên là sống sờ sờ bị moi gan móc ruột, chết vì đau đớn và tuyệt vọng.

Dưới ánh mắt của Thiên thậm chí không cả nhìn thấy âm khí, dĩ nhiên âm hồn
chết đi cũng đã bị thôn phệ đi mất.

Kiếp trước hắn dị năng Đồng Hóa từng thử đồng hóa một tên dị năng Âm Dương
Nhãn, cũng thu được năng lực nhìn thấy âm khí ma hồn của hắn.

Kiếp này cũng y nguyên còn năng lực này

"Yêu ma ăn thận phải, gan phải trái tim, mắt phải đều đều là dương vật, hơn
nữa còn thôn phệ ma hồn là âm vật..."

Qua quang não phân tích hắn liền không cần khám nghiệm tử thi cũng có thể hiểu
được cặn kẽ, thế giới này yêu ma hoành hành khắp nơi kiếp trước Trần Thiên hắn
cũng thấy không ít, nhưng bây giờ mới hiểu được chút quy luật này.

"Yêu ma ăn người, không biết khi nào sẽ tới lượt Trần gia, xem ra cần thật
nhanh tăng thực lực lên, có sức bảo vệ tự thân cùng người nhà"

Trên đường về, cả Thiên và Nhu nhi đều trầm lặng

Ý thức của Thiên một lần nữa đi vào 2 mảnh không gian ở đầu ngón chân và ngón
tay.

Ý niệm vừa động, 3 món bảo vật thu được từ mập mạp liền được thu vào trong

Một lần nữa hắn sinh ra vô số suy tính về mảnh không gian này.


Đế Mệnh - Chương #8